Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1017

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hoa Cẩm thấy cô rốt cuộc cũng nở nụ cười thì tâm tình lập tức cũng lên hẳn.
Thực ra, anh ta vẫn luôn thầm mến Vân Thi Thi.
Nhưng cũng chỉ là thầm mến mà thôi.
Có lẽ là bởi vì ở giữa làng giải trí hỗn loạn này, gặp được một cô gái đơn thuần lương thiện như vậy, thật sự có thể coi như vật báu hiếm thấy.
Vì vậy, anh ta rất trân trọng khoảng thời gian được ở cạnh cô.
Chỉ là anh ta chưa từng nghĩ tới việc sẽ chiếm giữ một cô gái tốt đẹp như vậy làm của riêng.
Bởi vì anh ta cảm thấy bản thân không xứng đáng.
Trong cảm nhận của anh ta, Vân Thi Thi là một người hoàn mỹ, mà anh ta chỉ là một kẻ hèn mọn dơ bẩn, từ cuộc sống tạm bợ lúc đầu cho đến khi đạt được địa vị ngày hôm nay, anh ta đều là không từ mọi thủ đoạn mà leo lên, bây giờ quay đầu lại, chính anh ta cũng không dám nhìn đến những gì mình đã trải qua.
Bởi vậy, anh ta luôn cao ngạo tránh xa những kẻ muốn tiếp cận với mình, chỉ vì không muốn bản thân sẽ bị tổn thương.
Nhưng anh ta chưa từng nghĩ tới, có một ngày nào đó, anh ta lại hết lòng đi bảo vệ một cô gái.
Tình cảm thực sự là thứ vô cùng khó nắm bắt.
Hoa Cẩm dịu dàng nhìn một bên sườn mặt của cô, bỗng dưng cất lời: "Thi Thi, lúc em cười rộ lên trông rất đẹp, còn đẹp hơn cả hoa hồng nữa."
Vân Thi Thi nghe vậy thì khóe mắt cong lên như thể vầng trăng khuyết.
Tần Chu ở bên cạnh không khỏi bị mấy lời nịnh nọt của Hoa Cẩm làm cho nổi hết da gà.
Đúng là nhìn không ra!
Không ngờ bản lĩnh dụ dỗ phụ nữ của Hoa Cẩm này lại cao siêu đến như vậy, ngay cả anh ta cũng bái phục!
Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng.
Trước kia Hoa Cẩm làm việc trong quán bar, là một money boy* có tiếng, đối với anh ta mà nói, mấy cái trò vặt vãnh này dễ như trở bàn tay.
* "Money Boy" (trai bao) là cách mà những người trong nghề dùng để gọi nhau.
Hoa Cẩm cực kỳ am hiểu mấy mánh khóe dỗ ngọt, cho dù phụ nữ khó trị cỡ nào, anh ta cũng có thể hạ gục chỉ trong vòng mấy chiêu.
Vân Thi Thi bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, cố ý làm khó dễ: "Nhưng mà em không thích hoa hồng, sặc sỡ quá!"
"Á!" Hoa Cẩm hỏi: "Vậy em thích hoa gì?"
"Em thích hoa gì, anh sẽ biến ra hoa đó được thật sao?"
Hoa Cẩm im lặng: "...."
Làm ảo thuật cũng cần đạo cụ cứ không phải là muốn biến ra cái gì thì biến ra cái đó như làm phép.
Trừ phi anh ta là một ảo thuật gia kỳ cựu thì mới có thể biến ra mọi thứ mà anh ta muốn.
Nhưng mà anh ta không làm được.
Vân Thi Thi lại không biết anh ta đang nghĩ ngợi cái gì, cô còn tưởng rằng anh rất lợi hại, vì thế mới nói: "Anh biến cành hoa hồng này thành một cây hoa hồng đi!"
"..." Hoa Cẩm nhất thời xấu hổ.
Tần Chu nhịn không được cười thành tiếng: "Thi Thi, em đừng có làm khó cậu ta nữa. Anh thấy cậu ta có thể biến ra cành hoa này đã là giỏi lắm rồi."
Hoa Cẩm hùng hồn nói: "Biến ra cây hoa hồng thì có gì khó!"
Nói xong, anh cầm lấy cành hoa hồng trong tay Vân Thi Thi, chỉ một giây sau, cành hoa hồng hoàn toàn biến mất trong tay anh ta.
Vân Thi Thi nhất quyết không tha, nói: "Hoa hồng của em đâu?"
Hoa Cẩm đáng thương nhìn cô: "Thi Thi..."
Anh biết tìm đâu ra một cây hoa hồng bây giờ?
"Được rồi, không làm khó anh nữa. Biết anh không biến ra được rồi!"
Vân Thi Thi nói xong, lại chìa tay ra: "Vậy anh biến ra cành hoa hồng lúc nãy cho em đi!"
Hoa Cẩm: "...."
Anh ta có thể nói là cành hoa hồng đã bị bẻ gãy rồi không?
Khóc không ra nước mắt ~ ing.
Lúc máy bay hạ cánh xuống Hải Thị là bốn giờ chiều.
Bởi vì trời đã vào đông nên lúc này bên ngoài rất lạnh, lúc đi ra khỏi sân bay có thể cảm nhận được nhiệt độ đã xuống rất thấp.
Càng trùng hợp hơn là Hoa Cẩm và Vân Thi Thi đặt cùng một khách sạn.
Hai người trang điểm và thay lễ phục ngay trong khách sạn.
Khâu tạo hình rất tốn công tốn sức, sau khi ngồi một tiếng đồng hồ liền, Vân Thi Thi rốt cuộc cũng xong xuôi, cô đứng nhìn mình trong gương, rất đẹp, không quá cầu kỳ mỹ lệ nhưng đủ để nổi bật.
Bên ngoài gió rét thấu xương, nhưng mà đám nữ minh tinh lại sẵn lòng vì phô bày vẻ lộng lẫy của mình mà chẳng quản ngại thời tiết, ra sức uốn éo tạo dáng đủ kiểu, tận dụng mọi cơ hội để xuất hiện trên màn ảnh.
Phóng viên truyền thông cũng đã có mặt đông đủ, giơ cao máy ảnh, ánh đèn flash không ngừng chớp lóe, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Ngay trước thảm đỏ vẫn là hàng loạt fan trung thành, không quản ngại gió rét mà đứng đó hét vang, giơ cao poster của thần tượng.
Đương nhiên phần lớn đều là fan do những ngôi sao lớn kéo tới để khoe mẽ.
Hiện trường cực kỳ náo nhiệt.
Nhưng Vân Thi Thi lại không có chút tinh thần nào.
Liên hoan phim cô đã chờ mong từ rất lâu, thế nhưng vì không có Mộ Nhã Triết bên cạnh nên cô cảm giác như mọi thứ cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Thậm chí cô cũng chẳng cảm thấy hồi hộp hay căng thẳng.
Ngược lại là Tần Chu thì lại rất khẩn trương.
Đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên anh ta bước lên thảm đỏ, trước kia anh cũng đã từng dẫn nghệ sĩ của mình lên thảm đỏ không ít lần.
Nhưng lần này lại khác.
"Thi Thi, chúng ta xuống xe đi."
Tần Chu xuống xe trước, sau đó thì đưa tay đỡ cô.
Vân Thi Thi nâng váy, tao nhã bước xuống xe, vòng tay vào tay anh.
Cho dù tâm trạng của cô không tốt, nhưng khoảnh khắc bước xuống xe kia, đối diện với ánh đèn flash không ngừng chĩa vào mình, cô vẫn gắng sức mỉm cười tao nhã, bày ra gương mặt đẹp nhất trước ống kính máy ảnh.
Cô hít sâu, nở một nụ cười mê hoặc.
Việc Vân Thi Thi và Tần Chu cùng xuất hiện tại thảm đỏ lập tức thu hút được sự chú ý của mọi người.
Tần Chu là một nhân vật truyền kỳ của làng giải trí, mặc dù chỉ là người đại diện nhưng còn nổi tiếng hơn vô số nghệ sĩ.
Chính anh ta đã một tay nâng đỡ Cố Tinh Trạch, có thể nói rằng Cố Tinh Trạch huy hoàng nhiều năm như vậy, một mình nắm một nửa giang sơn, tất cả đều là công lao vun vén của Tần Chu.
Anh ta là một nhân vật có tiếng tăm, nhưng trước giờ lại đều chỉ khiêm tốn đứng sau màn ảnh, giúp Cố Tinh Trạch lập nên vô số dấu ấn truyền kỳ.
Thực ra còn có một nguyên nhân khác, mặc dù anh ta chỉ là người đại diện nhưng lại có vẻ ngoài tuấn tú, khí chất hơn người, ngay cả nhiều tiểu thịt tươi trong làng giải trí cũng không thể so được.
Vân Thi Thi cùng xuất hiện với Tần Chu ở đây không phải là việc ngoài dự đoán của mọi người.
Ai cũng biết, hiện giờ Vân Thi Thi là nghệ sĩ duy nhất mà Tần Chu đang dẫn dắt, cho nên liên hoan phim lần này, Tần Chu mang theo nghệ sĩ của mình tham dự là việc hoàn toàn nằm trong dự liệu.
Nhưng trong lòng Tần Chu lại cảm thấy rất đáng tiếc.
Nếu như giờ phút này, người ở bên cạnh Vân Thi Thi là Mộ Nhã Triết, vậy thì màn mở đầu liên hoan phim tối nay, sẽ không có ai nổi bật hơn cô.
Có Mộ Nhã Triết là bạn trai đi kèm, nói về địa vị hay là về tên tuổi, anh đều đủ để đè nát bất cứ người nào khác.
Nhưng ngoài ý muốn lại là anh không thể có mặt.
Đúng là khiến cho người ta phải tiếc nuối, lần này vốn nên là anh cùng Vân Thi Thi bước lên thảm đỏ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc