Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1162

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Người đã biến mất rồi sao?
Không thể nào.
Hoa Cẩm bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, lập tức đi đến cửa phòng tắm, xuyên qua cánh cửa đóng chặt, có thể nghe rõ tiếng nước đang chảy không ngừng bên trong.
Anh đứng thẳng người, ra sức đẩy cửa ra, một luồng hơi nóng đập vào mặt.
Hoa Cẩm mở to hai mắt, ánh mắt xuyên qua luồng khí nóng, nhìn thấy giữa bồn tắm có một bóng người đang ngồi.
Trong phòng tắm mở nước nóng, nhiệt độ chênh lệch một trời một vực với bên ngoài trời.
Hoa Cẩm đi vào, xoay người đóng cửa phòng tắm lại, chậm rãi đi đến bên cạnh bồn tắm, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống.
Lâm Tuyết Nhã ôm lấy đầu gối ngồi giữa bồn tắm, quần áo trên người cũng không cởi, cứ mặc đồ như vậy mà ngồi vào bồn tắm, để mặc cho nước từ vòi hoa sen xối lên người.
Cô ta vùi đầu vào giữa khuỷu tay, bón lưng cô đơn chất đầy tâm sự nặng nề, cho dù Hoa Cẩm khẽ gọi mấy tiếng liên tục nhưng cô ta vẫn không hề đáp lại.
"Tiểu Nhã, em thế nào rồi?"
Hoa Cẩm dịu dàng hỏi, bình thường anh ta hiếm khi kiên nhẫn như vậy, nhưng bây giờ lại cứ gọi hết tiếng này đến tiếng khác, không hề cảm thấy phiền toái.
Lúc này Lâm Tuyết Nhã mới ngẩng đầu lên, chỉ là đôi mắt cô ta lúc này đỏ bừng, trong mắt đầy tơ máu, khuôn mặt ướt nhòe, nhất thời khó lòng phân biệt rõ, không biết đây là nước tắm hay là nước mắt...
"Em làm sao thế?"
Hoa Cẩm thấy vậy thì hơi nhíu mày, không biết cô ta mất hồn mất vía như vậy là vì cái gì.
"Cẩm..."
Lâm Tuyết Nhã bỗng nhiên xoay người, ôm chặt lấy vai anh ta, bất lực thì thào: "Chúng ta cùng nhau cao chạy xa bay có được không? Em... Chỉ em và anh thôi, rời xa nơi này, không bao giờ quay về nữa..."
Hoa Cẩm nhíu mày, tim đập loạn nhịp một lúc lâu, sau đó mới nắm lấy bờ vai cô ta, chống lại ánh mắt đờ đẫn của cô ta, không khỏi bật cười: "Sao bỗng nhiên lại nói như vậy?"
"Tối qua cha em đã nói với em, nói rằng thời gian tới sẽ sắp xếp chuyện hôn sự của em với nhà họ Mộ...”
...
Trước hôm giao thừa, Mộ Lâm Phong tìm một cơ hội để hẹn cha của Lâm Tuyết Nhã - Lâm Bác Hùng - ra nói chuyện.
Nhà họ Lâm là dòng họ hiển hách ở thủ đô.
Nói về bối cảnh kinh tế thì có lẽ là nhà họ Lâm khó có thể so được với nhà họ Mộ hay nhà họ Cố, nhưng là một trong bốn dòng họ lớn ở thủ đô, chẳng những nhà họ Lâm là dòng dõi thư hương, mà ông nội của Lâm Tuyết Nhã còn là một trong số những người có công lao lớn đối với đất nước, cho dù đã thoái vị nhiều năm nhưng tầm ảnh hưởng vẫn nguyên vẹn như xưa.
Như vậy có thể nói, ở thủ đô, nhà họ Lâm cũng là nhà có bối cảnh không tầm thường.
Ông nội của Lâm Tuyết Nhã là người thanh liêm chính trực, bởi vậy, cho dù hiện giờ không cầm quyền nữa nhưng vẫn cực kỳ có uy danh.
Cha của Lâm Tuyết Nhã nối nghiệp chính trị, mẹ cô ta thì kinh doanh.
Tần Chu từng hình dung nhà họ Lâm như thế này: "Nhà họ Lâm không phải là dòng họ mà nhà họ Tống có thể sánh được. Cho dù đánh đổ cánh cửa nhà họ Lâm thì vai vế của họ vẫn cứ cao hơn nhà họ Tống. Ông cụ Lâm kia, mặc dù cũng giống như ông cụ Tống, đều là người có công lớn đối với Tổ quốc, thế nhưng không thể dựa vào đó mà đánh đồng với thực lực của hai dòng họ. Cha của Tống Ân Nhã chỉ làm ở cấp tỉnh, nhưng cha của Lâm Tuyết Nhã hiện giờ đang giữ chức vụ vô cùng quan trọng, tay cầm binh quyền, nếu đặt ở Triều Thanh thì cũng là tương đương với chức Đề Đốc Cửu Môn, làm sao nhà họ Tống có thể sánh được. Nói cách khác, nếu trên phía trung ương muốn điều binh, còn phải hỏi ý bên nhà họ Lâm đấy."
Nếu như nhà họ Mộ và nhà họ Lâm có thể kết thông gia, như vậy, hai dòng họ lớn cùng tồn tại, đối với nhà họ Mộ mà nói, đúng là tương lai càng trở nên sáng lạng.
Mộ Lâm Phong nói chuyện với Lâm Bác Hùng rất vui vẻ.
Hai người họ đều công tác trong quân đội, đương nhiên nói chuyện với nhau rất hợp ý.
Ngày đó, Mộ Yến Thừa cũng có mặt.
Bởi vì Mộ Lâm Phong đã dặn đi dặn lại, cho nên ở trước mặt Lâm Bác Hùng, Mộ Yến Thừa biểu hiện là một người nho nhã lễ độ lại khiêm tốn, đặt giữa hoàn cảnh như vậy cũng không hề luống cuống, xử sự rất thỏa đáng.
Lâm Bác Hùng cũng coi như vừa lòng với anh ta.
Lúc trước, chuyện Mộ Nhã Triết bỏ vị trí đứng đầu nhà họ Mộ cũng truyền đến tai nhà họ Lâm, Lâm Bác Hùng có nghe được phong thanh.
Ngoài mặt Lâm Bác Hùng chẳng tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng lại hiểu rõ, hẳn là Mộ Lâm Phong này đang có ý nâng đỡ Mộ Yến Thừa lên vị trí chủ nhà họ Mộ.
Nhắc tới Mộ Nhã Triết kia, Lâm Bác Hùng lại cứ thở dài, tiếc hận mãi không thôi.
Nếu ngày đó, người ngồi ở bên cạnh Mộ Lâm Phong là Mộ Nhã Triết thì ông ta sẽ chẳng nói hai lời, sẽ lập tức vỗ bàn đồng ý.
Lâm Bác Hùng đã tiếp xúc với Mộ Nhã Triết vài lần.
Trong ấn tượng của ông ta, người đàn ông này là một thanh niên tài tuấn, còn trẻ tuổi mà đã giỏi giang hơn người, còn tung hoành trên thương trường nhiều năm, thủ đoạn ngoan độc thì không nói, anh còn có ánh mắt độc đáo, có thể chấn hưng cả Mộ thị, đưa Mộ thị *** danh vọng một lần nữa.
Nếu như một người xuất chúng như thế tới hỏi cưới con gái thì ông ta sẽ rất vui mừng.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, anh hùng có qua ai ải mỹ nhân.
Mộ Nhã Triết vì một người phụ nữ tầm thường mà từ bỏ địa vị cao quý ở nhà họ Mộ, sau khi Lâm Bác Hùng biết chuyện thì cũng thổn thức, nhưng đáy lòng vẫn cảm phục sự quyết đoán của anh.
Mộ Yến Thừa thì cũng có nhiệt huyết của tuổi trẻ đấy, nhưng so với Mộ Nhã Triết thì lại chẳng có gì đáng nói.
Bởi vậy, Lâm Bác Hùng cũng không nói rõ là đồng ý hay không đồng ý, chỉ nói là chờ qua Tết thì sẽ sắp xếp cho hai đứa nhỏ gặp mặt, cùng nhau ăn một bữa cơm để hiểu rõ nhau hơn.
Nếu như cảm thấy hợp nhau thì hôn sự này sẽ nhanh chóng được định đoạt.
Mộ Lâm Phong và Lâm Bác Hùng có thể gọi là hai tên cáo già, trong lòng ai cũng có tâm tư.
Mộ Lâm Phong vẫn luôn nghĩ, có thể thông qua hôn sự này để củng cố thế lực của Mộ Yến Thừa, đưa anh ta lên vị trí chủ nhà. Nếu như cưới được Lâm Tuyết Nhã, như vậy, dựa vào thế lực bên vợ, về sau vị trí chủ nhà này cũng vững chắc hơn.
Còn Lâm Bác Hùng thì sao?
Trong lòng tâm sự nặng nề.
Lâm Tuyết Nhã là con gái bảo bối của ông ta, đương nhiên cũng là một đứa bé không khiến cho người ta bớt lo chút nào.
Có lẽ là vì quen được nuông chiều từ nhỏ nên tính tình Lâm Tuyết Nhã hết sức kiêu căng ngạo mạn, vô cùng tùy hứng, không hề biết đạo lý.
Cái phần tính cách này của con gái mình, ông ta hiểu rất rõ!
Lâm Bác Hùng nghĩ thầm rằng: dù sao thì con gái lớn cũng phải gả ra ngoài, đến lúc đó sẽ tìm cho con bé một chàng trai có tính cách tốt một chút, để người ta yêu thương và bảo vệ con bé, đợi đến lúc hai đứa có con rồi thì tự nhiên con bé sẽ trưởng thành và hiểu chuyện hơn.
Lâm Bác Hùng nghĩ vậy nên cũng để mặc cho con gái tùy hứng, kiêu ngạo.
Ông ta không biết rằng, càng để mặc như vậy thì con gái lại càng xấu tính, sau này muốn cứu vãn cũng không kịp.
Con gái ông ta vậy mà lại quấn lấy một diễn viên.
Nhà họ Lâm là dòng dõi thư hương, cực kỳ coi trọng lễ giáo truyền thống, cho dù là con trai hay con gái thì cũng hết sức chú trọng đến việc tu dưỡng đạo đức.
Nhưng mà Lâm Tuyết Nhã lại làm ra loại chuyện đồi phong bại tục như thế.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc