Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1258

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cố Tinh Trạch không đổi sắc mặt, cúi xuống hôn môi cô ta, nhưng cho dù hôn thế nào thì cũng cứ cảm thấy tẻ nhạt, vô vị.
Không có cảm giác gì, y hệt như gặm tượng sáp vậy.
Trong lúc cô ta còn đang mong chờ động tác tiếp theo thì nụ hôn của anh ta đã khựng lại.
Cố Tinh Trạch nhẹ nhàng đẩy cô ta ra, lập tức cầm kịch bản lên, lật đến trang lúc nãy đang xem dở.
Cô gái kia dường như có thể đọc được suy nghĩ của anh ta, cũng biết điều không làm loạn nữa, ngoan ngoãn ngồi sang một bên, tựa đầu vào vai anh ta, tò mò hỏi: "Trong bộ phim mới, anh diễn vai một tay đua xe sao?"
"Ừm."
"Em nghe nói, chính anh cũng là một tay đua, chắc hẳn kỹ thuật rất tốt."
Cố Tinh Trạch yên lặng lật quyển kịch bản sang một trang khác, thái độ không muốn nói chuyện.
Cô gái kia dường như cũng nhận ra thái độ lạnh lùng của anh ta, chau mày thất vọng.
Trong lòng cô ta hiểu rõ, sau đêm nay, quan hệ giữa hai người thực sự sẽ chấm dứt.
Cô ta quen biết với Cố Tinh Trạch là ở trong một buổi tiệc tư nhân.
Giữa bầu không khí náo nhiệt ở quán bar, tất cả mọi người đều nhảy nhót loạn xạ, hành vi phóng đãng, chỉ có anh ta yên lặng ngồi trong góc, không uống rượu, cũng không trò chuyện với ai, chỉ yên lặng nhìn lên sân khấu, vẻ mặt tĩnh lặng nhưng lạnh nhạt.
Khi đó, cô ta mới vào nghề, công ty thấy cô ta có vóc dáng rất giống Vân Thi Thi, cho nên mới sắp xếp để cô ta đi làm phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh cho khuôn mặt giống với Vân Thi Thi, cho nên lúc cô ta lên sân khấu đã lập tức thu hút sự chú ý của anh ta.
Anh ta là nam thần trong lòng cô ta, cũng là người đàn ông đầu tiên của cô ta.
Nhưng trong suốt cả quá trình này, cô ta giống như một con thiêu thân lao đầu vào cửa.
Cô ta nhiệt tình tấn công anh ta, không oán không hối, nhưng lại phát hiện ra, từ đầu đến cuối, anh ta chỉ coi cô ta như một vật thay thế, chỉ muốn tìm thấy bóng dáng của một người phụ nữ khác từ trên người cô ta.
Bóng dáng mà anh ta muốn tìm kiếm hẳn là Vân Thi Thi?
Cô ta từng xem bộ phim 《 Quả trám 》, cảm thấy diễn xuất của Cố Tinh Trạch đúng là rất xuất sắc, nhưng anh ta lại biểu lộ mọi thứ quá rõ.
Diễn xuất thì có thể gạt người, nhưng tình cảm nơi đáy mắt thì không thể nào là lừa gạt được.
Không hề có vẻ giống như đang diễn, trong mắt anh ta là thứ tình cảm nồng đậm, giống như đã ăn sâu vào tận xương tủy.
Cô ta hâm mộ, cực kỳ hâm mộ.
Không chỉ có một lần, Cố Tinh Trạch âu yếm cô ta, nhìn cô ta thật lâu, nhưng lại giống như muốn xuyên thấu cô ta mà nhìn một người phụ nữ khác.
Cô ta biết rõ điều đó, nhưng lại vẫn đắm sâu vào trong đoạn tình cảm này.
Lúc bắt đầu qua lại, cô ta đúng là có lòng riêng.
Cô ta muốn nắm được một chút tài nguyên, còn anh ta, chẳng qua là muốn tìm một chút an ủi từ trên người cô ta.
Cô ta nhìn ra được, Cố Tinh Trạch rất cô độc.
Cho dù là về sinh lý hay là về tâm lý, chịu áp lực lâu như vậy, anh ta giống như đã sinh bệnh.
Nhưng chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu.
Ngay từ đầu, anh ta đã từng nói: "Đừng có nhập vai sâu quá, mỗi người đạt được thứ mình muốn là được rồi."
Trong lòng cô ta biết rõ, Cố Tinh Trạch không có tình cảm gì với cô ta.
Vừa rồi lúc anh ta hôn, giữa nụ hôn như xa như gần kia, cô ta dường như cảm nhận được sự bất đắc dĩ và mất mát của anh ta, cũng cảm giác được đoạn quan hệ này đã đi đến hồi kết rồi.
Mãi đến tận nửa đêm, anh ta vẫn đang ngồi xem kịch bản, giống như không biết mệt là gì, hoặc cũng là vì toàn bộ tâm tình của anh đều đã đặt lên kịch bản nên mới không hề có cảm giác gì với mọi thứ xung quanh.
Trong lòng cô gái kia hiểu rất rõ, mọi chuyện đến đây là hết rồi.
Cô ta cũng không phải là một người phụ nữ càn quấy, ngược lại cô ta còn rất ngoan, ngoan đến mức khiến người ta không thể trách móc được, nhưng thực ra là vì trong lòng cô ta biết rõ, cho dù cô ta có làm loạn đến mức nào thì cũng sẽ không thể chiếm được thứ cô ta thực sự muốn.
Trong lòng cô ta biết rõ, cho dù cô ta có làm loạn đến mức nào thì cũng sẽ không thể chiếm được thứ cô ta thực sự muốn.
Vì thế, cô ta đứng lên, ngoan ngoãn đi vào phòng, thức thời mặc quần áo xong xuôi, lúc cô ta xách túi đi ra ngoài, Cố Tinh Trạch vẫn đang chăm chú xem kịch bản, chỉ là, không biết từ bao giờ mà trên bàn trà đã xuất hiện thêm một tờ chi phiếu.
Cô ta đi đến, cầm chi phiếu lên nhìn, trên đó là một con số động lòng người.
Cô ta mỉm cười, lập tức cảm kích nói với anh ta: "Cảm ơn."
Cố Tinh Trạch lại yên lặng lật sang một trang khác, vẫn không nói gì.
Cô ta bỗng nhiên đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy anh ta, yên lặng hỏi: "Tinh Trạch, anh rất yêu cô gái kia, phải không?"
Cô gái tên Vân Thi Thi kia.
Chỉ là cô ta không nói ra cái tên này.
Rốt cuộc Cố Tinh Trạch cũng rời mắt khỏi kịch bản, ngẩng đầu lên nhìn cô ta.
"Tại sao thích mà lại không nói cho cô ấy biết?"
Cô gái kia có vẻ tò mò.
Dựa vào sức hút của anh ta, còn có người phụ nữ nào không bị anh ta đốn tim chứ.
Cố Tinh Trạch nhìn cô ta rất lâu, rốt cuộc cũng mở miệng: "Tôi có thể đánh đổi mọi thứ vì cô ấy, nhưng tôi không thể yêu cô ấy."
Có thể đánh đổi mọi thứ.
Nhưng không thể yêu cô ấy.
"Tại sao?" Cô gái kia cảm thấy rất kinh ngạc, cũng cực kỳ khó hiểu.
Cố Tinh Trạch đùa cợt nhếch môi lên: "Bởi vì sẽ chỉ làm cô ấy khổ sở hơn."
"..."
Cô gái kia kinh ngạc há hốc miệng, trong lòng lại nhói đau.
Cô ta nhìn Cố Tinh Trạch, cuối cùng lại không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng bỏ chi phiếu vào túi xách rồi rời đi.
Cố Tinh Trạch nhìn kịch bản, trong đầu vẽ ra trọng điểm, kịch tính chủ yếu nằm ở đoạn sau khi khi nữ chính phát hiện ra cha nam chính là người đã hại cha mình trở nên khốn khổ như vậy, cho nên mới đau khổ nói với nam chính: "Cầu xin anh đừng có yêu em! Tình yêu của anh sẽ chỉ khiến em khổ sở thêm mà thôi, anh hãy buông tay đi, xin anh hãy buông tha cho em...."
Anh ta gấp kịch bản lại, hơi hơi nhắm mặt, lông mi nhẹ nhàng run run.
Cô gái kia đang cúi đầu đi ra khỏi khách sạn, không hề biết rằng cô ta vừa đẩy cánh cửa khách sạn ra, đám chó săn trốn ở cách đó mấy chục mét đã giơ máy ảnh lên, "tách tách tách" mấy tiếng, chộp được mấy tấm ảnh.
Cô ta hoàn toàn không hề hay biết, vẫy một chiếc taxi rồi đi mất.
Sau khi cô ta rời đi, người đàn ông kia đưa máy ảnh lên, mở xem mấy tấm ảnh vừa chụp, vui mừng khôn xiết nở nụ cười: "OK! Xong việc rồi! Quay về nộp bản thảo thôi!"
...
Hôm sau, trên weibo đăng một số ảnh chụp, gây ra một trận oanh động.
Trang chủ weibo của Tranh Quang đăng một chùm ảnh.
Tổng cộng là sáu tấm ảnh tĩnh và ba tấm ảnh động, trong đó có mấy tấm là cảnh Cố Tinh Trạch ôm một người phụ nữ đi vào khách sạn, phóng ảnh to lên chỉ thấy được phần lưng của người phụ nữ đó, rất khó nhận diện là ai, nhưng mà khuôn mặt của Cố Tinh Trạch lại được chụp rất sắc nét, vừa nhìn đã nhận ra chính là anh ta.
Mấy tấm ảnh còn lại là chụp bóng dáng người phụ nữ kia một mình ra khỏi khách sạn, ngồi lên xe rời đi.
Còn có ba tấm ảnh động là hình ảnh do camera khách sạn quay được, Cố Tinh Trạch ôm người phụ nữ kia vào phòng, mãi đến năm tiếng sau, người phụ nữ kia mới một mình rời đi.
Có hai tấm ảnh chụp được chính diện khuôn mặt người phụ nữ kia, mặc dù hình ảnh không rõ lắm, nhưng vẫn có người nhận ra được những đường nét cơ bản - đây không phải chính là Vân Thi Thi sao?
Ảnh chụp vừa được đăng lên đã gây ra một trận sóng to gió lớn.
Rất nhiều fan bị chuyện xấu của Cố Tinh Trạch làm cho kinh ngạc, nhanh chóng trở thành tâm điểm dư luận!
--- "Chuyện yêu đương bị bại lộ! Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi hẹn gặp nhau giữa đêm trong khách sạn! Đúng là một chuyện động trời!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc