Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1101

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vẻ mặt tươi cười của Mộ Yến Thừa lập tức đông cứng lại, cười cũng không được mà khóc cũng không xong, cứ đứng ngẩn người ra như vậy.
Đến khi phản ứng được thì anh ta kích động nói: "Chú hai, chú... Lời này của chú là có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ, cháu là người thông minh, hẳn là có thể nghe hiểu được!" Mộ Lâm Phong cũng không nói rõ, chỉ là ý tứ đã biểu đạt hết ra ngoài lời nói.
Mộ Yến Thừa cảm thấy vui quá hóa buồn, tâm tình vốn đang rất H**g phấn, bây giờ lại giống như bị dội một thùng nước đá vào mặt, sự nhiệt tình cũng bị dập tắt.
Nét mặt anh ta trở nên uể oải, thở dài một tiếng, tự bào chữa cho mình: "Chú hai, chú nói thế cũng quá mức tổn thương người khác rồi! Cháu thừa nhận, ở nhiều mặt, cháu không thể so được với anh hai, điểm này cháu rất rõ ràng. Nhưng đâu phải ai sinh ra cũng đã giỏi giang xuất chúng, không phải lúc anh hai mới nhậm chức cũng bị trên dưới nhà họ Mộ phản đối kịch liệt sao? Chính chú đã chống lại tất cả mọi người, nâng đỡ anh hai đi lên. Sự thật chứng minh rằng anh hai làm rất tốt, điểm này cháu cũng không phủ nhận. Có lẽ năng lực của cháu không thể bằng được anh hai, điều này không cần phải nghi ngờ, nhưng cháu sẽ tuyệt đối trung thành với chú hai, đây là chuyện mà anh hai sẽ không làm được! Chú hai, mấy lời kia của chú không khỏi làm cháu cảm thấy rất đau lòng!"
Mộ Lâm Phong nghe xong, trên mặt cũng không có vẻ gì là đã bị thuyết phục, chỉ gật đầu nói: "Đúng vậy, đối với chú, cháu thật sự có lòng hơn thằng nhóc Nhã Triết kia nhiều, chú cũng tin rằng cháu sẽ trung thành với chú, nhưng mà để lãnh đạo một tập đoàn, nếu chỉ có lòng trung thành như vậy thì không đủ, năng lực mới là thứ quan trọng nhất! Còn nữa, chú hai của cháu cũng đã nhiều tuổi, không thể giúp được gì cho cháu nữa. Khoan nói đến chuyện khác, chỉ nói đến chuyện quan hệ trong công ty, trước giờ cháu đều ít khi quan tâm. Công việc của tập đoàn rất bận rộn, nặng nề, chú hai sợ rằng cháu tạm thời không cách nào thích ứng nổi. Về điểm này, không ai có thể làm tốt hơn anh hai cháu. Nhưng hôm nay anh hai của cháu vừa đi, nội bộ công ty đã rối tinh rối mù, cháu không nắm rõ tình hình công ty, đột nhiên lại leo lên vị trí lãnh đạo thì sẽ làm loạn trận tuyến, đây chính là điều mà chú hai lo lắng!"
Hiện giờ, bên trong tập đoàn đang thiếu một người lãnh đạo, giống hệt như cả giang sơn không có hoàng đế cai trị.
Hội Đồng Quản Trị đã làm ầm lên.
Có câu nói, nước không thể một ngày không có vua.
Chính là đạo lý này.
Sắc mặt Mộ Yến Thừa chuyển biến đột ngột, trong nháy mắt trở nên xanh mét, Mộ Lâm Phong ném anh ta lên tận chín tầng mây, lại dạy cho anh ta một bài học cảnh tỉnh, đây tuyệt đối là một sự đả kích sâu sắc.
Anh ta tức giận đến mức đỏ mặt, thế nhưng lại không dám nói gì.
Mộ Lâm Phong liếc mắt nhìn anh ta một cái, trong lòng biết rõ năng lực của đứa cháu này không bằng một góc của Mộ Nhã Triết, nhưng mấu chốt vẫn là thiếu kiên nhẫn, nhìn xem, Nhã Triết từ chức còn chưa đến một ngày, thằng nhóc này đã kích động xông vào tổng bộ, dáng vẻ cứ như là hoàng tử vội vàng muôn đăng cơ, quả thực là khiến ông ta phải thất vọng.
Sau khi Mộ Nhã Triết từ chức, rốt cuộc là ai có thể thay anh đảm nhiệm chức vụ này?
Ông ta đã suy xét đến vấn đề này rất lâu, cả một đêm không thể chợp mắt, trong đầu vẫn không ngừng băn khoăn.
Càng nghĩ lại càng cảm thấy đúng là không có ai thích hợp.
Giữa rất nhiều người được đề cử, Mộ Yến Thừa tuyệt đối không phải là người xuất sắc nhất.
Nhà họ Mộ còn rất nhiều người có năng lực, nhưng những người này không phải xuất thân từ chi thứ thì cũng là không đủ trung thành với ông ta.
Ông ta nhìn Mộ Yến Thừa lớn lên, cũng giống như Mộ Nhã Triết, đều là người được ông ta nâng đỡ, khoan nói đến năng lực, ít nhất thì Mộ Yến Thừa cũng tuyệt đối trung thành với ông ta.
Còn những người kia, ông ta không có cách nào.
Đã vấp ngã một lần trên người Mộ Nhã Triết cũng đủ nếm quả đắng rồi, ông ta không muốn mình tốn công tốn sức bồi dưỡng ra một nhân tài, sau này lại trở thành con sói quay ngược lại cắn ông ta nữa.
Tạm thời Mộ Yến Thừa là người thích hợp nhất trong lòng ông ta, nhưng ông ta cũng không có ý định thể hiện rõ suy nghĩ trong lòng, nếu không thằng nhóc này sẽ khó tránh khỏi kiêu căng ngạo mạn!
Phải tiến hành từ từ mới đảm bảo được.
Vì thế, Mộ Lâm Phong nhìn Mộ Yến Thừa với vẻ mặt mất mát ở bên cạnh, chậm rãi nói: "Hôm qua, cô Thục Mẫn của cháu có nói với chú về chuyện của cháu! Bọn chú nói chuyện điện thoại một lúc lâu, bà ấy rất ủng hộ cháu, cho rằng cháu hoàn toàn có khả năng.
Trên mặt Mộ Yến Thừa không có bao nhiêu vui mừng.
Mộ Thục Mẫn ủng hộ thì có ích gì?
Quan trọng nhất vẫn là Mộ Lâm Phong, nếu Mộ Thục Mẫn ủng hộ mà Mộ Lâm Phong không đồng ý thì cũng chẳng phải là vô ích hay sao?
Mộ Yến Thừa chỉ "ừm" một tiếng, dáng vẻ có phần thờ ơ.
Sau đó lại nghe Mộ Lâm Phong nói: "Mặc dù chú cảm thấy cháu làm việc không đủ chắc chắn, năng lực vẫn còn hạn chế, lúc xử lý mọi chuyện cũng có phần nóng nảy, thế nhưng niệm tình cháu trung thành và tận tâm, chú cũng muốn cho cháu một cơ hội."
Mộ Yến Thừa nghe xong thì kinh ngạc mở to cả hai mắt, ánh mắt sáng rực.
"Chú hai, chú..."
Mộ Lâm Phong tiếp tục nói: "Bây giờ cháu nên ở nhà, sắp xếp lại chuyện làm ăn của tập đoàn cho rõ ràng! Chú sẽ phái người đưa tài liệu cho cháu, cháu trở về làm quen với việc làm ăn của tập đoàn trước, nếu không, cho dù chú có nâng đỡ cháu thì cũng chỉ là làm trò cười cho người khác mà thôi! Có thời gian chạy đến đây làm loạn, chi bằng học cách quản lý công ty cho tốt."
"Vâng, cháu hiểu rồi ạ!" Mộ Yến Thừa gật gật đầu, cố che giấu vẻ vui mừng vào trong lòng, ngoài mặt duy trì vẻ bình tĩnh.
Mộ Lâm Phong lại nói: "Làm người thừa kế thì sẽ phải bị toàn bộ các cổ đông kiểm duyệt. Đến lúc đó, nếu ngay cả chuyện trong công ty mà cháu cũng không biết, vậy thì khác nào tự biến mình thành trò cười cho thiên hạ, còn làm chú bị mất mặt?"
"Chú hai nói như vậy là đã thừa nhận Yến Thừa sao?"
Mộ Yến Thừa vô cùng vui mừng.
Mộ Lâm Phong nói tiếp: "Có ủng hộ cháu không thì tạm thời chưa thể nói được, vẫn còn phải chờ xem biểu hiện của cháu như thế nào đã!"
Mộ Yến Thừa gật gật đầu, như thế này cũng đủ cho anh ta vui mừng khôn xiết.
Mộ Lâm Phong nói: "Lát nữa chú còn cuộc họp, tự cháu lo liệu đi!"
"Vâng!"
Mộ Yến Thừa nhìn ông ta rời đi, Mộ Lâm Phong đi được mấy bước, dường như nhớ ra chuyện gì, đột nhiên quay người lại nhìn anh ta.
Mộ Yến Thừa còn tưởng rằng xảy ra biến cố gì, trong lòng hoảng hốt, không ngờ lại nghe ông ta nói: "Chú thấy nền móng của cháu ở nhà họ Mộ còn chưa vững, nếu bây giờ mà nâng đỡ cháu thì chưa chắc đã được người ta thích. Chú nghĩ rồi, bây giờ tuổi cháu cũng không còn nhỏ, nên tính đến chuyện lấy vợ sinh con được rồi! Bây giờ chú muốn sắp xếp cho cháu một hôn sự, không biết cháu nghĩ thế nào?"
Nếu đổi lại là Mộ Nhã Triết, lúc này chắc chắn đã cự tuyệt ông ta.
Anh chưa từng nghe theo sự sắp xếp của bất kỳ ai, từ sau khi Vân Thi Thi xuất hiện, cái tính ngang ngược của anh lại ngày càng nghiêm trọng.
Nhưng Mộ Yến Thừa là người biết lựa mặt gửi lời, huống hồ Mộ Lâm Phong có coi trọng anh ta thì mới bắc một cái thang cho anh ta leo lên, dại gì mà anh ta không nắm chắc lấy cơ hội này?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc