Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1232

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tống Ân Nhã không hề cảm thấy hài lòng, huống chi, nghĩ tới đây còn là những bộ váy mà người khác không thích để lại.
Một nhân viên gần đó thấy cô luôn thờ ơ, trong lòng thầm nghĩ, cô dâu tới Hoàng Hậu Trấn, đa số đều có đàn ông đi cùng, làm sao người này chỉ có một người tới đây, đi dạo nửa ngày cũng không chọn trúng cái nào.
Giả sử có không thích, nhưng cả Hoàng Hậu Trấn này có nhiều loại váy như vậy, trước giờ chưa người phụ nữ nào tới đây mà vẻ mặt lạnh nhạt như vậy đâu.
Vì vậy, cô lập tức nhiệt tình nói: "Cô Tống, nếu như những phong cách này cô không thích, vậy chúng ta có thể tới gian váy phong cách Âu Mỹ để xem."
Tống Ân Nhã bỗng nhiên nói: "Nhưng chiếc váy cưới này, đại khái đều là những cái người khác nhìn không hài lòng, mới còn lại đây đúng không?"
Trên mặt người nhân viên nhất thời cảm thấy lúng túng, lập tức khách khí nói: "Mỗi mẫu thiết kế trong Hoàng Hậu Trấn đều là độc nhất, chỉ có một chứ không có hai, trên thế giới cũng hoàn toàn không có, dĩ nhiên, cũng có một số người không có chung quan niệm thẩm mỹ với nhà thiết kế, vậy nên lời của cô Tống có chút không đúng, những chiếc váy này là đang đợi người thực sự hợp với nó đến mua."
"Lời này nói có vẻ dễ nghe, nhưng nói tới nói lui, cũng là do khách hàng không thích để lại sao?"
Lời nói của Tống Ân Nhã hoàn toàn không có ý tốt.
Nhân viên cửa hàng nghe xong, mặt liền đỏ lên, cực kỳ xấu hổ, lễ phép nói: "Nếu như cô Tống không hài lòng, như vậy, có thể mời nhà thiết kế, thiết kế riêng cho mình một bộ."
Tống Ân Nhã mặt không đổi sắc nhìn người nhân viên, đang muốn lên tiếng, ánh mắt lại nhìn thấy một thứ cực kỳ lóng lánh.
Ánh mắt cô nhìn sang hướng đó, chỉ thấy một chiếc váy màu xanh được treo thật cao, trưng bày ở vị trí bắt mắt nhất, cũng không biết được làm từ vật liệu gì, lúc nhìn thấy nó, lại giống như đang tỏa sáng.
Chiếc váy có cổ chữ V, làn váy xinh đẹp giống như một đóa hoa bách hợp đang nở rộ, kinh người nhất, phía sau lưng được để hở, thiết kế phong cách hở lưng, có thể khoe được xương bả vai cùng đường nét sau lưng của cô dâu, từng đường may, đều được nạm những viên kim cương nhỏ, mặc dù rất nhỏ, nhưng mà toàn bộ đường thêu đều được khảm hết, chiếc váy lớn như vậy, số lượng kim cương chắc chắn sẽ không hề nhỏ!
Thật đẹp!
Tống Ân Nhã lập tức đi tới hướng chiếc váy, đặt chân trước mặt cái kệ treo, ánh mắt có chút si mê hồi lâu, đôi môi khẽ cong lên, hình như rất hài lòng.
"Chiếc váy này, không sai!"
Nhân viên cửa hàng đi tới, nghĩ, rốt cuộc cũng có một chiếc váy có thể làm hài lòng người chủ kén chọn này rồi!
Nhưng mà men theo tầm mắt của cô, trên mặt người nhân viên nhất thời lại có chút ngượng ngùng, cô khẽ nhíu mày, thần sắc có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn khéo léo khen ngợi: "Cô Tống thật tinh mắt! Bộ váy này là do bà Vương Vi Vi tự mình thiết kế!"
Vương Vi Vi!
Tống Ân Nhã đối với cái tên này không hề xa lạ gì!
Vương Vi Vi, là một nhà thiết kế Hoa kiều trứ danh, sinh ra ở New York, đứng đầu giới thiết kế, được khen là nữ hoàng áo cưới, nhưng tuyệt đối, danh hiệu đó không hề quá!
Thiết kế do bà đích thân xuống tay, vĩnh viễn sẽ không bao giờ hết hot.
Váy cưới bà thiết kế, từng gây ra một hồi cách mạng trong thời trang, một chiếc váy cưới của Vương Vi Vi, cao quý giống như chiếc nhẫn kim cương vậy, tượng trưng cho tình yêu thánh khiết.
Đương nhiên, giá cả của chiếc váy cưới đó, cũng vô cùng xa xỉ, đủ để mua một chiếc xe thể thao, đắt tới mức làm người ta ngán ngẩm.
Năm đó trong hôn lễ của David Beckham và Victoria, Victoria chính là mặc váy cưới do bà thiết kế.
Tất nhiên, Tống Ân Nhã cũng vẫn là một cô gái, không thoát khỏi mê hoặc, kinh diễm nói: "Tôi chưa từng thấy qua bộ váy cưới nào đẹp như vậy!"
Bởi vậy, trong lòng cô đã thầm ra quyết định.
Tống Ân Nhã chỉ vào chiếc váy: "Lấy nó!"
Nhân viên cửa hàng lập tức khẩn trương, giải thích nói: "Cô Tống, hết sức xin lỗi, rất tiếc phải nói cho cô biết, chiếc váy này của bà Vương làm vì một người khách đặc biệt, vậy nên, nó đã có chủ rồi!"
"Có ý gì?"
"Đây là chiếc váy được thiết kế tư nhân, không hề bán ra ngoài!"
Tống Ân Nhã khó chịu nhíu mày nói: "Cô nói đây là chiếc váy độc nhất vô nhị, vậy tại sao còn treo nó ở vị trí nổi bật như vậy?"
"Rất xin lỗi, là bởi vì vị khách kia cũng hẹn ngày hôm nay tới thử, cho nên, chúng tôi mới treo nó ở đây, để nghênh đón chủ nhân của nó."
Tống Ân Nhã nhăn mặt, hung hăng cắn môi: "Bao nhiêu tiền?"
"...?"
Nhân viên cửa hàng ngước mắt, khó hiểu nhìn về phía Tống Ân Nhã.
"Chiếc váy cưới này bao nhiêu tiền? Tôi mua!"
"Thực sự xin lỗi, chiếc váy này là do bà Vương thiết kế, đã chỉ định chủ nhân của nó, đây không phải là vấn đề tiền bạc! Huống hồ, chiếc váy này rất nhỏ, được đo theo vóc người của người kia, cô Tống mặc nó chưa chắc đã vừa đâu!"
Tống Ân Nhã khó chịu phản bác: "Cô là đang nhạo báng thân hình tôi không bằng cô ta?"
"Không phải như vậy! Cô Tống hiểu lầm ý của tôi rồi! Nơi này đều là váy cưới hạng nhất, đều được thiết kế theo yêu cầu của khách hàng. Nếu như cô Tống không hài lòng với kích thước của chiếc váy nào, có thể yêu cầu nhà thiết kế làm lại."
Tống Ân Nhã cố nén tức giận, lưu luyến nhìn chiếc váy không rời, sau đó tức giận xoay người rời đi.
Lại đi thêm một đoạn, cô bỗng nhiên nhìn thấy một chiếc váy cưới đuôi cá.
Váy đuôi cá, có thể tôn lên dáng người yểu điệu của cô dâu, có vẻ xuất chúng lại trang nhã, cực kỳ thích hợp với cô.
"Chiếc váy này thế nào?"
Tống Ân Nhã chỉ vào chiếc váy, hỏi: "Cô không định nói, chiếc váy này cũng là "hoa đã có chủ" đi?"
Nhân viên cửa hàng nhìn thoáng qua, lập tức cười nói, "Cô Tống, cô xem trên váy cưới còn do danh pháp, đều là may cho khách!"
Tống Ân Nhã nhìn thoáng qua chiếc váy, giận không có chỗ phát tiết, kiêu căng nói.
"Vậy tại sao cô dám nói, váy ở nơi này tôi đều có thể lựa chọn?"
Nhân viên cửa hàng nơm nớp lo sợ, nhận lỗi: "Cô Tống, mời đi theo tôi!"
Tống Ân Nhã trong lòng tức giận, đang định muốn nói tiếp, thì Giang Khởi Mộng ở bên cạnh đã lên tiếng khuyên ngăn: "Ân Nhã, đừng nóng giận, cứ đi tiếp, không chừng sẽ có cái hợp với con hơn."
"Hừ..."
Tống Ân Nhã khẽ hừ một tiếng, đi tiếp theo người nhân viên!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc