Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1121

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tống Chính Quốc chắc chắn đã tìm hiểu được tin tức này, anh đã không còn là gia chủ nhà họ Mộ. Nhưng Tống Chính Quốc nghe ngóng cũng không kỹ - -
Cho dù rời đi nhà họ Mộ, đó cũng chỉ là tạm thời!
Tống Chính Quốc giật mình, nếu Mộ Nhã Triết dẫn đầu xé rách thể diện, như vậy ông ta cũng không cần phải nói nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Chuyện của con gái tôi lần này, coi như là do cậu ban tặng! Cậu là người hiểu chuyện, con bé rơi vào hoàn cảnh như vậy, cũng là tự tác nghiệt, gieo gió gặt bão! Xem như cậu và Giang Khởi Mộng vẫn là chị em, chuyện này tôi không tính toán với cậu nữa.”
Ý ở ngoài lời, ý là nhìn anh rời khỏi nhà họ Mộ, trở nên nghèo túng, về chuyện này, anh có trách nhiệm với Tống Ân Nhã, niệm chút tình cảm, ông ta không tính toán nữa!
Lời nói đó, tư thế đó có bao nhiêu cao cao tại thượng!
Nhưng mà Mộ Nhã Triết không chịu thua ông ta.
Anh lạnh lùng cười, lập tức nói, “Tống Chính Quốc, ông đừng tưởng rằng tôi không phải là gia chủ của nhà họ Mộ, sẽ trở thành người đáng thương mặc cho kẻ khác giẫm lên. Tôi ở nhà họ Mộ lâu như vậy, nắm giữ thế lực trên tay, quyền lợi nhà họ Mộ do tôi vứt bỏ. Tôi có thể đi đến nông nỗi này, hiện tại tiêu sái mà vứt bỏ toàn bộ, chỉ có thể chứng minh tôi chẳng thèm quan tâm những thứ này! Nói trắng ra là, tôi không cần ông cố gắng nể tình, ban ơn cho tôi, xin khuyên ông một câu, không cần rêu rao khắp nơi mình cao cao tại thượng thế nào, con gái ông biến thành như vậy, cũng không phải là cục diện do tôi tạo thành! Nói khó nghe một chút, con gái ông như vậy, khiến cho tôi cực kỳ chán ghét. Trước kia Ân Nhã còn nhỏ, còn cảm thấy cô ta dịu dàng đáng yêu, nhưng hiện tại lại làm cho tôi cảm thấy ghê tởm và chán ghét!”
Lời nói của anh làm cho Tống Chính Quốc cảnh giác.
Đúng vậy!
Cho dù Mộ Nhã Triết không còn là gia chủ nhà họ Mộ, nhưng cũng không phải là kẻ đáng thương mặc cho người ta nắn P0'p vo tròn!
Dù sao lúc anh còn ngồi vị trí gia chủ, đắc tội không ít người, nếu không tuyệt đối nắm chắc, anh hẳn sẽ không từ chức gia chủ, để mình rơi vào hoàn cảnh bị động!
Như vậy chỉ có thể nói, trong tay thằng nhóc này còn nắm giữ mấy tấm vương bài chưa đánh ra!
Tống Chính Quốc nghĩ đến đây, tư thế hung hãn ngạo mạn thu lại không ít.
Ông ta gật gật đầu, cười cười, “Được! Đều do tôi, là tôi nói chuyện khó nghe rồi!”
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt ngạo mạn.
Tống Chính Quốc thấy, không khỏi cảm thấy may mắn vì mình có hai cái lỗ mũi, nếu không có hai cái lỗ mũi này, chắc chắn ông sẽ bị thằng nhóc này làm cho tức giận não thiếu dưỡng khí!
Ông ta cắn chặt răng, nhịn xuống, lập tức nói ra yêu cầu, “Nhã Triết, có chuyện này cậu tất phải đồng ý với tôi! Cho dù Ân Nhã làm chuyện gì quấy nhiễu cậu, nhưng sau này tôi nhất định sẽ trông coi con bé, quyết không để nó làm ra những chuyện ngu xuẩn như vậy nữa! Nhưng mà về chuyện ngày hôm nay, tục ngữ nói, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Ân Nhã chưa kết hôn mà có con, lén lút chạy ra nước ngoài làm *** nhân tạo, cậu tạm thời đừng để lộ chuyện này ra ngoài! Đợi tôi nghĩ ra kế sách trước, hi vọng cậu giữ kín chuyện này.”
“Hả…?”
Mộ Nhã Triết sớm đã đoán được ông ta sẽ yêu cầu như vậy.
Tống Chính Quốc là người của quốc gia, với hành vi của Tống Ân Nhã, đơn giản là phá hủy gia phong của nhà, nếu kinh động đến mấy lão già quyền cao chức trọng trong nhà họ Tống, e là dưới cơn thịnh nộ, sẽ trục xuất Tống Ân Nhã ra khỏi cửa!
Tính tình ông cụ Tống ngay thẳng, có nề nếp, cực kỳ nghiêm túc, đối với người trong gia tộc, những chuyện nhỏ nhặt ông ta không có tinh lực để quản, chỉ cần gièm pha gì đó, ông ta sẽ không mặc kệ ngồi xem!
Tuy bề ngoài Tống Chính Quốc mắng xối xả Tống Ân Nhã, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến thanh danh của con gái.
Hoặc có thể là nghĩ đến thanh danh của chính mình!
“Ông muốn tôi thay ông giữ bí mật.”
Tống Chính Quốc chột dạ gật gật đầu.
“Có thể, nhưng mà tôi có một điều kiện!”
“Điều kiện sao?”
Trên mặt Tống Chính Quốc hiện lên vui sướng.
Anh đồng ý ra điều kiện, tất nhiên đó là chuyện tốt, chỉ sợ thái độ của anh dứt khoát, không để lối thoát.
Ra điều kiện, tất nhiên đó là đàm phán có đường sống.
“Được! Cậu cứ việc nói, điều kiện gì?”
“Muốn người ta giữ bí mật, cần có phí bịt miệng đúng không? Một ngàn vạn, ông thấy thế nào?”
Mộ Nhã Triết có thể nghĩ đến một phương thức cực đoan, làm người khác chán ghét.
Tống Chính Quốc lập tức bị chán ghét phá hủy, tròng mắt đều sắp rớt ra rồi!
Một ngàn vạn sao?
Ông ta lấy đâu ra khoản tiền này?
Tuy ông ta quyền cao chức trọng, người thân bên cạnh cũng buôn bán, chỉ là trên danh nghĩa ông ta không thể có sản nghiệp, nhưng gia tộc cũng có người lấy tài sản của ông ta đi tiến hành đầu tư, nhưng một chốc, một ngàn vạn này, ông ta thật sự không biết lấy đâu ra!
Cho dù ông ta không được người ta ca tụng là thanh liêm, nhưng cũng tuyệt đối không thối nát, thối nát đến mức tùy tiện lấy ra nhiều tiền như vậy.
“Nhiều tiền như vậy sao?” Ông ta cảm khái một tiếng, vẻ mặt xoắn xuýt.
“Không có sao?”
Mộ Nhã Triết lại cười, anh đã nghĩ ông ta không lấy được: “Không sao! Không lấy được một ngàn vạn, có thể lấy ra cái khác.”
“Có ý gì?”
“Tôi nghe nói, mảnh đất ở Tân Thành ở trong tay ông, sắp tiến hành bán đấu giá rồi!”
Mộ Nhã Triết vừa dứt lời, sắc mặt Tống Chính Quốc ngẩn ra.
Chuyện cơ mật như vậy, anh biết từ đâu?
Tim Tống Chính Quốc đập mạnh và loạn nhịp, lại nghe Mộ Nhã Triết công phu sư tử ngoạm nói, “Ông hẳn là có quyền lợi, trước khi đấu giá, quyết định miếng đất đó thuộc quyền sở hữu! Cho nên, miếng đất đó, tôi muốn!”
Anh vừa dứt lời, Tống Chính Quốc liền từ chối: “Không có khả năng!”
Mảnh đất Tân Thành này, tương lai dùng để xây dựng làng du lịch quốc gia, một khi làng du lịch này xây xong, hạng mục này có ý nghĩa lợi nhuận rất khả quan, ông ta thật sự có quyền lợi quyết định quyền sở hữu mảnh đất này, nhưng trước mắt, cho dù không có bất luận đầu tư tài chính gì, một khi mảnh đất này tiến hành bán đấu giá, liền cao đến mấy triệu!
Đó có thể không ngừng ở con số một ngàn vạn!
Mộ Nhã Triết trực tiếp hỏi ông ta muốn mảnh đất này, không thể nghi ngờ là cắt mạnh vào thịt của ông ta!
Tống Chính Quốc nghiến răng nghiến lợi, như một ác ma đánh giá anh, dứt khoát từ chối, “Mảnh đất này, không thể tặng cho cậu! Cậu muốn một ngàn vạn, có thể, đợi tôi một tháng, tôi sẽ mang đến cửa cho cậu.”
“Một tháng sao? Có lẽ tôi đợi không được, hoặc là bây giờ đưa cho tôi một ngàn vạn, hoặc là đưa mảnh đất yêu thích đó cho tôi! Nếu không đừng trách tôi không nể mặt rồi.”
Mộ Nhã Triết đột nhiên cười thâm thúy, “Ông không nói, làm sao tôi biết được? Trên tay tôi còn nắm chuyện ông cảm thấy hứng thú đó! Nếu ông nguyện ý bỏ những thứ yêu thích, tôi liền để lại mặt mũi cho ông.”
Cảm thấy hứng thú sao?
Cả người Tống Chính Quốc đều ngẩn ra thất thần tại chỗ.
Không phải là những chuyện ông ta làm… Bằng chứng không thể để cho ai biết?
Vừa nghĩ đến đây, ông ta lập tức đứng ngồi không yên!
Thằng nhóc này!
Sao lòng dạ lại sâu như vậy?
Vậy mà thần không biết quỷ không hay nắm giữ chứng cứ phạm tội của ông ta, hơn nữa còn nắm chặt trong tay, hiện giờ không phải đó là lợi thế lớn nhất của anh sao?
Vô cùng phúc hắc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc