Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1021

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trong quá trình bầu phiếu, danh sách cuối cùng được giữ bí mật, mãi đến khi công bố trong lễ trao giải, mới công bố tất cả số phiếu người đoạt giải nhận được.
Những thứ này đều chứng thực là công bằng.
Bởi vậy giải thưởng người mới xuất sắc trong phim điện ảnh là giải thưởng duy nhất không được sắp đặt.
Người mới xuất sắc nhất có tổng cộng mười người.
Vân Thi Thi cẩn nhận nhìn qua danh sách, mãi đến trước khi đóng cửa bầu phiếu, tên của cô vẫn ổn định xếp thứ nhất trong danh sách.
Hiệu ứng ‘Quả trám’ đúng là rất tốt.
Trên màn hình cực lớn, bắt đầu cắt nối biên tập các diễn viên đại biểu cho các tác phẩm.
Trong đó có Vân Thi Thi diễn trong tác phẩm ‘Quả trám’, cắt nối biên tập lại phim làm cho nhiều người ở hiện trường H**g phấn lên, vỗ tay như sấm.
Vân Thi Thi bị dọa ngay tại chỗ.
“Những người này đều là thủy quân sao?”
“Làm sao có thể…”
“Vậy bọn họ cũng cổ vũ quá rồi…?”
Vân Thi Thi vẫn khó thể tin như cũ.
Tần Chu lại cười ha ha, “Con nhóc này, em không biết em diễn ‘Doãn Hạ Thuần’ làm biết bao nhiêu cây cao lương trong giới giải trí ૮ɦếƭ mê sao? Nếu không thì em cho rằng, khen em ưu tú đều là an ủi em sao? Qủa thật biểu hiện của em cực kỳ xuất sắc.”
Vân Thi Thi có chút áy náy cười.
Hàn Ngữ Yên đứng ở trên đài, tao nhã nhìn thoáng qua giấy trong tay, mỉm cười với microphone tuyên bố: “Giải thưởng người mới xuất sắc nhất thứ mười của giải Kim Ưng cuối cùng cũng có chủ - -”
Mọi người nín thở tập trung, yên tĩnh không một tiếng động.
“Vân Thi Thi, Hoa Cẩm! Chúc mừng hai người!”
Quả nhiên giống như những lời Tần Chu đoán vậy.
Cô thật sự chiếm được giải thưởng người mới.
Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm, giải thưởng người mới này, Vân Thi Thi nhận được đúng như mọi người mong muốn.
Giải thưởng vừa được nêu lên, màn ảnh rất nhanh chiếu đến Vân Thi Thi.
Vân Thi Thi mỉm cười, cho dù nhận được giải thưởng người mới, nhưng mà trên mặt cô là ung dung lạnh nhạt, tất nhiên không có quá nhiều biểu tình kinh ngạc, có vẻ cực kỳ bình tĩnh.
Mọi người kinh hãi.
Một người mới có thể có thái độ trầm ổn ứng đối với giải thưởng lớn, đúng là không dễ dàng.
Tần Chu vừa vỗ tay vừa dịu dàng nhìn cô, nói: “Lên đài lĩnh thưởng, chú ý biểu tình, đừng quá khẩn trương!”
“Dạ!”
Vân Thi Thi chậm rãi đứng dậy, Hoa Cẩm cũng đồng thời nhận được giải thưởng người mới cực kỳ thân sĩ, đi đến trước mặt cô, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, dắt tay cô cùng đi lên sân khấu.
Hàn Ngữ Yên mỉm cười nhìn cô đi lên sân khấu, cho dù ngoài mặt bày tỏ thoải mái tự nhiên, nhưng trong lòng thì sao?
Đã hận đến nghiến răng nghiến lợi rồi.
Vân Thi Thi đi lên sân khấu, đứng cùng Hoa Cẩm, dáng vẻ của cô vừa cao quý lại khéo léo, trên người có một loại khí chất điềm tĩnh và tao nhã.
Khí chất tao nhã này không phải trải qua huấn luyện khổ sở mà tạo thành, có một loại người, trời sinh đã cao quý thanh lịch như vậy.
Hàn Ngữ Yên đứng bên cạnh, cho dù tỉ mỉ giả dạng, trang điểm tinh xảo trên mặt, lại vẫn bị cô đoạt đi không ít ánh sáng.
Ngay cả khí tràng của cô ta, cũng bị Vân Thi Thi áp chế một lượng lớn, ngôi sao tăm tối.
Hàn Ngữ Yên mặt ngoài duy trì dáng vẻ tốt đẹp, nội tâm đã mãnh liệt như sóng lớn.
Khi Vân Thi Thi nhận lấy chiếc cúp nặng trịch trong tay Hàn Ngữ Yên, lòng tràn đầy cảm động.
Đây là chiếc cúp đầu tiên cô làm diễn viên, rất có ý nghĩa.
Cho dù cô nhận chiếc cúp, đã có rất nhiều xây dựng tâm lý, nhưng khi đứng trên sân khấu, cầm cúp, kiêu ngạo tự nhiên sinh ra, lớn dần lên.
Hoa Cẩm đứng bên cạnh, mỉm cười ôm lấy chúc mừng.
“Chúc mừng cô, Thi Thi! Giải thưởng người mới xuất sắc nhất, cô rất xứng đáng nhận được!”
“Cảm ơn.”
Hàn Ngữ Yên cúi đầu nhìn cô.
Hôm nay cô ta đặc biệt đi giày cao gót 10cm, bởi vậy có vẻ cực kỳ khí thế.
Cô ta cúi đầu, tiến đến gần tai cô, ở trong mắt người khác, có lẽ là tiền bối chúc mừng vãn bối, nhưng mà rời xa microphone, Hàn Ngữ Yên lại mỉm cười đe dọa.
“Vân Thi Thi, cô cũng đừng quá đắc ý! Bay lên rất cao, cẩn thận rơi xuống tan xương nát thịt!”
Vân Thi Thi nâng mắt, ánh mắt sắc bén giao chiến với cô ta trong vài giây ngắn ngủi.
Hàn Ngữ Yên chỉ là diễn viên được đề cử nhiều giải thưởng lớn, kỹ thuật uyên thâm, mặt ngoài thì mỉm cười như gió xuân, nhưng lại nói những lời ác độc với cô như vậy.
Vân Thi Thi cũng không yếu thế, cô tiến đến gần mặt Hàn Ngữ Yên, cũng mỉm cười trả lời một cách mỉa mai, “Cô Hàn, đừng ghen tị với tôi quá mà. Cô có biết, nếu như tôi bay đến độ cao cao nhất, chuyện đầu tiên tôi làm là gì không?”
“Làm gì?” Hàn Ngữ Yên nhíu mày, khó hiểu.
Vân Thi Thi cười, môi cong lên càng lúc càng dịu dàng - -
“Giẫm cô xuống dưới.”
“Cô…”
Nhân viên bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở: “Cô Hàn, nên trao giải cho cậu Hoa rồi!”
Lúc này Hàn Ngữ Yên mới hồi phục tinh thần lại, lấy một chiếc cúp khác trao cho Hoa Cẩm, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Vân Thi Thi, lại ý vị thâm trường.
Đến lượt Vân Thi Thi phát biểu cảm nghĩ.
Vân Thi Thi giơ cúp, cầm microphone nói: “Kỳ thật tôi… Chưa từng nghĩ tới, có thể có được chiếc cúp này. Là người mới gia nhập giới giải trí, một đường đi tới, nơm nớp lo sợ, e ngại chính mình không đủ xuất sắc, không đủ ưu tú. Nhưng mà sau khi chiếu phim điện ảnh, thật sự cho tôi quá nhiều bất ngờ và vui mừng. Được đạo diễn dẫn dắt, tiền bối quan tâm, fan tán thành, một chuyện không thể nghi ngờ, không có mọi người, liền không có tôi đứng ở trên sân khấu giờ phút này.”
Lúc trở lại dưới đài, Tần Chu hỏi: “Vừa rồi Hàn Ngữ Yên nói gì với em thế?”
“Tiền bối chúc mừng em.”
“Thật sao?”
Tần Chu không tin, không cần nghĩ cũng biết, cái miệng của Hàn Ngữ Yên không nhả ra được lời gì hay.
“Cần gì phải so đo với cô ta.”
Vân Thi Thi cực kỳ rộng lượng, không để ở trong lòng.
Có vô số tâm lý chuẩn bị, nhưng hôm nay cầm chiếc cúp nặng trịch trong tay, trái tim Vân Thi Thi đột nhiên đập thình thịch nhanh hơn.
Vui vẻ, hạnh phúc.
Giờ khắc này, cô bỗng nhiên cảm nhận được, tất cả trả giá có lẽ đều đáng.
May mắn của cô.
Giải thưởng người mới xuất sắc nhất, mỗi diễn viên khi còn sống, chỉ có một lần cơ hội.
Là ít nhiều chiếc cúp của diễn viên không thể đổi được vinh quang.
Cô cực kỳ vinh hạnh chiếm được.
Nếu không có được, trái lại chính là một hồi tiếc nuối.
Cô cực kỳ thích giải thưởng này, không chỉ muốn cười mà còn cần phải cố gắng.
Chỉ là thời khắc vinh quang này, thiếu người đó chứng kiến, tựa hồ không có ý nghĩa khắc sâu như vậy!
Cuối cùng lễ trao giải tiếp tục được trao, giải thưởng được công bố không sai biệt nhiều lắm.
Rất nhiều nghệ sĩ đã rời khỏi đây rồi.
Nhưng mà Vân Thi Thi vẫn kiên trì ngồi đến cuối cùng, đây mới là thái độ tôn trọng lễ trao giải phim điện ảnh.
Trong lòng Tần Chu càng lúc càng chắc chắn.
Một người hiểu được tôn trọng, ít nhất phẩm hạnh và phương diện rèn luyện hàng ngày, là đáng khẳng định!
Anh ta không có nhìn nhầm.
Có thể nói là mùa thu hoạch lớn của ‘Quả trám’.
Ngoại trừ biên kịch xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, tác phẩm tốt nhất của năm, còn bao gồm giải thưởng người mới xuất sắc nhất và cắt nối biên tập tốt nhất.
Tuy bỏ lỡ giải nhà sản xuất xuất sắc nhất, nhưng dù sao chủ sự cũng nghĩ đến sự cân đối của giải thưởng, không thể đem toàn bộ giải thưởng quan trọng nghiêng về một tác phẩm duy nhất được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay