Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1313

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Rốt cuộc anh ta xem Tiếu Tuyết là cái gì!
Vân Thi Thi phẫn nộ không chịu nổi, lập tức ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Cao Nam.
Người phía sau cũng cảm nhận được ánh mắt sắc bén phóng qua, bèn nhìn lại, thấy là cô, trên mặt cũng sửng sốt không thôi, anh ta không ngờ sẽ gặp cô ở đây, cả người ngớ ra.
Hoa Cẩm thấy biểu tình của Vân Thi Thi có chút không đúng, lập tức nhẹ nhàng mà ôm bờ vai cô: "Thi Thi, sao thế?"
Lúc này Vân Thi Thi mới giật mình, ở trước mặt mọi người, cô không thể kích động quá mức, có một số việc phải nhẫn nhịn chờ giải quyết sau!
Vì thế, cô lập tức thu lại biểu tình.
Cao Nam nhìn cô không chớp, cũng lập tức hiểu ra vì sao cô lại phẫn nộ!
Anh ta... cong khóe môi, cực kỳ không để tâm mà cười, nói với Kỷ Nhan: "Kỷ Nhan, giới thiệu mọi người đi!"
Kỷ Nhan lập tức nhiệt tình giới thiệu.
Lúc giới thiệu đến Vân Thi Thi, Kỷ Nhan kéo tay Cao Nam đi đến trước mặt cô, long trọng giới thiệu: "Cao Nam, đây là Thi Thi, Vân Thi Thi! Chắc anh cũng biết cô ấy chứ? Cô ấy chính là nữ chính phim 《 Quả Trám 》đã từng đột phá phòng bán vé đấy! Hiện tại Thi Thi cũng là một nhân vật lớn..."
Cao Nam ngoài cười nhưng trong không cười kéo kéo khóe môi, khẽ gật đầu: "Ừm! Tôi đã xem qua phim của cô."
Cùng với Tiếu Tuyết.
Lúc trước Tiếu Tuyết khăng khăng kéo anh ta đi xem 《 Quả Trám 》, anh ta còn thấy phiền.
Anh ta không thích xem mấy bộ phim tình yêu giả tạo, nhưng nể mặt cô ấy nên mới cùng đến rạp chiếu phim.
Lại không ngờ đến Vân Thi Thi là diễn viên chính của bộ phim!
"Thi Thi, đây là Cao Nam, bạn trai tôi!"
Vân Thi Thi nhíu mày, lập tức cố gắng khắc chế phẫn nộ trong lòng, mỉm cười: "Thì ra là bạn trai của Kỷ Nhan. Quen nhau được hai tháng rồi sao?"
"Đúng vậy!"
Kỷ Nhan không cảm thấy kỳ quặc, hạnh phúc ngả đầu vào vai anh ta, cười nói: "Chúng tôi gặp nhau ở quán bar".
Quán bar?
Lại là cái nơi tốt đẹp kia!
Vân Thi Thi bỗng nhiên cảm giác hô hấp không thông, *** có chút ngột ngạt, cô nhìn thoáng qua Kỷ Nhan, lại nhìn thoáng qua Cao Nam, lập tức mỉm cười nghiến răng nghiến lợi: "Chúc phúc cho hai người! Kỷ Nhan, bạn trai cô rất tuấn tú!"
Tiếng động ầm ĩ tại quán bar che đậy tiếng nghiến răng phẫn nộ của cô.
Chỉ nghe một tiếng "chúc phúc".
Kỷ Nhan nhất thời đỏ mặt: "Thi Thi, cám ơn cô!"
Cao Nam lại nghe không sót một từ, mặt không đổi sắc mà nhìn cô, ánh mắt thâm thúy vô cùng.
Bỗng dưng, nở một nụ cười vô cùng sâu xa, lập tức quay đầu đi.
Kỷ Nhan lại kéo anh ta đi giới thiệu với mọi người trong đoàn phim.
Sau khi Cao Nam đến, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Kỷ Nhan cũng không cố ý giới thiệu thân phận Cao Nam, nhưng người trong đoàn phim đều có mắt nhìn người, chỉ liếc mắt một cái cũng nhận ra anh ta là người xuất thân không tầm thường.
Party bắt đầu, mấy bình R*ợ*u được bật nắp, cùng với âm nhạc tại quán bar, không khí lập tức trở nên sôi động.
Vân Thi Thi mơ hồ nhận thấy có ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn cô, cô ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp ánh mắt Cao Nam.
Kỷ Nhan uống R*ợ*u, không ý thức được bầu không khí quỷ dị giữa hai người, vô tri vô giác, R*ợ*u đã qua nửa tuần, rất nhiều người đều đã chuếnh choáng say, chỉ có Kỷ Nhan tửu lượng tốt hơn, uống vào nhiều như vậy mà vẫn không có một chút dấu hiệu say R*ợ*u!
Vân Thi Thi bị mọi người khuyên giục kéo tới uống R*ợ*u, cô cứ luôn từ chối, nói mình bị dị ứng với cồn, mọi người cũng không ép buộc nữa.
"Cô tới đây ngồi, R*ợ*u để cho trợ lý uống!"
"A?"
Mộc Tịch cảm giác nằm cũng bị thương, nhưng mà lúc này lại phải kiên trì tiếp nhận, tội nghiệp nói với vân Thi Thi: "Thi Thi, cô nhất định phải giành được điểm nha, tửu lượng tôi cũng không tốt!"
Hoa Cẩm trộm cười không ngừng.
Vân Thi Thi gật gật đầu, nhưng mà có Cao Nam ở đây, cô không có tâm tư chơi đùa, đầu óc không đặt vào trò chơi, vì vậy khiến cho Mộc Tịch uống phải không ít R*ợ*u, lại còn thêm 3 cốc bia.
Mộc Tịch uống đến mặt cũng đỏ, khoát tay, nói với cô không được.
Đã uống nhất định phải say.
Vân Thi Thi hết sức đau lòng, lập tức nói: "Tôi không chơi nữa! Mọi người cứ chơi đi, tôi là gà mờ, chỉ làm cho mọi người mất hết hứng thú!"
Mọi người lúc này mới từ bỏ, cũng không kéo cô chơi nữa.
Cao Nam lại ở trên trò chơi biểu lộ kỹ thuật và tửu lượng phi phàm, mọi người thán phục không thôi. Vân Thi Thi yên lặng nhìn anh ta, một lúc sau, điện thoại rung lên.
Cô cầm điện thoại, thì ra là Tiếu Tuyết nhắn tin.
- - "Rất tốt mà, sao vậy?"
Vài giây sau, lại có tin nhắn tới - - "Oa? Từ trước đến nay cậu rất ít khi hỏi về anh ấy, làm sao vậy?"
Nhìn tin nhắn của Tiếu Tuyết, Vân Thi Thi lập tức xiết chặt điện thoại di động, lần thứ hai nhìn về phía Cao Nam, thấy anh ta dường như đoán được cô đang nhắn tin với ai, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý mà lạnh lùng.
Vẻ mặt đó, rơi vào trong mắt cô, khiến cô tức giận vô cùng!
Khi cô đang chăm chú nhìn anh ta, bỗng nhiên Kỷ Nhiên bên cạnh Cao Nam bị thua, uống vào một chén R*ợ*u, uống xong liền bổ nhào vào trong lòng anh ta làm nũng.
Trước mặt cô cùng mọi người mặt, Cao Nam hôn môi cô ta, nhưng mà từ đầu đến cuối ánh mắt đều dừng lại trên người cô.
Như là đang ngạo mạn khoe ra, lại giống như đang khiêu khích!
Vân Thi Thi tức giận đến toàn thân cứng ngắc.
Hoa Cẩm cũng cực kỳ nhạy cảm, lập tức nhận thấy không khí kì quặc giữa hai người, nhìn thoáng qua cô, đã thấy cô gắt gao trừng mắt nhìn Cao Nam, lại thấy Cao Nam cũng đang nhẹ nhàng bâng quơ nhìn cô.
Anh ta kéo kéo ống tay áo Vân Thi Thi, tò mò hỏi: "Thi Thi, làm sao vậy? Em quen anh ta à?"
"Không quen."
Vân Thi Thi nghiến răng nghiến lợi.
Hoa Cẩm vừa muốn hỏi tiếp, Mộc Tịch ở gần đó đã bị R*ợ*u trong người phát huy tác dụng, bỗng nhiên đứng dậy, bưng tay che miệng, Vân Thi Thi vội vàng đứng lên: "Muốn nôn sao?"
Mộc Tịch che miệng không nói lời nào, sắc mặt chật vật gật gật đầu
"Tôi đưa cô đi toilet!"
Vân Thi Thi ôm bờ vai cô ấy đi về phía nhà vệ sinh.
Đến nơi, Mộc Tịch trực tiếp đi vào, Vân Thi Thi chỉ đứng ở ngoài cửa. Cô không đi vào, đại khái cô có thể đoán được, người đàn ông kia nhất định sẽ đến tìm cô, vì vậy cô đứng chờ ở bên ngoài nhà vệ sinh.
Quả nhiên, nửa phút sau, Cao Nam xuất hiện phía sau cô.
"Không nghĩ tới, hôm nay cô cũng sẽ ở đây. Thật là bất ngờ!"
Lời nói lỗ mãng, cực kỳ phù hợp với phong cách của anh ta.
Vân Thi Thi xoay người, nhìn anh ta chằm chằm, cười lạnh một tiếng: "Kỷ Nhan thật sự là của bạn gái của anh sao?"
Cao Nam khẽ phiêu phiêu nói: "Như cô thấy đấy."
Cũng không phủ nhận hay ngụy biện gì cả, trực tiếp thừa nhận sự thật này.
Khốn kiếp!
Vân Thi Thi thầm mắng trong lòng, trên đời này sao lại có loại đàn ông khốn kiếp như vậy?
Vân Thi Thi lập tức kích động, vì bênh vực kẻ yếu là Tiếu Tuyết, cô tức giận chất vấn: "Vậy còn Tiếu Tuyết thì sao? Cô ấy là cái gì?"
Cao Nam lần thứ hai lên tiếng, nhưng là hai chữ cực kỳ lạnh lẽo: "Bạn gái."
Vân Thi Thi nghe vậy, lập tức khó tin ngẩn người, giận quá hóa cười: "Bạn gái sao? Cao Nam, thật là hay! Có hai người bạn gái luôn sao? Tiếu Tuyết có biết chuyện này không?"
"Hả...? Cô bất bình vì cô ấy sao?"
Cao Nam nhíu mày, vẻ mặt không cho là đúng, giống như chuyện như vậy không phải là chuyện gì kinh thiên động địa hết, mà chính là chuyện đương nhiên!
Vân Thi Thi nói: "Tình cảm của Tiếu Tuyết đối với anh vô cùng sâu đậm! Từ đầu đến cuối, cô ấy đều rất yêu anh! Anh hành xử như vậy để hồi đáp lại tình cảm của cô ấy sao?"
Cao Nam cười nói: "Tôi sẽ kết hôn với Kỷ Nhan."
"... Cái gì?"
"Tôi sẽ kết hôn với Kỷ Nhan, đó chính là sự hồi đáp lớn nhất đối với tình cảm mà Tiếu Tuyết dành cho tôi." Cao Nam nói xong, nở nụ cười cợt nhã: "Cô ấy cũng không biết chuyện này, nhưng mà, có biết cũng không sao cả."
Dừng một chút, anh ta nhìn cô, bỗng nhiên hỏi lại: "Nếu như cô định nói chuyện này với cô ấy, tôi cũng không ngại. Ừm... Ngược lại tôi cực kỳ chờ mong, lúc cô ấy biết được mọi chuyện, sẽ cảm thấy tan nát như thế nào? Ha ha, vừa nghĩ tới đã cảm thấy thú vị!"
"Khốn nạn!"
Vân Thi Thi khó mà khống chế được cảm xúc phẫn nộ của mình, một bước xông lên phía trước, muốn động thủ với anh ta.
Cao Nam nhanh tay lẹ mắt nắm được cổ tay cô, nhanh chóng kéo cô vào lòng, tay còn lại cực kỳ ái muội vòng qua eo cô, Vân Thi Thi khó thở vùng vẫy, nhưng thể lực kém xa, cô khó mà tránh thoát khỏi sự kiềm chế của anh ta.
"Tại sao cô lại tức giận như vậy?"
Cao Nam khó hiểu nói: "Người không biết còn tưởng là cô vì tôi mà ghen!"
"Không biết xấu hổ!"
Vân Thi Thi tiếp tục giãy giụa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như anh không thích cô ta, vì sao lại muốn kết hôn với cô ta?"
"Kết hôn và yêu đương không có liên quan với nhau."
Gương mặt Cao Nam không cảm xúc tường thuật: "Chỉ cần cha mẹ tôi hài lòng, tôi có thể kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng mà, mặc kệ đối tượng kết hôn là ai, cũng đều không có quyền can thiệp đến cuộc sống riêng tư của tôi! Tiếu Tuyết cũng không ngoại lệ!"
"Cao Nam, tôi muốn anh chia tay với Tiếu Tuyết!"
Vân Thi Thi gằn từng chữ ra lệnh.
"Vì sao?"
"Bởi vì tôi không cho phép anh giẫm đạp tình cảm của cô ấy! Tôi không cho phép anh phụ lòng, đùa bỡn cô ấy!"
Cao Nam cười, giống như đang cười sự chân thành của cô, thở dài nói: "Đúng là chị em tình nghĩa sâu nặng mà! Tôi cũng bị cô làm cho cảm động rồi."
"Buông tay!"
"Không buông."
Cao Nam cười nham hiểm: "Không thấy sao, là cô tự nhào vào trong lòng tôi mà!"
"Cao Nam, anh đúng là không biết xấu hổ!"
"Chửi hay lắm!"
Cao Nam ngược lại nở nụ cười, giữ cằm cô, thưởng thức sự tức giận trên gương mặt cô: "Cô có biết không, bộ dạng cô tức giận, thật sự rất đáng yêu! Nhất là ánh mắt này, cực kỳ quyến rũ người khác!"
Gương mặt cô lúc phẫn nộ, đôi lông mày bởi vì tức giận nhíu thành một đường cong xinh đẹp, lộ ra nét đẹp khó mà diễn tả!
"Tôi cảnh cáo anh một lần cuối cùng, buông tay!"
Vẻ mặt Vân Thi Thi rét lạnh.
Cao Nam đột nhiên bị thu hút bởi ánh sáng lóe lên trên tay cô, anh ta không nhịn được mà nhìn theo, thấy trên ngón áp út của cô có đeo một chiếc nhẫn kim cương, kinh ngạc một hồi.
"Cô kết hôn rồi hả?"
Vân Thi Thi không nói gì trừng mắt nhìn anh ta.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc