Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1111

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Anh không có công ty, tự nhiên tin tức mất nhanh nhạy rồi."
"Hừ." Vân Thi Thi dỳng một chữ, để diễn tả tâm trạng khó chịu của cô giờ phút này.
Mộ Nhã Triết cũng không giận, ngược lại như đang nói chuyện với một đứa bé tức giận, dùng bàn tay to nhẹ nhàng xoa đầu cô, dịu dàng hỏi, "Làm sao vậy? Vừa về tới, thì thấy sắc mặt em cứng ngắc."
"Gặp người đê tiện, tâm trạng làm sao tốt được?!" Cô đúng lý hợp tình mà phản bác, lại bởi vì sự dịu dàng kiên nhẫn của người đàn ông, đám lửa trong lòng cũng tắt xuống không ít.
"Cô ta làm gì em rồi? Nói cho anh nghe xem!"
Vân Thi Thi gắt gao cầm cốc nước, bỗng nhiên dùng lực một phen, có lẽ dùng lực quá mức, thế cho nên trên mu bàn tay đã mơ hồ nổi gân xanh.
Cô lắc lắc đầu, mặt mày âm u, bả vai cũng không nhúc nhích, không có bất kì lên xuống gì, tựa như đang bình tĩnh khí.
Sau đó, cô mở miệng: "Tống Ân Nhã nói cho em biết, cô ta mang thai rồi!"
Tống Ân Nhã mang thai rồi...
Mộ Nhã Triết đối với chuyện này, không thấy ngoài ý muốn, nhíu mày, nhưng không phát biểu ý kiến gì, chỉ lẳng lặng đánh giá vẻ mặt của cô.
Vân Thi Thi lại nói, "Em nghĩ rằng là giả, nhưng cô ta mang xuất giám định DNA ra, trên đó viết, "Tồn tại quan hệ ruột thịt", anh nói xem, tới cùng là chuyện gì xảy ra?"
"Giám định DNA?"
"Ừ! Loại giám định này, hẳn là không thể làm giả chứ?!"
Vân Thi Thi một lòng một dạ chờ anh cho cô một lời giải thích hợp lý.
Nhưng đợi một lúc lâu sau, người đàn ông lại nâng cằm dưới lên, lười biếng bật ra một tiếng nhẹ nhàng, "À..."
" "À..."?"
Vân Thi Thi lập tức xù lông, "Chữ "À..." này của anh là có ý gì?!"
Anh không cảm thấy ngoài ý muốn sao?!
Anh không hỏi xem cuối cùng đã chuyện gì sao?!
Chẳng lẽ, Tống Ân Nhã mang thai, anh cũng biết?!
Đúng là dưới tình hình chung, biết loại chuyện này, trừ khi là người trong cuộc, nếu không thì còn có thể là ai?!
Một luồng khí nóng lập tức dâng lên từ đáy lòng Vân Thi Thi, nhồi vào ***g *** cô, tức giận khó nén, thế nên, hốc mắt cũng lập tức sưng đỏ lên, giận nói với anh, "Anh không định cho em một lời giải thích sao?"
Sau tường, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần nghe thấy tiếng nói trong phòng khách, lén lút trốn sau tường, nhưng mà xem ra, giống như có chuyện gì khó giải quyết, tự nhiên bọn họ không tiện ra mặt, bởi vậy, chỉ có thể trốn sau tường, nghe lén.
Bỗng nhiên Mộ Nhã Triết ha ha cười, "Anh phát hiện, hóa ra bé con này của anh, cũng biết ghen nữa."
Giọng nói tràn ngập cưng chiều, chẳng những không thể dập tắt lửa giận trong lòng cô, ngược lại khiến nó càng cháy càng nóng.
"Cái gì ghen không ghen chứ! Anh có thể giải thích chuyện này không!"
Cô cũng không bị Tống Ân Nhã chọc giận, lại bị thái độ lãnh đạm của người đàn ông này chọc giận!
Vân Thi Thi trừng anh, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt lấp lánh, lại vì quật cường, mà chịu đựng không cho chúng rơi xuống.
Đây rõ ràng là chuyện nghiêm túc như thế, sao anh còn bật cười?
Còn dùng giọng nói cưng chiều như vậy, anh cho rằng làm vậy là có thể thôi miên cô, ổn định sự tức giận của cô sao?
Bỗng nhiên Vân Thi Thi liền cảm thấy thật không cam lòng, lại nghe anh đột ngột hỏi lại cô, "Cô ta nói với em cô ta mang thai con của anh?"
"Ừ!"
"Vậy em có tin không?"
Anh nhìn chăm chú vào cô, muốn nghe đáp án của cô.
Vân Thi Thi nói rất tự nhiên, "Đương nhiên là không tin rồi! Sao anh có thể làm chuyện như vậy?"
Mộ Nhã Triết nghe xong, ***g *** ấm áp, lập tức dùng giọng nói hấp dẫn ૮ɦếƭ người không đền mạng, hỏi cô, "Vậy em muốn nghe anh giải thích chuyện gì?"
Vân Thi Thi tiếp tục nghiêm mặt, cố chấp muốn đòi công bằng, bĩu môi không vui, "Cô ta chắc chắn không có khả năng vô duyên vô cớ thì mang thai chứ?! Chẳng lẽ, cái thai trong bụng của cô ta, là thai quỷ hay sao?"
Bỗng nhiên Mộ Nhã Triết vươn tay, ôm cô vào trong lòng.
Mới đầu Vân Thi Thi vẫn vùng vẫy, không được tự nhiên ôm lại anh, dùng những nắm đấm mềm như bột của mình đấm mà đấm vào *** của anh, nhưng chút sức lực như mèo ba chân ấy của cô hoàn toàn không là gì với anh, anh chỉ cần hời hợt vươn một cánh tay ra, thì đã dễ dàng ngăn cô lại, thấy cô còn muốn phát tác, bỗng dưng mở miệng nói, "Trong bụng của cô ta, không phải con của anh."
"Cái gì?"
Vân Thi Thi mở to hai mắt, vô cùng sợ hãi.
Mộ Nhã Triết bật cười, "Em nghe thấy rõ ràng mà."
"Làm sao có thể? Không phải con của anh, vậy thì là của ai?"
Lúc đó cô quá tức giận, nên đã đốt bản giám định DNA kia, nếu chưa đốt nó, cô nhất định sẽ mang về, hung hăng quăng trước mặt của anh, để cho anh tận mắt nhìn xem!
"Cô ta cho em xem giám định, trước câu xác nhận quan hệ ruột thịt, có một câu là - - ngoại trừ tình huống đồng trứng đa bào, họ hàng gần và bên ngoài gây nhiễu hay không?"
Vân Thi Thi cố gắng suy nghĩ, hồi ức một phen, cuối cùng nhớ ra, trên giám định đúng là có một câu như vậy.
Thấy vẻ mặt suy tư của cô, Mộ Nhã Triết cười, "Nhớ ra chưa?"
"Ừ..."
"Xem ra em vẫn chưa ngốc lắm, biết xem hết toàn bộ bản giám định." Anh đùa một câu, Vân Thi Thi lại tức giận đẩy tay anh ra.
"Vậy thì sao? Những lời này thì chứng minh điều gì?"
Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Nói cách khác, nếu trong bụng của cô ta mang con của những người nhà họ Mộ khác, làm giám định DNA với anh, cũng sẽ cho ra kết luận có quan hệ ruột thịt."
"..."
Vân Thi Thi lập tức ngẩn người.
"Ý của anh là?"
Mộ Nhã Triết tức giận chọc vào sau gáy của cô, hừ hừ một tiếng, "Cô bé ngu ngốc! Hiện tại yên tĩnh được chưa? Nhìn dáng vẻ vừa rồi của em, giống như là con mèo nhỏ đang nổi điên vậy!"
Anh nói mấy câu, thì đã dỗ dành được cô.
Đợi cô bình tĩnh lại, Mộ Nhã Triết, một năm một mười nói rõ ràng căn nguyên mọi chuyện cho cô.
Mấy ngày ở Hải thị, sau khi không từ mà biệt Tống Ân Nhã từ trong bệnh viện, mất hết tung tích, sau đó anh cũng nắm giữ được hành tung của cô ta rất nhanh.
Thông qua điều tra, anh biết được, bà điên này còn muốn lợi dụng phương thức thụ tinh nhân tạo, thông qua việc mang thai con của anh, mà uy hiếp, bức hôn anh.
Nhà họ Mộ có một ngân hàng t*ng trùng tư nhân, đại bộ phận trong đó là tài nguyên của nhà chính nhà họ Mộ, Tống Ân Nhã hối lộ quản lý cao cấp của ngân hàng đó, lấy được đồ xong, nhanh chóng chạy sang một bệnh viện của nước Mĩ dàn xếp, trải qua thời gian điều dưỡng ngắn ngủi, căng thẳng thụ thai nhân tạo, sau cùng thành công rồi.
Nhưng trước đó, anh đã biết chuyện này, hơn nữa âm thầm sắp xếp, tiến hành đổi t*ng trùng cô ta trộm, đổi thành của Mộ Yến Thừa, hơn nữa, tiêu hủy hết tất cả những thứ thuộc về anh trong ngân hàng t*ng trùng đó!
Chỉ vì, phòng ngừa chuyện này lại xảy ra lần nữa.
Trên thực tế, bảo tồn gene, là một cách làm quen thuộc của nhà họ Mộ, chỉ là, đối với chuyện này, anh không coi trọng lắm.
Bởi vậy, lúc anh mười tám tuổi, kiên quyết cự tuyệt đề nghị của Mộ Thịnh, nói rằng, anh cũng không cần.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc