Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1314

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi không nói gì trừng mắt nhìn anh ta.
"A..., tôi nhớ ra rồi, khoảng thời gian trước, tập đoàn nhà họ Mộ đã phát ra thông báo, giang sơn nhà họ Mộ đã thay đổi chủ nhân, Mộ Nhã Triết bị nhà họ Mộ đuổi đi, vị trí của anh ta, đã được người khác tiếp nhận rồi! Ha ha! Vân Thi Thi, giấc mộng giàu có của cô đã tan thành mây khói rồi có phải không!"
Bình thường Cao Nam không chú ý đến mấy chuyện thương trường, nhưng chuyện Mộ Yến Thần tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc thì anh ta biết, vì vậy nên anh ta rất vui sướng khi người khác gặp họa!
Mộ Nhã Triết là một người đàn ông vô cùng kiêu ngạo, vì chuyện này mà ngay lập tức từ trên đỉnh núi cao rơi xuống vực thẳm, chắc là cũng tan xương nát thịt rồi!
Không ngờ trong trường hợp này mà lại được tái ngộ với Mộ Nhã Triết!
Cao Nam cảm thấy như mình được trời cao ban cho cơ hội hiếm có!
Anh ta đã sớm mơ ước người phụ nữ này từ lâu, luôn mong muốn được sở hữu cô, nhưng trước đây ông bác đã từng cảnh cáo anh ta rồi, nhà họ Mộ vô cùng đáng sợ, anh ta không nên có bất kỳ suy nghĩ gì đến người phụ nữ của Mộ Nhã Triết!
Vì vậy nên anh ta mới thu liễm dã tâm của mình, không muốn nhớ nhung quá nhiều về cô!
Nhưng mà, bây giờ Mộ Nhã Triết đã thất thế, vậy thì đây là cơ hội tốt nhất rồi?
Bởi vậy, lúc nãy ở buổi tiệc, anh ta đã đánh giá cô, nhìn cô thật kỹ, trong lòng thầm tính toán xem sẽ ra tay như thế nào.
Mặc dù trong lòng ôm người phụ nữ khác, hôn môi người phụ nữ khác, nhưng lúc đó, chỉ có mình anh ta hiểu rõ, anh ta thực sự muốn cái gì!
Dã tâm của anh ta là cái gì!
Cao Nam là điển hình của mẫu người đàn ông ăn chơi trác táng, thờ ơ với công việc sự nghiệp, nhưng trên tình trường thì không ai bì nổi, anh ta mà nhìn thấy phụ nữ, sẽ giống như con báo mà nhào tới, xâm chiếm chủ quyền.
Hầu như không có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi tay anh ta.
Nhưng Vân Thi Thi là ngoại lệ đầu tiên!
Mà ngoại lệ này, cũng không để cho anh ta đợi quá lâu!
Trước mắt bây giờ, không phải là cơ hội sao?
Mắt thấy con mồi anh ta *** đã lâu, bây giờ đang nằm trong lòng mình, khỏi phải nói anh ta có bao nhiêu đắc ý trong lòng!
Cao Nam đột nhiên tiến đến gần cô, ánh mắt rơi vào trên đôi môi kiều diễm **** của cô, dã tâm trong ánh mắt đã không thể nào che dấu được nữa.
Vân Thi Thi vừa nhìn thấy anh ta đã cảm thấy ghê tởm, vẫn luôn kháng cự, nhưng sức lực đôi tay anh ta thật sự rất đáng sợ, cô không thể nào thoát ra được!
"Buông tay!"
"Vân Thi Thi, cô chạy không thoát rồi! Mộ Nhã Triết đã thất thế, vậy thì, đến lượt tôi lên ngôi!"
Ánh mắt Cao Nam hung ác, giống như con thú hoang trên đỉnh núi: "Tôi muốn có được cô!"
"Ảo tưởng!"
Vân Thi Thi cười lạnh: "Tôi sẽ nói tất cả những chuyện xấu xa này của anh với Tiếu Tuyết! Tôi sẽ bảo cô ấy cảnh giác cao độ, để cho cô ấy thấy rõ rốt cuộc anh là loại người khốn nạn như thế nào!"
"Tốt lắm! Tôi mỏi mắt mong chờ! Dù sao tôi cũng đã sớm chán ghét cô ta, nếu không phải cô ta suốt ngày ảo tưởng muốn kết hôn với tôi, cô nghĩ tôi sẽ muốn kết hôn với Kỷ Nhan sao?"
"Anh...!"
Vân Thi Thi giận đến nỗi không kiềm được: "Cao Nam! Anh đừng có quá đáng! Anh muốn nhẫn tâm làm tổn thương Tiếu Tuyết đến như vậy sao! Nếu anh đã không thích, thì phiền anh đừng làm tổn thương người khác! Đây là lần đầu tiên Tiếu Tuyết yêu một người sâu đậm như vậy, tên khốn nạn như anh, nhất định sẽ gặp quả báo!"
"Ha ha! Quả báo sao?"
Cao Nam không cho là đúng: "Cô đúng là quá ngây thơ rồi, còn tin tưởng mấy chuyện quả báo sao! Vân Thi Thi, cô đúng là thuần khiết mà! Phiền cô nhanh chóng làm cho Tiếu Tuyết rời bỏ tôi, không cần phải lưu luyến không rời tôi nữa! Nếu cứ như vậy, tôi sẽ cảm thấy rất phiền phức! Cô nghĩ rằng tôi thật sự thích cô ấy sao? Chỉ là chơi đùa mà thôi! Ai sẽ đi thích một người phụ nữ lúc nào cũng muốn giữ gìn trinh tiết chứ!"
"Có ý gì?"
Cái gì gọi là người phụ nữ muốn giữ gìn trinh tiết?
"Có ý gì?"
"Quen nhau lâu như vậy, trừ nắm tay và hôn môi ra, cô ấy không có tiến thêm một bước nữa với tôi! Cô nói cho tôi biết thử xem, đây là yêu sao? Thời đại nào rồi, mà còn giữ gìn quan niệm trước lúc kết hôn không được lên giường chứ!"
Vân Thi Thi như bị sét đánh, hoàn toàn bị chọc giận!
"Đó là bởi vì cô ấy quá để ý tới anh, không hy vọng mình bị người ta xem rẻ, cho nên mới làm như vậy! Cao Nam, anh thật là quá ghê tởm!"
Cao Nam cười: "Vậy thì, tiếp theo, tôi muốn làm chuyện còn ghê tởm hơn!"
Nói xong, anh ta ôm cô vào lòng, muốn hôn lên môi cô.
Vân Thi Thi mãnh liệt giãy giụa, vừa đấm vừa đá anh ta.
Cô mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân truyền đến!
Ngay sau đó, liền nghe Hoa Cẩm gầm lên: "Khốn kiếp! Buông cô ấy ra!"
Cao Nam nghe thấy tiếng hét, nhanh chóng cảnh giác, nhưng còn chưa kịp phản ứng, Hoa Cẩm đã hung hăng đấm một quyền vào mặt anh ta!
"Ầm" một tiếng!
Cao Nam bị một quyền này đánh văng lên vách tường!
Lực tác động quá lớn, khiến Vân Thi Thi cũng không khỏi bị ảnh hưởng, ngã nhào trên đất, Hoa Cẩm thấy vậy, vội vàng chạy lên, ôm cô, đỡ cô dậy.
Hai người nhìn về phía Cao Nam, thấy anh ta ngồi dựa lên vách tường, đưa tay lau nhẹ lên vết máu ngay khóe miệng - - lúc nãy Hoa Cẩm đấm một phát làm rách môi anh ta.
Cao Nam "phụt" một tiếng, phun ra trên mặt đất một ngụm máu bọt, sau đó đứng vọt dậy, một bàn tay đấm về phía Hoa Cẩm!
Vốn là Hoa Cẩm có thể tránh được một quyền này, nhưng anh ta ý thức được nếu mình né tránh, người được anh ta đang bảo vệ sau lưng sẽ phải hứng chịu, anh ta cắn chặt răng, mạnh mẽ đỡ lấy, sau đó đẩy Vân Thi Thi qua một bên: "Cẩn thận!"
Cao Nam mắng: "Mày là ai? Dám đánh tao sao?"
Hoa Cẩm tức giận trừng mắt nhìn anh ta!
Lúc nãy, anh ta thấy Vân Thi Thi vừa đi ra ngoài, Cao Nam liền đi theo sau lưng, ngồi một lát, thấy lâu quá mà Vân Thi Thi vẫn chưa quay lại nên lo lắng, lại nhớ đến bàn tay Cao Nam không an phận mà sờ loạn trên người Vân Thi Thi, anh ta liền giận sôi máu!
"Mày là thằng khốn!"
Ánh mắt Hoa Cẩm biểu lộ sự tức giận, lần thứ hai xông lên, hung hăng nện một quyền thật mạnh lên mặt anh ta, khiến Cao Nam bị rớt mất một cái răng!
"A - -"
Cao Nam bị đau la lên, sau đó cũng không thèm quan tâm đến vết thương của mình, đánh nhau với Hoa Cẩm.
Tuy dáng người Hoa Cẩm hơi gầy, thân hình cao gầy tiêu chuẩn, Cao Nam chỉ cần vừa nhìn qua cũng biết bình thường người này tập thể thao rất nhiều, động tác nhẹ nhàng mà dứt khoát, mơ hồ có thể cảm nhận được sức lực rất mạnh mẽ, mà Hoa Cẩm cũng không sợ, trừng mắt nhìn Cao Nam, sát khí khó có thể che giấu, tản ra khắp toàn thân!
Cả người Cao Nam cũng trở nên căng thẳng, gương mặt âm trầm, biểu tình này đã nói lên, anh ta thật sự nổi điên rồi!
Vân Thi Thi lo lắng ngăn cản: "Đừng đánh nữa!"
Lời còn chưa dứt, hai người lại một lần nữa nhào lên đấu đá.
Cao Nam giống như con sói hung hăng đánh móc từ sau lưng Hoa Cẩm, Hoa Cẩm lạnh lùng nhếch môi, nhấc chân một cái, đá về phía anh ta.
Cao Nam nhanh nhẹn né qua, đấm lên mặt Hoa Cẩm, Hoa Cẩm lùi lại, giống như không biết đau, vươn tay lau mạnh lên vết máu trên khóe môi, vươn đầu lưỡi, *** môi một cái, một lần nữa hung hăng nhấc chân, đá lên *** Cao Nam.
Hai người ra tay cũng không có chiêu pháp gì khiến người ta hoa mắt.
Hai người ra tay cũng không có chiêu pháp gì khiến người ta hoa mắt, nhưng mỗi một cú đấm, cú đá, có thể nhận thấy bọn họ dùng bao nhiêu sức lực!
Sắc bén dữ dội như hổ rình mồi!
Chỉ là mấy cú đấm không có kỹ thuật gì, nhưng cực kỳ ngoan độc!
Một hồi sau, Cao Nam dần đuối sức, cũng là do Hoa Cẩm ra tay quá ác liệt, hai người thực lực tương đương, nhưng có vẻ như Hoa Cẩm tốt hơn một chút!
Con người ở lúc phẫn nộ tột cùng, là lúc phát huy sức mạnh tốt nhất!
Hoa Cẩm trông có vẻ yếu đuối, nhưng thật ra anh ta không hề yếu đuối như trong tưởng tượng, ngược lại ra tay vô cùng tàn nhẫn, hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt khiêu khích.
Động tác của hai người quá nhanh, Vân Thi Thi đứng một bên nhìn mà hoa mắt, chỉ thấy Hoa Cẩm đá một phát, lập tức làm Cao Nam quét trên mặt đất, anh ta lại tiếp tục xông lên, giẫm lên *** Cao Nam, mấy cú đấm mang theo tiếng gió, nện phịch phịch lên mặt anh ta, sát khí lạnh lẽo không thèm quan tâm tới mọi thứ xung quanh mà liên tục ra quyền, giống như muốn đánh người ta tàn phế!
Vân Thi Thi nhanh chóng chạy lên ôm Hoa Cẩm từ phía sau, gắt gao không buông tay.
"Hoa Cẩm, đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa...!"
Hoa Cẩm đánh đến đỏ mắt, mặc dù bị Vân Thi Thi ngăn cản, nhưng vẫn cố tình liên tục đạp anh ta.
Mộc Tịch mới vừa đi ra từ trong phòng vệ sinh, nhìn thấy cảnh này, sợ tới mức la lên!
Nghe thấy âm thanh khác thường, nhân viên tạp vụ nhanh chóng chạy đến, thấy có người đang đánh nhau, vội vàng chạy qua ngăn cản.
"Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!"
...
Rất nhanh, chuyện này ngoài ý muốn làm kinh động tới đoàn làm phim.
Kỷ Nhan cùng mấy nhân viên công tác khác chạy đến, thấy cảnh này, liền sợ hãi.
"Sao vậy?"
Kỷ Nhan thấy Cao Nam té trên đất, sợ tới mức mặt mày choáng váng, nhanh chóng chạy đến, đỡ anh ta dậy, lại nhìn thấy khóe môi anh ta rách nát, khóe mắt cũng bị rách, chỗ xanh chỗ tím, cái áo trắng mặt trên người đầy dấu chân màu đen, cô ta rất nhanh hiểu được chuyện gì đang xảy ra, quay đầu nhìn về phía Hoa Cẩm và Vân Thi Thi.
Hoa Cẩm cũng không khá hơn, mặt mày xơ xác, nhưng ít nhiều cũng đỡ hơn Cao Nam một chút, khóe môi chỉ bị rách thôi, nhưng cả người cũng lôi thôi lếch thếch giống như Cao Nam.
"Anh là một tên phế vật!"
Hoa Cẩm sỉ nhục Cao Nam: "Là một người đàn ông, tôi thật sự cảm thấy hổ thẹn vì anh! Sức khỏe cường tráng, vậy mà lại đi khi dễ một người phụ nữ tay trói gà không chặt! Cái này gọi là cái gì, gọi là quấy - rối - tình - dục đó! Cao Nam, anh chỉ có thể làm được như vậy thôi, chỉ có thể khi dễ một người phụ nữ! Anh không xứng làm đàn ông!"
Cao Nam ngước mắt, trong mắt bỗng nhiên lộ ra sự hung ác.
"Mày nói cái gì?"
"Tôi nói, anh không xứng làm đàn ông!"
Hoa Cẩm nói xong, tà mị cười, khiêu khích nói: "Đầu thai nhầm rồi sao?"
Cao Nam bị nhục nhã như vậy, tức giận liền muốn xông qua Hoa Cẩm bên này.
Thấy anh ta lại muốn xông lên, Vân Thi Thi theo bản năng đứng chắn trước mặt Hoa Cẩm, Hoa Cẩm ngẩn người, nhìn theo bóng lưng gầy yếu đang đứng trước mặt mình, ánh mắt lóe lên.
Mọi người lập tức ngăn cản Cao Nam đang sắp mất lý trí, Kỷ Nhan vội vàng quát lên: "Cao Nam! Anh đừng làm càn!"
"Tôi làm càn sao?"
Cao Nam tức giận nói: "Là cái "thằng ất ơ" này không phân tốt xấu đã ra tay trước!"
Kỷ Nhan có chút ngoài ý muốn, nhìn Hoa Cẩm, mọi người cũng nghi ngờ nhìn về phía anh ta.
Dưới hoàn cảnh bản thân đang bị người ta nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ, Hoa Cẩm cười chế giễu, lạnh lùng nói: "Vì sao tôi lại ra tay? Còn không phải tại anh động tay động chân với Vân Thi Thi trước sao! Tất cả mọi người hãy nhìn cho kỹ bộ mặt thật của hắn đi!"
"Đủ rồi!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc