Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1262

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Phóng viên hơi xấu hổ giải thích: “Trước đây cô và Tinh Trạch được bình chọn là “Cặp đôi màn ảnh được yêu thích nhất”, trong lúc quay 《 Nhật ký tình yêu 》, biểu hiện ăn ý của cô và Cố Tinh Trạch rất được các fan hâm mộ ủng hộ. Hai người là cặp đôi được yêu thích nhất! Tôi luôn cảm thấy cô và Tinh Trạch rất xứng đôi.”
“Cô nhắc tới là “Cặp đôi màn ảnh”, cũng chỉ là trên màn ảnh thôi, không thể phóng đại ra ngoài thực tế được. Tinh Trạch là một tiền bối rất ưu tú, tôi làm hậu bối, thì không có quyền bình phẩm đối với vấn đề cá nhân của tiền bối. Nếu Lý Hương Nhi là người anh ấy yêu, đương nhiên tôi cũng sẽ chúc phúc cho họ từ tận đáy lòng.”
Câu trả lời không chút tỳ vết, khiến cho người ta không khỏi ngạc nhiên.
Mộc Tịch ở một bên cười tít mắt nói: “Chuyện này cứ tạm thời để qua một bên đi? Hôm nay buổi phỏng vấn chủ yếu là xoay quanh bộ phim truyền hình 《 Khuynh quốc 》 sắp công chiếu trên đài Davy mà, những vấn đề không liên quan thì cứ trực tiếp bỏ qua đi nhé.”
Tuy trong lòng phóng viên chưa thoải mái lắm, nhưng cũng không thể không bỏ chuyện này qua một bên.
Sau khi kết thúc phỏng vấn, Mộc Tịch có chút rầu rĩ không vui nói: “Thi Thi, tôi thật sự cảm thấy ủy khuất thay cô! Cái cô Lý Hương Nhi kia, coi cô thành cái ván cầu để tuyên truyền, thật sự làm người khác khó chịu mà.”
“Trong giới này vẫn là như vậy, muốn có chỗ đứng thì phải học cách đối mặt với những quy tắc như thế này của nó.”
Nói xong cô lại cười: “Buổi chiều còn phải chụp ảnh họa báo, chúng ta đi ăn cơm đi.”
“Ừm.”
Vân Thi Thi hẹn Tần Chu và Quý Lâm cùng đi, một nhóm bốn người qua nhà hàng bên cạnh công ty dùng cơm trưa.
Trong bữa ăn, không khí có vẻ trầm lắng.
Tần Chu vẫn không ngừng theo dõi weibo như cũ, nhìn sắc mặt có vẻ không tốt lắm.
Cho dù là Quý Lâm luôn bình tĩnh hơn người cũng nhíu chặt mày cả bữa ăn, hiển nhiên là cảm thấy tình huống trước mắt không khả quan mấy.
Vân Thi Thi gọi mỳ sợi, nhìn bát mì, lại không ngừng dùng đũa gảy, giống như ăn sáp vậy.
Lượng quan tâm trên weibo đã tăng lên ngút trời.
Bài post buổi sáng của Lý Hương Nhi kia, bình luận đã tăng lên tới mười lăm vạn, trước vô số lời chửi mắng, nhưng Lý Hương Nhi lại như thờ ơ không thể hiện thái độ gì tiếp theo.
Đây cũng là một thủ đoạn tuyên truyền quen thuộc, càng không thể hiện thái độ quan tâm, càng mang lại nhiều sự chú ý và tức giận của mọi người.
Mộc Tịch có chút lo lắng: “Rốt cuộc tình hình như thế còn duy trì bao lâu nữa?”
Tần Chu có chút phiền muộn uống một chén R*ợ*u, bỏ điện thoại qua một bên.
“Không sợ thủ đoạn độc ác, chỉ sợ người không biết xấu hổ.”
Đúng là một câu nói chân lý.
Quý Lâm nói: “Chuyện này trước hết cứ bỏ qua một bên, ổn định tâm lý, sau đó, nghĩ xem đối sách tiếp theo phải làm gì.”
Tần Chu trầm ngâm một lát, bỗng nhiên lên tiếng: “Có điều, nếu Lý Hương Nhi cố tình muốn tuyên truyền, chúng ta cũng không ngại theo tới cùng.”
Trên mặt Mộc Tịch hiện lên vẻ nghi ngại: “Lời này là có ý gì?”
Tần Chu lại tiếp: “Bên cô ta đương nhiên là lợi dụng Thi Thi để tuyên truyền, thì chúng ta cũng làm như vậy, Thi Thi cũng có thể lợi dụng cô ta để tuyên truyền hình ảnh, xem ai hơn ai.”
Vân Thi Thi trầm mặc một hồi, bỗng dưng, nuốt hết mì trong miệng, thở ra một hơi.
...
Khi Cố Tinh Trạch đến phòng làm việc, tất cả nhân viên phải gọi là bận tới chân không chạm đất, nhìn thấy anh ta đều nơm nớp lo sợ chào một câu: “Tổng giám đốc Cố.”
Sau khi hết hợp đồng với Tần Chu, anh ta đã tự mình mở studio riêng, bởi vì gặp phải lệnh phong sát nên có rất nhiều nguyên lão cấp bậc cao đã bỏ đi, bởi vậy bây giờ gặp phải vấn đề truyền thông thế này khiến tình hình cực kỳ khó khăn, tới tận lúc này mà những người kia vẫn chưa đưa ra phương án hành động.
Ai cũng cảm thấy sự việc lần này rất khó giải quyết.
Trong lòng Cố Tinh Trạch cũng rõ ràng, đại khái là trong chuyện này có người đứng đằng sau giở trò.
Công ty đứng sau Lý Hương Nhi cũng muốn mượn sự kiện lần này để tuyên truyền.
Người mẫu của công ty muốn trở thành sao cũng không dễ dàng, phần lớn đều không thành, cho dù có thành công thì cũng chỉ nhận được mấy vai phụ, còn nếu không thành công, vậy thì chỉ có thể trở thành món đồ chơi cho mấy người nhà giàu, đến khi người ta chán thì sẽ lại bị vứt đi, lúc đó lại chỉ biết tìm cách lấy lòng người ta.
Muốn tuyên truyền cho Lý Hương Nhi quả thật không dễ dàng.
Anh ta đi thẳng đến chỗ văn phòng, đóng cửa lại, nhớ tới vụ lùm xùm trên weibo, nhất thời cảm thấy bực bội.
Từ trước đến giờ, điều khiến anh ta cảm thấy phiền muộn đều không phải là thanh danh của anh ta, càng không phải là anh ta sẽ phải chịu ảnh hưởng thế nào, anh ta chỉ nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng của Vân Thi Thi.
Lần này xảy ra chuyện như thế, không biết cô sẽ nhìn anh ta với ánh mắt thế nào.
૮ɦếƭ tiệt, sao anh ta lại để ý đến suy nghĩ của cô thế này cơ chứ.
Cô sẽ cảm thấy anh ta rất tùy tiện sao?
Hay là, sẽ đối xử với anh ta giống như đối đãi với những tên bại hoại khác trong làng giải trí?
Anh ta cực kỳ để ý.
Thế nhưng bên phía Vân Thi Thi vẫn không có tin tức gì, chỉ có Tần Chu đứng ra xử lý mọi việc, tạm thời lựa chọn án binh bất động.
Chỉ là buổi sáng có một đoạn phỏng vấn trực tiếp Vân Thi Thi, anh ta có xem qua, đối với chuyện này, dường như cô rất thờ ơ, thậm chí tỏ ra không hề quan tâm, coi đây là chuyện chẳng liên quan đến mình.
Vậy mà anh ta lại thấy có chút cô đơn.
...
Buổi chiều, Vân Thi Thi phải chụp ảnh cho tạp chí.
Tạp chí này là số đặc biệt, hơn nữa còn là do nhiếp ảnh gia hàng đầu cả nước chụp.
Vân Thi Thi và nhiếp ảnh gia trao đổi một hồi, sau khi thảo luận xong, lấy ý tưởng gốc từ câu chuyện Nàng tiên cá, dự định chụp một bộ ảnh dưới nước.
Tổ tạo hình chọn ra mấy bộ trang phục, một bộ màu trắng, một bộ màu đỏ, nhiếp ảnh gia liền chọn cho cô bộ màu đỏ, nói rằng màu đỏ sẽ tạo ra hiệu quả cực kì tốt.
Chuyên viên trang điểm sửa lại bộ tóc màu đen mềm mượt cho cô, khoác lên người cô bộ trang phục cổ trang. Khuôn mặt cô vô cùng ôn nhu, có chút cổ xưa, bởi vậy rất thích hợp với loại trang phục này, nhất là đôi môi đỏ mọng.
Hiện giờ là tháng hai, thời tiết còn khá lạnh, cho dù đã chọn được một bể bơi có nhiệt độ thích hợp, nhưng mà khi Vân Thi Thi xuống nước vẫn cảm thấy cả người như bị đông lạnh.
Nhiếp ảnh gia để cho cô thích ứng một lúc, rồi sau đó cũng xuống nước theo sát cô.
Biểu hiện của Vân Thi Thi lúc chụp dưới nước vô cùng tốt, khiến cho người ta không khỏi kích động, theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, cô ở dưới nước làm ra rất nhiều dáng vẻ động lòng người, giống như nữ thần biển xinh đẹp mỹ lệ.
Nước màu xanh lam, váy dài đỏ tươi, hai mảng màu đối lập làm nổi bật lẫn nhau, Vân Thi Thi với khuôn mặt xinh đẹp, tóc đen lượn lờ, lông mi và tóc đan xen vào nhau, cô ngoái đầu nhìn lại nở nụ cười, môi hồng răng trắng, vừa vô cùng quyến rũ, nhưng lại vừa toát lên khí chất của một nữ vương.
Lúc kết thúc buổi chụp hình, nhiếp ảnh gia ôm máy ảnh như thể vừa nhặt được kho báu, cả tổ ngồi xem ảnh chụp, kích động không nói nên lời.
"Hiệu quả quá tuyệt vời! Nếu như thời gian còn nhiều, tôi nhất định còn muốn chụp thêm!"
Vân Thi Thi bơi ở trong nước, nghe được những lời ca ngợi như vậy, hiểu ý cười.
"Thi Thi, vất vả rồi!"
Sau khi chụp hình xong, Mộc Tịch lập tức lấy khăn lông choàng lên người cô, lập tức đỡ cô đến phòng thay đồ, vội vàng đem giúp cô thay bộ đồ ướt sũng trên người.
"Nhiếp ảnh gia khen cô thật không sai nha! Tôi đã xem qua ảnh chụp rồi, hiệu quả thật sự rất tuyệt!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc