Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1106

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nét cười trên mặt Mạnh Tinh Tuyết cứng đờ, bị anh ta đẩy ra lập tức trượt ngã trên ghế sofa, toàn thân vô lực.
Không để ý đến biểu cảm mất mát của cô ta, Mộ Yến Thừa không thương tiếc chất vấn: “Mộ Tinh Tuyết, cô đang đùa cái gì vậy?”
"..."
“Không thể, không thể nào! Sao cô lại có thể có thai?”
Anh ta vẫn khó có thể tin được: “Đứa nhỏ này, sao có thể là con của tôi được?”
Câu hỏi bạc tình lãnh khốc, như thể sấm chớp giữa trời quang đánh thẳng vào Mạnh Tinh Tuyết, đâm thẳng vào tận tim cô ta, máu chảy đầm đìa!
“Sao có thể?... Nếu đứa trẻ này không phải của anh, còn có thể là của ai?”
Cô ta gần như kêu gào hỏi lại, nước mắt chảy dọc theo gò má.
Mộ Yến Thừa bị nước mắt cô ta làm cho động lòng, dẫu sao cũng không phải không có chút tình cảm nào với cô ta, thấy Mạnh Tinh Tuyết khóc, trong lòng cũng mềm đi mấy phần, bởi vậy giọng nói cũng không còn lạnh lùng như trước, bất giác dịu giọng đi vài phần: “Không phải cô vẫn luôn uống thuốc sao?”
Anh ta cũng giống như hầu hết đàn ông, không muốn bị ràng buộc, cũng không muốn có bất kỳ sai sót nào, nên vẫn dặn cô ta uống thuốc, thậm chí lúc đầu còn phải tận mắt nhìn thấy cô ta uống *** định kỳ mới có thể yên tâm lên giường.
Về sau, cô ta vẫn luôn uống thuốc đúng kỳ, hoàn toàn không muốn gây phiền toái cho Mộ Yến Thừa.
Anh ta cũng tin tưởng Mạnh Tinh Tuyết nên về sau không còn dặn dò nữa.
“Không phải cô vẫn luôn uống *** sao?”
Trong mắt Mộ Yến Thừa nhanh chóng hiện lên nghi ngờ: “Chẳng lẽ, cô dừng uống thuốc rồi?”
“Không có!”
Mạnh Tinh Tuyết càng ủy khuất, nước mắt không ngừng rơi xuống, khóc đến mắt cũng sưng đỏ, nhìn vô cùng điềm đạm đáng yêu: “Em chưa bao giờ dừng uống ***! Những gì em đã hứa với anh, em đều làm được!”
“Vậy làm sao mà có thai được?”
Giọng Mộ Yến Thừa rất cao, mặt mày nhíu chặt, trong lòng âm thầm suy đoán, chẳng lẽ khi anh ta không có ở đây, cô ta ở bên ngoài chơi bời phong lưu rồi có thai ngoài ý muốn?
Hoài nghi nhưng anh ta cũng không tỏ rõ thái độ gì, có điều Mạnh Tinh Tuyết sao mà không hiểu ánh mắt kia, ánh mắt nghi ngờ kia như một nhát dao chém vào lòng cô ta, cô ta đẩy mạnh vai Mộ Yến Thừa, tuyệt vọng nói: “Anh nghi ngờ tôi làm chuyện có lỗi với anh sao? Không có! Thật sự không có! Cho nên không cần dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, được không? Nếu anh còn nghi ngờ, không tin tôi, tôi có thể cùng anh đi kiểm tra DNA!”
Mộ Yến Thừa nhất thời mềm lòng, nhưng giờ phút này, tâm loạn như ma, cho nên cũng không còn tâm trạng để ý tới cảm nhận của cô ta!
Anh ta nói ra câu tiếp theo hoàn toàn bạc tình: “Tinh Tuyết, cô sẽ không nói cho tôi biết, cô dùng thủ đoạn nào để có đứa nhỏ này đúng không? Chính là vọng tưởng mẹ vinh nhờ con, dùng thủ đoạn vụng trộm để mang thai đứa bé này, lấy nó để ép tôi kết hôn với cô, để cô thuận lợi gả vào cửa, từ đó trở thành bà chủ nhà giàu?”
Trong lĩnh vực y tế, nhà họ Mộ cũng có sản nghiệp khổng lồ, hơn nữa còn có một kho t*ng trùng riêng, đây là cấm địa cơ mật, dùng để bảo quản t*ng trùng các thế hệ nhà họ Mộ.
t*ng trùng trong kho, phần lớn đều được thu thập từ những người đàn ông của nhà họ Mộ khi tuổi còn trẻ, dùng công nghệ tiên tiến để bảo quản trong kho lạnh, vì mục đích nối dõi tông đường.
Lúc Mộ Yến Thừa mười tám tuổi, đã rất lạnh nhạt, khi hai mươi bốn tuổi, lại càng thay đổi lạnh lẽo hơn.
Anh ta không khỏi hoài nghi, có phải người phụ nữ này bỏ ra một chút đánh đổi, sử dụng chút thủ đoạn, thông qua cách thụ tinh nhân tạo, do đó mang thai con trai của anh ta!
Nhưng mà, cũng không thể trách Mộ Yến Thừa có thể hoài nghi âm mưu như vậy, xuất thân trong gia đình giàu sang quyền thế như nhà họ Mộ, mưu tính tranh đấu tầng tầng lớp lớp, cũng không phải là không có phụ nữ dùng qua thủ đoạn như thế, vì vậy, từ lâu anh ta đã nhìn thấy rất nhiều.
Dù sao, đặt mình ở trong gia tộc như vậy, chuyện như vậy, đã chẳng lạ lùng gì.
Do đó, vừa nghĩ, liền hoài nghi đến trên người Mạnh Tinh Tuyết.
Lúc đầu Mạnh Tinh Tuyết không hiểu anh ta có ý gì, trợn to hai mắt trừng anh ta, ánh mắt tràn ngập vô tội.
"Yến Thừa, lời của anh là có ý gì?"
"Đừng có giả ngu, cô nên biết rốt cuộc lời tôi nói là có ý gì!"
Bỗng nhiên Mộ Yến Thừa lạnh lùng cười nói: "Hẳn là cô thông qua cách thức thụ tinh nhân tạo, mang thai con trai của tôi?!"
Mạnh Tinh Tuyết run lên, nét mặt như tro tàn!
Cô kinh ngạc, vẫn còn có phương thức này có thể mang thai, còn nữa, càng làm cho tim người ta như bị đao cắt chính là, người đàn ông cô yêu sâu đậm, lại hoài nghi cô có tâm kế hiểm ác như thế!
Lúc Mạnh Tinh Tuyết lấy lại tinh thần, nước mắt đã rơi ướt mặt từ lâu, trong lòng cô đau đớn không chịu nổi, vô cùng oan ức nói: "Anh lại hoài nghi em dụng tâm hiểm ác... Yến Thừa, lâu như vậy rồi, gần ba năm, chúng ta ở cùng nhau lâu như vậy, nhưng anh vẫn chưa từng tin tưởng em, không phải sao?!"
Cô vẫn cho là, chỉ cần mình duy trì trái tim như ban đầu, đủ chân thành, thật lòng thật dạ, thì có thể làm cho anh ta biết cô dụng tâm lương khổ với anh ta!
Cho tới nay, cô chưa từng đòi lấy anh ta cái gì, mặc dù có lúc cuộc sống túng quẫn, cũng chưa từng có ý nghĩ động tới anh ta.
Vâng.
Mỗi tháng anh ta đều sẽ chuyển tới tài khoản một số tiền, nhưng số tiền này, ngoại trừ những lúc vạn bất đắc dĩ, lấy ra một chút, dùng cho hằng ngày, trên căn bản, cũng chưa từng tiêu xài qua.
Cô gái ở tuổi như cô, đại đa số đều ăn mặc quần áo đẹp đẽ, túi xách hàng hiệu, trang điểm tinh xảo, chỉ có cô để mặt mộc đi ra ngoài, ăn mặc mộc mạc, mặc dù chỉ là sản phẩm bảo vệ da tầm thường, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.
Khi mới vừa bước vào giới người mẫu trẻ, từng có vài người bằng hữu tri kỷ, nhưng mà khi qua lại cùng anh ta, từ đó liền xa lánh, không còn liên hệ.
Cô như một người cô đơn, lặng lẽ sinh sống ở nơi bị anh ta lãng quên, vì thể diện sống sót, từ lâu đã kiệt sức, cô tự cho là mình làm như vậy, thì có thể khiến anh ta nhìn thấy cô thật lòng với anh ta, thuần túy không nhiễm chút tạp chất.
Ai không ước muốn đại phú đại quý!?
Trước đây chị em ở giới người mẫu trẻ, ai không khuyên nhủ cô, rời khỏi người đàn ông bạc tình này, làm lại từ đầu tìm kiếm một tấm chồng.
Với điều kiện của cô, tìm một người đàn ông nâng niu cô ở trong lòng bàn tay che chở sủng ái, không phải là chuyện rất khó.
Không ngờ tới, cô thật lòng trả giá, không có tiếng tăm gì, không những không thể làm cảm động tâm địa sắt đá của anh ta, trái lại khiến anh ta phỏng đoán thế này.
Nếu như cô có tâm kế như vậy, cũng không đến nỗi sa sút tinh thần thảm đạm như vậy rồi!
Nhưng tại sao người đàn ông này lại không hiểu trái tim của cô.
Chung quy vẫn là không đủ yêu!
Vì vậy mà không cách nào rung động đối với tấm chân tình của cô!
Nghĩ tới đây, trái tim Mạnh Tinh Tuyết khó tránh khỏi cảm giác lạnh lẽo vì lộ chân tướng, nản lòng thoái chí!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc