Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1177

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mặt khác, tài sản Vân Sơn Thi Ý, Mộ Thịnh sớm đã chuyển trên danh nghĩa của Giang Ý San.
Sản nghiệp này đều thuộc về Mộ Nhã Triết, Mộ Lâm Phong không có quyền động tay chân.
Mộ Nhã Triết đã sớm đề phòng chuyện này, bởi vậy trước đây, cũng đã đem rất nhiều tài sản lén thay đổi quyền sở hữu.
Hiện giờ anh rời khỏi nhà họ Mộ, mặt ngoài thì nhìn nghèo túng, thực tế thì sao?
Mộ Lâm Phong ngầm tức giận đến dậm chân.
Lần này Mộ Nhã Triết đi, liên quan đến chia cắt rất nhiều tài sản của nhà họ Mộ, nguyên khí của Mộ thị bị thương nặng thì không nói, còn bó tay không làm được gì.
Nếu như nhà kết hôn đã có, như vậy chuyện còn lại, sẽ thuận lợi rất nhiều.
“Hôn lễ cần chuẩn bị như thế nào?” Vân Thi Thi có chút mờ mịt rồi.
Lần đầu tiên cô chuẩn bị hôn lễ, khó tránh khỏi đầu óc trống rỗng, không biết cần chuẩn bị những thứ gì.
Mộ Nhã Triết sẵng giọng, “Bé ngốc, hôn lễ cần chuẩn bị rất nhiều thứ, ví dụ như áo cưới khi mặc trong hôn lễ, đều phải yêu cầu đặt trước. Ngoại trừ những sắp xếp ở trong hôn lễ, trước đó, phải chuẩn bị áo cưới rồi!”
“A… Áo cưới sao?” Nhắc đến áo cưới, được anh chỉ điểm, hai mắt Vân Thi Thi sáng lên, vẻ mặt tỏa sáng.
Mộ Nhã Triết bật cười, “Sao thế? Em có ý kiến gì về áo cưới nào?”
Vân Thi Thi mấp máy môi, cười híp mắt, “Có một chút, ha ha!”
“Em muốn đi đâu chụp?”
“Ai nha, sớm biết lần này đi du lịch ở Maldives, chụp hình cưới ở đây thì sẽ rất tuyệt!”
Vân Thi Thi oán trách, “Sao anh không nhắc nhở em sớm?”
“Ngoại trừ Maldives, chụp hình cưới còn rất nhiều nơi lựa chọn.”
“Ví dụ như?”
Mộ Nhã Triết nói, “Paris nước Pháp, nghe nói chụp hình cưới ở đó, cực kỳ lãng mạn.”
“Paris nước Pháp ạ?”
“Nước Pháp có Fontainebleau, là Vương cung lớn nhất ở nước Pháp. Chúng ta có thể đến đó chụp.”
“Ừm…”
Mộ Nhã Triết thấy Vân Thi Thi trầm tư liền hỏi, “Em còn có đề nghị gì?”
“Trước đây em từng ảo tưởng, đi Prague chụp hình cưới, nơi đó cực kỳ lãng mạn, có một loại u buồn thần bí, được làm theo kiến trúc Roman, Gothic và Baroque, còn có rất nhiều kiến trúc theo phong cách thời Trung cổ.”
“Có thể.”
“Kỳ thật không cần…”
Vân Thi Thi đột nhiên nói, “Kỳ thật đi đến chỗ nào chụp, đều có thể tạo ra hiệu quả tốt, quan trọng là… Nhiếp ảnh gia, nếu là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, chụp ở đâu cũng đều đẹp cả.”
“Chuyện này thì không cần lo lắng, anh đã hẹn với nhiếp ảnh gia rồi, chỉ cần chọn xong địa điểm là được.”
Smith - nhân vật nổi tiếng số một số hai quốc tế.
Cũng là nhiếp ảnh gia được hoàng gia các quốc gia mời chụp ảnh.
Ảnh cưới của vương tử và vương phi hoàng thất Monaca đều do anh ta chụp.
Lúc trước nhà họ Mộ chụp ảnh gia đình, đều mời anh ta.
Vân Thi Thi không biết Mộ Nhã Triết mời được đại sư chụp ảnh số một quốc tế, nếu cô biết, e là khiếp sợ không nhỏ.
Nghe nói giá tiền mời Smith, tính toán bằng giờ.
Mỗi giờ một vạn đô la.
Đây là kết quả Mộ Nhã Triết và anh ta mặc cả.
Nếu Vân Thi Thi biết Mộ Nhã Triết học được mặc cả, không chừng vui vẻ muốn điên rồi.
Mộ Nhã Triết nói, “Không sao, cẩn thận suy nghĩ, chuẩn bị đi đâu chụp, áo cưới, cả đời có một lần như vậy, tất nhiên phải dựa theo ý em mà làm rồi.”
“Ha ha ha! Nếu làm theo ý em, không chừng chụp xong ảnh cưới, anh liền tuyên bố phá sản rồi.”
Mộ Nhã Triết lại cười nói, “Em có thể thử xem, anh có dễ dàng phá sản như vậy không!”
“Anh nói nha! Đến lúc đó đừng có mà hối hận!”
“Ừm.”

Khi hai người cô cùng vui vẻ hưởng thụ nghỉ phép ở Maldives - -
Nghi thức ký hiệp ước đất ở Tân Thành đúng hạn tiến hành.
Tòa thị chính.
Toàn quyền phụ trách việc này do Khương Thân và Lục Cận Dự ra mặt.
Tống Chính Quốc bởi vì thân thể, cũng không tự mình ra mặt, giao cho người khác ra mặt phụ trách.
Một tiếng ngắn ngủi, nghi thức ký hiệp ước thuận lợi hoàn thành.
Tập đoàn Thánh Ngự dùng mấy trăm vạn, thuận lợi chiếm được quyền khai phá mảnh đất ở Tân Thành này.
Tống Chính Quốc sợ là hối hận ruột đều xanh rồi.
Một mảnh đất, nếu không có chuyện ngoài ý muốn lần này, lấy được hơn mười triệu đã không là vấn đề.
Mấy trăm vạn, đây là giá quá rẻ mạt.
Khó trách Tống Chính Quốc công bố có bệnh trong người, nếu để ông ta tận mắt nhìn thấy mảnh đất Tân Thành rơi vào trong tay Mộ Nhã Triết, nhất định khóc không ra nước mắt, tức giận đến hôn mê bất tỉnh!
Về phương diện khác, Mộ thị nhận được tin tức, hoàn toàn không biết chuyện này là Pu't tích của Mộ Nhã Triết.
Qua tết nguyên tiêu, phải thông báo chuyện Mộ Nhã Triết từ chức tổng giám đốc rồi.
Mộ thị rối thành một nùi, nhất là Mộ Lâm Phong, cho dù trong tết, cũng bận rộn sứt đầu mẻ trán.
Qua năm mới, lần đầu tiên toàn thể Mộ thị tăng ca, không có ngày nghỉ.
Trên dưới công ty đều oán than.
Về phương diện khác, nhà họ Lâm cũng trả lời, thừa dịp qua năm mới, sắp xếp cho hai đứa bé gặp mặt, để chúng tìm hiểu nhau.
Mộ Lâm Phong nhận được tin tức, lập tức sắp xếp.
Mộ Yến Thừa lại càng như gặp kẻ địch mạnh.
Mộ Lâm Phong luôn mãi yêu cầu, lần gặp mặt này, là cơ hội đáng quý, nhất định phải nắm thật chắc.
Mộ Yến Thừa luôn đảm bảo mãi, tuyệt đối không phụ lòng cơ hội không dễ dàng có được này.
Bên kia, Lâm Bác Hùng cũng làm công tác tư tưởng cho Lâm Tuyết Nhã.
Có lẽ mất lòng tin với Hoa Cẩm, Lâm Bác Hùng còn nói ra những lời ngoan độc, Lâm Tuyết Nhã hiểu rõ không có khả năng với Hoa Cẩm, nhốt mình trong phòng một ngày một đêm, giống như hoàn toàn nghĩ thông suốt, đồng ý chuyện này.
Dù sao không phải Hoa Cẩm, cùng ai kết hôn, không quan trọng nữa rồi.
Lâm Tuyết Nhã cảm thấy mình như một cái xác không hồn, Lâm Bác Hùng dặn dò cô ta cái gì, cô ta đều nghe theo, không cãi lại.
Lâm Bác Hùng vì thế mà cực kỳ hài lòng.
Trời tối, Mộ Yến Thừa ăn mặc cực kỳ long trọng, sắp xếp gặp mặt ở khách sạn của Mộ thị, anh ta đến từ sớm.
Lâm Tuyết Nhã luôn yêu cầu mãi, lần gặp mặt này, chỉ cần hai người là được, không cần những người còn lại đi cùng.
Bởi vậy Mộ Lâm Phong không đi cùng.
Mặc dù Lâm Bác Hùng lo lắng, sợ cô ta một mình đi đến cuộc hẹn, khó tránh khỏi xảy ra chuyện rắc rối gì đó, nhưng nếu cố gắng đòi đi cùng, chị sợ K**h th**h cô ta phản nghịch, bởi vậy cũng không đi theo cùng.
Hai người đều là người trẻ tuổi, nếu không có trưởng bối ở đây, trái lại sẽ không gò bó.
Không đúng, hai người nói chuyện với nhau một lúc, có thể cảm thấy hài lòng về đối phương, tình đầu ý hợp cũng không biết chừng.
Bảy giờ tối, Lâm Tuyết Nhã đúng hẹn tới.
Đẩy cửa ghế lô ra, thấy Mộ Yến Thừa mặc tây trang, ngồi trên ghế sofa, nhìn thấy cô ta đã đến, lập tức đứng dậy, tác phong nhanh nhẹn chào đón, đứng ở trước mặt cô ta, tao nhã thân sĩ vươn tay ra.
“Cô Lâm, xin chào! Tôi là Mộ Yến Thừa, lần đầu tiên gặp mặt, chiêu đãi không chu đáo, hi vọng cô thông cảm!”
Lâm Tuyết Nhã lạnh lùng nhìn thoáng qua anh ta, mặt không chút thay đổi liếc nhìn bàn tay anh ta vươn ra, nhàn nhạt nói, “Không cần phải bắt tay đâu.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc