Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1219

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi về phòng nghỉ ngơi, lúc tỉnh lại đã là buổi chiều, trước tiên mò mẫm lấy di động weibo, bây giờ Hoàn Vũ đã chính thức ra thông báo.
@ Giải trí Hoàn Vũ: Gửi tới các fan, tối hôm qua chúng tôi nhận được tin tức vô cùng bất ngờ: @ Điềm Điềm Tiểu Lộc Cảnh (Lục Cảnh Điềm) hẹn gặp bạn bè tại quán bar, không may mắn bị bỏng ngoài ý muốn, hiện đang được chữa trị tại bệnh viện. Sau khi công ty nhận được tin tức thì đã lập tức đến bệnh viện thăm nom, người nhà cũng kịp thời đến nơi, tạm thời Cảnh Điềm vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch, hiện đang được cấp cứu. Chúng ta chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, hy vọng cô có thể sớm ngày vượt qua tình trạng nguy hiểm đến tính mạng này, mau chóng khỏi hẳn. Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện, hy vọng cô sớm ngày khôi phục! [ ngọn nến ][ ngọn nến ]
Status này được đăng lên vào lúc 1 giờ chiều, chỉ trong vòng hai giờ, số lượt chia sẻ đã vượt quá hàng chục ngàn, còn để lại hàng trăm nghìn bình luận.
Một nhóm những anh hùng bàn phím tỏ ra bất bình: "Là công ty đại diện mà lại công bố thông báo này muộn hơn các đơn vị truyền thông khác những mười tiếng đồng hồ, thái độ như vậy có tính là thiếu trách nhiệm không?"
- - "Toàn bộ thông báo không hề nhắc tới kết quả điều tra, chỉ nói đây là chuyện ngoài ý muốn, trời ạ! Chuyện này thật sự chỉ là ngoài ý muốn sao?"
- - "Cả công ty lớn như vậy mà trình độ quan hệ xã hội thật sự chỉ có thể gọi là tạm được, tốt xấu gì cũng phải trình bày sơ qua những việc đã xảy ra chứ?"
- - "Thông báo này thật là khó hiểu!"
Vân Thi Thi để điện thoại di động xuống, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho Mộ Nhã Triết.
Cuộc gọi vừa được kết nối, Vân Thi Thi liền vội vàng nói: "Anh còn nhớ em có một đứa em gái tên là Vân Na không?"
"Ừm."
"Có thể giúp em điều tra tung tích của nó không?"
...
Biệt thự trên núi, tầng hầm.
Vân Na vào phòng, cởi bộ đồ màu đen ra, ngồi trên giường, tiện tay cầm lấy điều khiển từ xa trên tủ đầu giường, trực tiếp mở TV.
Hình ảnh đã được chuyển đến các đài tin tức, không có gì đáng ngạc nhiên, đều đưa tin về tai nạn của Lục Cảnh Điềm, dư luận xôn xao. Các đài truyền hình đều tranh nhau đưa tin.
Vân Na lạnh lùng tựa vào đầu giường.
Thật là buồn cười!
Cùng là tai nạn ngoài ý muốn, Vân Nghiệp Trình đến nay vẫn nằm ở trong bệnh viện, không có truyền thông hỏi thăm, mà làm nhân vật của công chúng, Lục Cảnh Điềm lại dẫn tới không ít náo động, dân mạng chú ý, truyền thông tranh nhau đưa tin, náo nhiệt vô cùng.
Cô ta tiện tay lấy một quả táo, lại từ trong ngăn kéo lấy ra một con dao nhỏ để gọt vỏ.
Dưới ống tay áo, một vết sẹo ghê người lộ ra rõ ràng.
Vết sẹo kia rõ ràng là do bị vật nhọn đâm vào.
Gọt được một nửa, bỗng nhiên có người gõ cửa.
Vân Na liếc mắt một cái, đứng dậy, đi qua mở cửa, một người phụ nữ trang điểm đậm đứng ở bên ngoài, mặc áo choàng thanh lịch, liếc mắt nhìn cô ta.
"Vân Na, cô cũng thật là thoải mái quá nhỉ, chưa gì đã gây ra chuyện ồn ào như thế!"
Vân Na nhìn cô ta một cái, trên khuôn mặt lạnh lùng rốt cục cũng có một chút biểu cảm, như cười như không, nghiêng người cho cô ta bước vào.
Đối với người phụ nữ này, cô ta dường như rất khách khí, nhưng cũng không có biểu hiện lấy lòng, chỉ tỏ thái độ ôn hoà.
Người phụ nữ kia thì sao?
Giống như đã thành thói quen, cô ta thẳng đi vào phòng.
Đây là chỗ ở mà người phụ nữ này đã sắp xếp cho Vân Na, tầng hầm của biệt thự trên núi, trước kia vốn được dùng làm hầm R*ợ*u, bây giờ ngăn ra một căn phòng nhỏ làm chỗ ở cho Vân Na.
Toà nhà này ở vùng ngoại thành, hiếm khi có người đến, từ khi xây dựng đến nay cũng cực kì ít người vào ở, lúc nào cũng trong trạng thái bỏ hoang dở chừng, rất tiện cho việc ẩn nấp.
Đối với hành động tối hôm qua của Vân Na, người phụ nữ kia hiển nhiên cực kỳ bất mãn, đóng cửa lại, lạnh lùng nói: "Tôi đã xem tin tức hôm nay."
Vân Na gật đầu: "À...."
Người phụ nữ thấy cô ta hờ hững đáp lại thì càng tỏ ra tức giận, cô ta ngồi trên ghế sofa, ngẩng đầu lớn tiếng khiển trách: "Cô quá liều lĩnh! Cô có biết làm như vậy là rất nguy hiểm không hả!"
Trên TV đang phát tin tức về Lục Cảnh Điềm, địa điểm là ở bệnh viện, một phóng viên đang thao thao bất tuyệt.
"... Theo thông tin nhận được, cảnh sát đã tìm thấy ethanol còn dư trên quần áo của Lục Cảnh Điềm. Nghi ngờ ban đầu là lửa bắt vào quần áo có dính ethanol, gây nên vụ cháy lớn... Tại hiện trường còn tìm thấy một cái bật lửa, cảnh sát đang cố gắng phân tích dấu vân tay trên bật lửa, các cơ quan liên quan vẫn đang tiếp tục điều tra sự việc...."
Người phụ nữ cầm lấy điều khiển từ xa, trực tiếp tắt TV.
"Cô liều lĩnh như vậy không sợ bị nghi ngờ sao?"
Vân Na nhíu mày, nhưng không lên tiếng.
"Trong khoảng thời gian này, tạm thời cô đừng tự tiện hành động! Nghe lời tôi, chờ đến lúc thích hợp mới ra tay. Tôi lo rằng, cô ta đã đề cao cảnh giác, đến lúc đó, nếu như cô tự tiện hành động, tức là tự chui đầu vào rọ! Tôi giữ cô lại, tức là còn có lúc nhờ đến, đừng vì tức giận nhất thời mà tự rước họa vào thân!"
"Đã biết."
Người kia bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, nói: " Đưa tay ra cho tôi xem!"
Vân Na không từ chối, duỗi tay ra trước mặt người phụ nữ.
"Cho tôi xem ngón tay cô."
Vân Na duỗi mười ngón tay ra.
Trên hai bàn tay kia, ngón cái tay phải và ngón trỏ tay trái nhìn giống như đã từng bị dao chặt xuống.
Những ngón tay khác thì giống như từng bị thiêu cháy, hiện giờ đã lành lại nhưng vẫn có thể nhìn ra được, chắc chắn lúc trước đã từng rất thê thảm.
Tuy nhiên, hình thái kết cấu cùng chi tiết đặc thù của vân tay có tính ổn định tính cao, về cơ bản thì không bao giờ biến mất.
Nếu ở hiện trường tìm thấy dấu vân tay, chắc chắn sẽ tạo nên bước đột phá lớn.
Trừ phi, lớp da tay đã bị phá huỷ.
Vân Na vì ngăn ngừa hậu hoạ mà tự phá huỷ ngón giữa, về sau không chịu được một nhát dao đau đớn, nên các ngón tay còn lại, tất cả đều là dùng bàn là là phẳng.
"Cô yên tâm, chỉ cần tôi rời khỏi cánh cửa này, nhất định sẽ lo liệu chu toàn."
Mặc dù đã phá huỷ vân tay, nhưng khi cô ta ra khỏi nhà, đã dùng keo 502 vẽ lên đầu ngón tay.
Tuyệt đối không lưu lại bất kỳ dấu vết nào tại hiện trường.
Lúc này người phụ nữ kia mới yên tâm một chút.
"Lục Cảnh Điềm hiện tại đang ở bệnh viện, cô ta gặp chuyện ngoài ý muốn, khiến cả nước trên dưới bị náo động không nhỏ. Trong khoảng thời gian này, cô đừng nên xuất đầu lộ diện, để ngăn ngừa chuyện bất ngờ xảy ra, cô hãy mau tiêu huỷ bộ quần áo kia, dùng lửa thiêu đi!"
"Biết rồi."
"Còn nữa..." Người phụ nữ bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt sâu xa nhìn cô ta: "Cha cô hình như đã thấy được mặt của cô, hơn nữa, còn nhận ra là cô."
Mặt Vân Na không chút thay đổi nâng khóe môi: "Đúng vậy."
"Theo tôi được biết, ông ta hiện đang ở bệnh viện, đã qua cơn nguy kịch, bảo vệ được tính mạng. Vì sao cô không *** ông ta?"
"..."
"Vì sao? Chẳng lẽ là cô mềm lòng, không nỡ ra tay?"
"Không có." Vân Na hung hăng nói: "Ông ta đáng ૮ɦếƭ, có ૮ɦếƭ một vạn lần cũng không cần luyến tiếc!"
Dừng một chút, cô ta lại nói: "Nhưng mà bị thương như thế, ông ta cũng đã không thể nói được nữa rồi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc