Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1228

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nói thật, em còn nhớ một người diễn viên, tới kỳ kinh nguyệt thế nhưng vẫn phải ở trong bể nước lạnh tới nửa ngày, tuy em có cảm giác đây chỉ là tin tức do người ta nói quá lên, nhưng nếu vì công việc của người diễn viên, đến cả thân thể của họ cũng không dám bảo vệ nổi, điều này quá đáng sợ! Cho nên, em cho rằng cô gái kia không chịu cắt tóc, chính là thiếu chuyên nghiệp!"
Mộ Nhã Triết nhíu mày, cũng không có mở miệng.
Vân Thi Thi rúc vào trong *** anh, buồn bực nói: "Bởi vì dù sao, đối với một mái tóc dài, đó đa số đều là niềm tự hào của phụ nữ, có ai lại muốn bỏ đi chứ!"
"Lại nghĩ ngợi linh tinh."
Mộ Nhã Triết giận một câu, lại nói: "Tần Chu cậu ta cùng lắm cũng chỉ là lời nói ngoài miệng, chưa chắc đã dám cắt tóc của em!"
"Thật vậy sao?"
"Ừm, đúng vậy."
Vân Thi Thi nhất thời vui sướng, hôn liền mấy cái lên mặt anh, nói: "Mượn may mắn của anh! Nếu như Tần Chu thực sự dám cắt tóc, em liền..."
"Em định làm gì?"
Vân Thi Thi sầm mặt lại: "Em liền thừa lúc anh đang ngủ, cũng đem tóc anh cạo sạch!"
Mộ Nhã Triết: "..."
Vân Thi Thi bỗng nhiên nhớ ra cái gì, liền hỏi thăm: "Về vụ án của cha em, cảnh sát vẫn chưa có manh mối gì sao?"
"Tạm thời thì chưa!"
"Lẽ nào, chỉ kết là một vụ ςướק sao?"
"Không tìm được bất kỳ chứng cớ nào, cảnh sát cũng không có biện pháp, mặc dù có tạo áp lực, nhưng với chút bản lĩnh của họ, dù có tìm ra được hung thủ thực sự, cũng không có cách nào để định tội họ!"
Vân Thi Thi có chút buồn rầu, rũ mắt xuống.
Mộ Nhã Triết nâng cằm cô lên, an ủi nói: "Chuyện này em không cần lo lắng, anh đã phái người đi thăm dò, sẽ cử thêm người bảo vệ an toàn cho cha!"
"Vâng!"
...
Buổi sáng ngày hôm sau.
Cao ốc Hoàn Vũ.
Tần Chu vừa tới công ty, đi tới phòng làm việc, nhưng mà vừa mới mở cửa ra, đã nhìn thấy một bóng dáng khiến anh suýt chút nữa giật mình ngã xuống đất.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng ngồi trước bàn làm việc của anh, mặt không đổi sắc đọc mấy cái kịch bản cùng giấy tờ vừa đưa đến.
Nghe thấy tiếng mở cửa, anh cũng không ngẩng đầu lên: "Chào buổi sáng!"
Cũng không biết anh là tới từ khi nào, da đầu Tần Chu căng lên, khóe môi co quắp, sau đó rất nhanh nở nụ cười: "Giám đốc Mộ. Không có chuyện thì không tới, anh lần này tới là có chuyện gì phân phó?"
Mộ Nhã Triết lúc này mới ngẩng đầu lên, để xấp văn kiện qua một bên, "Không có việc gì, muốn tìm bạn cũ tâm sự một chút, không được sao?"
Tần Chu được sủng ái mà run sợ, lập tức đề nghị: "Nếu không, tôi mời anh đến quán cà phê ngồi một chút!"
"Được!"
Mộ Nhã Triết gật đầu.
Tới quán, Tần Chu gọi một ly trà và một tách cà phê.
Anh ta thích mỗi buổi sáng uống một tách cà phê, nhưng anh cũng biết thói quen của Mộ Nhã Triết, anh không thích uống cà phê vào sáng sớm, vậy nên liền gọi cho Mộ Nhã Triết một ly trà.
Mộ Nhã Triết lại gọi mấy phần đồ ngọt, anh vừa xem Menu vừa nói: "Mỗi sáng đều uống cà phê, anh đúng thật là người nhàn nhã."
"Là thói quen nhiều năm mà thôi."
Bỗng nhiên Tần Chu cười nói: “Gần đây tổng giám đốc Mộ tiền đồ rộng mợ, tập đoàn Thánh Ngự xâm nhập thị trường New York, tất cả đều thuận lợi, tôi đã sớm muốn mời anh đi uống một chén, chúc mừng một phen."
Mộ Nhã Triết mặt không đổi sắc nói: "Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch, không có gì đáng ăn mừng!"
Tần Chu nghe vậy cười cười.
Cà phê và trà rất nhanh được bưng lên.
Mộ Nhã Triết một bên nâng tách trà, một bên im lặng không hề lên tiếng.
Tần Chu cũng bưng chén cà phê của mình lên, khẽ nhấp một ngụm, cẩn thận nhìn Mộ Nhã Triết.
Hai người tùy ý nói vài câu chuyện linh tinh, Mộ Nhã Triết bỗng nhiên chuyển đề tài, hỏi: "Vợ tôi gần đây đang chuẩn bị diễn một bộ phim, nghe nói về đề tài đua xe, nghe nói cô ấy diễn vai nữ chính là một tay đua?"
Tần Chu giật mình, lập tức gật gật đầu: "Đúng vậy, tiểu thuyết gốc của bộ kịch bản lần này rất ăn khách, bộ phim lần này rất có triển vọng!"
"Tôi không quan tâm cô ấy diễn cái gì, cho phép cô ấy đi diễn, cùng lắm cũng chỉ là diễn phim là thứ yêu thích của cô ấy, mà tôi, không quan tâm..."
Mộ Nhã Triết dừng một chút, ngước mắt nhìn anh, sâu kín nói: "Nghe nói, anh muốn cắt tóc của cô ấy?"
Tần Chu: "..."
Biết ngay mà!
Không có chuyện thì không tới!
Người đàn ông này luôn luôn bận bịu, làm sao có thể tự dưng đi chạy tới chỗ anh nói chuyện phiếm? Còn không phải muốn nói chuyện về vợ của anh ta sao?
Nghĩ tới đây, Tần Chu nhất thời dâng lên cảnh giác, giải thích: "Trong bộ tiểu thuyết kia, nữ chính có mái tóc ngắn, vì vậy đạo diễn mới yêu cầu cô ấy phải để tóc như vậy."
Một câu nói liền đổ toàn bộ tội lỗi cho đoàn làm phim.
Tần Chu phủi sạch liên quan tới mình.
"Cũng chính vì như vậy, cho nên nhất định cô ấy phải cắt tóc?"
Mộ Nhã Triết có chút tức giận: "Chẳng lẽ anh không biết, tôi và vợ lập tức sắp phải chụp ảnh cưới, lễ cưới cũng đã sắp xếp, anh không lẽ muốn cô ấy phải tóc ngắn mặc áo cưới chứ?"
Tần Chu đầy người mồ hôi lạnh, quay đầu giả ૮ɦếƭ.
"Trả lời!"
Mộ Nhã Triết hừ hừ gõ ngón tay lên mặt bàn, hạ mệnh lệnh cứng ngắc, "Không cho phép động vào một sợi tóc của cô ấy, nếu thực sự cần, vậy thì lấy tóc giả thay thế!"
"Giám đốc Mộ, nếu như dùng tóc giả, vậy chắc chắn sẽ không thoải mái được. Với lại, tóc cô ấy dài như vậy, khăn trùm đầu căn bản là không thu lại được."
Mộ Nhã Triết lại không công nhận: "Nếu như mới chỉ là kịch bản, đã chuyển thì chuyển luôn đi, cùng lắm cũng chỉ là viết lại một chút, đổi tóc ngắn thành tóc dài!"
"Như vậy sẽ không phù hợp với cá tính của nhân vật!"
Tần Chu oan ức nói: "Nguyên tác, nữ nhân vật chính một đầu tóc ngắn, nếu như đổi thành tóc dài, như vậy sẽ không diễn tả được hết chân dung của nhân vật."
"Thiếu xót cái gì, có thể dùng kỹ xảo bù đắp lại. Cậu chẳng lẽ còn lo lắng kỹ thuật của cô ấy có vấn đề?"
Khóe môi Tần Chu co quắp.
"Tôi không thích diễn phim, nhưng tôi hy vọng vợ mình có bộ dáng xinh đẹp nhất, xuất hiện trong lễ cưới của chúng tôi! Cho nên, tôi không cho phép cô ấy, bị cắt dù chỉ là một sợi tóc."
Thái độ của anh rất cứng rắn, cơ hồ không cho phép người ta có bất kỳ cơ hội giải thích nào.
Tần Chu cũng không thể làm gì hơn: "Giám đốc Mộ, chuyện này, không thể thương lượng lại sao?"
"Không!"
Anh không thích người phụ nữ của mình phải chịu một chút oan ức nào.
Huống hồ, nếu như thật sự phải cắt tóc, sợ rằng hai bánh bao nhỏ ở nhà, nhất định đau lòng tới khóc mất.
Chỉ dựa vào điểm này, cô nhất định không thể cắt tóc.
Tần Chu nhất thời khóc không ra nước mắt.
Mộ Nhã Triết nhìn anh, bỗng nhiên lên tiếng: "Nếu như cậu dám cắt tóc của cô ấy, vậy thì tôi sẽ cạo trọc đầu cậu, cho lên chùa làm hòa thượng!"
"Khụ... khụ... khụ..."
Tần Chu không khỏi cạn lời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc