Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1033

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Không phải anh ta còn hời hợt nói, không đau sao?
Năm tiếng trước, anh ta còn sinh long hoạt hổ, vì sao bây giờ nằm trong phòng này, âm khí u ám...
Mấy bác sĩ đi vào trong phòng, trong tay cầm báo cáo, một mặt nghiêm túc, giống như trao đổi cái gì.
Vân Thi Thi nhìn bọn họ lông mày nhíu chặt, chỉ nghe được "xác nhận", "tử vong", mấy từ ngữ lạnh lùng, trong nháy mắt khiến người sững sờ nguyên chỗ, thân thể cứng ngắc.
Tần Chu đứng ở một bên, bỗng nhiên nhíu mày, trên mặt hiện ra khó có thể tin.
Hoa Cẩm... ૮ɦếƭ rồi?!
Làm sao có thể...
Anh ta có chút không thể tiếp thu được sự thật này.
Tần Chu đi ra phía trước, nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay Vân Thi Thi, muốn dìu cô đứng lên, đã thấy cô thất hồn lạc phách quỳ một chân trên đất, trừng lớn hai con ngươi, nước mắt tràn mi mà ra.
"Hoa Cẩm, anh không thể ૮ɦếƭ..."
Giọng nói ấm áp vẫn còn hiện rõ trước mắt, nhưng mà cảm giác tử vong trước mắt vây quanh cô, như thế nào cũng không thể tiếp thu được hiện thực tàn khốc này.
"Thi Thi, bình tĩnh một chút..."
Tần Chu không đành lòng, đỡ cô đứng lên.
Vân Thi Thi che mặt, nghẹn ngào khóc gào.
Tiếng khóc của cô, kinh động đến mấy bác sĩ, bọn họ lập tức vây quanh, tiến hành trấn an người nhà.
"Cô gái này, xin cô nén bi thương, không cần tổn hại thân thể."
"Thế sự vô thường, người mất đã đi, người sống hẳn nên mỉm cười mặt đối cuộc sống."
"Cuộc sống không như ý tám chín phần mười..."
...
Vân Thi Thi một câu cũng nghe không lọt, chỉ lo che mặt khóc, thương tâm gần ૮ɦếƭ.
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân gấp rút.
Một người đàn ông khóc tê tâm liệt phế truyền tới.
"Hinh Nhi, Hinh Nhi..."
Tần Chu ngẩn người, không hiểu sao xoay người lại, đã nhìn thấy một người đàn ông tầm 29, 30 lảo đảo chạy vào, nhào tới giường bệnh nhuốm máu, ôm thi thể lớn tiếng khóc rống lên.
"Hinh Nhi... Hinh Nhi A!!! Là ai giết... Là ai giết em thành như vậy?! Là một người tốt, nói không còn... là không còn thế nào!? Sáng sớm nay còn thấy em tốt mà!"
Người đàn ông vừa gào vài tiếng, không đợi Vân Thi Thi có phản ứng, ngoài cửa lại chạy vào mấy người nhà, có nam có nữ, bổ nhào bên giường bệnh kêu khóc.
"Hinh Nhi!"
"Con gái... Con gái ngoan..."
"Không được ૮ɦếƭ, con không thể ૮ɦếƭ! Con nhẫn tâm vứt bỏ chồng và con của mình sao?..."
...
Một trận tiếng khóc gần như đinh tai nhức óc, triệt để khiến Vân Thi Thi và Tần Chu mơ màng.
Nhất là Vân Thi Thi, hai hàng nước mắt còn rơi trên mặt, biểu lộ nhất thời không biết là nên tiếp tục khóc, hay là dừng lại xem đây là tình huống gì.
Hinh Nhi?
Hinh Nhi gì?
Nhận lầm thi thể sao.
Vân Thi Thi và Tần Chu lúng túng nhìn nhau một chút, ngay khi hai người ngây người, người đàn ông xông tới đầu tiên bỗng nhiên kích động đứng dậy, xoay người, khí thế hung hăng nhìn thoáng qua Tần Chu, bước nhanh tới, nắm chặt cổ áo của anh ta.
Tần Chu càng cảm thấy không hiểu, nhíu mày nhìn anh ta chằm chằm: "Làm gì vậy!?"
"Là anh sao! Phải anh hay không? Là anh hại ૮ɦếƭ Hinh Nhi của tôi không?!"
Người đàn ông kia kích động phun nước bọt lên mặt Tần Chu.
Tần Chu càng dở khóc dở cười: " Tôi không hiểu anh đang nói cái gì!?"
Hinh Nhi gì?
Anh ta cũng không nhận ra.
Mấy bác sĩ đứng ở một bên xông lại giải vây: “Anh này, bình tĩnh một chút. Tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi! Người này không phải cái tên vô lại đâm vợ anh đâu, cái tên vô lại kia cũng bị thương, chỉ có điều hiện tại hắn ta đang ở đồn cảnh sát để thẩm vấn!”
Người đàn ông kia nhận ra bản thân đã hiểu lầm, lập tức buông Tần Chu ra, có chút áy náy.
Tần Chu sửa lại vạt áo bị nhăn, nhìn về phía giường bệnh một chút nhưng cơn giận còn đó, anh ta cố nén, ôn hòa nhã nhặn nói: “Người ở trên giường, là vợ anh?”
“Vâng, các người là...”
Vân Thi Thi trong lúc nhất thời, biểu hiện khác lạ nhưng không nói gì.
Cô đi tới, cẩn thận nhấc tấm vải trắng lên, nhìn đến mái tóc dài của người ૮ɦếƭ, thở dài một hơi, rồi che lại.
“Cô làm gì vậy hả!?”
Người đàn ông kia sắc mặt tái nhợt tiến lên, đẩy cô ra, mắt nhìn cô chằm chằm, hiển nhiên đối với hành động cực kỳ vô lễ của cô vô cùng oán giận.
“Xin lỗi! Ngại quá, hiểu lầm, hiểu lầm...”
Ngoài cửa, bỗng nhiên truyền tới âm thanh lúng túng của một người phụ nữ.
“Tổng giám đốc Tần, Thi Thi, các người....Đang làm gì thế?”
Vân Thi Thi và Tần Chu quay đầu lại, liền nhìn thấy Vũ Kỳ.
“Vũ Kỳ?” Tần Chu đặc biệt kinh ngạc.
“Các người...”
Vũ Kỳ liếc mắt nhìn thi thể ở đằng trong, không nói câu nào, cười lúng túng: “Các người phải chăng nhận lầm người?”
...
Nửa giờ sau, trong phòng bệnh.
Hoa Cẩm lẳng lặng nằm trên giường, mặt tái nhợt, gầy gò.
Anh ta nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt đẹp đẽ nhưng giờ khắc này, bởi vì mất máu quá nhiều, mà không còn sắc hồng nữa.
Anh ta rất gầy, bình thường, nhờ vào trang điểm còn có thể che giấu.
Bây giờ, bỏ đi tất cả son phấn, khuôn mặt thon gầy kia lộ ra.
Anh ta quá gầy.
Người mất máu quá nhiều, cần truyền hai bịch máu.
Vân Thi Thi ngồi ở một bên, liếc mắt nhìn tấm biển trên lơ lửng trên giường, viết tên thật của Hoa Cẩm – Dung Cẩm.
Hóa ra, đây là tên thật của anh ta.
Dung Cẩm...
Anh ta mà khoan dung à?
Vân Thi Thi ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào mặt Hoa Cẩm.
Trong phòng bệnh, ngoại trừ cô và Hoa Cẩm còn có người đại diện của Hoa Cẩm, Quý Vũ Kỳ.
Lúc ngồi chung trên máy bay, Vân Thi Thi nói chuyện cũng khá hợp với Quý Vũ Kỳ.
Tần Chu đi ra ngoài, phụ trách chuẩn bị mọi việc.
Xác nhận được cả hai người đều không quá đáng lo, nhưng mà còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Quý Vũ Kỳ ngồi ở một bên giường, vừa gọt táo vừa thở dài: “Hơn nửa đêm nhận được điện thoại của bệnh viện, nói rằng Hoa Cẩm bị thương, tôi sợ đến mức khóc trên xe từ nhà đến bệnh viện! Bác sĩ nói, một đao đâm trúng ruột thừa, chỉ cần cắt thôi, không có gì phải lo lắng, chỉ là mất máu quá nhiều nên cần truyền máu. Có điều, vết thương trên bụng thì cần phải giải quyết, chỉ sợ đến lúc quay đến đấy thì hơi khó xử.
Quý Vũ Kỳ vẫn cứ vì sự nghiệp sau này mà lo lắng.
Cô ta khá là lo lắng, Hoa Cẩm bị thương như vậy, như vậy chỉ sợ gặp một ông chủ khó chơi lại còn phải bồi thường hợp đồng với giá trên trời nữa.
Thứ hai, có vết thương trên người, đối với một nghệ sĩ mà nói, đấy là cái tối kỵ.
Vân Thi Thi bỗng nhiên cảm thấy đau lòng cho Hoa Cẩm.
Quý Vũ Kỳ hẳn là người thân cận với Hoa Cẩm nhất.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc