Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1342

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tiếu Tuyết kích động che miệng, bị cảm động nhiều hơn là bất ngờ, không biết phải nên nói gì.
Kỷ Nhan vừa lúc xuất hiện ở phía sau lưng cũng vì bất ngờ mà đứng sững tại chỗ.
Vân Thi Thi ngạc nhiên hồi lâu, mãi tới lúc Mộ Dịch Thần và Hữu Hữu nhắc nhở một tiếng, cô mới từ từ đưa tay ra cho anh.
Tay cô còn cách một đoạn mới chạm tới tay anh.
Anh đã vội bắt lấy, nâng tay cô lên, Vân Thi Thi quá bối rối nên đứng còn không vững, không kịp phản ứng lại, Mộ Nhã Triết đã kéo cô vào lòng, một tay đỡ gáy cô, không để cho cô kịp làm gì, đã bất ngờ hôn cô!
Nụ hôn trăm năm.
Vân Thi Thi mở to hai mắt, cả thế giới trắng xóa như một bầu trời đầy hoa tuyết!
Mộ Nhã Triết nhắm mắt lại, hôn cô, từ từ mở mắt, rồi đột nhiên buông nụ hôn, quay người ôm lấy cô, gương mặt hướng về phía mọi người, nhìn những ánh mắt kinh ngạc vây quanh, giọng nói trầm ổn của anh vang lên, anh tuyến bố: "Cô ấy là vợ của tôi, là chính thức của tôi. Cho nên, tôi sẽ không để bất cứ kẻ nào thương tổn cô ấy."
Lời tuyên bố vô cùng bá đạo này khiến vô số máy ảnh đổ dồn hết về phía anh.
"Tách tách tách tách...."
Có một số nhà báo vì phản ứng không kịp cho nên bị đứng sựng tại chỗ, thậm chí còn quên mất phải chụp lại cảnh này.
Vân Thi Thi ngẩng đầu nhìn về phía anh, vừa kinh ngạc lạc vừa hơi hồ nghi, trong ánh mắt chứa đầy sự kinh ngạc, anh gật đầu nhìn cô rồi đưa tay nhẹ nhàng vén làn tóc mai trên trán cô.
Trước vô số microphone đang hướng về phía này.
Giọng nói trầm ấm của anh lại vang lên: "Anh vẫn luôn muốn công khai tình cảm khăng khít giữa hai chúng ta, công khai hôn nhân của chúng ta, em quên rồi sao? Anh đã từng hứa với em, khiến cả thế giới làm chứng cho chúng ta, làm chứng cho lời thề ước của anh với em."
Vân Thi Thi vô cùng sững sờ.
"Triết..."
"Xuỵt, tiếp theo, hãy để anh lo."
Ánh mắt của Mộ Nhã Triết hơi cong cong: "Giao mọi thứ cho anh, được chứ?"
Vân Thi Thi cũng không bướng bỉnh nữa, mím nhẹ môi, gật đầu.
Mộ Nhã Triết dắt tay cô, lần thứ hai nói đi lên trên đài.
Trên đài cao nơi có các vị lãnh đạo cấp cao của Hoàn Vũ, vừa thấy Mộ Nhã Triết đích thân đi lên, ai nấy cũng đều hơi nhấp nhổm ngồi không yên, vội vàng muốn nhường chỗ ngồi, nên hơi luống cuống tay chân.
Sắc mặt Quý Lâm phức tạp nhìn anh ôm Vân Thi Thi tiến lại gần, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Tần Chu.
"Đây cũng là kịch bản trong buổi họp báo sao?"
Tần Chu cong môi: "Đương nhiên."
"Anh đã biết chuyện này rồi?"
"Buổi họp báo này, do chính giám đốc Mộ sắp xếp." Tần Chu nhún vai: "Nhưng anh ta cũng không khiến tôi bất ngờ lắm."
"Anh ta xuất hiện như vậy mà còn không quá phô trương hả?" Quý Lâm hung hăng hừ một cái: "Vậy thì phải đến mức nào mới có thể coi là phô trương?"
"Trời ạ, lão Quý, anh không hiểu rồi. Đây là bất ngờ, ý là muốn gây bất ngờ đấy. Khó trách anh vẫn chưa có bạn gái, ngốc như vậy, làm sao tìm được vợ" Tần Chu phân tích.
Quý Lâm kìm nén để không tát cho người này một cái lệch mặt, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi ánh mắt cũng lộ ra sự vui mừng.
Như vậy cũng tốt.
Kỷ Nhan trơ mắt nhìn Mộ Nhã Triết nắm tay Vân Thi Thi từng bước đi lên trên đài, sau đó bọn họ ngồi xuống vị trí chủ vị do Tần Chu nhường chỗ cho.
Kỷ Nhan nhìn tới nỗi đứng ngây ngẩn ra đấy, chợt cảm thấy dưới chân truyền lên cảm giác đau đớn mới chợt tỉnh, quay người lại đã thấy Hữu Hữu và Mộ Dịch Thần đang đứng ở gần đấy, hình như hai thằng nhóc này vừa cùng nhau hung hăng dẫm lên chân cô ta, vừa trông thấy cô ta quay đầu lại, hai đứa trẻ còn làm mặt quỷ với cô ta.
"Người phụ nữ xấu xa."
"Người nhiều chuyện."
Nói xong, hai thằng nhóc nghiến răng nghiến lợi lườm nguýt rồi mới đi tới bên cạnh Vân Thi Thi, lúc này thì mới không thèm để ý đến cô ta nữa.
Sắc mặt người này lập tức trắng bệnh ra.
"Buổi họp báo này hôm nay, tôi đã suy nghĩ từ rất lâu rồi."
Mộ Nhã Triết ngước mắt, nói: "Vốn là từ rất lâu đã mong chờ sẽ có một ngày như hôm nay, công bố tình cảm của tôi và cô ấy, nhưng mà cô ấy lại phản đối rất nhiều lần, trước sau không chịu đồng ý, lúc đó tôi cũng cảm thấy hơi nản lòng."
"..."
"Bà xã của tôi cho rằng, cô ấy là một diễn viên, mà đối với một diễn viên thì quan trọng nhất chính là gửi tới khán giả của mình những sảm phẩm ưu tú nhất. Sự cố găng của cô ấy, tôi cũng luôn nhận thấy, cô ấy là một nữ diễn viên xuất sắc, đã hy sinh rất nhiều cho nghiệp diễn. Có những lúc, vì công việc mà tôi và cô ấy phải xa cách rất lâu, vì vậy tôi cũng từng phản đối công việc này của cô ấy."
"Nhưng mà, làm một người chồng, hẳn là nên ủng hộ công việc của vợ mình. Có điều, có một đoạn thời gian trước đây tôi từng nghe được một tin đồn không tốt về vợ của tôi."
Sắc mặt của Kỷ Nhan lại trăng thêm vài phần.
Mộ Nhã Triết cong mi mắt, giống như là hơi suy nghĩ một chút, lại giống như khinh miệt, cũng hơi có một chút cợt nhả trong đấy. Đột nhiên thái độ lại thay đổi lần nữa, ánh mắt tỏa ra hàn quang sắc lạnh, nói: "Nghe được rằng, vợ của tôi là kẻ thứ ba chen vào tình yêu giữa Kỷ Nhan và Cao Nam, vì ham quyền quý mà đi quyến rũ Cao Nam."
Dừng một chút, anh giống như còn biểu cảm nực cười, ánh mắt cao cao tại thượng nhìn quanh, giữa hai hàng lông mày để lộ ra sự không vui: "Cao Nam này? Người này xứng sao?"
Cao Nam? Xứng sao?
Chẳng dùng quá nhiều từ ngữ, chỉ vỏn vẹn vài từ đã biểu lộ ra sự kiêu ngạo hết thuốc chữa rồi.
Nhưng mà bất kể ai ở đây đều không có chút nghi ngờ gì.
Bởi vì, anh có tư cách nói ra những lời ngạo mạn như vậy!
Anh là người thừa kế của nhà họ Mộ, dù hiện tại đã rời khỏi nhà họ Mộ, nhưng thanh danh lại vẫn như mặt trời ban trưa, bằng vào năng lực của bản thân một tay sáng lập ra huyền thoại về tập đoàn Thánh Ngự!
Một người đàn ông xuất sắc như vậy!
Cao Nam chỉ là một kẻ quần là áo lượt, một tên nhị thế tổ mà đem ra so sánh với anh, thật khiến người khác cười lớn!
Huống chi, Mộ Nhã Triết là ai?
Anh ta là ông chủ đứng sau Hoàn Vũ.
Trước đây cũng thế mà bây giờ cũng vậy.
Rất nhiều người bắt đầu rơi vào hồi tưởng, trước đây có một thời gian, anh nắm giữ nhiều cổ phần của Hoàn Vũ nhất, nhưng mà sau khi rời khỏi nhà họ Mộ thì quyền giữ cổ phần đó cũng bị mất đi.
Nhưng mà không lâu trước đây, có thông tin truyền ra anh đã dùng số tiền lớn để thu mua lại Hoàn Vũ, trở lại chính trường.
Sẽ không phải là...
Bởi vì vợ của anh là diễn viên của Hoàn Vũ, nên anh mới làm muốn mua lại Hoàn Vũ, rồi tiện tay mua luôn công ty giải trí, sau đó lại đầu tư vào hình ảnh của vợ mình luôn nhỉ?
Trời ạ, thật là lãng mạn.
Có thể gả cho một người tài giỏi như vậy, thật khiến cho người khác đố kỵ đỏ cả mắt!
Cứ như vậy, việc Kỷ Nhan tố Vân Thi Thi, tự nhiên trở thành chê cười!
Vì ham tiền tài mà câu dẫn Cao Nam sao?
Trời ạ, chồng của mình là chủ nhân của Hoàn Vũ, có vô số tài sản, cần gì phải mất mặt mà đi câu dẫn người đàn ông khác?
Bị điên à?
"Đám báo giới còn vì cái tin đồn thất thiệt này mà viết không ít bài, hiện tại vẫn còn hot ở trên mạng, không cảm thấy rất tức cười sao?"
Mộ Nhã Triết lại quay đầu nhìn bà xã của mình, trong ánh mắt tràn đầy sự yêu chiều.
Khán giả xem truyền hình trực tiếp đều cảm thấy vui lây và cực kỳ ngưỡng mộ! Trời ạ!
Ánh mắt đầy yêu thương như vậy, cũng rất nhanh được "khắc họa" chân thực nhất trên màn ảnh!
Vân Thi Thi là bà xã của Mộ Nhã Triết có khác!?
Không một ai ngờ tới mọi thứ có thể lật kèo ngoạn mục như vậy!
Trời ạ! Quá thần kỳ!
Cái người tên Vân Thi Thi này giấu cũng thật kỹ đó!
Chẳng ai nghĩ được ra.
Gả cho một người tài giỏi như vậy, mà còn đi diễn làm gì nữa?
Vừa mệt, vừa khổ, vừa khó khăn, sao không ngoan ngoãn ở nhà giúp chồng dạy con đi?
Màn ảnh lại chuyển hướng về phía Kỷ Nhan.
Trong hình, cô nàng đã toát hết mồ hôi, nắm tay siết chặt, bả vai thì không ngừng run rẩy, cũng không biết là đang phẫn nộ hay đang sợ hãi, hay thậm chí là bất an, trên mặt cô nàng như được phủ một lớp sáp trắng bệch, khó mà đoán được tâm lý, nhìn hơi buồn cười!
Chỉ mấy phút trước đây, cô ta còn trong vị thế cuẩ một người chính nghĩa, vậy mà giờ lại như một trò cười!
Tất cả lời tố cáo, đều tự sụp đổ.
Bất cứ một người hiểu chuyện nào cũng có thể tự nhìn ra, hiện giờ người mới là kẻ nói dối, buông lời thị phi!
Nhà báo gây sự lúc trước, mắt thấy cục diện khó thể khống chế nổi, nên hận nghiến răng nghiến lợi.
Anh bỗng nhiên đứng dạy, tỉnh táo đặt câu hỏi: "Anh Mộ, vậy mời anh giải thích chuyện bảy năm trước, cô Vân Thi Thi nhận làm người đẻ thay cho nhà họ Mộ được không? Chuyện này thì nên giải thích thế nào?"
Mộ Nhã Triết mỉm cười, bĩnh tĩnh nói: "Chuyện này cũng khó mà để mọi người hiểu rõ ràng được. Tôi và Vân Thi Thi vốn có hôn ước từ trước. Đã xảy ra một số chuyện không may. Nhưng cuối cùng, định mệnh vẫn để chúng ta gặp lại nhau lần nữa, tôi tin tưởng tôi chính là châи áι của cô ấy."
Người yêu định mệnh...
"Quá khứ của cô ấy là một người giúp nhà họ Mộ sinh hai đứa trẻ. Lý do tôi biết được là cha nuôi của cô ấy kinh doanh phá sản, thiếu một khoản nợ rất lớn, gia cảnh đã cùng bần, cô ấy vì muốn giảm bớt gánh nặng cho gia đình nên đã lựa chọn làm chuyện đó. Tôi cũng không thấy việc này có gì phải đáng xấu hổ!"
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ!
Thì ra là vậy!
Thì ra lúc đầu vì muốn trả nợ thay cho cha nuôi, nên mới phải bất chấp tất cả đi vào con đường kia!
Hoàn toàn chính xác là chẳng phải chuyện xấu hổ gì.
Cô gái hiền lành này, nhất định là muốn báo đáp ơn nuôi nấng của cha nuôi, nên nguyện ý hy sinh chính bản thân, để có được một khoản tiền lớn, giả quyết cảnh nợ nần cho gia đình.
Đây không những là một cô gái tốt mà còn là một người con hiếu thảo nữa!
Người phóng viên kia cắn răng, lại đưa ra một câu hỏi sắc bén nữa.
"Như vậy thì chuyện cô ấy đem lén giấu đi một đứa trẻ, thì giải thích làm sao?"
Vân Thi Thi siết chặt nắm tay, hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn thẳng đối diện nói: "Trước đây, lúc mang thai bị sinh non mới tám tháng, một đứa trẻ vừa sinh đã được xác định là đã ૮ɦếƭ. Nhà họ Mộ phái người đưa một đứa đi, rất may mắn là sau một hồi cật lực cấp cứu, đứa bé này đã "hồi sinh". Ban đầu cũng xuất phát từ tâm lý của một người mẹ, nhìn con mình dạo một vòng quanh Quỷ Môn Quan rồi lại trở về bên mình, cốt nhục của mình ngỡ tưởng là mất mà lại có lại, nên sinh lòng không nỡ muốn chia lìa lần nữa. Vì vậy mới lén giữ lại đứa con này. Nếu như không phải cùng đường, tôi nhất định sẽ không bao giờ làm cái việc rời bỏ con cái này. Nếu là mọi người thì sao, thử đặt tay lên иgự¢ mình mà tự hỏi, người mẹ nào có thể trơ mắt buông bỏ đứa con của mình? Có thể nói như vậy là ích kỷ,... nhưng... tôi không hối hận. Thế nhưng tất cả việc này đều xuất phát từ bản năng của một người mẹ, tôi cũng không có suy nghĩ xấu xa gì ở trong tâm mình cả. Việc này, cũng hy vọng mọi người đừng nên cố gắng đào sâu vào."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc