Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1225

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Chuyện này tôi giao cho bà xử lý! Nếu như mang thai, đó cũng không phải vấn đề lớn! Huống chi là cưới Tống Ân Nhã về, đối với nhà họ Mộ, cũng chưa chắc đã là chuyện xấu! Cha cô ta là thị trưởng, quyền lực nắm trong tay cũng không phải là nhỏ, có thể giúp được nhà họ Mộ!"
"Nếu là như vậy, Yến Thừa phải chịu oan ức rồi!"
"Có gì mà oan ức?"
Mộ Lâm Phong cười, "Nếu nó cưới Lâm Tuyết Nhã, sẽ không chịu uất ức sao? Lâm Tuyết Nhã kia tính tình cũng chẳng phải hạng vừa vặn gì, cùng lắm thì sau này cưới cho nó thêm vài người vợ nữa! Lúc này chuyện vô cùng cấp bách, hơn nữa... Tống Ân Nhã đã dám làm như vậy, bà cho rằng chúng ta có thể không nhận sao?"
"Cái này..."
Mộ Thục Mẫn vô cùng tức giận, nhưng không thể làm gì hơn, đành cắn răng nói: "Được!"
Mộ Thục Mẫn khi về tới nhà, mặc dù tức giận, nhưng vẫn dựa theo lời của Mộ Lâm Phong đi chuẩn bị.
Mộ Yến Thừa biết được tin này, cũng không có nhiều kinh ngạc, chỉ là trong lòng có chút không thoải mái.
Cưới Tống Ân Nhã, với anh mà nói cũng không phải oan ức gì cho lắm, chỉ là trong lòng không thoải mái mà thôi!
Nói tới nói lui, anh cùng lắm cũng chỉ là vật thế thân mà thôi.
Tống Ân Nhã vốn là nhằm vào Mộ Nhã Triết, kết quả thì...
Mặc dù không muốn, nhưng kết quả vẫn lại rơi vào đầu anh.
Nói quá lên một chút, đây chính là đang đổ vỏ cho người khác!
Mộ Nhã Triết không cần, mới đến phiên anh.
Trong lòng tất nhiên sẽ có chút khó chịu.
Chỉ là, Mộ Lâm Phong đã lên tiếng, phải sớm làm đám cưới này, cưới Tống Ân Nhã về. Sau đó sẽ đưa anh lên làm chủ.
Bây giờ Mộ Thị vẫn chưa có người đứng đầu, chuyện này không thể kéo dài lâu được.
Nước không thể một ngày không có vua, cả một tập đoàn tài chính như vậy, nếu như mất đi người dẫn đầu, nguy cơ sẽ nhiều lên một phần.
Tống Ân Nhã vào cửa, nếu như được nhà họ Tống giúp đỡ, như vậy nhà họ Mộ sẽ sớm vượt qua được nguy cơ lần này.
Trong lòng Mộ Yến Thừa mới phần nào dễ chịu.
...
Bệnh viện, vào đêm.
Vân Thi Thi ở trong phòng bệnh, lặng lẽ xem kịch bản, xem đến rạng sáng liền ngủ quên mất.
Cũng không biết bao lâu, cô bị một âm tiếng động đánh thức, cô mở mắt ngồi bật dậy, liền thấy Mộ Nhã Triết đã đang ngồi trước giường bệnh.
Cô có chút kinh ngạc, nhẹ nhàng lên tiếng: "Anh đã về rồi?"
Mộ Nhã Triết quay đầu lại: "Tỉnh rồi sao?"
"Ừm."
Vân Thi Thi đi tới bên người anh, có chút trách cứ: "Anh trở về từ khi nào, tại sao không đánh thức em?"
Một thời gian trước, Mộ Nhã Triết bởi vì tập đoàn Thánh Ngự xảy ra chuyện, liền bay thẳng tới nước Mỹ, cũng không có nói khi nào trở về.
Anh cũng không có nhắc tới nhiều lắm về chuyện bên đó, chỉ bảo cô yên tâm ở nhà chăm sóc cho Vân Nghiệp Trình.
"Anh vừa mới xuống máy bay, liền chạy tới đây, đi vào cửa thì thấy em đang ngủ gà ngủ gật, kịch bản rơi xuống đất, nghĩ đến em chắc chắn là thức khuya xem kịch bản, rất mệt, vậy nên không muốn đánh thức em!"
"Anh nên gọi em dậy mới đúng!"
"Em mệt rồi, mau ngủ thêm một lát đi, anh ở đây là được!"
Vân Thi Thi đã ngồi xuống bên giường.
Anh hỏi: "Tình hình của cha sao rồi?"
"Bác sĩ nói cha đã ổn rồi, chỉ là tạm thời chưa thể ăn, cũng chưa thể uống, phải truyền trực tiếp dinh dưỡng vào người!"
Vân Thi Thi dừng một chút, "Chuyện ở công ty thế nào rồi? Vẫn thuận lợi chứ?"
"Ừm, mọi thứ đều thuận lợi!"
Mộ Nhã Triết vươn tay, ôm cô vào trong *** mình: "Mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch."
Vân Thi Thi cười.
Cô biết, người đàn ông của cô, ưu tú không gì sánh được, cho tới giờ cũng sẽ không cho phép bản thân thất bại, nếu đã quyết định làm gì, đều phải đạt được kết quả tốt nhất.
Vì vậy, cô không lo lắng cho lắm.
Mộ Nhã Triết cong môi cười, ông chặt lấy cô vào lòng, dịu dàng nói: "Anh nói rồi, anh sẽ cho em cuộc sống hạnh phúc nhất!"
Vân Thi Thi cũng ôm lấy hông anh, cảm động nói: "Vâng, em biết!"
"Thi Thi, anh đã liên lạc xong, đợi khi nào có thời gian, anh sẽ dẫn em đi xem áo cưới!"
Vân Thi Thi giật mình: "Áo cưới!"
"Sao thế? Em quên rồi sao?" Mộ Nhã Triết quẹt mũi cô một cái, nói: "Chọn áo cưới để chụp ảnh."
"À, em nhớ rồi!"
Vân Thi Thi vỗ ót một cái, nói: "Trong khoảng thời gian này em đều bận tới sứt đầu mẻ trán, vậy nên đã sớm quên sạch sành sanh chuyện này rồi."
Vân Thi Thi cưng chiều xoa đầu cô.
Anh rất thích làm như vậy mỗi khi hai người ở bên nhau.
Vân Thi Thi đẩy tay anh ra, "Trời ạ, tóc đều bị anh làm rối cả rồi."
"Đã sớm không còn hình tượng nữa rồi."
"Hừ... hừ..."
Vân Thi Thi hừ hừ vài tiếng.
Mộ Nhã Triết lại nói: "Em hừ giống như con heo nhỏ vậy!"
Vân Thi Thi có chút ngoài ý muốn.
Anh vậy mà cũng giống những cặp tình nhân bình thường, coi cô là con heo nhỏ?"
Ở trong mắt cô, người đàn ông này luôn luôn trong trạng thái "Không vướng bụi trần!" không nghĩ tới anh lại có một điểm như vậy!
Vân Thi Thi bất mãn hừ một tiếng: "Anh mới là con heo!"
"Anh không bao giờ hừ hừ giống một con heo như em!"
"Em là heo, vậy anh là gì? Haha, anh sẽ là một tên cầm thú nha, ngay cả heo cũng không buông tha!"
Vân Thi Thi lời còn chưa dứt, Mộ Nhã Triết bỗng nhiên ôm lấy gáy cô, nặng nề đặt nụ hôn lên môi.
Cô bị cái hôn bất ngờ làm cho không kịp phản ứng, suýt đã không hô hấp được.
Anh dịu dàng, lại có vẻ hơi gấp gáp, vừa hôn kiều diễm, sau khi xong việc, liền nhẹ giọng nói: "Cô bé ngốc, em biết, anh đã không đợi được nữa rồi, muốn nhìn em mặc áo cưới đứng trước mặt anh!"
Vân Thi Thi nghe vậy, *** chợt giật mình, ngước mắt, nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy tha thiết của anh, tim lại càng thêm đập nhanh.
Anh đã đợi ngày đó quá lâu rồi, muốn nhìn cô mặc áo cưới, đường đường chính chính gả cho anh.
Anh tưởng tượng tới cảnh đó vô số lần, tưởng tượng thấy, cô một thân mặc áo cưới xinh đẹp tinh khôi đứng trước mặt anh, thời điểm đó, anh nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc.
"Áo cưới... đã làm xong chưa?"
"Ừm, anh đã bảo người làm ba bộ khác nhau, đều là những kiểu dáng đẹp nhất hiện nay. Đến lúc đó, anh dẫn em đi xem thử.
"Anh biết không? Em bỗng nhiên cảm thấy thật khẩn trương."
Mộ Nhã Triết bật cười: "Em khẩn trương cái gì?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc