Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1307

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Khóe môi Vân Thi Thi cong lên cứng ngắc.
Cô vốn cho rằng, những lời cô vừa mới nói sẽ làm Dung Huyên ấm ức, tức giận xoay người rời đi.
Nhưng mà không có.
Trái lại còn tươi cười, nói những lời rất hay, khuôn mặt tươi cười nhiệt tình và ánh mắt áy náy, làm người ta khó có thể lấy gì ra đâm tới.
Biểu tình trên mặt cô ta là ấm ức và ra vẻ miễn cường cười vui, không có bất luận tỳ vết gì, giống như bị ấm ức cực lớn, điềm đạm đáng yêu, người ngoài nhìn thấy, vừa thấy đã thương.
Trái lại làm nổi bật lên cô chua ngoa phải không?
Mộ Nhã Triết nhíu mày, rốt cuộc cũng mở miệng, “Dung Huyên, đừng quấy rối.”
Dung Huyên chú ý tới cách xưng hô của anh.
“Dung Huyên”, xưng hô cực kỳ xa lạ, anh đều gọi cô là Huyên Huyên, thân mật khăng khít.
Hiện giờ, đã sửa lại rồi.
Trong vô hình, kéo dài khoảng cách hai người.
Bả vai cô ta run lên, lông mi đậm đột nhiên có một giọt lệ không chịu khống chế, từ trong hốc mắt rơi xuống!
“Anh Triết…”
Cô ta đột nhiên kích động tiến lên, miễn cưỡng duy trì dáng vẻ ưu nhã, hàm chứa nước mắt cười khổ nói, “Tối hôm qua, anh gọi điện thoại cho em, nói những chuyện này, em đều nghe được rõ ràng rồi! Suy nghĩ cả đêm, cũng khóc cả đêm, em thật sự nghi thông hết rồi! Đối với anh, từng có chờ đợi và chờ mong, nhưng mà hiện giờ, anh đã có hôn nhân hạnh phúc của mình, đối với hai người, em thật lòng chúc phúc! Không có tâm tư gì đâu! Nhưng mà hình như Thi Thi có địch ý với em! Chuyện này không phải là hi vọng của em đâu!”
Dừng một chút, cô ta lại nức nở nói, “Từ nay về sau, em định cư ở Ý rồi! Mà anh, cũng có cuộc sống của chính mình! Chúng ta có thể gặp mặt một lần là được, không biết sau này khi nào mới gặp lại nhau! Coi như hồi ức quá khứ là lễ truy điệu cũng được, chẳng lẽ cơ hội như vậy anh cũng keo kiệt cho em sao?”
Vân Thi Thi nghe vậy, tức giận xiết chặt hai tay thành nắm đấm.
Người phụ nữ này, quả thực cực kỳ không biết xấu hổ!
Cô lại bắt đầu không đoán ra được người phụ nữ này đang che giấu tâm tư gì rồi!
Nếu đã hiểu rõ, thông suốt rồi, cô ta còn si ngốc quấn lấy Mộ Nhã Triết không rời làm gì?
Là mục đích không thể cho ai biết sao?
Cô vắt hết óc, cũng không nghĩ ra nguyên nhân gì!
Nhưng mà, nhìn thoáng qua biểu tình có chút không kiên nhẫn của Mộ Nhã Triết, cô đột nhiên nhếch môi, cười cười, bỗng dưng nói, “Hôm nay chúng tôi phải đi chụp hình cưới, cô cũng muốn đi theo một lúc sao?”
“Tất nhiên là nguyện ý!”
Dung Huyên nín khóc mỉm cười nói, “Chụp hình cưới nhất định cần người giúp, tôi có thể giúp cô xách váy, hoặc trang điểm,…”
“Được, nếu cô muốn đi cùng, thì đi cùng cũng được! Tôi không có ý kiến gì!”
Cô nhìn như nhượng bộ, kì thực cũng có tính toán của chính mình!
Cho dù người phụ nữ này muốn chơi đùa như con thiêu thân cũng được, châm ngòi ly gián cũng được, hay châm ngòi thổi gió cũng được, cô lui một bước, cũng biến thành bước một bước, nếu cô ta còn chưa nhận thức được rõ ràng, như vậy cô sẽ để cô ta nhận ra rõ ràng hơn một chút!
Đi cùng thì đi cùng!
Muốn nhìn *** sao?
Cô cho tới bây giờ đều rất ít khi *** trước mặt người khác, cảm thấy giống như là giả bộ.
Nhưng mà thôi đi!
Đã có người muốn xem, thì cho cô ta xem!
Khách sạn sắp xếp xe riêng, hai chiếc xe, mỗi xe có thể ngồi ba người.
Hai chiếc xe có tổng cộng sáu ghế ngồi.
Một nhóm sáu người, vừa đủ.
Vân Thi Thi chủ động cùng một nhóm với Dung Huyên, hiển nhiên là có phòng bị thêm, cũng lo lắng cô ta ở một mình cùng Mộ Nhã Triết hoặc hai bánh bao nhỏ.
Dung Huyên vui vẻ đồng ý.
Trên đường đi, Vân Thi Thi và Dung Huyên ngồi ở ghế sau, Hữu Hữu ngồi kế bên tay lái, Vân Thi Thi và cô ta cài dây an toàn, xe bắt đầu xuất phát.
Ngồi trên xe, quá mức yên lặng, rốt cuộc thì Dung Huyên cũng dẫn đầu phá vỡ trầm mặc.
“Thi Thi à, cô và anh Triết không cần không gian riêng sao?”
“Cái gì?”
Dung Huyên nói, “Tôi thấy hai người luôn dính cùng một chỗ, như vậy sẽ không ngấy sao?”
“Thật sự không phải vậy.”
Vân Thi Thi nói, “Tôi và anh ấy bình thường, công việc đều bận rộn, ngoại trừ buổi tối, thời gian khác đều bận rộn với sự nghiệp của mình. Chỉ cần không có thời gian, anh ấy sẽ đẩy hết công việc, ở bên cạnh tôi.”
“Như vậy không phải không gian riêng tư ít đi sao?”
“Anh ấy không cần không gian riêng tư.”
Trên mặt Dung Huyên ***, trái lại lại nói vấn đề khác, “Nói đến sự nghiệp, cô làm công việc gì thế?”
“Diễn viên.”
“Diễn viên sao?”
Dung Huyên càng kinh ngạc, “Hóa ra Thi Thi là đại minh tinh nha!”
“Đại minh tinh thì không dám, chỉ là tôi yêu thích mà thôi.”
Dung Huyên suy nghĩ rồi nói “Trong giới giải trí, không khí ngột ngạt, Thi Thi, cô nhất định phải giữ mình trong sạch, đừng lây dính những không khí rối loạn đó! Giới giải trí là một cái chảo nhuộm lớn, quan hệ trong giới giải trí rất phức tạp! Anh Triết cực kỳ coi trọng những thứ này, cô đừng nên nghĩ sai mà hỏng hết, phạm vào sai lầm.”
Vân Thi Thi cười lạnh trong lòng.
Dung Huyên này suy nghĩ cho cô, nhưng mà những lời cô ta nói ra lại khó nghe và bén nhọn.
Tuyên bố nhằm vào cô!
Vân Thi Thi nhìn về phía mặt Dung Huyên lúc này không thể dối trá hơn, hơi nhếch môi, “Cảm ơn nhắc nhở.”
“Thi Thi à, cô và anh Triết quen nhau như thế nào vậy?”
Cô ta đột nhiên tò mò hỏi, cũng không biết rốt cuộc có ý đồ gì, “Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên hai người gặp nhau không?”
Vừa dứt lời, vẻ mặt Vân Thi Thi biến đổi.
Lần đầu tiên gặp sao?
Chính xác mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy anh, chắc là vào một tình huống cực kỳ ngẫu nhiên, cô bị công ty đuổi việc, lúc ôm tài liệu trở về, bị anh lái xe đến không cẩn thận ***ng vào.
Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh.
Chỉ là nghiêm túc gặp mặt, hai người chân chính gặp nhau ở biệt thự cạnh biển.
Trên một cái giường cực kỳ xa lạ.
Khi đó anh là chủ của cô, cô là người kí kết hiệp nghị mang thai với anh.
Vì sinh đứa bé cho nhà họ Mộ, thù lao là năm trăm vạn, cô liền Bán th*n thể của mình.
Bởi vì không thích hợp *** nhân tạo, vì thể đổi thành phương thức thụ thai tự nhiên.
Mới đầu, cô cực kỳ kháng cự, nhưng mà tên dĩ nhiên đã trên dây cung, không còn đường lui!
Cô nhớ mang máng, lần đầu tiên gặp nhau, cô nằm trên giường, trên mặt che lụa đỏ, nghe tiếng bước chân nặng nề vang lên bên ngoài cửa, anh đẩy cửa ra, cùng với gió đêm trong veo lạnh lùng, anh đi về phía cô, lập tức ngồi ở đầu giường.
Lúc đó, chắc là anh cẩn thận nhìn kỹ cô!
Không có bất luận tình cảm gì với cô!
Giống như là chủ thuê đang nhìn ‘Con mồi’.
Ngay sau đó, không có bất luận tình huống trò chuyện gì, anh liền yêu cầu cô mở chân ra, nghênh đón cô.
Vân Thi Thi nhíu mày, đúng là lần gặp mặt đầu tiên tồi tệ.
Nếu có thể, cô không muốn hồi tưởng lại.
Nếu có thể, cô không muốn hồi tưởng lại.
Thấy cô lạnh lùng đáp lại, Dung Huyên có chút nghi hoặc, tò mò hỏi, “Không nhớ rõ sao?”
“Chắc là quá xa, nên không nhớ rõ rồi.”
Cô chỉ trả lời qua loa như vậy.
“Nói ra, lần đầu tiên tôi gặp anh ấy, cũng có chút không nhớ rõ! Bởi vì tôi và anh ấy lớn lên với nhau từ nhỏ, ngây thơ không biết, trong trí nhớ liền có anh ấy tồn tại.”
Dung Huyên tự nhiên nói ra.
Bởi vì nhà họ Dung và nhà họ Mộ quen biết, về sau ở gần nhau, bởi vậy hai người lớn lên với nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã, hai đứa bé vô tư.
“Tôi thật sự không nghĩ tới, anh Triết sẽ kết hôn sớm như vậy!”
Dung Huyên dừng một chút, đột nhiên hỏi, “Cô và anh Triết là liên hôn sao?”
“Liên hôn?”
“Ừm!”
Dung Huyên gật gật đầu, cười vô hại, “Anh ấy là người nối nghiệp Mộ thị, là người kế thừa tập đoàn tài chính Đế Thăng, làm vợ của anh ấy, nhất định là thiên kim khuê tú nhà danh môn vọng tộc, tôi còn chưa biết, cô là thiên kim nhà ai?”
“Nhà họ Vân.”
“Nhà họ Vân sao?”
Dung Huyên rơi vào trầm tư suy nghĩ, “Hình như tôi chưa bao giờ nghe thấy, thủ đô có nhà họ Vân.”
“Tôi vốn không xuất thân danh môn.”
Dừng một chút, vẻ mặt Vân Thi Thi bình tĩnh nói, “Tôi chỉ là con của một nhà bình dân.”
“Bình dân sao?”
Dung Huyên ngạc nhiên kêu lên một tiếng.
Vân Thi Thi nhíu mày, có chút không vui nhìn về phía cô ta.
Dung Huyên lập tức vội vàng giải thích, không biết tiếng thét kinh hãi vừa rồi là nhất thời thất lễ hay là cố ý, cô ta vội vàng xấu hổ nói, “Thi Thi… Tôi ở nước ngoài lâu rồi, nhanh mồm nhanh miệng, lời nói vô tâm, cô đừng cảm thấy phiền lòng nha!”
“Tôi là người tầng lớp bình dân.” Vân Thi Thi thẳng thắn nói, “Chỉ là người bình dân thì có gì mà đáng ngạc nhiên?”
“Tôi không cố ý hạ thấp tầng lớp bình dân!” Dung Huyên vội vàng giải thích, “Tôi chỉ cảm thấy có chút bất ngờ mà thôi! Bởi vì dựa theo quy củ nhà họ Mộ, cấm kết hôn với người bình dân!”
“Cấm sao?”
Vân Thi Thi chú ý tới từ này.
“Đúng vậy! Càng là gia tộc lớn, càng xem trọng môn đăng hộ đối. Nhà họ Mộ là nhà giàu có số một thủ đô, gia nghiệp rộng lớn, căn cơ rất sâu, là người kế thừa, nhà họ Mộ rất xem trọng vị hôn thê của anh Mộ, luận về gia thế, luận về bối cảnh, điều kiện hà khắc, muốn cuối cùng đời thứ ba sẽ trở mình. Chỉ là sau này tôi di dân đến Ý, vài năm đó còn biết một chút động tĩnh của nhà họ Mộ! Khi đó nghe nói, ông nội anh Triết hình như cố gắng chống lại đám đông, chọn một người phụ nữ có lai lịch không rõ ràng làm vị hôn thê của anh Triết. Trên dưới nhà họ Mộ đều phản đối… Nghe nói, tên là Mộ Uyển Nhu.”
Mí mắt Vân Thi Thi giật giật mạnh.
“Chỉ là hôn sự này, sau đó không có kết quả.”
Vân Thi Thi lạnh lùng hỏi, “Chẳng lẽ cánh cửa nhà giàu đối với cô rất quan trọng sao?”
“Ừm, cực kỳ quan trọng.”
Dung Huyên đột nhiên nói, “Lúc trước, lúc tôi còn học đại học, có quen biết một người bạn trai, gia đình anh ta cũng có vẻ bình thường, du học ở Ý, bình thường dùng thời gian rảnh, đến tiệm Fastfood làm công, tiền lương tính theo giờ. Nhưng mà cô biết không? Một cái son môi của tôi bằng tiền lương một ngày của anh ta! Gia cảnh của tôi tốt, mà gia cảnh của anh ta bình thường, bởi vậy, quan điểm của hai người không giống nhau. Ngày thường tôi thích đi dạo phố, tiện tay mua một bộ quần áo, đó lại là tiền làm thêm một tháng của anh ta.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc