Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1159

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nụ hôn bá đạo mà điên cuồng, giống như hơi R*ợ*u thơm ngon mà tinh khiết, khiến cho cô say đến mức đắm chìm trong đó.
Người đàn ông trước mặt, anh tuấn mà lười biếng, khắp người tỏa ra thứ khí chất mê hoặc lòng người.
Cô nhìn anh, hơi nuốt nước miếng một cái.
Động tác rất nhỏ này lại để cho anh nhìn thấy, anh khẽ cười.
Vân Thi Thi buông mày, chớp chớp mắt thẹn thùng.
Anh hơi lười biếng, hà hơi bên tai cô.
Cô oán giận nói: "Bình thường anh ăn nhiều như vậy, sao không thấy người anh thêm được cân thịt nào."
Giọng điệu trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô: "Ngốc nghếch, thể chất của anh chính là như vậy."
Hơi thở nóng bỏng phảng phất bên tai cô.
Cứ như vậy, anh kiên nhẫn dẫn dắt cô.
Mặc dù có chút trúc trắc, nhưng cũng coi như là biết học hỏi.
Cô ngẩng đầu liếc anh một cái hờn dỗi, có chút buồn bực trong lòng.
Mí mắt Vân thi Thi nhảy loạn, đầu óc hỗn độn, cho nên động tác bị rối loạn, tiết tấu trở nên dồn dập.
Cô không chịu nổi, cắn cắn môi, càng nghĩ càng thấy xấu hổ và tức giận, cho nên trong lúc thất thần...
"Á..."
Anh bỗng nhiên nắm chặt lấy tay cô: "Thi Thi..."
"A, anh làm sao thế..."
Anh đang ngậm vành tai cô, cũng cố ý làm cho cô bị đau, bất mãn oán trách: "Đúng là tay chân vụng về!"
"Hừ, còn lảm nhảm nữa thì em phế anh luôn!"
"Em dám?"
"Anh thử xem em có dám không?"
"A! Em dám thì làm thử xem?"
"Anh cho rằng ai sợ ai chứ?"
Anh không khỏi bật cười, trong mắt ánh lên chút nghiền ngẫm, nắm lấy cằm cô, bắt đầu hôn xuống, nhỏ giọng nói bên khóe môi cô: "Cô nàng ngốc nghếch lại thích mạnh miệng này!"
Sau đó, anh cũng không bị động nữa, đổi sang thế chủ động ra tay.
Mộ Nhã Triết vòng tay ôm lấy vai cô, để cô quay lưng về phía mình, hùng hổ giữ lấy cô từ phía sau.
Thân thể của cô run lên, trên mặt xuất hiện thêm một tầng đỏ, dáng vẻ quả thực vô cùng mê người.
Ý cười trong mắt anh càng sâu.
...
Sau khi chấm dứt, Mộ Nhã Triết ôm cô lên giường, kéo chăn lên đắp kín người cô, sau đó ôm cô vào trong lòng.
Nhưng mà người phụ nữ trong lòng anh lại không chịu an phận, bàn tay nhỏ không ngừng tác loạn trên người anh.
Mộ Nhã Triết hơi bất mãn bắt lấy tay cô, nghiêm khắc hỏi: "Làm cái gì thế hả?"
"Em..."
"Hử?"
Vân Thi Thi nổi lên dũng khí, lớn gan lớn mật nói: "Em muốn xem thử xem, sờ cơ bụng anh thì sẽ có cảm giác gì."
Mộ Nhã Triết xanh mặt: "..."
"Chỉ sờ một chút thôi cũng không được sao?" Trong lòng Vân Thi Thi tràn đầy hiếu kỳ, lại làm nũng hôn anh: "Anh để em thỏa mãn sự tò mò đi!"
"Không được!"
Anh dứt khoát cự tuyệt.
Vân Thi Thi ra vẻ đáng thương mím môi lại, trách cứ: "Anh thật vô tình! Vừa rồi lúc anh thoải mái thì cho em sờ soạng, bây giờ lại không cho em sờ một chút, đúng là đồ hẹp hòi!"
Mộ Nhã Triết cũng không để ý đến cô, nắm chặt lấy tay cô, không để cô được toại nguyện.
Anh không cho, cô lại càng muốn làm trái, liền thò tay xuống mò mẫm.
Nhưng tay cô vừa duỗi ra, anh lập tức xoay người, tránh né sự ***ng chạm của cô, không chịu cho cô sờ mó.
Vân Thi Thi bắt đầu không thèm kiêng nể gì nữa, bắt đầu tiến công, hai người ở trong chăn làm loạn một hồi, đẩy tới đẩy lui.
Cuối cùng, cả hai người đều đầm đìa mồ hôi, Vân Thi Thi vẫn không chịu cam lòng, giống như chưa đạt được mục đích thì còn chưa chịu ngừng, vẫn giở trò với anh, nhất quyết phải thể nghiệm cái cảm giác kia.
Nhưng tay cô vừa duỗi ra, anh lập tức xoay người, tránh né sự ***ng chạm của cô, không chịu cho cô sờ mó.
Vân Thi Thi bắt đầu không thèm kiêng nể gì nữa, bắt đầu tiến công, hai người ở trong chăn làm loạn một hồi, đẩy tới đẩy lui.
Cuối cùng, cả hai người đều đầm đìa mồ hôi, Vân Thi Thi vẫn không chịu cam lòng, giống như chưa đạt được mục đích thì còn chưa chịu ngừng, vẫn giở trò với anh, nhất quyết phải thể nghiệm cái cảm giác kia.
Anh bỗng nhiên xoay người một cái, đặt cô ở dưới người, chậm rãi nói: "Cho em sờ thử cũng được, nhưng mà em phải tự gánh lấy hậu quả đấy!"
Vân Thi Thi nghe xong thì bật cười một tiến, tức giận hỏi lại: "Có thể có hậu quả gì chứ? Cũng đâu có làm anh mất cọng lông nào."
"Hừ hừ, nếu em đã nghĩ như vậy..."
Anh lập tức nắm lấy tay cô dò dẫm xuống dưới.
Vân Thi Thi rốt cuộc cũng đã được thỏa mãn ước muốn, nhưng tim lại đập nhanh hơn, "thùng thùng thùng" như tiếng trống kêu. đập loạn không ngừng.
Mà người đàn ông đang đặt cô ở dưới người mình, trong ***g *** anh cũng vang lên tiếng tim đập liên hồi.
Tiếng cười khẽ của cô ngưng bặt, cả người đều nóng lên.
"..."
Trong đầu Vân Thi Thi có vô vàn dấu chấm hỏi: "Sao lại thế này?"
Cô đâu có làm gì, chỉ mới ***ng qua một cái, tại sao lại khôi phục lại trạng thái như vậy rồi?
Người đàn ông này, chẳng lẽ không biết cái cảm giác tinh lực cạn kiệt sao?
Anh lại ra vẻ vô tội: "Em phải chịu trách nhiệm..."
"Em chưa hề làm gì cả!" Vân Thi Thi dở khóc dở cười nói: "... Là do anh tinh lực dồi dào thôi!"
Mộ Nhã Triết buồn cười mổ lên môi cô một cái,, đúng lý hợp tình mà nói: "Cũng phải gặp được người mình thích thì mới trở nên dồi dào như vậy."
Vân Thi Thi cười, lập tức đẩy đẩy bờ vai của anh: "Được rồi, nằm xuống đi! Không chơi nữa, đi ngủ, đi ngủ!"
"Chỉ như thế mà đã đòi đi ngủ rồi sao?"
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, sao có thể chịu buông tha cho cô.
Không dễ gì mới có thể khôi phục đến trạng thái hiện giờ, chẳng lẽ cô không nên vì thế mà chịu trách nhiệm tới cùng sao?
Cô còn chưa kịp kháng nghị, âm thanh yếu ớt đã bị nụ hôn cuồng nhiệt của anh nuốt vào trong bụng.
Một đêm kiều diễm tới tận lúc bình minh.
...
Mùng một đầu năm.
Cung Kiệt ngủ đến giữa trưa thì tỉnh lại, anh xuống lầu đi loanh quanh một vòng, phát hiện ra Tiểu Dịch Thần đã sớm tỉnh dậy rồi.
Tiểu Dịch Thần đi ngủ sớm, cho nên đã dậy từ lâu rồi.
Cậu nhóc dậy, đương nhiên Hữu Hữu cũng theo đó mà rời giường.
Hữu Hữu mặc quần áo tử tế, đánh răng rửa mặt xong thì đi đến phòng khách, liền thấy Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần đang ngồi chơi game trước TV.
Hữu Hữu cực kỳ thích mấy trò chơi điện tử, bởi vậy nên trong nhà có rất nhiều thiết bị để chơi trò chơi.
Xbox 360*, Wii**, PS4, còn có một đống đĩa trò chơi.
* Xbox 360 là máy chơi game console do tập đoàn Microsoft sản xuất và phát triển, được tung ra thị trường vào tháng 6 năm 2005
** Wii là máy chơi game console được tích hợp đầy đủ hình ảnh HD, âm thanh Digital, Internet,.. và hệ thống cảm ứng để người chơi có thể tương tác bằng hành động thay vì bấm nút
Tiểu Dịch Thần cũng thích trò chơi điện tử, bởi vậy, những lúc không có việc gì làm, cậu nhóc rất thích ngồi chơi game trước TV.
Lúc này hai người kia đang chơi trò Đường triều thiên địa*, chơi đến mức khí thế ngút trời.
* Đường triều thiên địa là một game online ở Trung Quốc
Trong phòng ăn, Hữu Hữu vừa nấu bữa trưa vừa ngáp liên tục, mãi đến khi đồ ăn đều đã được dọn lên bàn, Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần mới đi tới, đúng lúc Hoa Cẩm cũng vừa tỉnh dậy, đang đi từ trên tầng hai xuống.
"Mau xuống ăn cơm!"
...
Tia nắng ấm áp chiếu thẳng vào ***.
Khóe môi Hoa Cẩm cong lên lộ ra ý cười, lập tức ngồi xuống bàn ăn.
Hữu Hữu xếp bát đũa cho mọi người xong, Cung Kiệt đột nhiên hỏi: "Mẹ cháu đâu rồi? Gọi mẹ cháu dậy ăn cơm đi!"
"À, đoán chừng là còn đang ngủ."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc