Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1234

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Ai mà hi vọng, người đàn ông mình không thể có được nắm tay một người phụ nữ khác, xuất hiện trước mặt mình, còn hạnh phúc như vậy, chói mắt như vậy!
Tống Ân Nhã che miệng, không để mình phát ra tiếng nức nở yếu đuối, trơ mắt nhìn nhân viên cửa hàng dẫn hai người đến trước bộ lễ phục cô ta vừa mới nhìn trúng.
Đúng là bộ lễ phục áo cưới cổ chữ V thương hiệu Vera Wang.
Nhân viên cửa hàng cười nói, “Cô Vân, đó là tác phẩm do nhà thiết kế Vương Vi Vi tạo ra, làm theo số đo của cô! Cô xem, cô có thích không?”
Vân Thi Thi kinh ngạc thật lâu, càng nhìn càng thích, nhịn không được hỏi, “Tôi có thể kiểm tra chất liệu vải được không?”
“Đương nhiên!”
Nhân viên cửa hàng cười nói, “Bộ lễ phục này vốn thuộc về cô! Cơ bản cô không nhìn trúng, sẽ không thuộc về bất luận kẻ nào.”
Vân Thi Thi nói, “Cảm ơn!”
Cô đi lên phía trước, vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào vải, hài lòng nói, “Cảm xúc rất tuyệt!”
… Tống Ân Nhã không ngừng hít thở sâu!
Hóa ra…
Hóa ra áo cưới đó anh vì cô cố ý tìm Vương Vi Vi thiết kế sao?
Lại nghĩ đến vừa rồi cô ta xem áo cưới này, cho dù muốn sờ chất liệu, nhân viên cửa hàng đều kiên quyết không cho, lời nói dịu dàng từ chối.
Cô ta đột nhiên cảm thấy mình thật buồn cười!
Áo cưới này, sao lại không giống Mộ Nhã Triết, mong muốn mà không thể có được!
Cho dù chỉ cách xa nhau mấy mét, vẫn cảm thấy ngăn cách một hệ ngân hà.
Còn không phải sao!
Vân Thi Thi mặc áo cưới đều là thiết kế độc nhất vô nhị?
Còn cô ta thì sao?
Mặc thử đều là tác phẩm hạng hai.
Nhân viên cửa hàng dẫn bọn họ nhìn vài bộ còn lại, thật khéo cũng là bộ áo cưới đuôi cá Tống Ân Nhã nhìn trúng, cũng là bộ vì cô mà tạo ra!
Hữu Hữu vỗ tay, mặt mày hớn hở nói, “Giỏi quá! Con cảm thấy mẹ mặc áo cưới đuôi cá này, nhất định rất tao nhã.”
Nhân viên cửa hàng kinh ngạc nói, “Em trai nhỏ, em biết đây là áo cưới đuôi cá sao?”
“Dạ! Em đặc biệt nghiên cứu, mẹ mặc áo cưới kiểu gì thì xinh đẹp nhất.”
Vân Thi Thi rất hứng thú hỏi, “Vậy con nghiên cứu ra được cái gì?”
“Dạ!”
Vân Thiên Hữu gật gật đầu, lập tức nói, “Nghiên cứu ra được kết quả là, mẹ mặc kiểu nào cũng đều đẹp cả! Ai bảo bộ dạng mẹ xinh đẹp như vậy!”
Mọi người bị chọc cười rồi.
Dù là Mộ Nhã Triết, cũng nhếch khóe môi lên, sẵng giọng, “Vuốt ௱ôЛƓ ngựa!”
“Vốn là thật mà! Cha chắc chắn cũng nghĩ như vậy!”
Mộ Nhã Triết nói, “Bất luận mẹ con mặc cái gì, cha đều cảm thấy rất đẹp.”
Tống Ân Nhã nghe vậy, trái tim đau đớn lần hai.
Giang Khởi Mộng đi tới, nhìn thoáng qua, nhíu mày, “Sao bọn họ lại đến đây?... Vân Thi Thi cái đồ đê tiện này, không biết dùng thủ đoạn gì, để cho Nhã Triết để tâm cô ta như vậy!”
Tống Ân Nhã càng cảm thấy đau lòng, cắn chặt môi.
Cô ta không có tâm tư gì mặc thử áo cưới, trơ mắt nhìn hình ảnh bọn họ vui vẻ hòa thuận, thấy thế nào cũng cảm thấy đố kỵ.
Bọn họ cười có bao nhiêu hạnh phúc, trái lại làm nổi bật cô ta có bao nhiêu thê lương!
Cô ta hận không thể nghiền nát hình ảnh tốt đẹp đó!
Tống Ân Nhã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, không muốn nhìn thấy hình ảnh đau đớn như vậy, xoay người, đặt ௱ôЛƓ ngồi trên ghế sofa, tức giận đến sức lực để khóc cũng không có.
Nhân viên cửa hàng có chút không hiểu, tò mò tới nghênh tiếp, lễ phép nói, “Cô Tống, số đo của cô còn chưa đo xong!”
Trong lòng lại oán giận: Khách hàng này, đúng là khó hầu hạ!
Tiếp đón khách hàng như vậy, đúng là cực khổ!
Tống Ân Nhã đột nhiên cáu giận, “Lại còn thử cái gì? Cô chọn lựa những bộ này, đều là tác phẩm hạng hai! Hạng hai đó! Người khác không cần mới cho tôi, người khác ghét bỏ mới cho tôi, nhìn tôi làm gì? Tôi giá rẻ như vậy sao?”
Cô ta vừa phát tiết xong, làm cho nhân viên cửa hàng mờ mịt, tìm không được đường đi.
Cái gì mà tác phẩm hạng hai!
Những bộ này đều là thiết kế độc nhất vô nhị của nhà thiết kế, chỉ là không hợp thẩm mỹ người ta mà thôi!
Có một số khách hàng rõ ràng thích hợp với lễ phục cổ chữ V, lại cứ nhất định phải mặc áo cưới phong cách công chúa hoàng gia, tùy hứng không cần, chuyện này cũng không trách nha!
Huống hồ…
Nếu cô ta luôn mồm ghét bỏ những áo cưới này, như vậy, cô ta có thể bảo nhà thiết kế thiết kế cho cô ta một bộ độc nhất vô nhị mà?
Chỉ là phí thiết kế cao, mấy trăm vạn, cô ta không trả nổi sao?
Còn ham đãi ngộ nữ vương, không biết thân phận của mình, đúng là già mồm cãi láo.
Nhân viên cửa hàng đâu biết rằng, Tống Ân Nhã phát tiết hết tức giận lên trên người cô ta!
Cô ta chỉ là con dê thế tội mà thôi!

Ngoài cửa, Vân Thi Thi không biết trong phòng thử đồ rốt cuộc là nước sôi lửa bỏng thế nào, nhân viên cửa hàng mang cho bọn họ từng bộ lễ phục, Vân Thi Thi nhìn xong, đều cảm thấy cực kỳ hài lòng, không có bộ nào không thích.
Chỉ là không biết xuất phát từ Hữu Hữu thích hay là chuyện cô cũng thích bộ áo cưới đuôi cá kia.
Hoặc là mắt thẩm mỹ của hai mẹ con giống nhau.
Tiểu Dịch Thần thì rất thích bộ chữ V kia, phần eo đều được thêu, Vân Thi Thi nhìn kỹ một phen, hoảng sợ rồi.
Đứng ở phía xa, liền cảm thấy bộ áo cưới này rất rực rỡ, không nghĩ tới, vì mỗi đường thêu đều khảm kim cương, nghe nhân viên cửa hàng nói, những viên kim cương này đều trải qua cắt gọt tinh xảo, chính bởi vì vậy, nên mới phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt!
Khó trách!
Vân Thi Thi líu lưỡi!
Đúng là xa xỉ.
Áo cưới này, chắc là rất đắt tiền đi?
Vì thế, thừa dịp nhân viên cửa hàng lấy lễ phục xuống, cô tiến đến gần Mộ Nhã Triết, nhỏ giọng thăm dò, “Những áo cưới này đều do anh mời nhà thiết kế thiết kế sao?”
“Ừ.”
Mộ Nhã Triết nhíu mày, thấy cô có chút băn khoăn, hỏi, “Sao thế? Không thích à?”
“Không phải không thích! Có phải quá khoa trương rồi không.”
Vân Thi Thi tính toán một chút, hơn mười bộ áo cưới, chỉ riêng bộ áo cưới cổ chữ V đã mấy ngàn vạn đi?
Những bộ khác thể nào cũng mấy trăm vạn, cứ như vậy, chẳng phải tiền triệu rồi sao?
Khóe môi Vân Thi Thi giật giật một phen.
Mộ Nhã Triết lại nói, “Bộ cổ chữ V đó, là Vera Wang đặc biệt thiết kế cho em, đương nhiên, xem như nể mặt mẹ anh, xem như ‘Thiết kế vì tình bạn’, chủ yếu là phí thủ công, phí thiết kế trái lại rất thấp.”
“Mẹ anh sao?”
“Ừ.”
“Vương Vi Vi và mẹ anh quen nhau sao?”
“Xem như là bạn cũ.”
Vân Thi Thi nhướng mày, nhưng cũng không bất ngờ.
“Lúc Vương Vi Vi còn chưa nổi tiếng, liền quen mẹ anh, giao tình giữa hai người không tệ, đám tang mẹ anh, bà ấy cũng đến, hơn nữa bộ váy màu trắng mẹ anh mặc khi hạ táng, cũng là do bà ấy thiết kế.”
Vân Thi Thi kinh ngạc, nhân viên cửa hàng đi đến, “Cô Vân, chào cô. Lễ phục đã được lấy xuống, bây giờ cô có thể vào phòng thử đồ được không ạ?”
“Được.”
“Vậy mời cô đi theo tôi!”
Vân Thi Thi gật gật đầu, quay đầu nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc