Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1252

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

" Tập đoàn Cự Phong tại thị trường Châu Phi, đích thực còn rất nhiều thiếu sót. Cha hy vọng con có thể giúp Cự Phong bù lại những thiếu sót đó."
"Con hiểu rồi."
"Đúng rồi..."
Cung Thiếu Ảnh bỗng nhiên xoay người, nhìn anh, híp híp mắt, đánh giá một một phen, chậm rãi cất giọng nói: "Cha nghe nói, trong khoảng thời gian này, con đi Maldives nghỉ phép, sau đó còn đi nước Z."
Trong đầu Cung Kiệt khẽ vang lên một hồi chuông báo động, mí mắt giật giật, ra vẻ trấn định nhìn ông: "Vâng."
"Ừ, con gần đây... Giống như luôn chạy về bên ấy."
Cung Thiếu Ảnh dừng một chút.
Ông lại nâng mắt đánh giá anh lần nữa sau đó nhếch môi cười: "Như thế nào, bao dưỡng phụ nữ bên đấy à.”
Không phải là câu hỏi lại, giọng nói cũng không chút để ý, làm như vẻ không mấy để tâm nói.
"Phụ nữ?"
"Ngoại trừ khả năng này ra, cha không tìm ra được nguyên nhân nào khiến con hay chạy về bên ấy!"
Cung Thiếu Ảnh vừa dứt lời, mí mắt Cung Kiệt đều nháy không ngừng.
Đích thực là trong khoảng thời gian này anh hay chạy đến nước Z, hơn nữa còn rất thường xuyên.
Bình thường, anh đều tập chung mọi sự chú ý cho công việc, mặc dù là nghỉ ngơi, cũng rất ít đi châu Á, bởi vì anh chuyên phụ trách làm ăn ở khu vực Bắc Mỹ, vì vậy anh ít khi tới Châu Á ngoại trừ ngẫu nhiên có việc bận phải qua.
Hành động của anh vậy mà dẫn tới sự nghi ngờ của cha?
Anh có chút không hiểu lắm, người cha sắp xếp theo dõi anh không biết có báo cho ông biết chuyện anh ở chung một chỗ với Vân Thi Thi không, cũng không biết đối với hành tung của anh ở nước Z cha anh nắm được bao nhiêu phần.
Nghĩ tới đây, Cung Kiệt nhíu mày, có chút bất đắc dĩ trả lời: "Cha, cha nên biết, con chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ."
"Ừ, cái này thì cha biết! Không biết vì sao, ở điểm này thằng nhóc con lại mãi không thông suốt thế, về chuyện yêu đương cũng không thể để thua kém người ta được, cây vạn tuế rồi cũng có ngày ra hoa, khi nào rảnh mang người về cho cha xem."
Cung Thiếu Ảnh nói xong, xoay người, tư thái lười biếng ngồi xuống trước bàn, thân thể hơi ngả ra dựa vào phía sau, ngẩng đầu nhìn về phía anh, trong mắt mang theo chút tính toán cùng hứng thú: "Cho dù con có được một nửa phong quang như lúc cha còn trẻ thì cũng đừng để cha phải lo lắng cho con mấy chuyện này."
Cung Kiệt nhíu mi: "Cha, cha lại muốn nói chuyện phong lưu lúc còn trẻ của cha đó hả? Con không muốn nghe."
"Ha ha."
Cung Thiếu Ảnh cười lắc đầu, nửa thật nửa ra lệnh nói: "Cha không có ý khác, mau chóng mang con dâu về cho cha mới là chuyện đúng đắn phải bàn."
"Lại là phụ nữ."
Cung Kiệt có vẻ không kiên nhẫn, kiệt ngạo, không ai bì nổi nói: "Không để ý."
"Làm sao có thể không để ý?! Phụ nữ hấp dẫn đần ông gần như là bản năng nguyên thủy, trừ khi..." Cung Thiếu Ảnh hơi nheo lại mắt: "Trừ khi con thích đàn ông."
"..."
Sắc mặt Cung Kiệt u ám tối tăm nhìn ông một cái: "Cha nói lời này có ý gì."
Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng hỏi lại: "Chẳng thế thì sao? Con cả ngày đều cùng lăn lộn với đám đàn ông kia, một ngày có thể gặp được mấy người phụ nữ? Luôn miệng nói không có để ý, mấu chốt là từ nhỏ đến lớn, số lần con gặp phụ nữ đều không quá mười đầu Ng'n t."
Khóe môi Cung Kiệt khẽ co rút: "..."
Có điều đây quả thực là sự thật.
Từ nhỏ đến lớn, ngoài Elise ra anh rất ít có tiếp xúc thân mật với những người phụ nữ khác.
Từ nhỏ đến lớn, ngoài Elise ra anh rất ít có tiếp xúc thân mật với những người phụ nữ khác.
Cũng không phải là không có hứng thú với phụ nữ, mà là toàn bộ sự chú ý của anh đều đặt lên chuyện làm ăn của tập đoàn, bởi vậy, chuyện nữ nhi tình trường anh đều không quan tâm.
Cung Thiếu Ảnh có chút nghĩ không thông khó hiểu đánh giá con trai của mình như đang nhìn một gốc cây vạn tuế.
Ông nhìn chằm chằm Cung kiệt, bỗng nhiên hoài nghi hỏi: "Chẳng lẽ con không cần phụ nữ?"
Cung Kiệt hừ lạnh một tiếng: "Không cần."
Cung Thiếu Ảnh "Ồ..." một tiếng, âm cuối còn kéo dài, sau đó liếc mắt nhìn anh một cái, hỏi: "Con chưa từng có nhu cầu sinh lý?"
"Khụ! Khụ!"
Cung Kiệt xấu hổ, hơi nghiêng mặt, tóc mái che khuất đôi mắt, đôi con ngươi thâm thúy mang theo chút xấu hổ cùng giận dữ, nhìn về phía khác: "Tự mình giải quyết."
Cung Thiếu Ảnh bị bốn chữ này làm cho dở khóc dở cười: "Tự mình giải quyết?"
"Khụ..."
Cung Kiệt càng thêm xấu hổ, anh giải thích: "Bình thường cũng không đặc biệt cần."
Không giải thích còn đỡ, vừa giải thích lại càng khiến cho ánh mắt Cung Thiếu Ảnh thêm sai lệch.
Không phải đặc biệt cần?
Làm sao có thể?
Là đàn ông, ông còn không hiểu sao?
Tính cách của con trai ông… không tính là quá lãnh đạm chứ?
Hay là địa phương nào đó còn chưa trổ mã tốt.
Không có khả năng đâu.
Lúc con trai 18 tuổi, ông còn tắm cùng thằng bé một lần, đối với sự dậy thì của con trai, nơi nào đó cực kỳ mạnh mẽ nhé.
Cung Thiếu Ảnh một lòng đều sắp vỡ nát, ông khẽ xoa xoa cằm dưới, ánh mắt xoắn xuýt rơi xuống chỗ nào đó khó nói của Cung Kiệt.
Cung Kiệt theo tầm mắt của ông nhìn về phía ***, ánh mắt khẽ ngẩn ra, gương mặt đẹp trai trong nháy mắt tối sầm lại.
Anh không chút thay đổi nói: "Không có gì dặn dò, con còn có việc đi trước."
Nói xong, anh liền xoay người đi ra ngoài.
Cung Thiếu Ảnh lập tức nói."Chậm đã!"
Cước bộ Cung Kiệt chưa từng ngừng lại.
Cung Thiếu Ảnh tùy ý vơ một chuỗi tơ vàng ném qua.
"Đứng lại! Nghe thấy không."
Cung Kiệt lúc này mới xoay người, giọng điệu đã có chút không kiên nhẫn:"Cha còn chuyện dặn dò?"
Cung Thiếu Ảnh bỗng nhiên đứng lên, đi tới bên cạnh anh, nhìn anh một chút, đã thấy anh không kiên nhẫn nhíu mi, nhắm mắt lại, trên mặt đều là màu đỏ ửng đáng nghi.
Thằng nhóc này, nói mấy câu mà mặt nó đã hồng thế này
Cung Thiếu Ảnh chỉ hận rèn sắt không thành thép.
"Ồ! Mặt mày sao lại hồng thế kia?"
"..."
Ông có chút đồng tình vỗ vai anh, nói: "Bằng tuổi này của con, ba đã có con rồi. Con ngay cả mùi vị phụ nữ cũng chưa từng nếm qua, cha là đau lòng thay con."
Ai muốn cha đau lòng thay hả.
Trong lòng Cung Kiệt thầm nghĩ.
Lại nghe Cung Thiếu Ảnh thở dài một tiếng, nghiêm túc nói: "Con trai, đừng để thua kém người ta, nhanh sinh một thằng cháu trai cho cha chơi đùa."
...Chẳng lẽ ông chỉ vì cháu trai mà nói chuyện bất thường như vậy sao?
Cung kiệt mặt không chút thay đổi nói: "Cha muốn ôm cháu trai thì cũng phải có phụ nữ tình nguyện sinh con cho con chứ."
Cung Thiếu Ảnh nhíu mày, tức giận nói: "Phụ nữ nguyện ý sinh con cho con có mà xếp hàng dài từ đây đến Seberia, vấn đề nằm ở con."
Dừng một chút, ông híp híp mắt, bỗng nhiên, nói: "Cha thấy con cùng Elise qua lại cũng khá thân thiết. Cô gái kia cũng không tồi."
"Elise?"
Cung Kiệt chỉ cần nghĩ tới gương mặt kia thôi, liền cảm thấy không rét mà run, lắc lắc đầu: "Người phụ nữ kia quá khủng pố. Con ăn cơm Tây cùng cô ấy cũng cảm nhận thấy cách cắt thịt bò của cô ấy y hệt thủ pháp mổ xác. Cho dù bụng đói ăn quàng cũng sẽ không chọn."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc