Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1263

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

* Thập Tam Nương là một nữ hiệp xinh đẹp và gan dạ, làm nhiều việc trượng nghĩa, xuất hiện vào cuối triều Minh
"Nhiếp ảnh gia khen cô thật không sai nha! Tôi đã xem qua ảnh chụp rồi, hiệu quả thật sự rất tuyệt!"
"Hiệu quả tốt, nhưng cũng phải trả giá không ít." Vân Thi Thi yên lặng nói: "Nhiệt độ nước tuy ổn định nhưng cũng rất lạnh, muốn đông ૮ɦếƭ tôi luôn rồi."
Nhất là sau khi lên khỏi bể, gió thổi vào, lạnh đến thấu xương.
Buổi tối vẫn còn phải quay một tiết mục.
Vân Thi Thi nghĩ tới đã thấy đầu đau như muốn nứt ra, mơ mơ màng màng.
Đây là một tiết mục quay trực tiếp, 《Liên minh những ngôi sao quyền lực 》, vì phục vụ cho khán giả nên có rất nhiều phân đoạn nhỏ liên quan đến thể lực.
Khách mời tham gia đa phần đều là vì tuyên truyền phim truyền hình hoặc phim điện ảnh mà đến.
Lần này là đoàn phim《 Khuynh quốc》đến tuyên truyền, cho nên cả Hoa Cầm cũng tham gia tiết mục.
Vân Thi Thi vốn đã chuẩn bị tốt tâm lý, nào ngờ lúc tới trường quay, tổ chế tác lại nói cần mặc trang phục tương tự như đô vật, chia thành hai đội tham gia thi đấu.
Khi Vân Thi Thi nhìn thấy đạo cụ, ánh mắt liền tối sầm.
Vô cùng cồng kềnh, mặc lên người nhất định rất nặng.
Vân Thi Thi mơ mơ màng màng, đến phân đoạn chơi trò chơi, cô mặc trang phục đô vật lên người, nhìn có vẻ cực kỳ cồng kềnh nhưng thật ra lại rất nhẹ.
Các khách mời chia thành hai đội, Vân Thi Thi phát hiện một đội toàn những người gầy yếu, đội còn lại thì có vẻ "cường tráng" hơn, vì vậy cô liền kháng nghị.
"Thực lực không cân xứng! Chúng tôi đây đều là người già yếu, không công bằng!"
Kháng nghị của cô khiến khán giả cười to.
Hoa Cẩm cùng một đội với cô, nghe được vậy thì bị đả kích, kháng nghị nói: "Cái gì gọi là người già yếu chứ? Tôi phản đối!"
Vân Thi Thi đạp một cú.
Khán giả cười vang, đến người chủ trì cũng bị Vân Thi Thi chọc cười đến đau bụng.
"Vậy có cần đổi lại đội hình không?"
Hoa Cẩm nói: "Không cần! Chúng tôi cùng một tổ với Thi Thi, có Thi Thi là tấm vương bài, tuyệt đối có thể thắng!"
Vân Thi Thi cảm giác không làm gì cũng dính đòn.
Trò chơi bắt đầu, người chủ trì tuyên bố, nếu đội nào thắng trận này thì tổ tiết mục sẽ lấy danh nghĩa đội đó để quyên góp công ích 500 vạn.
Đây chính là chuyện vô cùng vinh quang.
Vân Thi Thi vốn đã hiếu thắng, vừa nghe là có thưởng, liền dấy lên ý chí chiến đấu.
Kết quả, khiến người xem không biết nên khóc hay cười chính là, tất cả mọi người cho rằng Hoa Cẩm nói "có Thi Thi là tấm vương bài" chỉ là nói đùa, không ngờ rằng sức lực Thi Thi lại thật sự hùng hổ như vậy, chân đá mấy đường, ngay cả mấy người đàn ông có vẻ to lớn cũng đều bị cô vật ra ngoài vòng tròn.
Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
Lúc này, chỉ còn lại Hoa Cẩm và Vân Thi Thi, Vân Thi Thi vênh vênh đắc ý, lớn giọng hỏi: "Còn ai có thể đấu nữa?"
Người chủ trì lập tức ban cho cô danh hiệu "Thập Tam Nương liều mạng".
Hoa Cẩm lại đứng ra nói: "Đừng xem thường Thi Thi, ở đoàn phim cô ấy ăn cơm bằng hai suất tôi ăn đấy!"
"Ha ha ha ha - -!"
Đoàn khách mời cười muốn vỡ bụng.
Tiểu Dịch Thần và Hữu Hữu đang xem trực tiếp cũng cười muốn điên.
"Ha ha ha! Mẹ thật biết đùa!"
Tiểu Dịch Thần nói: "Có cần phải liều mạng như vậy không? Hình tượng thục nữ cũng chẳng còn."
"Mẹ vốn dĩ đâu phải là thục nữ."
"Lời này để mẹ nghe được nhất định sẽ đánh em đấy!"
Hữu Hữu thè lưỡi: "Mẹ mới không nỡ đánh em!"
Vân Thi Thi quay xong tiết mục thì về nhà, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần lập tức ra nghênh đón "thánh giá".
"Thập Tam Nương liều mạng đã về nhà rồi!"
Vân Thi Thi nghe được danh xưng này thì khóe mắt giật giật, sắc mặt xám xịt, trong lòng biết rõ là hai thằng nhóc này chắc chắn là vừa mới xem xong tiết mục trực tiếp của cô, nói giọng không vui: "Đừng có đặt biệt hiệu cho mẹ."
Hữu Hữu oan ức nói: "Mẹ, oan uổng quá, biệt hiệu này là do người dẫn chương trình đặt cho mẹ, không phải là Hữu Hữu đặt."
Thấy dáng vở đáng yêu của cậu nhóc, Vân Thi Thi lại nhịn không được đưa tay ra nhéo má cậu, lại hỏi: "Cha đã về rồi sao?"
"Vâng! Đang ở trong thư phòng đấy ạ."
Vân Thi Thi đi vào thư phòng liền thấy Mộ Nhã Triết đang ngồi trước máy tính, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, cô tò mò đi đến, ngạc nhiên phát hiện ra anh vậy mà lại có hứng thú đi xem phát lại tiết mục vừa rồi của cô, vừa lúc đang phát đến cảnh cô chơi trò chơi, cô mặc lên bộ đồ đô vật cồng kềnh, đi vào giữa khán đài đấm đá lung tung, y hệt như con bò vậy.
Cô lập tức đỏ mặt che lấy màn hình, buồn bực nói: "Đừng xem nữa! Đây là vì tạo hiệu ứng cho tiết mục nên em mới *** như vậy thôi!"
Mộ Nhã Triết cười, bắt lấy cổ tay cô, kéo cô vào lòng: "Sao lại về muộn như thế hả? Tiết mục này đáng lẽ đã quay xong lâu rồi."
"Quay xong thì cùng người trong đoàn quay phim đi ăn khuya."
"Ăn gì?"
"Cháo hải sản."
Vân Thi Thi bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi: "Anh xem trên weibo chưa?"
"Weibo?" Mộ Nhã Triết giật mình, nhanh chóng hiểu ra được mấu chốt trong câu nói của cô, "ừm" một tiếng rồi nói: "Xem rồi."
"Thấy thế nào..."
"Hết sức đặc sắc!"
"..."
Vân Thi Thi ủy khuất nói: "Anh đừng có hiểu lầm, người phụ nữ trong mấy bức ảnh trên weibo không phải là em."
Điều đầu tiên cô làm sau khi về nhà chính là giải thích với anh.
Buổi sáng đi quá vội, nếu như giải thích thì lại giống như cô rất để ý, nhưng cô cảm thấy chuyện này chẳng hề có quan hệ gì với mình, cô cũng biết cô gái trong đống ảnh chụp kia, đương nhiên Mộ Nhã Triết chỉ cần liếc mắt qua một cái cũng đã nhận ra đó không phải cô.
Nhưng dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến cô và Cố Tinh Trạch, việc tuyên truyền của Lý Hương Nhi sẽ dẫn đến việc các phương tiện truyền thông khác sẽ tuyên truyền chuyện xấu giữa cô và Cố Tinh Trạch, cô sợ rằng lúc anh nhìn thấy một đống tin tức nhảm nhí này sẽ suy nghĩ linh tinh.
Hơn nữa, cô cũng không muốn liên lụy tới Cô Tinh Trạch.
Anh ta là người có thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như chọc giận anh ta, sợ rằng sẽ dẫn đến một trận phong sát tuyết tanh mưa máu.
Mộ Nhã Triết nâng cằm cô lên, hôn lên khuôn mặt trắng nõn của cô, lại "ừm" một tiếng, vô cùng dịu dàng: "Anh biết, em không cần phải giải thích."
"Sợ anh nghĩ ngợi linh tinh thôi."
Xảy ra chuyện này, cô không để ý đến cái gì khác, chỉ nghĩ đến cảm nhận của anh.
Mộ Nhã Triết nói: "Anh đâu có ngốc như em tưởng tượng."
"Được rồi! Anh không nghĩ ngợi linh tinh là được rồi."
Vân Thi Thi thở ra một hơi, ngồi yên trong lòng anh, oán giận than thở: "Hôm nay mệt muốn ૮ɦếƭ rồi, chồng à, xoa P0'p vai cho em đi, có được không?"
"Vai mỏi sao?"
Mộ Nhã Triết hơi lo, thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô thì không tránh khỏi đau lòng, lập tức giơ tay lên P0'p vai cho cô.
Lực tay anh không nhỏ, Vân Thi Thi lẩm bẩm: "Nhẹ một chút!"
"Ừm." Anh cũng sợ làm cô đau, vì vậy giảm lực trên tay một chút.
"Chỗ này..."
"Ừm!"
"Còn chỗ này nữa, ừ... Sang trái một chút..."
"Tốt lắm!"
"Mạnh thêm chút nữa đi...."
"Ôi chao, đau quá..."
Vân Thi Thi thoải mái sai bảo anh chàng họ Mộ, dáng vẻ hết sức nhàn nhã.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc