Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1295

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tống Ân Nhã thấy anh ta muốn đi, cô ta liền đuổi theo bắt lấy ống tay áo anh ta tuy hỏi: "Anh đi đâu?"
Mộ Yến Thừa cũng không thèm nhìn cô ta một cái, trực tiếp dơ tay gạt đi!
Tống Ân Nhã giống như bệnh tâm thần hét lên: "Đứng lại!"
Mộ Yến Thừa quay đầu lại hung hăng lườm cô ta một cái: "Tống Ân Nhã, tôi cảnh cáo cô, hiện tại đang ở trong công ty, cô nên biết thân phận của mình, không cần giống như người đàn bà chanh chua chửi đổng, vứt hết cả mặt mũi hai nhà Tống - Mộ!"
Tống Ân Nhã tức giận không thở nổi, đôi mắt sưng đỏ, từ khi mang thai đến giờ, cảm xúc của cô ta rất khó khống chế, gặp chuyện gì cũng không giữ được bình tĩnh như xưa, thường xuyên giống như bệnh tâm thần.
Cô ta cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo lại, bỗng nhiên run giọng hỏi: "Mộ Yến Thừa, rốt cuộc anh có từng coi tôi là vợ chưa cưới không?"
"Đương nhiên!"
Mộ Yến Thừa lạnh lùng nói: "Cô là vợ chưa cưới của tôi, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Nếu tôi đã thừa nhận cô thì sẽ không phủ nhận giá trị con người cô."
"Vậy anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như thế?!"
Tống Ân Nhã mở to hai mắt, từng giọt nước mắt không ngừng lăn xuống hai gò má.
Tìm một người đàn ông cưng chiều cô ta khó đến thế sao?!
Vốn là Mộ Nhã Triết, giờ lại đến Mộ Yến Thừa, cho tới bây giờ đều không một ai nâng cô ta trong lòng bàn tay mà bảo vệ!
Trời mới biết cô ta ghen tị với Vân Thi Thi bao nhiêu, sao cô ta lại được yêu chiều như vậy?
Mà cô ta thì sao?
Chỉ cần một chút cưng chiều cũng giống như đang đi ăn xin, cho dù có điềm đạm đáng yêu cầu lòng thương xót nhưng cũng chẳng ai thèm ngó tới!
Tống Ân Nhã nghĩ mãi không ra, gằn từng chữ hỏi: "Dựa vào cái gì?! Dựa vào cái gì lại để ý đến một người phụ nữ thân phận hèn mọn thấp kém như thế!"
Mộ Yến Thừa im lặng, trong đầu bỗng hiện lên dáng vẻ cùng giọng nói ngọt ngào đáng yêu của Mạnh Tinh Tuyết.
Nhớ lại khi cô chịu bắt nạt nằm trong *** anh ta, những lúc cô tùy hứng khóc lóc.
Những lúc như thế anh ta cảm thấy Mạnh Tinh Tuyết hệt như một đứa bé, đáng yêu vô cùng!
Nhớ lại những lúc cơ thể anh ta không khỏe, là cô ấy ngày đêm chiếu cô chăm sóc, ngày đêm canh giữ bên người.
Những lúc như thế, anh ta cảm nhận được ánh sáng của tình mẹ trên người cô ấy đem đến cho anh ta cảm giác vô cùng an tâm.
Mộ Yến Thừa không khỏi giật giật khóe môi, nhàn nhạt nói: "Chỉ bằng cô ấy toàn tâm toàn ý đợi tôi, tuyệt sẽ không giống cô tìm mọi cách để tính kế tôi!"
Nói xong, anh ta cũng không thèm nhìn Tống Ân Nhã mà đẩy cửa đi ra!
Tống Ân Nhã ngơ ngẩn tại chỗ thật lâu mới giật mình nhận ra!
Thì ra người đàn ông này còn thù dai, anh ta không quên cô ta đã từng lợi dụng anh ta ở sự kiện kia.
Cô ta lập tức ngã ngồi xuống đất, thất hồn lạc phách, ánh mắt trống rỗng nhìn phương hướng Mộ Yến Thừa rời đi, nước mắt vô thanh vô thức rơi xuống đất!
...
Dưới sự nâng đỡ của Mộ Lâm Phong, chuyện Mộ Yến Thừa lên nắm quyền xem như đã là chuyện nước chảy thành sông.
Mộ Lâm Phong cực kỳ có uy vọng tại Mộ thị, sau khi Mộ Nhã Triết rời khỏi Mộ thị, ông ta trở thành người có tiếng nói nhất tại Mộ thị!
Thông cáo tuyên bố trước buổi tối hôm ấy, Mộ Yến Thừa trằn trọc, vừa kích động lại vừa bất an, khó có thể đi vào giấc ngủ, suy nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác!
Có lẽ anh ta cảm thấy cho tới nay, ước mơ tha thiết bấy lâu bỗng trở thành hiện thực, thậm chí anh ta còn hoài nghi tính chân thực của mọi chuyện, nghi ngờ chính bản thân có phải đang mơ một giấc mơ đẹp hay không!
Một khi mộng đẹp tan vỡ, anh ta bừng tỉnh thoát khỏi cơn mê, nhà họ Mộ vẫn do gia chủ Mộ Nhã Triết nắm quyền!
Mà anh ta cũng chỉ như một kẻ bị vứt bỏ trong góc, bị mai một dưới ánh hào quang của Mộ Nhã Triết, là một kẻ đáng thương được người ta thương xót!
Hoặc là chuyện này không phải nằm mơ, nghi thức kế nhiệm đại khái sẽ không được tiến hành tốt đẹp như trong tưởng tượng!
Khẳng định sẽ có người ngáng chân anh ta!
Nhưng mãi đến ngày hôm nay, Mộ thị vẫn đúng hạn cử hành nghi thức kế nhiệm, trong đại hội cổ đông, dưới sự chứng kiến của tất cả các thành viên quan trọng của nhà họ Mộ cùng các cổ đông cấp cao của Mộ thị, anh ta chính thức trở thành tổng giám đốc mới nhậm chức của Mộ thị.
Mãi đến sau khi kết thúc đại hội, anh ta đi vào văn phòng, vốn dĩ văn phòng tổng giám đốc đã xa hoa nay càng rực rỡ hơn, tên thành viên trên bàn đã được thay bằng tên anh ta, lúc này trong ***g *** anh ta mới trào dâng một loại cảm xúc kích động khó tả tựa như một giấc mơ!
Anh ta đã thực sự đạt được ước muốn của mình!
Anh ta đã chân chính trở thành nhân vật nắm quyền quyết định Mộ thị!
Tuy vậy nhưng trong lòng anh ta vẫn rõ ràng, mặt ngoài là anh ta cầm quyền, nhưng trên thực tế quyền hành vẫn nằm trong tay Mộ Lâm Phong!
Chuyện này cũng không thể nóng vội được.
Thân thể Mộ Lâm Phong đã không được cường tráng như xưa, quyền hành trong tay ông ta cũng chỉ là nhất thời, về sau thực quyền còn không phải về trong tay anh ta sao?!
Rốt cục thì anh ta cũng thoải mái được rồi!
Rốt cục cũng thỏa mãn được *** mãnh liệt trong nội tâm anh ta!
Anh ta cũng không ngồi ở đây lâu mà rời khỏi văn phòng đi tuần tra nhân viên các khu vực.
Khi anh ta đi qua khu vực công tác của các nhân viên, những người ban đầu nhìn anh ta với ánh mắt khinh thường cùng nghi ngờ, giờ phút này đã trở nên kính sợ, cung kính cúi đầu xưng thần, anh ta có thể cảm nhận được, tầm mắt anh ta đi tới chỗ nào, trên khuôn mặt của đám người này đều đầy vẻ nịnh nọt.
Đại khái là sức mê hoặc của quyền thế đi?!
Tất cả mọi người đều cúi đầu xưng thần với anh ta, kính sợ có thừa, ý của anh ta, không ai dám không theo.
Cũng chính vì vậy mà người nhà họ Mộ đã không từ thủ đoạn muốn bò lên đến vị trí này, đơn giản là vì giây phút đứng trên đỉnh cao khiến người ta phải sùng bái ngước nhìn!
Người đứng ở đỉnh cao mới phát hiện ra dưới chân tất cả mọi người đều nhỏ bé như con kiến, chúng sinh gần như đều mặc cho anh ta vo tròn P0'p méo trong lòng bàn tay!
Vì giây phút ấy, anh ta đã đợi rất lâu rồi!
Rốt cục bây giờ cũng đã đạt được ước muốn!
Nghĩ tới đây, Mộ Yến Thừa rất muốn cười lớn, nhưng lý trí lại nhắc nhở anh ta sự kích động này không được, anh ta vẫn phải miễn cưỡng duy trì sự trầm ổn cùng nội liễm về tới văn phòng tổng giám đốc!
Trên dưới Mộ thị sau khi trải qua một trận hỗn loạn trên thị trường chứng khoán, đối với việc kế nhiệm của Mộ Yến Thừa, mặc dù còn tồn tại nghi ngờ, nhưng càng nhiều hơn chính là sự tôn sùng anh ta như một đấng cứu thế!
Có điều rất nhiều tinh anh, cán bộ lão làng lại không tin tưởng Mộ Yến Thừa.
Đổi lại lúc trước khi Mộ Nhã Triết còn diều hành Mộ thị, nhìn chung hầu hết các tập đoàn trong giới tài chính đều không có bất luận gia tộc nào có địa vị cao quý như Mộ thị.
Nhưng hiện tại lại không giống rồi!
Mộ Nhã Triết rời khỏi Mộ thị, hơn nữa còn tiếp nhận chức vị tổng giám đốc tập đoàn Thánh Ngự một cách phô trương thanh thế, dã tâm bừng bừng dẫn dắt công ty vượt qua khó khăn nhanh chóng bay lên trở thành ngôi sao mới trong giới tài chính!
Đây quả thực là một kỳ tích!
Mà kỳ tích này ngoài trừ Mộ Nhã Triết, đại khái không ai có thể sáng tạo ra thần thoại này!
Tập đoàn Thánh Ngự, một sự tồn tại khiến cho Mộ thị vừa yêu vừa hận giờ đây đã chính thức trở thành kình địch lớn nhất của Mộ thị!
Sở dĩ nói là vừa yêu vừa hận là vì: yêu là vì nhân vật nắm quyền điều hành tập đoàn Thánh Ngự chính là người mà từ trước tới giờ bọn họ vẫn tôn kính, người đứng đầu Mộ thị.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc