Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1238

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nhân viên cửa hàng và Vân Thi Thi cùng đi vào phòng thử áo cưới.
Nhân viên còn lại nhanh chóng lấy đồ ra lau sạch sẽ bừa bãi trên mặt đất.
Thử bộ áo cưới cổ chữ V đầu tiên, bộ áo cưới này rắc rối hơn một chút, bởi vì làn váy cực kỳ rộng rãi, rất dài, cần hai người ôm, sau lưng lại có rất nhiều kim cương nhỏ, có chút nặng.
Lăn qua lăn lại một lát mới mặc xong được áo cưới, Vân Thi Thi cảm thấy có chút chật vật.
Lúc cô đi tới, hai nhà tạo mẫu đứng ở bên ngoài phòng thử đồ mở to mắt nhìn.
Vân Thi Thi chỉ mới mặc áo cưới, trên mặt thậm chí còn không trang điểm, chỉ có một tầng trang sức trang nhã, lại còn vô cùng chói mắt!
“Trời ạ! Không hổ là… Pu't tích của nhà thiết kế nổi tiếng nhất! Bộ áo cưới này thật sự đẹp quá!”
Nhân viên cửa hàng lại nói, “Cũng phải nhìn người nào mặc vào nữa! Cô Vân mặc bộ này đặc biệt xinh đẹp, cực kỳ tao nhã! Hoàn toàn có thể làm nổi bật lên ưu điểm của bộ váy này này!”
Một đám người cổ động nói, “Nhanh ra ngoài để cho anh Mộ nhìn xem!”
Vân Thi Thi bị một đám người ôm ra ngoài.
Mộ Nhã Triết đang ngồi trên ghế sofa xem tạp chí áo cưới, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đang đợi chán muốn ૮ɦếƭ, nhưng mà liếc thấy Vân Thi Thi đã mặc áo cưới đi ra, nhao nhao kinh ngạc đứng dậy.
“Oa - - - -!”
Tiểu Dịch Thần khoa trương thét chói tai, hiển nhiên dao động không nhỏ!
Cho dù Hữu Hữu không có khoa trương hô to gọi nhỏ như cậu, nhưng mà nhìn Vân Thi Thi không rời mắt, ánh mắt trừng lớn, miệng mở to, lát sau lại cười toe toét!
Cậu khẩn trương lôi kéo ống tay áo Mộ Nhã Triết, “Cha à! Mau nhìn! Mẹ mặc áo cưới xong rồi!”
Mộ Nhã Triết ngẩng đầu, nhìn theo phương hướng Hữu Hữu chỉ, khi anh nhìn thấy áo cưới cổ chữ V, làn váy màu trắng kéo thật dài trên mặt đất, một đường đi tới, khí chất cao quý, giống như nữ vương kiêu ngạo, xinh đẹp, không mất đi khí chất cao quý.
Vân Thi Thi đứng tại chỗ, có chút khẩn trương nhìn anh, “Đẹp không?”
Chỉ thấy làn váy màu trắng xinh đẹp giống như đóa hoa bách hợp trải ra trên mặt đất, cô hơi xoay người, sau lưng cũng được thiết kế cổ chữ V khoét sâu, phô ra xương bả vai hoàn mỹ mê người và đường cong phần lưng, đai an toàn và phần eo gắn vào bằng thêu thủ công cực kỳ tinh xảo.
Ánh sáng chiếu lên người.
Quả nhiên là chói sáng.
Thêu một khoảng lớn ở phần eo, mỗi một đường thêu, đều khảm từng viên kim cương nhỏ, bởi vậy cực kỳ chói mắt.
Xa hoa, lại càng tao nhã.
Một khắc đó, Mộ Nhã Triết hít thở không thông trong khoảnh khắc.
Đều nói, lúc chú rể nhìn cô dâu mặc áo cưới đứng trước mặt, nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt.
Anh không có chảy nước mắt, nhưng mà *** đập nhanh hơn rất nhiều, giống như thiếu niên thời thanh xuân ngây thơ, trông thấy cô gái mình thích, máu nóng sôi trào.
Thật sự rất đẹp.
Trên thế gian này, khó mà dùng được từ ngữ thích hợp để miêu tả một phần xinh đẹp này.
*** Vân Thi Thi còn trắng như tuyết, giống như đồ sứ tốt nhất, vô cùng mịn màng!
Làn da đẹp như vậy, cộng thêm áo cưới màu trắng thuần khiết, đúng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ!
Anh hít thở không thông một lúc lâu, không dễ dàng gì mới thở được dễ dàng, lúc này khống chế không được cảm xúc của mình tràn ra, nhếch môi nói, “Rất đẹp!”
Hai chữ, nhưng mà cảm xúc của anh không khống chế được, đây là từ ngữ duy nhất mà anh có thể nghĩ ra!
Vân Thi Thi nghe vậy, trên mặt hiện lên chút lúng túng, mấp máy môi, đối với hai chữ đánh giá của anh cảm thấy hơi mờ mịt, “Chỉ rất đẹp thôi sao?”
Mộ Nhã Triết chậm rãi đi tới, đứng ở trước mặt cô, vươn tay, nhẹ nhàng vuốt tóc buông xuống thái dương cô ra sau tai.
Anh không giỏi nói chuyện, cũng rất ít khi khen một cái gì đó.
Nhưng mà trong lòng anh hiểu rõ, bộ áo cưới này, chỉ mặc trên đúng người, mới thể hiện được giá trị của nó.
Sau khi cô mặc vào, anh không thể tưởng tượng được bộ áo cưới này sẽ mặc trên người người khác.
Vì cô mà tạo ra, cũng hợp với khí chất hoàn mỹ của cô!
Ngoại trừ hai chữ ‘Rất đẹp’, anh đúng là không tìm ra được từ nào khác để hình dung!
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần xoay quanh Vân Thi Thi hai vòng, thét lên kinh hãi.
Hữu Hữu thán phục nói, “Kiểu dáng bộ áo cưới này không đẹp bằng bộ áo cưới đuôi cá, nhưng mà không nghĩ tới mặc trên người mẹ, vậy mà đẹp đến vậy! Con thấy mẹ nên thay bộ áo cưới kiểu dáng đuôi cá đi! Nhất định là cực kỳ xinh đẹp hơn nữa!”
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc nói, “Mẹ, hóa ra mẹ có thể xinh đẹp như vậy?”
Vân Thi Thi chảy mồ hôi lạnh, đầu đầy mây đen, nhịn không được véo lỗ tai cậu, “Giải thích một phen! Lời nói này của con là có ý gì? Cái gì mà ‘Mẹ có thể xinh đẹp như vậy?’, chẳng lẽ mẹ không mặc áo cưới thì không xinh sao?”
Tiểu Dịch Thần cười kéo tay cô, lẩm bẩm nói, “Bình thường khi mẹ ở nhà lôi thôi lếch thếch, mặc áo ngủ, tuyệt đối không chú trọng cách ăn mặc! Nếu cứ tiếp tục như vậy, mẹ sẽ biến thành bà thím trong lòng con mất!”
Mặt Vân Thi Thi hoàn toàn đen lại.
Hữu Hữu nhịn không được đánh cậu, “Mẹ còn lâu mới biến thành bà thím! Mẹ tuyệt đối sẽ không già đâu!”
Tiểu Dịch Thần ôm đầu khóc nói, “Anh nói đùa thôi mà!”
Đầu Vân Thi Thi đầy mây đen lần hai.
Nếu cô vĩnh viễn không già, không phải là lão yêu quái sao.
Tuy giới giải trí có rất nhiều nữ thần không già, nhưng đều thông qua kỹ thuật trang điểm cao siêu để che dấu, khuôn mặt thật sớm đã già rồi.
Chỉ là những nữ minh tinh này còn chưa quen già mà thôi, bởi vậy không muốn đối mặt với mình già đi.
Mà cô thì sao?
Cho dù già, cũng cần phải già một cách tao nhã.
Hữu Hữu đột nhiên kích động cầu xin, “Mẹ, mẹ thử bộ áo cưới đuôi cá nhé? Con rất thích bộ áo cưới đó, mẹ mặc vào nhất định rất đẹp!”
“…” Vân Thi Thi mơ màng.
Hữu Hữu lại nghiêm túc nói, “Con nghiên cứu áo cưới thật lâu, vẫn cảm thấy mẹ thích hợp với kiểu đuôi cá nhất! Con còn vẽ mẹ mặc áo cưới đuôi cá nữa đó!”
Hữu Hữu vẽ tranh không tệ, bởi vậy dựa vào tưởng tượng, vẽ ra cảnh Vân Thi Thi mặc áo cưới đuôi cá, kết quả vẽ ra xong, đã bị mê hoặc, nghĩ thầm, mẹ mặc áo cưới đuôi cá nhất định rất đẹp.
Nhân viên cửa hàng lập tức ân cần mang áo cưới đuôi cá đến, đề nghị, “Cô Vân, vậy bộ thứ hai, chúng ta thử áo cưới kiểu đuôi cá nhé?”
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua ánh mắt lấp lánh của Hữu Hữu, gật gật đầu, “Được.”
Nói xong, cô nhịn không được xoa đầu Hữu Hữu, “Con nha! Được rồi, mẹ sẽ thỏa mãn nguyện vọng của con!”
“Dạ!”
Hữu Hữu nói hăng say, “Mẹ cần con giúp một tay không?”
Vân Thi Thi chỉ cái bảng trên cửa, nhắc nhở, “Thấy không? ‘Con trai chớ tiến vào’ nha.”
Hữu Hữu thất vọng cúi đầu xuống, trái lại H**g phấn nói, “Con đợi mẹ mặc xong ra ngoài nha!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc