Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1194

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cung Kiệt cả giận nói: "Cậu nói rõ, cậu không thích đàn ông!"
Giọng nói có hơi cao.
Toàn bộ người trong nhà ăn đều dừng động tác trên tay, cũng thôi nói chuyện, tất cả đều bị một tiếng rống tức giận này hấp dẫn, thi nhau bắn ánh mắt qua đây.
Dù là nhân viên quầy bar cũng không khỏi sững sờ nhìn qua đây, động tác trên tay dừng lại.
Không khí lập tức như bị ngưng tụ.
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt không tốt.
Mọi người bị ánh mắt này chấn nhiếp, xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn nhiều.
Hữu Hữu nén cười, dỗ dành nói: "Được rồi! Cháu biết rồi, cháu không đùa cậu nữa!"
"Hừ."
"Được rồi, được rồi, cháu biết sai rồi, cậu đừng nóng giận!" Hữu Hữu khẩn trương dỗ anh.
Dù sao, vẫn còn thời gian vài ngày ở trên đảo, cậu còn phải trông cậy vào phiếu cơm lớn Cung Kiệt này để sống qua ngày đó!
Đùa quá mức, cậu thực tức giận, trong cơn giận giữ vứt luôn bọn họ ở trên đảo này thì đúng là kêu trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay, thật đáng sợ.
Tiểu Dịch Thần cũng gió chiều nào xoay chiều ấy, lập tức đứng về phía Cung Kiệt, lên án: "Hữu Hữu, đùa cũng không thể đùa quá trớn! Cậu rõ ràng thích phụ nữ!"
Hữu Hữu nghiêng mặt liếc mắt nhìn cậu một cái: "Hừ, Mộ Dịch Thần anh thật có tiền đồ, còn biết "làm phản" rồi."
Ba người dùng xong cơm trưa, Cung Kiệt liền dẫn hai tên nhóc ra bờ biển đi dạo.
Lúc này, bờ biển có không ít người, người thì nằm trên ghế, người thì tắm nắng.
Cung Kiệt đi bên bờ biển, trời sinh khí chất mạnh mẽ, lại thêm một khuôn mặt đẹp trai hại nước hại dân nữa, đi tới đâu cũng tạo thành một hàng người mê trai đẹp.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, làn da hoàn hảo của anh càng thêm trắng nõn, một lỗ chân lông cũng không thấy, đẹp trai ngời ngời.
Với làn da tinh tế kia, cho dù có mặc T-shirt cùng quần sooc cũng khó che giấu được ánh hào quang của anh, dưới ánh mặt trời lại càng phát ra chói mắt, hơn nữa cả người còn toát ra vài phần cấm dục.
Da anh dưới trời nắng liền trắng như tuyết, trước kia, anh cũng từng tận lực phơi đen cho làn da sạm bớt đi, hiệu quả có nhưng hiển nhiên không thể hiện rõ, hơn nữa một khi đã dừng lại thì làn da sẽ trắng trở lại.
Cung Kiệt là người cực kỳ chú trọng cách ăn mặc, màu tóc của anh vốn là màu đen, khuôn mặt đặc biệt có chút âm nhu nữ tính, là vẻ đẹp cổ điển đặc thù của phương Đông, mặt mày như vẽ, môi hồng răng trắng, làn da nhẵn nhụi, mũi cao thẳng, nhất là đôi hàng mi dày, dài, đen kia, chỉ cần liếc mắt một cái liền bắt gặp ánh mắt thâm thúy tựa như có thể nhìn thấu người đối diện.
Có thể nói, gương mặt của anh không được coi là gương mặt góc cạnh nam tính.
Anh cùng Vân Thi Thi là song sinh, bởi vậy, khuôn mặt hai người rất giống nhau.
Chính vì vậy mái tóc đen sẽ khiến cho khuôn mặt anh đẹp một cách quá nữ tính.
May mà bản thân anh vốn cao gầy.
Vì thế, năm anh 16 tuổi liền nhuộm tóc màu trắng.
Tóc đen một khi đã nhuộm thành trắng, khí chất âm nhu trên người liền biến mất, thay vào đó là một vẻ đẹp trai xuất thần.
Từ đó về sau, anh liền duy trì thói quen nhuộm tóc.
Một đường đi dạo cũng có không ít phụ nữ chạy tới đây.
Rất nhiều phụ nữ châu Âu đã si mê khuôn mặt đẹp trai của anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Có điều tất cả tiếp cận đều không thành công.
Cung Kiệt cho tới bây giờ đều không chớp mắt trực tiếp lướt qua, phảng phất như coi đám bọn họ là không khí.
Không có nguyên nhân khác.
Gu thẩm mỹ của anh thiên về phương Đông, đối với những cô gái mắt xanh tóc vàng đều không có hứng thú.
Nếu không có người tới khiến người ta phiền lòng, có lẽ đây chính là lần nghỉ phép hoàn mỹ.
Ở Maldives một năm bốn mùa như xuân, ánh nắng rực rỡ, khí hậu ấm áp, chỉ cần nằm trên ghế chả phải làm gì cả, cứ lẳng lặng hưởng thụ ánh nắng ấm áp, thật vô cùng thích ý.
Dọc bờ biển có rất nhiều cây cổ thụ lớn, những tảng đá xếp tầng, trông vô cùng kỳ lạ.
Bờ biển, nước biển trong suốt thấy đáy, dưới ánh mặt trời tạo thành một màu xanh nhạt, có thể nhìn thấy được những rạng đá san hô bắt mắt, khiến cho lòng người cảm thấy vô cùng thư thái.
Trời xanh mây trắng, gió nhẹ ấm áp.
Dưới chân là những hạt cát vô cùng mịn màng, vô cùng thoải mái.
Cảnh đẹp như họa, cùng lắm cũng đến như thế mà thôi.
Sở dĩ Cung Kiệt mua được hòn đảo này là vì anh có sở thích đi du lịch.
Bình thường, công việc của tập đoàn Cự Phong rất bề bộn.
Trên tay anh phụ trách tất cả công việc tại thị trường châu Âu.
Nhưng khoảng thời gian trước, sau khi anh nhận thêm một nửa công việc tại thị trường Châu Phi nữa thì áp lực đè lên vai anh càng nặng.
Châu Phi là vùng chiến hỏa không ngừng, chiến tranh thường xuyên xảy ra, các đơn đặt hàng càng ngày càng nhiều.
Anh bay tới khắp nơi trên thế giới, mỗi ngày khi tỉnh lại, không phải đang ở trên máy bay, thì chính là ở trên biển.
Vì có lợi thế trong vận chuyển hàng hóa, đơn đặt hàng quân hỏa thường xuyên chọn phương thức vận chuyển bằng tàu.
Nói chung vận chuyển quân hỏa có rất nhiều con đường.
Vận chuyển bằng máy bay, xe vận tải, tàu hàng.
Nhưng vận chuyển bằng máy bay thì số lượng cũng không lớn, vận chuyển bằng xe vận tải thì thủ tục rất lườm là.
Tàu hàng lại chở được số lượng lớn, hơn nữa khắp nơi trên thế giới đều có cảng biển, bởi vậy, quanh năm suốt tháng anh thường xuyên ở trên biển.
Còn nhớ rõ có một lần, anh dẫn tàu hàng đi theo đường Ấn Độ Dương, gặp phải một đám hải tặc, hai bên giao tranh kịch liệt.
Nhóm hải tặc này người đông thế mạnh, bọn họ là cả một thế hệ hải tặc ở Ấn Độ Dương, tiếng xấu vang xa, *** ςướק của, không việc ác nào không làm, gặp tàu hàng nào qua đều sẽ chặn lại, lên thuyền ςướק bóc, lạm sát người vô tội.
Không ít thuyền hàng gặp phải nhóm giặc ςướק này, đa phần đều bó tay, cuối cùng chỉ có một kết quả duy nhất chính là tất cả các thủy thủ cùng thuyền trưởng trên tàu đều bị ***, xác bị ném xuống biển, còn hàng trên thuyền thì trực tiếp bị ςướק sạch.
Về sau, những hải tặc này càng lúc càng hung hăng ngang ngược, không ít công ty vận chuyển hàng vừa nghe đã sợ mất mật, phần lớn đều chọn vận chuyển bằng đường hàng không.
Cung Kiệt lại chẳng hề sợ hãi.
Nói đùa.
Tàu hàng của anh sao có thể so sánh với mấy công ty vận chuyển này được.
Trên tàu chở hàng đều được trang bị S***g ống đạn dược, thuyền hàng lại chuyên chở S***g phòng không, tên lửa, đạn pháo, ai dám ngăn cản chính là muốn ૮ɦếƭ.
Phàm là trên tàu chở hàng có dương cờ mang dấu hiệu của tập đoàn Cự Phong, về cơ bản, không đám hải tặc nào dám lên ngăn cản.
Những một lần kia lại xảy ra chút chuyện.
Trong chuyến đi xuất hiện bão biển khiến cho lá cờ bị bay mất.
Trên tàu chở hàng không treo cờ, đi ngang qua Ấn Độ Dương, đương nhiên sẽ lạc vào miệng cọp, bị đám hải tặc kia chạy đến gây chuyện.
Người hai phe giao chiến với nhau.
Cung Kiệt đánh cho đám hải tặc kia đến một mảnh giáp cũng không còn, có thể do giao chiến quá mức kịch liệt, trang bị trên tàu hàng xảy ra một chút trục trặc, đành phải dừng chân tại một hòn đảo cách đó không xa.
Hòn đảo đó là Maldives- một hòn đảo nhỏ không người cư trú.
Cung Kiệt cảm thấy phong cảnh ở đây khá được, nghĩ tới ngày sau nếu có đi qua đây thì có thể dừng chân nghỉ ngơi, vì thế liền mua lại đảo nhỏ này, sau một hồi triển khai xây dựng đã tạo nên phong cảnh như ngày hôm nay.
Ba cậu cháu thích thú nằm phơi nắng.
Cung Kiệt mang kính râm, hưởng thụ thời gian yên tĩnh đáng quý trước mắt.
Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần sau khi thoa kem chống nắng xong cũng nằm xuống.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc