Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1299

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Chẳng lẽ, liếc mắt một cái liền nhận ra ‘người cũ’ trên xe sao?
Bữa tối dưới ánh nến lay động, mê người.
Ánh nến làm nổi bật bóng lưng hai người khiến cho trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.
Vân Thi Thi bỗng nhiên có chút quẫn bách, cô khẽ gọi một tiếng: "Chồng..."
Mộ Nhã Triết ngẩn ra, bỗng dưng lấy lại tinh thần đẩy cô gái trong иgự¢ ra.
Vân Thi Thi chú ý tới động tác của anh, dịu dàng mềm nhẹ, tựa hồ như sợ cô ta bất ngờ, bởi vậy có thể thấy được, đối với cô gái đột nhiên ôm anh, anh không hề phòng bị cũng không có bài xích.
Lòng cô giống như rơi xuống đáy vực thẳm.
Trái tim chất chứa ngàn vạn nghi ngờ.
Anh quay đầu, nhìn thấy cô, lập tức đi lên phía trước, trầm giọng nói: "Sao em lại mặc áo tắm ra đây? Không lạnh, hử?"
"Em thấy anh đi mở cửa lâu vậy mà vẫn không vào nên có chút lo lắng."
"Đi vào trước thay quần áo đã."
Vân Thi Thi không nghe lời anh, mà mờ mịt nhìn cô gái trước mặt, có chút nghi ngờ: "Vị này là..."
Mộ Nhã Triết quay đầu lại nhìn thoáng qua người đứng ở cửa, lúc này cô gái có vẻ rất mất tự nhiên.
Dưới cái nhìn của cô gái, anh nhẹ nhàng nói: "Một người bạn cũ."
"Bạn cũ?"
"Ừ, Dung Huyên, lúc anh mười hai tuổi, cả nhà cô ấy liền di dân đến Italy."
Mộ Nhã Triết dừng một chút, ôm lấy vai Vân Thi Thi, giới thiệu với cô gái: "Huyên Huyên, giới thiệu một chút, đây chính là vợ của anh, Vân Thi Thi."
- - Đây chính là vợ của anh, Vân Thi Thi.
Cô ta chú ý tới cách dùng từ của anh, thân mật khăng khít, dịu dàng sủng nịch, lấy một thân phận khiến người ta ghẹn tỵ giới thiệu người phụ nữ cô ta không quen biết kia cho cô ta biết.
Vợ?!
Anh... Kết hôn rồi?!
Vợ...?
Cô ta vốn cho là, ở tuổi của anh, có lẽ anh vẫn chưa kết hôn.
Lúc Dung Huyên nghe thấy cái tên xa lạ kia, dưới chân có chút lảo đảo, tươi cười trên mặt xuýt chút nữa thì không giữ được, nhất là trong mắt vốn tràn đầy mong chờ kia, giờ phút này chỉ còn lại sự mất mác!
Cô ta còn tưởng đây chỉ là người phụ nữ của anh!
Là người phụ nữ của anh cùng vợ của anh hoàn toàn không giống nhau.
Là người phụ nữ của anh thì còn có vô số loại khả năng, có thể là quan hệ bạn tình, không phải yêu.
Nhưng mà thân phận vợ thì khác rồi.
Đối với hiểu biết của cô ta về người đàn ông này, vợ, đó là đại biểu cho cả đời này, anh chỉ yêu một người phụ nữ duy nhất.
...
Buổi chiều khi lần đầu tiên cô ta nhìn thấy anh trên xe, trong đầu bỗng chốc như trống rỗng, não bộ còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã theo bản năng đuổi theo.
Cô ta không tự chủ được mà đuổi theo.
Mộ Nhã Triết...
Vốn dĩ, cô ta tưởng cái tên này từ ngày ấy đã dần phai nhạt theo năm tháng, lại không hề dự đoán được, trong giây phút nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ như thần kia, những ký ức cứ như thủy triều cuốn lấy trái tim cô ta.
Tình yêu giấu kín trong lòng, vốn dĩ đã cố quên đi, vốn dĩ đã phai nhạt, nhưng chỉ trong khoảnh khắc gặp lại, thứ tình cảm ấy như trỗi dậy, mãnh liệt, điên cuồng!
Mộ Nhã Triết - - cái tên này đã khắc sâu vào trong trí nhớ thời thơ ấu của cô ta.
Năm anh 12 tuổi ấy, cô mới 10 tuổi, cha mẹ đột nhiên tuyên bố với cô ta, cả nhà sẽ di dân đến Italy, không kịp cáo biệt, cô ta đã phải lên chuyến bay tới Italy, cái tên ấy đã để lại dấu vết khó phai mờ trong trí nhớ của cô ta.
Cô ta ghi nhớ biển số xe, rất nhanh điều tra được hướng đi của anh, đuổi theo đến khách sạn, lại còn chuẩn bị tiệc tối, trong lúc cô ta đứng ở cửa gõ cửa, chờ đợi dài dằng dặc và khẩn trương, làm cho chân tay cô ta có chút luống cuống.
Cô ta vốn cho rằng, cuộc đời này sẽ không gặp lại anh nữa rồi!
Nhưng mà không hẹn mà gặp, cô ta nhận định vận mệnh và duyên phận để hai người gặp nhau!
Bởi vậy, cô ta liều lĩnh đi theo!
Tình cảm cực kỳ nóng, lúc cửa mở ra trong nháy mắt, cô ta ôm chặt lấy cổ anh, ôm lấy thân hình đã lâu không được động, ôm chặt không buông tay!
“Anh Triết!”
Giống như trí nhớ thời niên thiếu, cô ta dịu dàng gọi một tiếng, ý đồ khơi dậy lại kí ức đã lâu trước đây!
Đôi tay vốn muốn đẩy cô ta đột nhiên dừng lại!
Trong lòng cô ta biết, người đàn ông này nhận ra cô ta!
Trời ạ!
Anh còn không quên cô ta!
Nhận thức này, làm cô ta vui mừng khôn xiết!
Nhưng mà khi иgự¢ còn đang hạnh phúc, một giây sau, bởi vì một câu giới thiệu mà hoàn toàn bị phá hủy!
- - Vị này chính là vợ của anh.
Giới thiệu biết bao nhiêu chính thức!
Trong lòng cô ta bắt đầu mơ mộng, bởi vì giới thiệu này, hoàn toàn tiêu tan!
Nhưng mà lời kịch như vậy, cực kỳ phù hợp với phong cách của người đàn ông này!
Mạnh mẽ vang dội, tuyệt đối không ướƭ áƭ bẩn thỉu.
Một khi nhận thức chuyện gì đó, liền cố chấp tới cùng.
Người đàn ông này cực kỳ thông minh, thông minh làm cho người ta bất an.
Từ lúc nãy cô ta cũng cảm nhận được, vẻ mặt người đàn ông này biến đổi, mới đầu mê mang, dần dần phản ứng kịp, sau đó mỉm cười tiếp nhận, nhưng mà trong đó mơ hồ duy trì khoảng cách xa lánh với cô ta.
Phần xa lánh này, vì anh hiểu được thân phận giờ phút này của mình!
Anh là người có vợ, có vợ yêu và đứa bé, hạnh phúc mỹ mãn, bởi vậy bất luận xuất phát từ góc độ nào, đối với người phụ nữ, chung quy đều bảo trì khoảng cách thân sĩ.
Đồng thời anh cũng nhanh chóng tuyên bố thân phận của Thi Thi, vì muốn chặt đứt chân tình không nên có của cô ta đối với anh!
Cô ta lại cảm khái, người đàn ông này quá thông minh, quá nhạy cảm rồi!
Lập tức nhận ra cô ta không dứt bỏ được anh, bởi vậy, trong lúc trái tim cô còn đang nhảy nhót, anh mỉm cười thân sĩ giới thiệu vợ mình, giống như muốn cùng cô ta ‘Phân rõ giới hạn’!

- - “Huyên Huyên, đợi em trưởng thành, anh cưới em làm vợ, có được không?”
- - “Huyên Huyên, anh thích em, chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ.”
Ước hẹn thanh mai trúc mã thời niên thiếu vẫn vang vọng bên tai.
Lời thề son sắt của thiếu niên giống như vẫn còn nghe thấy rõ.
Nhưng mà mười mấy năm qua đi, cũng đã là vật còn người mất.
Giờ phút này, đứng bên cạnh anh là một người phụ nữ xa lạ, còn nhìn ra được, anh yêu thương cô rất nhiều.
Anh chưa từng nói với người phụ nữ này, chưa từng thề với cô mà?
Nghĩ đến đây, Dung Huyên cắn chặt môi, những phỏng đoán này giống như mũi khoan khoan vào tim, phá hủy ăn mòn trái tim.
Cô ta liều lĩnh đuổi theo, cũng không nghĩ tới, anh đã có được hạnh phúc của anh.
Cô ta tức giận với chính mình, vì sao lúc trước mình lại rụt rè không đi tìm anh?
Nhưng khi đó, cô ta lại có chút tức giận với anh, vì sao lâu như vậy mà anh không đến tìm cô ta?
Bỏ qua như vậy, liền bỏ lỡ cả đời sao?
Không cam lòng!
Thật sự không cam lòng!
Cô ta đột nhiên cực kỳ không cam lòng, nhưng không có bất luận lý do gì thuyết phục chính mình không buông tay.
Cô ta không phải là một người phụ nữ thích quấn quít làm phiền, cũng sẽ không quấn quít làm phiền.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc