Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1155

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hữu Hữu nghe vậy, che miệng cười trộm, đột nhiên đẩy vai Vân Thi Thi, nhỏ giọng hỏi, “Mẹ, cha nói muốn chơi trò chơi, mẹ đoán xem, sẽ là trò chơi Biến th' gì?”
Vân Thi Thi mờ mịt lắc đầu, nói: “Đoán không được! Nhưng… nhất định cực kỳ ác!”
Hoa Cẩm không may nghe được lời Vân Thi Thi nói, cho dù giọng nói rất nhỏ, nhưng mà bởi vì ngồi đối mặt, bởi vậy có thể nghe được rất rõ ràng.
Dùng cách xử phạt về thể xác đi?
Dùng cách xử phạt về thể xác đi mà!
Hoa Cẩm tình nguyện chống đẩy, còn hơn là chơi trò chơi người đàn ông này sắp xếp!
Không phải là cực kỳ Biến th' đấy chứ?
Quả nhiên, lập tức xác minh suy đoán của anh ta.
Mộ Nhã Triết tuyên bố quy tắc trò chơi rất nhanh - - trò chơi khăn tay.
Tổng cộng có mười tờ khăn giấy, không tính là mỏng, nhưng mà tuyệt đối không tính là khăn tay, đầu tiên Hoa Cẩm dùng miệng hút tờ giấy, hút chặt, nhưng mà đối phương cũng phải dùng miệng đối miệng, do Cung Kiệt hút tờ giấy từ miệng đối phương, sau đó ném vào trong thùng rác, như vậy mới tính là thành công.
Chuyện này…
Chuyện này không phải giống như biến thành hôn môi miệng đối miệng sao?
Lại còn là hai người đàn ông!
Cung Kiệt và Hoa Cẩm liếc nhau một cái, ai cũng không thoải mái.
Mộ Nhã Triết đột nhiên lại vân đạm phong khinh nói: “A… Nếu khăn tay rơi trên mặt đất, cũng có trừng phạt. Chỉ là nếu dùng miệng hút khăn tay từ trên mặt đất lên, như vậy có thể giảm trừng phạt, hiểu quy tắc không?”

Yên lặng.
Sắc mặt Cung Kiệt và Hoa Cẩm cực kỳ đen.
Cung Kiệt đen mặt, vì cực kỳ khó chịu với quy tắc trò chơi này, đây tuyên bố là trêu đùa anh mà!
Cái gì mà trò chơi khăn tay, con gái thì thôi đi, đối tượng lại là Hoa Cẩm, là một người đàn ông, chuyện này… Qủa thực sắp làm anh phát điên rồi!
Hoa Cẩm đen mặt, nhưng mà vì cảm thấy mình vô duyên vô cớ bị ảnh hưởng.
Cùng đàn ông hôn môi, cũng không phải lần đầu tiên của anh ta.
Quan trọng là, cùng một Đại Ma Vương gián tiếp hôn môi miệng đối miệng, là chuyện anh ta không muốn.
Nhỡ đâu chạm đến tơ hồng của Đại Ma Vương, trực tiếp bị ăn sống nuốt tươi làm sao bây giờ.
Hữu Hữu cố nén cười, bả vai căng lên, kìm nén cười, nước mắt sắp chảy ra rồi, “Thú vị, có ý tứ. Cậu, làm thôi, vừa rồi cậu nói rồi mà, đã đánh cược thì phải chịu thua, nếu thua, phải chấp nhận trừng phạt, cháu đã chuẩn bị đạo cụ cho cậu xong rồi…”
Cung Kiệt nhìn chăm chú Hữu Hữu chuẩn bị cho anh mười tờ khăn giấy, khóe môi giật giật một phen, lúc này mới nén giận nói, “Được.”
Anh lạnh lùng liếc nhìn Mộ Nhã Triết một cái, nghiến răng nghiến lợi cười nói, “Xem như anh lợi hại!”
Nói xong, anh đẩy Hoa Cẩm bên cạnh, ra lệnh, “Bắt đầu.”
“… Được, được…”
Hoa Cẩm sợ trâu bò đánh nhau ruồi muỗi ૮ɦếƭ, lập tức dựa theo quy tắc trò chơi, cúi đầu, cố gắng hút vào, hút khăn giấy lên, sau đó đi đến trước mặt Cung Kiệt, ngẩng mặt.
Hai người đều đứng.
Vấn đề là Cung Kiệt còn cao hơn Hoa Cẩm một khoảng.
Bởi vậy Hoa Cẩm không thể không kiễng chân lên một chút, nhưng đứng không vững, lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Cái này không tính.
Khăn giấy rơi xuống ghế rồi.
Cung Kiệt buồn bực, oán trách nói, “Anh không cẩn thận một chút được sao?”
Hoa Cẩm tức giận nói thầm, “Ai bảo anh cao như vậy làm gì?”
“…”
Sắc mặt Cung Kiệt càng đen hơn.
“Nhặt lên.”
Hoa Cẩm biến sắc, lập tức chậm rãi cúi người xuống, dùng miệng hút khăn giấy lên.
Nhưng mà anh ta vừa mới ngẩng đầu lên, đột nhiên thấy Cung Kiệt hơi cúi đầu, cúi người xuống, để mặt gần anh ta hơn.
Lập tức bàn tay dày rộng của Cung Kiệt vững vàng đỡ gáy anh ta, môi mỏng đè xuống, dùng lực hút, hút giấy đi qua.
Tay của anh, làm cho Hoa Cẩm khiếp sợ.
Bình thường động tác này, chỉ có lúc người con trai hôn môi con gái, sẽ dùng tư thế này, mỗi một chi tiết, đều dễ dàng lộ ra người đàn ông đặc biệt bá đạo và nhu tình không dễ dàng hiện ra.
Ngay lúc anh ta sững sờ, môi Cung Kiệt đã đến gần môi anh ta.
Rất lạnh.
Bờ môi của anh không hiểu sao lại hơi lạnh.
Mà môi của Hoa Cẩm rất ấm áp.
Khăn giấy rất mỏng, giống như cách không khí vậy.
Trong nháy mắt ***ng vào, Hoa Cẩm cơ hồ cảm nhận được đôi môi mềm mại lộ ra chút lạnh lẽo của Cung Kiệt, môi hiện lên trước mắt, chỉ là trong nháy mắt, Cung Kiệt hút khăn giấy qua miệng anh.
Hoa Cẩm hơi ngạc nhiên, mở to hai mắt nhìn, đầu Ng'n t không tự chủ được nhẹ nhàng xoa xoa khóe môi.
Mặt đỏ tai hồng, tim đập như sấm.
Mà lúc này, Cung Kiệt cũng đã xoay người, đi nhanh đến chỗ thùng rác, nhắm ngay thùng rác, nhẹ nhàng cho khăn giấy vào thùng rác.
Anh cố ý cúi thấp người xuống, sợ nếu như góc độ quá cao, sẽ làm khăn giấy rơi đi chỗ khác.
“Lần thứ nhất thành công!”
Hữu Hữu ở một bên cổ vũ, “Còn chín lần nha! Cậu cố lên…!”
Cung Kiệt, “…”
Hoa Cẩm, “…”
Hai người đều đen mặt lại, nhất là Hoa Cẩm, trong lòng muốn khóc rồi.
Cái gì vậy!
Anh ta cực kỳ vô tôi có được không!
Vân Thi Thi bất đắc dĩ che mặt, không còn gì để nói, “Trò chơi này, thật sự làm cay mắt.”
Hữu Hữu cũng dở khóc dở cười nói, “Chỉ có cha là người phúc hắc như thế, mới nghĩ ra được trò chơi ác như vậy.”
Giọng nói của thằng nhóc rất nhỏ, nhưng mà Mộ Nhã Triết nghe thấy được đi qua.
Anh gõ đầu thằng nhóc, vẻ mặt không vui nói, “Không được nói cha con như vậy.”
“A…”
Cung Kiệt lưu loát hoàn thành theo thứ tự trò chơi độc ác này.
Thực ra trò chơi này cũng không khó.
Chủ yếu hai người đàn ông miệng đối miệng, khó tránh khỏi trong lòng không được tự nhiên và không thoải mái.
Nhất là Cung Kiệt, thẳng nam tiêu chuẩn, đây là lần đầu tiên anh hôn một người đàn ông.
Tuy cách một tờ khăn giấy, nhưng khăn giấy mỏng như thế, trên cơ bản giống như không tồn tại, ngăn cách bởi khăn giấy, vẫn có thể cảm nhận được hình miệng và hơi thở của đối phương.
Bởi vậy sau khi hoàn thành trò chơi, hai người ngồi vào chỗ ngồi, vẻ mặt cũng không được tốt.
Nhất là Cung Kiệt, cực kỳ xanh mét, đầy âm trầm.
“Tiếp tục!”
Cung Kiệt hùng hổ nói.
Hữu Hữu thấy, không khỏi mở miệng, nói ra một câu cảm thán, “Wow, cậu cực giỏi, bùng nổ tinh thần chiến đấu rồi!”
“Hừ! Cậu muốn báo thù!” Cung Kiệt thề son sắt nói, lập tức đảo bài, thủ pháp nhanh nhẹn làm người ta hoa mắt.
Xem ra cậu bắt đầu ra tay rồi.
ừm, cậu càng cẩn thận, miễn cho mình thành vật hi sinh.
Ván thứ ba, lần thứ hai Cung Kiệt trở thành địa chủ sáng.
Hữu Hữu ở bên cạnh cảm khái, “Sao cậu lại là địa chủ rồi? Qủa thực là người chuyên làm địa chủ. Mới chơi ba ván, cậu đã là địa chủ hai ván rồi.”
“Cháu nghĩ rằng cậu muốn làm địa chủ sao?” Cung Kiệt tức giận hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cũng cực kỳ ghét bỏ ‘Vận may’ này.
Vân Thi Thi nói, “Tiểu Kiệt, xem ra em thường xuyên đánh bài, rõ ràng là lái xe già, cho nên trên đỉnh đầu là hào quang của địa chủ.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc