Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1331

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Tôi có cảm giác cô ấy nói cũng quá khoa trương, làm sao Vân Thi Thi lại có thể là loại phụ nữ phóng đãng như vậy được?”
“Nhưng mà cũng rất khả nghi, dù sao những người mới giống như Vân Thi Thi, không thể có chuyện vừa mới vào nghề đã có tài nguyên tốt như vậy được! Không chừng phía sau có kim chủ nâng đỡ, về phần người kim chủ này là người nào, ai mà biết được!”
“Nhưng nếu đã có kim chủ nâng đỡ, người ta việc gì mà phải quyến rũ Cao Nam chứ?”
“Anh ngốc sao? Nói không chừng là bị kim chủ chơi chán, đá qua một bên. Hơn nữa, bị người nào làm, cũng không thể bằng được một người có khuôn mặt đẹp trai làm đúng không? Cao Nam cũng rất nổi tiếng trong làng giải trí đấy, nhiều nữ minh tinh chạy theo sau anh ta như vịt đấy!”
“Cũng có vẻ hợp lý. Dù sao cam nam cũng là phú nhị đại (*), trên tay lại có tài nguyên, dáng vẻ cũng không tồi, so với mấy ông già bụng phệ của thật dễ nhìn hơn rất nhiều.”
(*) phú nhị đại: tầng lớp giàu có thứ hai, chỉ những cậu ấm cô chiêu, con cái nhà giàu có
....
Vị phóng viên của Hoàn Vũ kia thấy chiều hướng dư luận bắt đầu thay đổi, liền tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Cô Kỷ Nhan, nếu như cô không thể đưa ra được chứng cứ, như vậy, có phải tôi có tư cách nghi ngờ, cô vì muốn bôi nhọ Vân Thi Thi nên mới bịa đặt những lời như vậy đúng không?”
“Tuyệt đối không phải!”
Kỷ Nhan cảm thấy muốn khóc không ra nước mắt: “Tôi không biết anh muốn chứng cứ gì?”
“Rất đơn giản, chứng cứ chứng minh những lời cô nói đều là sự thật.”
Kỷ Nhan càng luống cuống tay chân.
Ngay tại lúc bầu không khí ở hội trường buổi họp báo muốn bùng nổ, cửa hội trường liền bị một người đẩy ra.
Một giọng nói trầm ổn vang lên giữa hội trường hỗn loạn, giống như một cây trường thương mạnh mẽ cắm xuống đất, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Muốn có chứng cứ sao? Như vậy, lời tôi nói, phải chăng cũng có thể xem như chứng cứ?”
Tất cả mọi người đều nhìn qua.
Kỷ Nhan cũng kinh ngạc ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt của Cao Nam đang đứng ở cửa, vẻ mặt cô ta liền biến thành trăm mối ngổn ngang.
Vân Thi Thi cùng Tiếu Tuyết cũng giật mình nhìn hình ảnh trên TV đột ngột biến đổi thành hình ảnh Cao Nam mặc một thân âu phục, bất ngờ xuất hiện.
Tiếu Tuyết hoàn toàn kinh sợ!
Tại sao lại là anh ta?!
Anh ta xuất hiện tại buổi họp báo là có ý gì?
Vân Thi Thi cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, cô không hiểu Cao Nam đột ngột xuất hiện là có ý đồ gì!
Trước sự xuất hiện của Cao Nam, hội trường buổi họp báo lập tức rơi vào trạng thái yên tĩnh, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên người anh ta.
Sự xuất hiện của anh ta, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Cao Nam nhìn Kỷ Nhan trên sân khấu, sau đó lại đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, cong môi cười một tiếng: “Không phải mọi người yêu cầu cô ấy đưa ra chứng cứ hay sao? Như vậy, tôi là người trong cuộc, lời tôi nói, phải chẳng cũng có thể coi là chứng cứ?”
Mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.
Anh ta xuất hiện, nhất thời làm chiều hướng dư luận thay đổi đột ngột.
Kỷ Nhan lúng túng nhìn Cao Nam. Anh ta bước từng bước lên sâu khấu, đi đến trước mặt cô ta, hoàn toàn không quan tâm đến những người khác đang nghẹn họng nhìn trân trối. Anh ta nhìn Kỷ Nhan thật lâu, sau đó mỉm cười, đưa tay cầm lấy tay cô ta, trong mắt tràn ngập sự áy náy.
“Thật xin lỗi! Có vẻ anh... đã tới muộn! Từ trước đến nay, anh vẫn luôn khiến em chịu nhhiều uất ức như vậy!”
Cao Nam thâm tình thổ lộ, khiến cho Kỷ Nhan lập tức bật khóc, nước mắt cũng chảy thành hàng.
“Cao Nam...”
“Suỵt, đừng nói gì! Là anh không tốt, cho tới nay, đều là anh khiến em phải chịu uất ức cùng thống khổ, anh là người đàn ông của em, nhưng hết lần này đến lần khác lại đều phụ lòng em! Hiện tại anh đã thông suốt rồi, cũng hồi tâm chuyển ý, người anh thật lòng yêu thương là em, cho nên, em có thể lại cho anh một cơ hội, tha thứ cho anh, có được không?”
Kỷ Nhan cảm động đến phát khóc, cô ta che miệng lại, hai mắt mở to, không thể tin được nhìn về phía anh ta: “Cao Nam... Em...”
Kỷ Nhan cảm động đến phát khóc, cô ta che miệng lại, hai mắt mở to, không thể tin được nhìn về phía anh ta: “Cao Nam... Em...”
Cao Nam cưng chiều cười một tiếng, nắm chặt lấy bàn tay cô ta, sau đó xoay người lại, đối mặt với ký giả truyền thông dưới sân khấu.
“Tôi sẽ không lại để cô ấy phải chiến đấu một mình! Cho tới nay, cô ấy vẫn luôn âm thầm gánh vác mọi chuyện, nhưng từ giờ trở đi, tôi tuyệt đối sẽ không để cô ấy phải một thân một mình!”
Lời này vừa nói ra, ánh sáng đèn flash không ngừng lóe lên.
Trong màn hình TV, Cao Nam kiên định nắm lấy tay Kỷ Nhan, giống như một người đàn ông thâm tình, trên mặt tràn ngập sự hối hận cùng thương yêu, đây là sự cưng chiều anh ta chưa từng biểu lộ.
Kỷ Nhan kích động che miệng lại, nhìn anh ta, nước mắt không ngừng rơi xuống, sau đó kích động ôm lấy Cao Nam.
“Tách... tách... tách...”
Một cái ôm nồng nhiệt, khiến ký giả trong hội trường tốn biết bao cuộn phim.
Trước màn hình TV, Tiếu Tuyết giật mình nhìn một màn này, lúc Cao Nam và Kỷ Nhan thâm tình ôm lấy nhau, lòng cô ấy đau đớn như bị vô số móng vuốt xé rách thành ngàn mảnh.
Cô ấy vốn cho rằng mình đã hoàn toàn quên Cao Nam.
Nhưng khi Tiếu Tuyết nhìn thấy, người đàn ông mà mình quen biết đã lâu như vậy, lại có thể biểu lộ sự cưng chiều cùng thương yêu chưa từng dành cho cô trước mặt một người phụ nữ phác, cô chợt cảm thấy, bản thân mình buồn cười biết bao nhiêu!
Đần độn!
Ngu ngốc!
Vậy mà cô lại có thể yêu thương một người đàn ông như vậy!
Vậy mà cô lại có thể bị một người đàn ông như vậy trêu đùa tình cảm!
Tiếu Tuyết thật sự không cam lòng!
....
“Kỷ Nhan cùng tôi đã yêu nhau hai tháng, tình cảm rất tốt. Tôi cùng cô ấy vẫn luôn lấy kết hôn làm mục đích kết giao nghiêm túc. Nhưng mà, tôi thừa nhận, là tôi tham luyến sắc đẹp, là tôi bị mê hoặc, lại có thể làm ra hành động phản bội cô ấy, phạm phải lỗi lầm mà có lẽ tất cả mọi người đàn ông trên đời đều phạm phải! Nhưng mấy ngày này, tôi chợt phát hiện, người tôi thật lòng yêu thương, lại là cô gái này!”
Đến đây, giọng điệu Cao Nam bỗng trở nên nghiêm túc hẳn: “Còn về phần mọi người, cái gọi là chứng cứ, như vậy không biết lời nói của tôi có tính là chứng cứ hay không?”
Phía dưới sân khấu lập tức có ký giả giơ tay đặt câu hỏi: “Xin hỏi anh Cao Nam, vừa rồi cô Kỷ Nhan có nói, Vân Thi Thi chủ động quyến rũ anh, là sự thật có phải hay không?”
“Đúng vậy!”
“Vân Thi Thi thật sự có những hành động mập mờ như vậy sao?”
“Đúng vậy!”
“Xin hỏi anh thật sự đến cuộc hẹn ở quán R*ợ*u sao?”
“Đúng vậy.”
“Như vậy, anh thật sự có phát sinh quan hệ với cô Vân Thi Thi hay sao?”
Câu hỏi sắc bén như vậy, khiến cho hội trường lại rơi vào yên tĩnh một lần nữa.
Tiếu Tuyết trừng to mắt, nhìm chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng của Cao Nam, âm thầm cầu nguyện trong lòng, không được, không thể làm ra chuyện tổn thương Thi Thi.
Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt Cao Nam xuất hiện một nụ cười quỷ dị, anh ta chậm rãi gật đầu, ra vẻ ngại ngùng đáp lại: “... Đúng vậy...”
Hội trường buổi họp báo lại trở nên ầm ĩ một lần nữa.
Một câu nói này, thông qua Internet phát sóng trực tiếp, hiện tại dường như mọi người trên cả nước đều đã biết.
Anh ta trả lời như vậy, không thể nghi ngờ chính là ngầm khẳng định tội danh “kẻ thứ ba” của Vân Thi Thi!!!
“Khốn nạn!”
Tiếu Tuyết tức giận hét to một tiếng, thiếu chút nữa ném chén trà trong tay về phía TV.
Vân Thi Thi lập tức ngăn cản cô ấy: “Tiếu Tuyết, tỉnh táo một chút.”
“Làm sao tớ tỉnh táo được chứ?”
Hai mắt Tiếu Tuyết mờ hơi nước, cô cắn răng nghiến lợi gằn từng tiếng: “Tại sao anh ta có thể làm như vậy với cậu chứ? Thi Thi, anh ta làm như vậy chính là bịa đặt, là phỉ báng! Những lời Kỷ Nhan nói vốn là những điều giả dối không có thật, nhưng anh ta lại nói như vậy, rốt cuộc anh ta muốn làm gì?”
Cô ấy thở hổn hển gào lên giận dữ, lúc nhìn về phía Vân Thi Thi, trên mặt không thể che hết áy náy, trong mắt là phẫn nộ như biển rộng, miêu tả rất sinh động!
“Anh ta không thể làm như vậy!”
Nước mắt Tiếu Tuyết rơi xuống như mưa, “Tổn thương tớ là được rồi, vì sao còn muốn liên lụy đến người vô tội? Người đàn ông này, sao có thể khốn nạn như vậy?”
Vân Thi Thi cũng tức giận, không ngừng run run, nhưng mà càng là lúc này, cô càng bình tĩnh kỳ lạ, hoặc là trong lòng cô tin tưởng, cho dù trời có sập xuống, phía sau cô, vẫn còn có người đàn ông tin cậy thay cô khởi động một khoảng trời an toàn, bởi vậy, cho dù họp báo lần này, dư luận sẽ có chuyển biến xấu, hướng phát triển gây bất lợi cho cô.
Nhưng cô lại không sợ hãi chút nào.
Cô tin tưởng, người đàn ông của cô, sẽ bảo vệ cô an toàn.
- - ‘Đừng lo lắng, anh sẽ xử lý tốt mọi chuyện.’
Đây là lời hứa hẹn của người đàn ông đó cho cô, vì một câu này, cô tin tưởng, cho dù dư luận gây bất lợi cho cô thế nào, Mộ Nhã Triết sẽ đem cục diện xoay trở về!
Kết thúc cuộc họp báo.
Đài truyền hình chiếu tiết mục tiếp theo, nhưng mà tim Tiếu Tuyết vẫn đập mạnh và loạn nhịp trước TV, ánh mắt trống rỗng, không biết rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Ban đêm, Vân Thi Thi đưa Tiếu Tuyết về nhà họ Tiếu, dọc đường đi, Tiếu Tuyết im lặng đến kỳ lạ, trên mặt là áy náy, lại là bất lực, càng thêm chút đứng ngồi không yên, cô ấy lại quay mặt nhìn Vân Thi Thi lần nữa, năm lần bảy lượt muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói cái gì.
Lúc đưa đến cửa nhà, Vân Thi Thi mở khóa cửa xe, nói với cô ấy, “Hôm nay đưa cậu đến đây, cậu về nhà nghỉ sớm một chút, đừng suy nghĩ bậy bạ, được không?”
“Thi Thi…”
“Tuyết…” Vân Thi Thi nhẹ nhàng chạm vào tay cô ấy, cười dịu dàng, “Tớ không chỉ có một mình, cho dù toàn bộ thế giới đều nghi ngờ tớ, phản bội tớ, tớ tuyệt đối không phải chỉ có một mình. Cho nên, đừng lo lắng cho tớ, được không?”
“Đều do tớ không tốt, tớ có lỗi với cậu…”
“Có nhất định phải nói khách khí như vậy không?”
Vân Thi Thi cười, “Tớ tin tưởng, mọi thứ sẽ tốt lên thôi.”
Lúc này Tiếu Tuyết mới gật gật đầu, đẩy cửa ra xuống xe.
Xe đi mất, Tiếu Tuyết nhìn theo cô rời đi, đứng im lặng tại chỗ rất lâu, mãi đến khi mẹ Tiếu nghe thấy tiếng động vội vàng ra cửa, thấy cô ấy đứng một mình ngoài cửa, vẻ mặt lập tức lo lắng chào đón, “Sao muộn như vậy con mới trở về? Đi đâu thế? Gọi điện thoại cũng không nhận, hại mẹ cực kỳ lo lắng…”
“Mẹ…” Một lúc lâu sau Tiếu Tuyết mới mở miệng, nước mắt bắt đầu chảy xuống.

Trên đường, có một số lạ gọi điện cho Vân Thi Thi, cô nghe máy, đầu bên kia truyền đến tiếng cười đắc ý và ngạo mạn của Cao Nam.
“Thế nào? Xem họp báo chưa?”
“… Cao Nam, là anh.”
Cao Nam cười, lập tức có thâm ý khác hỏi, “Thế nào, họp báo đặc sắc không?”
Vân Thi Thi hít một hơi khí lạnh, lập tức cười lạnh, “Ừm, không nghĩ tới kỹ thuật diễn của anh lại đặc sắc như vậy, nếu như tôi không phải là người liên quan, chắc là đã tin chuyện ma quỷ của anh.”
“A, quá khen.”
“Anh có biết hay không, anh bịa đặt như vậy! Là phỉ báng!” Vân Thi Thi đột nhiên bắt đầu kích động, mặt đỏ tai hồng nói, “Anh bôi đen trong sạch của tôi, không sợ gặp báo ứng sao?”
“Báo ứng? Báo ứng gì?”
Cao Nam cười đắc ý, cực kỳ đáng ghét, anh ta đột nhiên nói chuyện khác, có ngụ ý nói, “Vân Thi Thi, chỉ cần cô suy nghĩ rõ ràng, chuyện này, còn để lại một đường sống cuối cùng.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc