Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1091

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Chuyện này tôi cần phải suy nghĩ một chút! Chuyện kế thừa gia chủ không nên lỗ mãng, tạm thời không nên vội vàng.”
Mộ Lâm Phong nói như vậy, chậm rãi đứng dậy, chống gậy, sắc mặt ưu sầu rời đi.
Ngày đó, Mộ Thục Mẫn tới tìm ông ta, nhắc đến chuyện này, kỳ thật trong lòng Mộ Lâm Phong, không thể tiếp nhận Mộ Yến Thừa.
Tuy Mộ Thục Mẫn đồng ý nâng đỡ Mộ Yến Thừa lên cao, nhưng ở trong mắt Mộ Lâm Phong, chỉ là ý kiến của đàn bà mà thôi.
Ông ta không tiếp nhận vì nghĩ rằng Mộ Yến Thừa không có tư cách kế nhiệm vị trí gia chủ.
Anh ta không có năng lực như vậy, cũng không có đủ năng lực để đảm nhận vị trí này.
Sở dĩ hôm nay triệu tập mọi người, cũng gọi Mộ Yến Thừa đến, đơn giản là có ý đồ lợi dụng anh ta, chọc giận Mộ Nhã Triết, đe dọa dụ dỗ, hy vọng có thể tạo ra ý thức nguy cơ cho Mộ Nhã Triết, cho anh biết, vị trí gia chủ của nhà họ Mộ, không phải không có anh không được!
Ông ta vốn chắc chắn, thằng nhóc này, cho dù miệng độc, một khi gặp phải chọn lựa, nhất định sẽ hiểu được rõ ràng lợi hại, tuyệt đối không phạm phải hồ đồ!
Nhưng mà càng về sau, Mộ Lâm Phong lại ý thức được, người phụ nữ tên Vân Thi Thi này, trong cảm nhận của ông ta, vậy mà chiếm vị trí quan trọng như vậy!
Ông ta sai lầm rồi, quá sai rồi, trong một đêm, toàn bộ chiến thắng đều biến mất!
Mất đi Mộ Nhã Triết, Mộ thị là giang sơn sụp đổ hơn nửa!
Lần này, đến lượt ông ta không thoải mái trong lòng rồi!
Thằng nhóc này, trái lại thoải mái đến tàn nhẫn như vậy?
Dự đoán Mộ thị không có anh, tất sẽ rối loạn!
Những người khác không hiểu trong đó, nhưng Mộ Lâm Phong lại hiểu rõ, kế tiếp Mộ thị, nhất định sẽ trải qua một hồi gió tanh mưa máu.
Haizz!
Thất sách thất sách rồi!
Sau khi Mộ Lâm Phong rời đi, Mộ Yến Thừa mặt ngoài miễn cưỡng duy trì trấn định, nội tâm lại vừa nóng vừa giận!
Anh ta vốn cho rằng, kế tiếp nên đến lượt anh ta ngồi lên, nhưng Mộ Lâm Phong cứ rời đi như vậy, kế hoạch của anh ta sẽ thế nào đây?
Anh ta trăm phương ngàn kế dự tính lâu như vậy, kết quả là, sẽ không có biến hóa gì đấy chứ?
Anh ta nhạy cảm ý thức được, Mộ Lâm Phong cũng không hài lòng về anh ta, cực kỳ hiển nhiên, không muốn giao vị trí gia chủ này cho anh ta.
Như vậy, ông ta muốn nâng đỡ ai lên đây?
Hẳn là không đâu, anh ta bận rộn một lúc lâu, lại là công dã tràng sao?
Mộ Thục Mẫn thấy Mộ Yến Thừa cố nén bất mãn, vẻ mặt ẩn nhẫn, trong lòng cũng thấy thẹn, âm thầm trấn an nói, “Chú hai của cháu chưa điều chỉnh tốt tâm tình! Đợi qua đêm nay, cô sẽ đi đến chỗ anh ấy tìm hiểu xem, nhìn xem anh ấy có dự dịnh gì tiếp theo! Chuyện này cũng không thể sốt ruột được, cho dù hôm nay tuyên bố nâng đỡ cháu lên cao, lòng người không phục, vị trí này cũng không chắc chắn, không nên nóng vội.”
Mộ Yến Thừa vẫn luôn ấm ức nói, “Đây là chú hai không chấp nhận cháu sao? Hay là cho rằng cháu không đủ tư cách, không bằng anh hai ưu tú như vậy…”
“Yến Thừa, cháu đừng nghĩ ngợi lung tung! Càng là lúc này, đừng làm mình rối loạn.”
“Dạ, cô, cháu nghe lời cô.”
Mộ Yến Thừa lùi một bước, thỏa hiệp.
Mộ Thục Mẫn hài lòng cười.

Sau khi rời khỏi nhà họ Mộ, trên đường về nhà, Mộ Nhã Triết ngồi ở ghế sau, Hữu Hữu ngồi trong lòng, nhưng mà tâm tình của anh có vẻ không tốt, từ đầu đến cuối, ngó ra ngoài cửa sổ, trầm mặc không lên tiếng.
Vân Thi Thi thấy, tâm tình cũng trầm trọng thêm vài phần.
Đêm nay, tâm tình anh chắc chắn không thể tốt.
Chưa nói tới cái gì không nỡ, chỉ là dù sao vứt bỏ nhiều năm tâm huyết như vậy, trong lòng tất nhiên không thoải mái.
Cô chậm rãi chạm lên mu bàn tay anh.
Mộ Nhã Triết cũng không có quay đầu, chỉ là trở tay, cùng cô mười ngón tay đan vào nhau.
“Có phải trong lòng rất khổ sở không?”
Cô nhỏ giọng hỏi, lại có chút chột dạ.
Dù sao sự việc thành ra như vậy là vì cô.
Khó tránh khỏi, có một loại cảm giác áy náy!
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần liếc mắt nhìn nhau một cái, ăn ý im miệng không nói.
Mộ Nhã Triết lại trầm giọng nói, “Em đừng nghĩ ngợi lung tung! Anh không cảm thấy khổ sở!”
Cho dù an ủi như vậy, nhưng mà Vân Thi Thi vẫn cảm nhận được chút buồn bã lúng túng.
Hữu Hữu đột nhiên nói, “Cha, cha còn có mẹ mà! Còn có con và Tiểu Dịch Thần, chúng con là hậu thuẫn vững chắc nhất của cha!”
Cậu còn chưa nói ra không sao cả, mới mở miệng, Vân Thi Thi đột nhiên phản ứng kịp, ánh mắt di chuyển nhìn chằm chằm cậu, âm trầm hỏi, “Hữu Hữu, mẹ cảm thấy, con có vẻ nên thẳng thắn giải thích với mẹ một phen nha.”
Hữu Hữu nghiêng đầu, cố ý ra vẻ đáng yêu, bộ dạng mờ mịt, ánh mắt mờ mịt, “Mẹ, mẹ muốn con giải thích chuyện gì?”
“Chuyện xảy ra hôm nay?”
“Hôm nay ạ?”
Hữu Hữu vẫn làm bộ đáng yêu, đôi mắt to chớp chớp, không nghe hiểu lời cô như trước.
Vân Thi Thi hừ lạnh một tiếng, lập tức vươn tay, véo lỗ tai cậu.
“Oa - -!”
Hữu Hữu ấm ức kêu to, “Mẹ! Mẹ… Buông tay ra, đau quá…”
“Còn không ngoan ngoãn thành thật khai báo! Cái gì mà ‘San bằng Mộ thị’, lời nói hùng hồn như vậy, rốt cuộc con lấy đâu ra dũng khí nói như vậy?”
Tiểu Dịch Thần ở bên cạnh từ từ nói, “Hữu Hữu, em vẫn nên nhanh chóng thành thật khai báo đi? Nếu không thì, đêm nay em phải khai báo trong tay mẹ rồi.”
Hữu Hữu lập tức hướng Mộ Nhã Triết xin giúp đỡ, “Cha à! Cha… Giúp con…”
Mộ Nhã Triết làm như không thấy, khẽ nói, “Ngoan, khai báo thôi.”
Nghiệp chướng của mình, anh không có trách nhiệm thay cậu thu dọn tàn cục!
“Lại còn nhớ đến viện binh sao?”
Vân Thi Thi cười, lực đạo trên tay mạnh hơn.
Hữu Hữu không thể chịu được, nước mắt ròng ròng nói, “Mẹ! Đau quá… Mẹ bình tĩnh một chút, nghe con giải thích!”
“Được.”
Vân Thi Thi buông tay ra, tao nhã ôm ***, bình tâm, tĩnh khí, mỉm cười, “Mẹ cho con cơ hội giải thích.”
Hữu Hữu hít sâu một hơi khí lạnh, lập tức khai báo thân phận của mình.
Đương nhiên, lược bớt bối cảnh của tập đoàn Cự Phong, sở dĩ cậu tránh thân phận này, là không muốn K**h th**h cô.
Tiến hành theo chất lượng thôi!
Nếu lập tức nói ra hết, cậu sợ mẹ căn bản chịu không nổi, không thể tiếp nhận sự thực này.
Từ lúc cậu năm tuổi chính thức tiếp nhận chức vụ cổ đông cao nhất của công ty Nhạc Trí, mãi đến khi trở thành tổng giám đốc tiền nhiệm, hơn nữa Lý Hàn Lâm là người quản lý đặc biệt, theo giá trị con người của cậu hiện giờ tăng lên đến mười mấy triệu, Nhạc Trí lại đưa ra thị trường, đến lúc đó, dự đoán giá trị thị trường sẽ đạt tới quy mô chưa từng có.
Sau khi nói xong những chuyện này, Hữu Hữu thở dài một tiếng, “Tuy Nhạc Trí có năng lực, có lẽ khó có thể chống đối với Mộ thị, nhưng mà cũng tuyệt đối không mặc cho bọn họ tùy tiện nhào nặn vo tròn. Mẹ, con chỉ muốn cho mẹ biết, chúng ta không phải dễ bị bắt nạt như vậy.”
Vân Thi Thi nghe xong, lại nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt trợn tròn, rất lâu sau còn chưa hồi thần.
Nhạc Trí sao?
Nhạc Trí… Không phải là công ty chuyên cung cấp đồ chơi thứ nhất toàn cầu sao?
Cô nhìn tin tức, tin tức nói Nhạc Trí muốn đưa ra thị trường, tin tức trung tâm.
Cho đến nay, cô cực kỳ thích các sản phẩm của Nhạc Trí, tặng quà cho Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, phần lớn là mua ở Nhạc Trí.
Nhưng Hữu Hữu vừa mới nói, khi cậu năm tuổi đã ngồi ghế thiết kế đồ chơi rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc