Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1085

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Tôi chẳng qua chỉ đang nói đạo lý mà thôi. Tôi thấy nhà giàu các người cũng chẳng phải là hạng có văn hóa gì! Cũng chẳng biết các người dựa vào đâu mà cho rằng mình xuất chúng hơn người khác? Nói về tu dưỡng hay là về lễ giáo thì nhà họ Mộ các người cũng chỉ được cái mẽ bề ngoài mà thôi. Nhà họ Mộ nổi tiếng mấy trăm năm nay, đúng là cũng có thể coi là quý tộc, nhưng mà ngoài tiền bạc của cải từ xưa truyền lại, nhà các người còn có cái gì? Quy củ phép tắc của tổ tông đều đã bị các người làm mất hết rồi, chỉ còn lại một đống cặn bã hủ tục mà thôi! Giáo dưỡng là cái thứ mà các người không có, vậy thì dựa vào đâu mà các người đòi hỏi người khác? Các người không cảm thấy như vậy là rất hoang đường sao? Nếu muốn người khác tôn trọng các người, vậy thì các người phải tôn trọng người khác trước đã, đây là một phép tắc lễ giáo cơ bản, thế mà các người không hiểu sao?"
Vân Thi Thi chậm rãi nói xong, lời lẽ rất có khí thế.
Một đống người đang ngồi ở đây, thế mà không một ai có thể đứng ra cãi lại lời cô, ai cũng bị cô làm cho tức giận.
Thì ra người phụ nữ này lại ăn nói lưu loát như vậy, nói vài câu đã vạch ra cái bộ mặt bẩn thỉu của bọn họ, nhưng vấn đề chính là bọn họ đều không biết phải phản bác như thế nào!
Mỗi câu mỗi chữ của cô đều vô cùng sắc bén, cho dù khó nghe nhưng lại đều có lý, bọn họ không thể bắt bẻ được.
Mộ Thục Mẫn nổi giận lôi đình: "Cô..."
Vân Thi Thi không hề luống cuống, lạnh lùng nghênh đón ánh mắt bà ta.
Mộ Thục Mẫn không nói được cô, quay đầu lại nói với Mộ Lâm Phong: "Anh hai, con nhóc này không biết kiếm đâu ra lắm lời ngụy biện như vậy? Anh đừng có tốn nước miếng với nó nữa, cứ trực tiếp hạ tối hậu thư đi! Em thấy cô ta chính là R*ợ*u mời không uống lại muốn uống R*ợ*u phạt đấy!"
Mộ Lâm Phong nhịn đến mức cơ mặt C*ng c*ng, khóe môi giật giật không ngừng.
Ông ta liên tục tự nhủ mình phải duy trì phong độ, không thể vì một kẻ bề dưới ngông cuồng mà tự biến mình thành trò cười.
Ông ta cố nén lửa giận, miễn cưỡng tỏ vẻ bình tĩnh, nói: "Tôi chẳng quản lắm chuyện như vậy, tôi chỉ muốn cô biết rõ một chuyện này! Vân Thi Thi, cho dù cô có yêu Nhã Triết hay không thì tôi vẫn khuyên cô một câu, hãy biết buông tay đúng lúc, đừng để vừa tự hại mình lại vừa làm liên lụy đến nó!"
"Tôi thật sự không hiểu nổi lời này của ông." Vân Thi Thi tao nhã mỉm cười, hỏi lại: "Ông có ý gì, có thể nói rõ không? Không cần phải lòng vòng như vậy đâu, tôi là kẻ quê mùa, nghe không hiểu mấy lời sâu sắc của ông!"
Mộ Lâm Phong cười lạnh một hồi, sau đó nói: "Tôi sẽ cho cô một khoản tiền, muốn bao nhiêu là tùy ý cô! Nhưng mà phải có một điều kiện tiên quyết, chính là cô phải ly hôn với Nhã Triết, còn nữa, không được dính dáng gì đến quyền nuôi dưỡng hai đứa nhóc!"
Ông ta vừa dứt lời, Vân Thi Thi hơi ngớ ra một hồi, bỗng dưng bật cười thành tiếng.
"Cô cười cái gì?" Mộ Thục Mẫn thẹn quá thành giận, nói: "Chúng tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cô, cô bỗng dưng cười như thế là có ý gì hả?"
"Cho tôi một khoản tiền sao?"
Vân Thi Thi lặp lại lời này một cách giễu cợt, trong mắt chứa ý cười: "Muốn bao nhiêu là tùy ý tôi quyết định sao?"
Thấy cô giống như đã mắc câu, trong lòng Mộ Lâm Phong lập tức trở nên vui vẻ, nhanh miệng nói: "Đương nhiên! Chỉ cần cô đáp ứng điều kiện của tôi, tôi sẽ cho cô một tấm chi phiếu, muốn con số bao nhiêu thì tùy ý cô điền!"
"Đúng là điều kiện rất hấp dẫn!" Vân Thi Thi híp mắt, giọng nói lại trở nên lạnh lẽo.
"Xem ra ông đúng là rất hào phóng nhỉ? Cho tôi một khoản tiền, ông lại nói ra dễ dàng như thế, thảo nào người ta đều nói nhà họ Mộ tiền bạc vô số, bây giờ xem ra đúng là có căn cứ thật."
Vân Thi Thi bỗng nhiên cười nhạt, giọng nói lạnh lùng: "Thế nhưng tôi lại chưa từng nghe nói rằng tôn nghiêm của một người cũng có thể công khai ra giá như vậy!"
Mộ Thục Mẫn cười giễu, còn tưởng rằng Vân Thi Thi đang tỏ vẻ, cho nên làm bộ như khuyên bảo cô: "Thật ra đã nói đến mức này thì cô cũng không cần phải giả bộ trước mặt chúng tôi nữa! Vân Thi Thi, cô cũng đừng cố tỏ vẻ thanh cao, trên đời này có ai là không thích tiền cơ chứ? Nếu như cô không cần tiền thì đã chẳng cần phải vào giới giải trí để lăn lộn làm gì! Nếu cô đồng ý, chúng tôi sẽ cho cô một khoản tiền, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Có khoản tiền này rồi, cô cần gì phải đi làm diễn viên nữa, chỉ cần sống an nhàn thoải mái cả đời mà thôi! Đứng từ góc độ của cô, tôi khuyên cô một câu, cô còn trẻ, trên đời này cũng không thiếu đàn ông tốt, cô cần gì phải cố chấp bám lấy Nhã Triết nhà chúng tôi như vậy?"
Mộ Thục Mẫn nói rất thuyết phục.
Điều này không khỏi khiến Vân thi Thi nhớ tới một chuyện.
Mộc Tịch từng kể qua với cô, ở Đài Loan có một nhóm nhạc nữ, trong đó có một thành viên có quan hệ yêu đương với một anh chàng giàu có, qua lại hai năm, tình cảm rất tốt, coi như là đã bước nửa bàn chân vào cửa nhà giàu. Thế nhưng giữa lúc tình cảm đang rất tốt đẹp thì lại vấp phải sự phản đối từ gia đình đằng trai.
Trong lúc tình hình đang căng thẳng thì cô gái kia lại phát hiện ra mình mang thai, cho nên mới nói chuyện này cho người bạn trai giàu có kia.
Người bạn trai kia nghe mẹ mình khuyên bảo thì mới ngả bài với cô gái, bảo cô ta phải bỏ đứa bé đi, cho dù có sinh ra thì cả dòng họ anh ta cũng sẽ không chấp nhận.
Nhưng cô gái kia lại khư khư cố chấp, trong lòng cho rằng chỉ cần sinh đứa bé ra thì gia đình anh chàng kia sẽ phải vì đứa bé mà cho cô ta bước vào cửa.
Cô ta lén lút chạy ra nước ngoài, sinh ra một bé gái, khi cô ta đang ôm mộng sắp được đặt chân vào cửa nhà giàu thì mẹ của chàng trai kia lại tìm đến.
Quen biết đã lâu, thế nhưng đó là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy mẹ của bạn trai mình, thực sự là một phu nhân cao quý sang trọng.
Mặc dù chỉ là người vợ thứ tư trong nhà, thế nhưng bà ta đã sớm quản lý cả dòng họ, lúc gặp cô gái kia, bà ta tỏ thái độ rất rõ ràng, nói rằng cho dù cô ta dùng thủ đoạn gì thì cũng đừng hòng bước chân vào dòng họ. Chỉ là đứa bé đã được sinh ra, cho nên dòng họ đồng ý sắp xếp cho đứa bé này được nuôi dưỡng ở nước Anh, thế nhưng cô ta phải lập tức chia tay với chàng trai kia, đổi lại sẽ nhận được một khoản bồi thường với con số trên trời.
Mặc dù cô gái kia rất yêu bạn trai của mình, thế nhưng nhìn thấy anh ta tuyệt tình như vậy thì cũng đáp ứng điều kiện của mẹ anh ta.
Cô ta hiểu rất rõ bạn trai mình chẳng có thể chống đối được cả dòng họ, hơn nữa mẹ anh ta quá mức tàn nhẫn, bà ta còn đe dọa rằng nếu cô ta còn dùng bất cứ thủ đoạn nào thì sẽ không chừa cho cô ta đường sống.
Đạt được số tiền bồi thường cao ngút này, cô ta liền nhanh chóng đồng ý.
Dường như đây là một thói quen của nhà giàu, họ cho rằng chỉ cần dùng tiền là có thể giải quyết mọi phiền toái, kể cả đối với phụ nữ.
Nhưng Vân Thi Thi lại không giống vậy.
Trẻ con thì không thể không có mẹ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc