Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1153

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cung Kiệt đột nhiên phúc hắc nói, “Người thua để cho Hữu Hữu gánh cho.”
Hữu Hữu nằm cũng trúng đạn, khó chịu, ném bài, “Này! Cậu, rốt cuộc là cậu trừng phạt người thua hay là trừng phạt cháu?”
Cung Kiệt huýt sáo một tiếng, “Vậy thua thì để anh rể *** áo.”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhìn anh một cái, “Được.”
Không sao cả, dù sao trong phòng khách cũng mở máy sưởi.
Hữu Hữu nói, “Dù sao nơi này ngoại trừ mẹ, đều là đàn ông, cha cởi được.”
Cung Kiệt cười âm trầm, “Cũng không đơn giản như vậy, *** áo, còn phải ra ngoài cửa chạy một vòng.”
Mọi người im lặng rồi.
Oán hận nhiều vậy sao?
Quá độc ác rồi.
Bên ngoài cửa sổ tuyết bắt đầu rơi, lạnh muốn ૮ɦếƭ.
Mộ Nhã Triết trực tiếp nói với anh ta, “Thích chạy *** như vậy, tự mình chạy đi.”
Cung Kiệt, “…”
Hoa Cẩm cười khúc khích.
Tầm mắt lạnh như băng của Cung Kiệt bắn tới.
Mọi người nhất thời cảm thấy gió lạnh từ Seberia thổi tới, lạnh thấu xương!
Cung Kiệt đột nhiên nói, “Như vậy đi, người nào thua, nhảy từ tầng hai biệt thự xuống.”
Vân Thi Thi gõ vào đầu anh, “Chơi bài mà thôi, phải liều mạng như vậy sao?”
Hoa Cẩm đột nhiên cảm thấy người đàn ông này rất khủng khiếp.
Cung Kiệt bị Vân Thi Thi gõ vào đầu, ấm ức nói, “Chúng em đánh bài đều chơi như vậy mà!”
Vân Thi Thi nói, “Em không phải là người thường, bọn chị không so được với em.”
Cung Kiệt, “… Chị, chúng ta cùng chui ra từ bụng mẹ, em không phải người thường, chị là gen biến dị sao?”
Hữu Hữu cười ha ha, “Đúng vậy, mẹ, tốt xấu gì con cũng chui từ bụng mẹ ra, mẹ là gen biến dị, con đây là cái gì?”
Vân Thi Thi châm chọc nói, “Hai người đều không phải người thường.”
Hữu Hữu, “…”
Cung Kiệt nói, “Cấm người thân công kích!”
Hoa Cẩm đột nhiên đề nghị, “Hay là chơi đại mạo hiểm?”
Bốn người vừa nghe, cũng không có ý kiến.
Ván thứ nhất bắt đầu.
Cung Kiệt đảo bài, thủ pháp cực kỳ lưu loát thuần thục, vừa nhìn liền biết từng trà trộn trong sòng bạc.
Vân Thi Thi lạnh lùng phát hiện, đứa em trai của cô rất khác lúc còn nhỏ, ở nước ngoài mười mấy năm, trái lại kỹ năng đánh bài cực kỳ thuần thục!
Động tác chia bài lưu loát, xem ra có luyện qua.
Đấu địa chủ một sáng một tối, có địa chủ sáng và địa chủ tối.
Địa chủ sáng chọn một đôi bài cùng loại gọi là địa chủ tối, địa chủ tối ẩn trong bốn người khác âm thầm phối hợp, gọi là ‘Nội gián’, cùng địa chủ sáng trong ứng ngoài hợp lấy được thắng lợi cuối cùng.
Ván thứ nhất địa chủ là Cung Kiệt, Cung Kiệt đắc ý kêu địa chủ tối, dư quang lóe lên, đánh giá vẻ mặt bốn người.
Bọn họ đều là diễn viên gạo cội, vẻ mặt không hề gợn sóng.
Bài Cung Kiệt rất đẹp, rất nhanh chỉ còn lại một quân bài.
Bốn người còn lại đều như hổ rình mồi, làm Vân Thi Thi che bài cực kỳ kín.
Chỉ là địa chủ sáng tối cực kỳ thú vị, ngoại trừ địa chủ sáng, bốn người còn lại cũng không biết, giữa bọn họ, rốt cuộc ai là địa chủ tối, dễ dàng gia đình bạo ngược.
Vân Thi Thi vốn cũng sắp thắng, nhưng bị Hoa Cẩm đồng đội heo nhốt trong nhà.
Không còn quân bài nào đánh được rồi.
Địa chủ tối rất nhanh xông ra, Hữu Hữu ở nhà dưới Cung Kiệt ra con át chủ bài bùng nổ, ám độ trần thương* thả cho Cung Kiệt đánh, địa chủ toàn thắng.
*: Một trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử, có nghĩa là: “Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.”
Vân Thi Thi líu lưỡi, buồn bực nhìn Hữu Hữu, “Không thể nào! Bốn con át chủ bài đều nằm trong tay con sao? Tiểu Kiệt, lúc em chia bài không phải chơi bẩn đấy chứ.”
Sao có thể ván đầu tiên đã toàn át chủ bài được chứ?
Vì thế Vân Thi Thi bày tỏ hoài nghi.
Cung Kiệt bi thương nói, “Chị, chị đừng có mà không thừa nhận thất bại, thua liền không nhận, người nào chơi bẩn thì chặt tay người đó.”
Hoa Cẩm, “… Đẫm máu quá, chơi bài thôi mà, động một tí là chặt tay, đúng là đáng sợ.”
“Đã đánh cược thì phải nhận thua.”
Mộ Nhã Triết ném bài, lập tức liếc mắt nhìn Cung Kiệt một cái, “Người nào thắng thì người đó nói ra yêu cầu.”
Hoa Cẩm và Vân Thi Thi nhìn gương mặt phúc hắc một lớn một nhỏ của Cung Kiệt và Hữu Hữu, hận không thể ôm lấy niệm đại bi chú.
Mà Cung Kiệt lại đột nhiên mỉm cười xinh đẹp, phong tình vạn chủng chỉ Hoa Cẩm và Mộ Nhã Triết, lập tức nói, “Hai người, đi chống đẩy mười cái.”
Vân Thi Thi tò mò chỉ chỉ mình, “Chị thì sao?”
Cung Kiệt dịu dàng nói, “Chị, sao em có thể trừng phạt chị được, chị ngồi trên lưng anh rể là tốt nhất rồi.”
Vân Thi Thi, “…”
Mộ Nhã Triết phải hoàn thành mười cái chống đẩy, Cung Kiệt còn để cô ngồi lên lưng Mộ Nhã Triết.
Chẳng phải muốn mạng người sao.
Tuy cô không mập, nhưng bởi vì cô cao, cũng có chút nặng.
Đôi mắt của Mộ Nhã Triết lạnh lùng, vân đạm phong khinh mỉm cười, “Được.”
Dứt lời, anh đứng dậy, không chút để ý cởi cúc áo ống tay áo và cổ áo, chuẩn bị tốt tư thế nói, “Bà xã, đi lên đi.”
Trong lòng Vân Thi Thi căng thẳng, có chút không đành lòng, nhìn chằm chằm Cung Kiệt và Hữu Hữu ở bên cạnh xem kịch vui, “Tiểu Kiệt, có phải độc ác quá không?”
“Làm sao có thể?”
Cung Kiệt vui sướng khi người ta gặp họa nói, “Anh rể lợi hại như vậy, mười cái chống đẩy mà thôi, nhất định có thể.”
Mộ Nhã Triết, “…”
Biến th'.
Tuyên bố *** anh đây mà.
Món nợ này, anh nhớ kỹ.
Hoa Cẩm dẫn đầu làm xong mười cái chống đẩy, lập tức quay về vị trí.
Lúc này Vân Thi Thi mới do dự đứng dậy, đi đến bên cạnh Mộ Nhã Triết, cẩn thận ngồi lên, nhẹ nhàng vịn vào vai anh.
Mộ Nhã Triết vừa định chuẩn bị làm, Cung Kiệt đột nhiên ác độc nói, “Chị, chị làm trái quy tắc nha… Hai chân không thể chạm đất, phải hoàn toàn cách xa mặt đất.”
Mọi người, “…”
Hai chân hoàn toàn cách xa mặt đất sao?
Cứ như vậy, tất cả sức nặng của cô không phải đều dồn lên người anh hay sao?
Anh chịu nổi sao?
Mộ Nhã Triết lại giận quá thành cười, “Được.”
Vân Thi Thi thử thăm dò để hai chân cách xa mặt đất, cẩn thận ngồi lên, sắc mặt Mộ Nhã Triết hơi đổi, u ám vài phần.
Vô cùng may mắn, lúc trước anh ở trong quân đội, cũng hoàn thành huấn luyện chống đẩy, khi đó cường độ huấn luyện lớn hơn đây nhiều.
Nhưng dù sao cũng rời đội ngũ đã lâu, bình thường anh cũng chú trọng rèn luyện, nhưng không huấn luyện với cường độ cao.
“Anh rể, chuẩn bị bắt đầu nha…! Mười cái, cố lên.”
Hữu Hữu cũng ở bên cạnh cổ vũ, “Cha ơi cố lên!”
Mộ Nhã Triết bắt đầu chống đẩy.
“Một cái…”
“Hai cái…”
Hữu Hữu khẩn trương đếm.
Năm cái chống đẩy, coi như thuận lợi.
Nhưng mà đến cái thứ sáu, tốc độ lập tức chậm lại.
Mỗi lần đi xuống, sắc mặt Mộ Nhã Triết lại thay đổi.
Tư thế của anh đúng là rất chuẩn, cho dù khó khăn không ít, anh vẫn cố gắng hoàn thành chống đẩy mười cái.
Khi hoàn thành, Mộ Nhã Triết đứng dậy, sắc mặt tương đối khó coi, hùng hổ đi về vị trí, bắt đầu đảo bài.
Trừng phạt này hoàn toàn đốt cháy ý chí chiến đấu và hi vọng chiến thắng của anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc