Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1020

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Từng chữ của Vân Thi Thi như châu ngọc, Hàn Ngữ Yên nhất thời nghẹn lời, không cãi lại được, chỉ oán hận căm tức nhìn cô!
Cái đồ miệng lưỡi sắc bén!
Dám tranh cãi với cô ta sao?
Cô cho rằng mình là thứ gì!
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua biểu tình hung dữ của cô ta, không chút lưu tình cười nói: “Còn nói tôi diễn phim thanh xuân cảm giác ưu tú hơn người, thú vị! Chỉ là Hàn ảnh hậu thì sao? Chỉ mạ lớp mạ kim bên ngoài, đã lộ ra mấy cái đuôi rồi sao? Ha ha, ghê gớm.”
“Cô - -!”
Hàn Ngữ Yên bị K**h th**h mặt đỏ tai hồng, dù có tô phấn lót, vẫn khó che dấu được đỏ bừng vì tức giận trên mặt mình.
Cô ta đúng là bởi vì diễn bộ phim ‘Chuồn chuồn trúc’ này lần đầu tiên lúc mới gia nhập giới giải trí, hơn nữa, dựa vào tác phẩm này, chiếm được rất nhiều tài nguyên không tệ.
Nhưng vẫn cực kỳ khinh thường phim về thanh xuân, bởi vậy sau khi nổi tiếng, cô ta diễn rất nhiều phim có tính nghệ thuật cao, tuy rằng không được trầm trồ khen ngợi, nhưng mà tích lũy đủ danh tiếng. Đương nhiên, trong đó không thiếu những tác phẩm kịch tính một chút, ví dụ như là ‘Bươm bướm’, là phim về nữ gián điệp trải qua huấn luyện đặc biệt, được xếp vào cơ quan tình báo, phiêu diêu chìm nổi khi còn sống.
Bởi vì tác phẩm cực kỳ nhạy cảm, không có chiếu phim này ở trong nước.
Trên mạng có rất nhiều người nhục mạ cô ta là quân bán nước.
Nhưng mà bộ phim này cũng rất thuận lợi để cô ta khai thác tài nguyên quốc tế, hơn nữa dựa vào biểu hiện xuất sắc trong bộ phim điện ảnh, đánh vào thị trường Hollywood.
Tuy trong nước mắng nhiếc không ngừng, nhưng mà sau đó Hàn Ngữ Yên làm công tác từ thiện, mở rộng sự nghiệp từ thiện, đã tẩy trắng được những hình tượng không chói sáng.
Vân Thi Thi đặc biệt khinh thường những người như cô ta như vậy.
Trong lòng cô, bất luận là dạng phim điện ảnh gì, chỉ cần giành được người xem tán thành và yêu thích, không phải làm ẩu, đều có từng giá trị riêng.
Trong cảm nhận của cô, ‘Quả trám’ là phim điện ảnh ưu tú, không thể để cho bất luận kẻ nào làm bẩn.
Huống hồ Hàn Ngữ Yên có thể nói là do một tay Lâm Phượng Thiên nâng đỡ nổi tiếng, hiện giờ trái lại khinh miệt tác phẩm của ân sư, thật sự khiến người ta oán giận.
Tần Chu kinh ngạc Vân Thi Thi dám trả lời một cách mỉa mai, đồng thời lại bực mình vì Hàn Ngữ Yên cố gắng bới móc.
“Hàn Ngữ Yên, có vẻ cô hơi nhiều lời rồi đấy, nếu miệng cô không chịu yên, tôi không ngại giúp cô khép miệng lại đâu!” Tần Chu cứng rắn nói.
Hàn Ngữ Yên nghe vậy, hừ lạnh một cái, quay đầu lại, lại không dám nói thêm cái gì.
Chỉ là oán hận trong lòng đối với Vân Thi Thi, càng lúc càng dâng cao.
Trước Vân Thi Thi, Lâm Phượng Thiên cũng từng hợp tác với không ít nữ minh tinh, Lâm Phượng Thiên khác với những đạo diễn khác, các đạo diễn khác vì phòng bán vé đảm bảo, phần lớn sẽ dùng mấy ngàn vạn để dùng một tiểu hoa đán, cứ như vậy, phim điện ảnh không cần tuyên truyền nhiều, cũng có đầy đủ lực ảnh hưởng. Nhưng Lâm Phượng Thiên thì lại khác, anh ta nói thù lao đóng phim, coi biểu hiện của diễn viên mà định. Mấy ngàn vạn, anh ta tình nguyện dùng để chế tác hậu kỳ phim, cùng với kinh phí quay chụp.
Trong tuyển vai, anh ta đa số đều thích bắt đầu dùng người mới.
Thứ nhất, người mới có tính điêu khắc rất cao, tuy không có danh tiếng, nhưng giống như một tờ giấy trắng, mặc cho anh ta điêu khắc tùy ý.
Thứ hai, con người mới biết quý trọng cơ hội không dễ dàng mới có, khiêm tốn, lễ phép, hơn nữa rất nhiều người mới thậm chí còn ưu tú hơn cả tiểu hoa đán có chút danh tiếng.
Ví dụ như Vân Thi Thi, kỹ thuật diễn áp đảo rất nhiều tiểu hoa đán.
Hơn nữa mắt nhìn người của anh ta rất cao siêu, bởi vậy chọn trong số người mới, không phải tướng mạo hơn cả dự tính, thì là kỹ thuật diễn đặc biệt có thiên phú, một điểm cũng hiểu thấu.
Nhưng mà trước Vân Thi Thi, chưa từng có bất luận người nào có thể so sánh với Hàn Ngữ Yên.
Mãi đến khi Vân Thi Thi xuất hiện, thế tới rào rạt, một đêm hấp thụ ánh sáng, may mắn chỉ có hơn chớ không kém Hàn Ngữ Yên lúc trước.
Tất nhiên trong lòng Hàn Ngữ Yên không thoải mái.
Người nào mà không hi vọng, hào quang của mình bị bất luận người nào áp chế.
Vân Thi Thi nổi trội như vậy, rất nhiều người đều ở trong bóng tối cười nói, tương lai Vân Thi Thi sẽ là Hàn Ngữ Yên thứ hai, Hàn Ngữ Yên lớn tuổi, không thể trẻ lại, chỉ sợ hết hi vọng.
Hàn Ngữ Yên bị những lời nói này đâm vào làm tức điên lên.
“Thi Thi, em để ý đến cô ta làm gì. Minh tinh sắp hết thời rồi, trong lòng ghen tị em đó.” Tần Chu cười nói.
“Ghen tị sao?”
“Sao lại không ghen tị được chứ? Em còn có thể diễn vai học sinh trung học, cô ta bao nhiêu tuổi rồi, chỉ có thể diễn vai mẹ học sinh mà thôi.” Miệng Tần Chu không hổ là độc nhất.
Hàn Ngữ Yên nghe xong, lại càng tức giận đến toàn thân phát run.
Cô ta nghe Tần Chu nói như vậy, sờ lên khuôn mặt tròn tròn của mình, cho dù ngày thường cô ta cực kỳ chú trọng bảo dưỡng, đối với dưỡng da, cũng tương đối hà khắc. Nhưng dù sao cũng lớn tuổi rồi, trong cái nghề này, ăn đều là cơm thanh xuân, chỉ có tuổi trẻ, mới đúng là vốn.
Nói cách khác, kỹ thuật diễn của cô ta không bằng Vân Thi Thi, sau này cũng chỉ có thể gặm vốn ban đầu. Không gặp được đạo diễn tốt kịch bản hay, cô ta căn bản không có bất luận tương lai gì.
Hơn nữa vài năm nay quay phim quá mệt nhọc, hệ thống nội tiết hỗn loạn mất cân đối, làn da của cô ta hỏng rồi.
Quả thực nếu diễn trong phim ‘Quả trám’, cô ta chỉ có thể diễn vai mẹ của Vân Thi Thi!
Hơi quá đáng!
Vậy mà lấy cô ta ra để giải trí!
Nếu không phải Hàn Ngữ Yên chờ trao giải, cô ta là khách quý trao giải, không thể rời khỏi, nếu không thì cô ta đã sớm tức giận rời ghế rồi!
Vân Thi Thi không ngừng cười trộm.
“Nào có khoa trương như vậy?”
“Em đừng nhìn hiện tại cô ta đẹp, trang điểm đậm như thế, một khi tháo trang điểm ra, quả thực giống như bà già vậy.”
Vân Thi Thi thè lưỡi.
Sắc mặt Hàn Ngữ Yên căng lên, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Thi Thi một cái, lại e ngại Tần Chu còn ở đây, không thể làm gì cô ta, đành phải cố nén tức giận, cắn chặt hàm răng.
Lễ trao giải vẫn tiếp tục.
Có thêm giải thưởng giành cho người mới xuất sắc nhất, có chia ra nam và nữ, nhưng mà cùng nhau lên đài lĩnh thưởng.
Hàn Ngữ Yên là khách quý trao giải người mới xuất sắc nhất, cô ta tỏa sáng đi lên sân khấu.
Vân Thi Thi vừa thấy giải thưởng này do cô ta trao, tim đập rớt một nhịp.
“Sao lại là cô ta trao giải?”
“Chủ sự được định ra. Xem ra, giải thưởng người mới xuất sắc nhất, em chạy không được rồi.”
“Vì sao lại nói như vậy?”
Vân Thi Thi có chút nghi hoặc, “Chẳng lẽ giải thưởng này là điều động nội bộ sao?”
“Lễ trao giải này được phát sóng trực tiếp, chắc chắn quá trình diễn ra lễ trao giải cực kỳ nhàm chán, cho nên nhất định phải cần thủ đoạn để tuyên truyền. Nếu Hàn Ngữ Yên làm khách quý trao giải, như vậy cùng làm nữ chính trong phim của đạo diễn Lâm, hai người cùng nhau xuất hiện, tất sẽ gây ra nhiều tranh luận. Những thứ này làm cho chủ sự vui mừng khi thấy thành công!”
Tần Chu phân tích rất có trật tự, logic rõ ràng, Vân Thi Thi nghe xong hiểu rất rõ.
Giải thưởng người mới xuất sắc nhất là giải thưởng duy nhất do toàn bộ người trên internet tiến hành bỏ phiếu, tuyệt đối công khai, công bằng, công chính.
Trong lúc bình chọn, trang web chính thức tuyên bố bỏ phiếu, vốn do người chuyên nghiệp bình luận phim, người chế tác truyền thông, người chế tác điện ảnh, cùng với các nhân viên chuyên nghiệp làm trong lĩnh vực điện ảnh bình chọn ra 50 người có tên trong danh sách để bầu phiếu, cuối cùng sẽ có mười cái tên được đề cử.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc