Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1175

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trong lòng Hữu Hữu yên lặng nghĩ, nếu cha biết chuyện này, chắc chắn cực kỳ bực tức, nhưng mà không có biện pháp, ai bảo anh chọn công ty hàng không này, ai bảo công ty hàng không trên danh nghĩa của anh vì Mộ thị, tạm thời đóng băng.
Không đóng băng hộ chiếu của anh đã là may mắn lắm rồi.
Chỉ là thôi đi, cho dù Cung Kiệt đá cha đáng yêu xuống máy bay, cậu vẫn sẽ nâng cha đi lên.

Đảo Maldives, vòng cổ thượng đế vứt ở nhân gian, thiên đường cuối cùng của nhân gian ở Ấn Độ Dương.
Cộng hòa Maldives ở Nam Á, là một hòn đảo, do 1200 đảo san hô nhỏ tạo thành, trong đó 202 hòn đảo có người cư trú.
Bởi vì từ tháng 5 đến tháng 9 có nhiều ngày mưa, cho nên chuẩn xác mà nói, từ tháng 10 đến tháng 4 năm sau là thời điểm tốt để du lịch.
Trước khi đăng kí, Cung Kiệt đề nghị đến khách sạn Huvafen Fushi, vì thế Mộ Nhã Triết tạm thời đổi khách sạn, thăng cấp thành khách sạn bảy sao.
Nhưng mà Cung Kiệt xuất hiện, Mộ Nhã Triết vốn ôm chút tâm tình thả lỏng, lập tức đen mặt.
Anh là cao da chó sao…
- - Chị đi đâu, em liền đi đó.
Cô ở trên giường anh, chẳng lẽ thằng nhóc đó cũng cần phải chen lách ngủ cùng sao.
Hữu Hữu liếc nhìn Mộ Nhã Triết một cái, biết cha mất hứng, vì thế kéo ống tay áo của Cung Kiệt, nhỏ giọng nói, “Cậu, lần này đi du lịch, cậu đừng phá hoại cha và mẹ nhá! Không thể quấy rối.”
“Phá hoại? Quấy rối sao?”
Cung Kiệt hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo bày tỏ, “Cậu không có thời gian rảnh đâu.”
“Vậy cậu dính theo định làm gì?” Hữu Hữu có chút cảnh giác hỏi, “Đừng nói với cháu là cậu định đi săn đấy nhé.”
Cung Kiệt cắn ống hút, lạnh lùng nói, “Nhàm chán.”
“Cậu, rốt cuộc cậu cho tập đoàn Cự Phong nghỉ đông bao nhiêu ngày? Nhìn bộ dạng cậu giống như cực kỳ nhàn rỗi.”
“Công trạng hàng năm đã hoàn thành chỉ tiêu, năm nay có thể nghỉ đông nửa tháng.”
“Ừm…”
Hữu Hữu đột nhiên lấy đồ uống trong tay anh, hít một hơi, cảnh cáo nói, “Tóm lại, du lịch lần này, cậu an phận một chút cho cháu, không được quấy rối. Mẹ hiếm khi mới được đi du lịch, không được quấy nhiễu hứng thú của mẹ.”
“Hừ…” Cung Kiệt tội nghiệp nheo mắt lại, lên án, “Cháu bất công!”
“Cháu đâu có bất công…?”
Cung Kiệt ấm ức nói, “Cậu là cậu cháu, cậu thương cháu như vậy, kết quả cháu chỉ biết che chở cha cháu.” Dừng một chút, anh nắm tay, “Cái đảo cậu tặng đâu rồi! Trả đây!”
Hữu Hữu ghét bỏ nói, “Làm gì có đạo lý đưa tặng rồi còn đòi lại! Vô lại!”
“Cháu không có lương tâm!”
“Cậu đưa quà cho cháu là tự nguyện, cháu cũng không ép cậu, vơ vét tài sản của cậu! Không có đạo lý trả lại!”
Tiểu Dịch Thần cũng ở một bên dẫn dắt từng bước, “Đúng vậy, cậu, là đàn ông, phải có phong độ thân sĩ.”
Cung Kiệt, “…”
Chỉ là Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần kẹp chặt hai bên, rốt cuộc Cung Kiệt cũng đảm bảo, du lịch lần này, tuyệt đối sẽ không quấy rối.
Một nhóm năm người, chia làm hai tổ, tự do hoạt động.
Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi đảo hoa sen.
Mà Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần, lại đi một đảo nhỏ khác.
Trong khoang tàu, Hữu Hữu đột nhiên nhớ ra gì đó, có chút nghi hoặc nói, “Cậu, lần du lịch này, cậu không mang theo bảo vệ sao?”
“Không cần.”
“Vì sao?”
Cung Kiệt véo đôi má phấn nộn của Tiểu Dịch Thần, cười tít mắt nói, “Bởi vì cậu có Tiểu Dịch Thần rồi.”
“Bởi vì cậu có Tiểu Dịch Thần rồi.”
“Không được nha.” Hữu Hữu kéo Tiểu Dịch Thần về phe mình, nhấn mạnh mãi, “Tiểu Dịch Thần là vệ sĩ riêng của cháu, cậu, cậu đừng có mà mơ ước anh ấy.”
“Vậy cũng không sợ.”
Cung Kiệt đắc ý nói, “Lần này chúng ta đi đảo nhỏ, hai năm trước đã được cậu mua rồi. Toàn bộ phương tiện trên đảo, khách sạn, bar, làng du lịch, đều thuộc về cậu.”
Hữu Hữu không nghe anh nói, quay đầu dặn dò Tiểu Dịch Thần, “Anh phải nhớ kỹ, cậu là phần tử siêu cấp nguy hiểm, rất nhiều người muốn ám sát cậu, từ bây giờ, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, anh mang theo em chạy trước. Lúc quan trọng, giữ một khoảng cách với cậu, miễn cho trâu bò đánh nhau ruồi muỗi ૮ɦếƭ.”
Tiểu Dịch Thần nghe cậu nói như vậy, thật sự gật gật đầu.
Cung Kiệt ở một bên nghe xong nhíu mày, kéo lỗ tai Hữu Hữu lên, lên án, “Cháu đúng là, sao có thể vô tình như vậy!”
Hữu Hữu hừ lạnh một tiếng, “Cháu nói sự thật thôi mà!”
Những lời cậu nói, đúng là không phải giả.
Tập đoàn Cự Phong là tập đoàn thuốc S***g lớn nhất toàn cầu, vinh dự là ‘Đế quốc khủng pố’.
Mà Cung Kiệt, là chỉ huy cao nhất ở thị trường Bắc Mĩ và Châu Âu, xứng với tên thực ‘Thương nhân tử vong’.
Trên danh nghĩa của anh có hơn một trăm chiếc máy bay vận chuyển, hơn năm mươi tàu chở hàng siêu cấp, hơn nữa còn nắm 1200 đường hàng không trên toàn bộ thế giới, tinh thông sáu ngôn ngữ, có thể nói là nhân vật trung tâm rực rỡ nhất trong tập đoàn Cự Phong.
Bên cạnh anh, luôn luôn có nguy cơ bị mai phục.
Không chỉ như vậy, anh cũng được nhiều quốc gia xếp vào sổ đen, thậm chí còn nằm trong bảng truy nã của FBI.
Nói như vậy, anh đúng là xứng với cái tên thực ‘Phần tử khủng pố’.
Một khoảng thời gian trước, anh vì mở rộng bản đồ, chiếm trước một chén canh, đắc tội rất nhiều người đứng đầu trong tổ chức khủng pố.
Dưới tay anh quản thị trường Châu Âu và Bắc Mĩ, nhưng vậy mà dã tâm của anh lại hướng về thị trường Châu Phi.
Ba năm trước, Cung Kiệt lợi dụng tài nguyên cơ quan tình báo, nhận được giao dịch hiệp nghị, 29 quốc gia Châu Phi, 32 chiến dịch lớn nhỏ, anh hầu như chiếm hết ích lợi thị trường lớn, kiếm được vô số ích lợi.
Ích lợi đó, đủ để cho biết bao nhiêu người đỏ mắt.
Một năm trước, cá nhân anh kiếm được đơn đặt hàng chừng mấy ngàn triệu đô la, trở thành nhân tài kiệt xuất của tập đoàn Cự Phong.
Tự nhiên chọc người ta đỏ mắt.
Cung Thiếu Ảnh lại bất mãn với chuyện này.
Mỗi thị trường đều có người phụ trách, thị trường Châu Phi do những người khác phụ trách, Cung Kiệt nhúng tay vào thị trường khác, không khỏi có chút trái với quy tắc.
Cung Kiệt lại lạnh lùng nói, “Thị trường Châu Phi là thị trường phì nhiêu, nhưng mà quanh năm không thể hoàn thành chỉ tiêu, Cự Phong không cần những người vô năng phụ trách. Con làm như vậy, chỉ là dùng hành động chứng minh, giá trị tiềm lực thị trường Châu Phi, tuyệt đối là lớn nhất.”
Cung Thiếu Ảnh bị những lời nói này, làm cho không còn lời nào để nói.
Con trai này của ông, ở trong mắt ông, cực kỳ xuất sắc.
Người có thể nhận được sự tán thành của ông cũng không nhiều, Cung Kiệt tuyệt đối là một trong số đó.
Chỉ là ông không chấp nhận hành vi như thế này, nhưng Cung Thiếu Ảnh thực sự tán thành tài năng của anh.
Vì thế một khoảng thời gian sau, Cung Thiếu Ảnh tăng năm người bảo vệ anh chu toàn.
Nhưng thực tế thì sao.
Cung Kiệt đâu chỉ đắc tội những người này.
Từ chính phủ Châu Âu, cho đến tổ chức khủng pố, tổ chức liệt anh vào danh sách săn, nhiều không kể xiết.
Khó trách Hữu Hữu hình dung anh thành ‘Phần tử nguy hiểm’.
Biết bao nhiêu người ẩn úp âm thầm, muốn cái mạng này của anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc