Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1333

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trên Microblogging, tin tức về Vân Thi Thi càng ngày càng bùng nổ hơn, trên internet tràn đầy lên án công khai Vân Thi Thi là ‘Kẻ thứ ba’, rất nhiều người có ý đuổi cô ra khỏi giới giải trí!
“Vân Thi Thi, cô là hồ ly tinh không biết xấu hổ, nhanh cút ra khỏi giới giải trí đi, đừng ở trước mặt chúng tôi làm mất mặt xấu hổ nữa!”
“Tẩy chay toàn bộ sản phẩm Vân Thi Thi làm người phát ngôn, tẩy chay , người phụ nữ thấp kém như vậy đóng phim truyền hình, tuyệt đối là có vấn đề.”
“Đúng vậy, không biết đạo diễn nổi tiếng Lâm Phượng Thiên và Cố Hiểu Dương nghĩ cái gì nữa, vậy mà mời người phụ nữ như Vân Thi Thi đóng phim truyền hình, không sợ làm bẩn tác phẩm sao?”
“Qúa ghê tởm rồi! Biết rõ chuyện này, tôi buồn nôn suốt cả một đêm! Bởi vì tình cảm của bản thân tôi, tôi cũng bị kẻ thứ ba chen chân vào, cho nên căm thù tận xương tủy với kẻ thứ ba!”
“Người phụ nữ giống như Vân Thi Thi là một tai họa, mới có nhiều cô gái bị tổn thương trái tim như vậy!”

Hữu Hữu càng đọc càng tức.
Mẹ rời khỏi giới giải trí, kỳ thật cậu vô cùng vui mừng, nhưng mà tuyệt đối không thể lấy phương thức như vậy, bị đuổi khỏi giới giải trí!
Cậu càng không cho phép, bất luận kẻ nào làm bẩn thanh danh của mẹ!
Hữu Hữu nghĩ đến đây, lập tức liên hệ với Lý Hàn Lâm, ra lệnh cho ông ta điều tra về Cao Nam, nửa tiếng sau, Lý Hàn Lâm báo cáo cho cậu tất cả tư liệu về Cao Nam.
“Cậu họ của tên Cao Nam này là Vương Đức Xuyên?”
Vương Đức Xuyên, là người sở hữu ruộng đất ở Vạn Kha.
Tuy không cùng ông ta liên hệ, nhưng mà là nhân vật lợi hại.
Chỉ là, Vương Đức Xuyên có quan hệ họ hàng với Cao Nam, chuyện này khiến người ta buồn nôn!
“Tổng giám đốc Vân, có phải Cao Nam làm chuyện gì đắc tội với cậu không?”
“Hừ. Người đàn ông này đắc tội với tôi không chỉ một chút thôi đâu!”
Hữu Hữu mặt không chút thay đổi nói tiếp, “Cao Nam chọc giận tôi hoàn toàn rồi! Vương Đức Xuyên đúng không? Cho dù đắc tội ông ta, Cao Nam này, tôi cũng tuyệt đối không bỏ qua! Hàn Lâm, ông lập tức cho xe đến đón tôi.”
Dạ.
Tắt điện thoại, Hữu Hữu muốn ra cửa, Tiểu Dịch Thần lập tức đứng sau lưng hỏi, “Em muốn đi đâu?”
“Em có việc, anh không cần đi cùng em.”
“Anh không được đi!”
Tiểu Dịch Thần tức giận đi đến trước mặt cậu, vẻ mặt tích tụ, “Em muốn một mình đi xử lý chuyện này, sau đó bỏ anh ở nhà sao? Vì sao anh không thể đi?”
“Mộ Dịch Thần, em cảnh cáo anh, một khi em tức giận, sẽ không là Vân Thiên Hữu bình thường đâu, anh đừng đi theo em, có một số việc, anh không thể dính vào.”
“Vì sao anh không thể?”
Tiểu Dịch Thần kích động mặt đỏ tai hồng, “Em là em trai anh, có chuyện gì, em có thể dính, anh không thể dính? Em nhất định là muốn đi tìm Cao Nam, đúng hay không? Em và anh đi cùng nhau, anh nhất định phải bảo vệ em tốt!”
“Em không cần anh bảo vệ.”
Mộ Dịch Thần vô cùng kiên định nói, “Em cần! Vì anh là anh của em!”
Hữu Hữu sửng sốt, tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn cậu một cái, đột nhiên nhếch môi cười. “Được rồi, em hiểu mà, nếu anh không sợ bị em làm hư, như vậy thì đi cùng em.”
“Hừ, nói đùa, em trai anh mới không xấu!”
Lúc này Tiểu Dịch Thần mới cười lên, nắm lấy tay Hữu Hữu, hai thằng nhóc vừa mới kề vai sát cánh đi ra thư phòng, đã thấy Mộ Nhã Triết ngồi ngay ngắn tao nhã trên ghế sofa phòng khách, hai chân bắt chéo, khí tràng mạnh mẽ.
Cũng không biết anh trở về khi nào, trở lại bao lâu.
Chắc là lúc hai người còn đang đắm chìm trong phẫn nộ vì video họp báo, bởi vậy lúc này mới không để ý tiếng động ngoài cửa.
Chỉ thấy hai tay Mộ Nhã Triết ôm ***, dù bận vẫn ung dung đánh giá bọn họ, đôi mắt âm trầm nhìn chăm chú.
“Đi đâu?”
“A…”
Anh đột nhiên chất vấn, đánh cho hai bánh bao nhỏ trở tay không kịp.
Hữu Hữu không muốn nói cho anh biết, cậu muốn đi tìm Cao Nam tính sổ, vì vậy, mím chặt môi, quay đầu sang một bên.
Mộ Nhã Triết di chuyển tầm mắt nhìn Tiểu Dịch Thần.
Uy nghiêm của anh, Tiểu Dịch Thần đã lĩnh giáo đủ, bởi vậy chỉ cần một ánh mắt, lập tức chột dạ cúi đầu, ngập ngừng nói, “Chúng con… Chúng con đi tắm nắng.”
Cậu nói dối không tốt, một khi nói dối, trên mặt lập tức đỏ bừng lên, đầu óc trống rỗng, nói dối nghe thế nào cũng sứt sẹo.
Mộ Nhã Triết “A…” một tiếng, “Mặt trời? Hình như mặt trời xuống núi rồi.”
Vẻ mặt Hữu Hữu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giẫm mạnh lên chân cậu một phen.
Tiểu Dịch Thần nhịn xuống đau đớn, không rên một tiếng, vô cùng oán hận liếc mắt nhìn cậu.
Lại nghe Mộ Nhã Triết nói sâu xa, “Các con định đi tìm Cao Nam.”
Không có nghi vấn, mà là câu chắc chắn.
“Sao cha lại biết?”
“Cha đọc tờ báo bị xé nát trên mặt đất.”
Mộ Nhã Triết thấy tờ báo, chỉ liếc mắt một cái, liền biết rõ Hữu Hữu bắt đầu chú ý đến chuyện này, lấy hiểu biết của anh về con trai, phàm là những ai bắt nạt mẹ một chút, sẽ lập tức tra ra bối cảnh của người đó, nhưng mà sẽ ăn miếng trả miếng, đem ấm ức mẹ phải chịu trả lại gấp trăm lần.
Hữu Hữu là như vậy, không thể nào để mẹ chịu một chút ấm ức.
“Mẹ bị vu oan là kẻ thứ ba, cha không biết chuyện này sao?”
Mặt Mộ Nhã Triết không chút thay đổi ‘Ừ’ một tiếng, “Cha biết.”
“Cha biết chuyện này?” Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, trái lại phẫn nộ vì nhận được tin này, tức giận chất vấn, “Nếu cha biết chuyện này, vì sao không có bất luận động tác gì? Cha cứ để mẹ bị vu oan, chịu ấm ức như vậy sao?”
“Cha đang chuẩn bị.”
“Chuẩn bị cái gì?”
Mộ Nhã Triết đột nhiên nắm cằm cậu, nhẹ nhàng nói thầm vài câu bên tai.
Hữu Hữu ngớ ra trong nháy mắt, tức giận tan thành mây khói, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
“Cha à, cha thật sự muốn… Tuyên bố chuyện này sao?”
“Ừ.”
Tiểu Dịch Thần không nghe thấy, lập tức tò mò chạy tới, vẻ mặt có chút kỳ lạ hỏi, “Cha nói cái gì thế?”
“Hừ hừ, không nói cho anh!”
Hữu Hữu bắt đầu thừa nước ***c thả câu.
Tiểu Dịch Thần nhất thời ngổn ngang trong gió.
Hữu Hữu ghét bỏ cậu đẩy sang một bên, quay sang hỏi, “Cha định bỏ qua cho Cao Nam như vậy sao?”
“Tất nhiên là không.”
Mộ Nhã Triết điều tra chuyện này.
Thậm chí điều tra ra, Cao Nam lấy điều kiện ‘Tình cảm’, uy hiếp vợ của anh.
Anh thân là đế vương của Hoàn Vũ, có rất nhiều tai mắt trong giới giải trí, thế lực khắp nơi, tùy tiện hỏi thăm, có thể xác thực được đêm đó xảy ra chuyện gì.
Hiện trường không phải không có người làm chứng, có phục vụ sinh đi ngang qua toilet, từng chính tai nghe thấy hai người tranh chấp kịch liệt.
Cao Nam này, chuyện cho tới bây giờ, lại còn mơ ước người phụ nữ của anh.
Là một người đàn ông, chuyện này tuyệt đối là một loại khiêu khích khó có thể tha thứ.
“Vậy vì sao cha lại chậm chạp không chịu xử lý Cao Nam?”
“Chỉ xử lý, không có ý nghĩa lắm.”
"Chỉ là xử lý thôi mà, không có ý nghĩa."
Mộ Nhã Triết oán thầm một lúc lâu, bỗng nhiên, khóe môi giương lên: "Con ngoan, có phải đang nghĩ đến nên dùng thủ đoạn xấu xa gì không?"
Hữu Hữu trầm tư suy nghĩ thật lâu, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, cười xấu xa.
Mộ Dịch Thần đứng bên cạnh nhìn, không hiểu tại sao sống lưng lại thấy lạnh ngắt.
"Cha, cha có biết không, có một câu gọi là - - người nói dối sẽ phải nuốt một nghìn cây kim*."
* Người nói dối sẽ phải nuốt một nghìn cây kim: một câu trong bài hát “Nói dối” của Lâm Hựu Gia, có ý rằng việc nói dối cũng khiến bản thân phải đau đớn, không chỉ lừa người khác mà còn làm hại mình.
...
Bóng đêm bao phủ.
Bên trong căn phòng ngủ rộng lớn ở biệt thự truyền đến tiếng thở gấp của đôi nam nữ đang chơi đùa vui vẻ, giằng co thật lâu, rốt cuộc ngừng chiến đấu.
Sau nửa giờ, cửa phòng mở ra.
Một người phụ nữ xinh đẹp đi ra, tuy quần áo gọn gàng nhưng đầu tóc hỗn độn đã nói rõ vừa rồi rốt cuộc có bao nhiêu kịch liệt.
Cao Nam từ trong phòng tắm đi ra, tựa vào bên cạnh cửa, nhìn bóng lưng đang ngồi trang điểm, nhíu mày: "Chuẩn bị đi?"
"Ừm! Trời không còn sớm rồi."
"Anh đưa em đi."
"Không cần, em tự lái xe." Người phụ nữ ngoái đầu cười, xoay xoay chìa khoá trong tay, chiếc Audi R8 này mấy ngày trước Cao Nam đưa cho cô ta làm quà sinh nhật.
Cao Nam cười, giữ lại lần nữa: "Ít nhất cũng uống với anh một chén rồi hẵng đi chứ."
Người phụ nữ liếc mắt một cái nhìn thấu tâm tư của anh ta, hừ một tiếng: "Anh muốn em uống R*ợ*u để không thể lái xe, đêm nay liền ở lại chỗ này qua đêm hả?"
Cao Nam mỉm cười: "Sao, em không muốn?"
"Hôm nay thực sự không được."
Cô ta nghiêm túc nói.
Sắc mặt Cao Nam nhanh chóng thâm trầm, biểu tình lạnh lùng, xem ra là đang hờn giận.
Người phụ nữ kia lập tức đi lên, lười biếng ôm lấy bờ vai của anh ta, làm nũng: "Đêm nay thật sự không được, em cùng với mấy người chị em hẹn nhau đánh bài, không thể thất hẹn được, ngày mai, tối ngày mai có được không?"
"Ngày mai không còn cơ hội nữa rồi! Sẽ có người phụ nữ khác khác thay thế em."
Cao Nam lạnh lùng nói, giống như đang uy hiếp.
Cô ta kinh ngạc, ôm lấy bờ vai của anh ta, hôn anh ta: "Th***, đừng như vậy mà... Cũng đâu phải em không muốn. Em chỉ sợ lại giống như lần trước, bị đám chó săn tóm được thì sẽ bị nói là ở lại nơi này qua đêm, nhất định anh sẽ cảm thấy bị quấy nhiễu."
Cao Nam không nói gì, coi như chấp nhận lý do mà cô ta thoái thác!
Cô ta hôn anh ta, sau đó lập tức rời đi.
Cao Nam cũng không mất hứng thú, chậm rãi đi tới trước quầy R*ợ*u, tiện tay cầm một chai R*ợ*u đỏ lâu năm chuẩn bị mở ra thì chuông cửa đột nhiên vang lên.
Hắn hoài nghi nhíu mày, còn tưởng rằng cô ta nghĩ thông suốt, lại trở về tìm anh ta, vì thế lười nhác đi đến trước cửa, mở cửa ra, ngoài cửa lại không có một bóng người.
Anh ta chuẩn bị đóng cửa, lại bị một bàn tay nhỏ bé ngăn lại.
Cao Nam kinh ngạc, lập tức cúi đầu nhìn, thấy một đứa bé đứng ở cửa, mỉm cười vô cùng tao nhã.
"Chào chú, xin lỗi vì đã trễ như vậy mà còn quấy rầy."
Cao Nam nhếch mi, vô cùng lạnh nhạt: "Cháu là ai?"
Anh ta vừa dứt lời, cửa bị Hữu Hữu đẩy ra thật rộng, Cao Nam thấy bên cạnh cậu nhóc còn một cậu nhóc khác cao hơn một chút, hai khuôn mặt giống nhau như đúc, nhưng mà hơi thở trên người thì hoàn toàn trái ngược.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc