Gia Cố Tình Yêu - Chương 66

Tác giả: Thanh Sam Lạc Thác

(2)
Thành phố J được bao bọc bởi núi, thời khắc chiều tà, không khí dịu đi rất nhiều, mát mẻ, thoáng đãng, mặt trời rề rà không chịu xuống núi ngay, sắc trời nửa sáng nửa tối, ánh sáng ôn hòa, mang theo những cơn gió hây hẩy, đối lập hoàn toàn với cái nóng bức của thành phố lớn.
Cam Lộ đứng trước cửa sổ gọi điện cho cha: “Cha, trời có phải nóng lắm không?”
“Gần 40 độ, dự báo thời tiết nói nhiệt độ cao còn kéo dài một thời gian nữa.”
“Trời đất, thế thì ૮ɦếƭ thật. Hay là cha và dì Vương đến chỗ con nghỉ hè đi, chỉ có buổi trưa là nóng thôi còn bây giờ chỉ 23 độ.”
“Cha thì không vấn đề, nhưng con cũng biết, dì Vương con đến hè lại phải chăm cháu nội, đâu có dứt ra đi được. Thằng bé nghịch thì có nghịch nhưng cũng rất thú vị, bây giờ cha còn dạy nó làm bài tập nữa đấy.”
“Vậy mở máy điều hòa đi, đừng tiếc tiền điện. Cha và dì Vương nhất định không được đi ra ngoài buổi trưa nhé, coi chừng bị cảm nắng đó.” Cam Lộ đành dặn dò cha.
Buông điện thoại xuống, Cam Lộ bắt đầu gọt trái cây, xếp vào đĩa rồi bưng ra.
Thượng Tu Văn và CEO của Viễng Vọng, Lộ Phi, đang ngồi ngoài hành lang nói chuyện, hai người đều mặc áo sơ mi trắng, không cài nút cổ, tay áo xắn cao, điệu bộ nhàn nhã nhưng lại đang bàn bạc công việc rất nghiêm túc.
“Đàm phán giữa chúng ta và Tỷ Tân đang tiến triển rất thuận lợi, bước đầu đã đạt được sự đồng thuận, hai bên có quan hệ hợp tác chiến lược, đã ký hợp đồng cung ứng quặng sắt dài hạn.”
“Chỉ trong vòng hai tháng, việc cải tạo dây chuyền sản xuất của xưởng luyện thép đã có được phương án hoạt động khả thi, hiệu quả quả thật rất khả quan.”
“Phía chính quyền cũng đặt áp lực rất lớn lên chúng ta. Sự việc ồn ào lần này ở xưởng luyện thép khiến các ban ngành đều còn rất dè dặt, thường xuyên phát tín hiệu hy vọng chúng ta nhanh chóng khôi phục lại quy trình sản xuất, hơn nữa có ý phê chuẩn một khoản vốn cải tiến kỹ thuật dân doanh cho việc cải tạo dây chuyền sản xuất để động viên, chỉ là lỗ hổng về vốn còn rất lớn.”
Lộ Phi trầm ngâm: “Hội đồng quản trị đã xem báo cáo của anh, lần này tôi đến khảo sát, sẽ về báo cáo tình hình bên đây đúng với thực tế, cá nhân tôi cho rằng, các số liệu trong mùa này của Húc Thăng rất có sức thuyết phục, khả năng đầu tư vốn tiếp theo của Viễn Vọng là rất lớn.”
“Hy vọng là như vậy.”
Cam Lộ đặt đĩa trái cây lên chiếc bàn nhỏ giữa hai người: “Các anh nghỉ ngơi chút đi. Tổng giám đốc Lộ không quản đường xa đến đây, đã ở xưởng luyện thép nóng như lò lửa cả buổi chiều rồi, chắc là mệt lắm.”
Thượng Tu Văn cười lớn, kéo Cam Lộ ngồi xuống bên cạnh mình: “Vợ tôi rất có ý kiến về việc tôi làm việc quá nhiều, đã tuyên bố không cho tôi về trễ, không đem công việc về nhà, nếu không sẽ cho tôi nhịn đói.”
Lộ Phi mỉm cười: “Chẳng trách Tu Văn cứ kiên quyết đòi tôi đến đây nói chuyện. Là tôi không tốt, sát giờ lại thay đổi lịch trình, ngày mai phải đi Áo, nếu không có thể bàn bạc thư thả hơn với Tu Văn rồi.”
“Sức khỏe anh hồi phục thế nào rồi, bay đường dài không sao chứ?” Thượng Tu Văn quan tâm hỏi.
Lộ Phi trước Tết bị tai nạn giao thông, bị gãy xương đùi trái, phải phẫu thuật gắn nẹp vào để cố định xương nhưng vừa khỏi bệnh thậm chí còn ngồi xe lăn anh đã lao vào công việc, dần dần sau khi bỏ nạng chống ra, anh lại đi công tác liên tục, tâm huyết của anh dành cho công việc khiến tất cả đồng nghiệp đều thán phục bội phần. Anh mỉm cười: “Không việc gì. Lần này tôi đi Áo còn có chút chuyện riêng, cho nên hôm nay phải hoàn tất những việc cần làm ở đây. Xin lỗi Thượng phu nhân, tôi phải chiếm dụng thời gian của Tu Văn thêm chút nữa.”
Cam Lộ cười: “Đừng nghe Tu Văn nói linh tinh, tôi đâu có đành hanh như thế. Các anh ăn trái cây đi rồi bàn tiếp.”
Ba người cùng ăn trái cây, ăn xong Cam Lộ mang đĩa vào bếp rửa sạch rồi đem laptop ra gian nhà hoa, chỉ nghe tiếng Thượng Tu văn dặn dò sau lưng: “Mặc thêm áo khoác vào, hôm nay gió to lắm.”
“Em biết rồi, em có để ngoài đó rồi.”
Sau khi dọn đến đây, công việc của Thượng Tu Văn vẫn vô cùng bận rộn. Cô đã quen ngồi trong gian nhà hoa những lúc anh về muộn, vừa đợi anh vừa xử lý công việc của mình. Ở đây hương hoa dìu dịu, cửa sổ bến phía đều mở, gió nhè nhẹ thổi vào, là nơi cô cảm thấy thoải mái nhất trong cả biệt thự.
Cô đã đến làm việc ở đơn vị mới - trường trung học số 1 thành phố J, bước đầu được phân công dạy Lịch sử lớp 8. Sách giáo khoa ở hai nơi không giống nhau, vừa đúng lúc cô muốn nhân dịp nghỉ hè hệ thống lại giáo án, hơn nữa còn định làm giáo án điện tử, áp dụng thử nghiệm vào tiết học để làm tăng thêm hứng thú học cho học sinh.
Trời đã tối dần, Thượng Tu Văn dẫn Lộ Phi bước vào: “Lộ Lộ, bọn anh bàn bạc xong rồi, anh tiễn Lộ Phi về khách sạn.”
Cam Lộ đứng dậy: “À vâng, lái xe cẩn thận.”
Lộ Phi nhìn khắp lượt gian nhà hoa, “Thượng phu nhân, vườn hoa ở đây được cắt tỉa rất đẹp, có nhiều loại lan rất quý hiếm.”
“Thực ra đều là do cậu Tu Văn trồng, thợ làm vườn mỗi ngày đến cắt tỉa, tôi đâu có công trạng gì. Tổng giám đốc Lộ cũng thích nghệ thuật vườn cảnh sao?”
“Bạn gái tôi rất thích trồng hoa, cô ấy luôn muốn có một vườn hoa trong nhà. Bị ảnh hưởng bởi cô ấy, tôi cũng xem không ít sách về nghệ thuật vườn cảnh.” Nói đến bạn gái, nét mặt Lộ Phi bỗng trở nên dịu dàng, khác xa với vẻ ngoài nghiêm túc, kiệm lời thường thấy của anh. “Nếu cô ấy nhìn thấy nơi này, nhất định sẽ rất thích.”
Thần thái Lộ Phi bỗng trở nên cao hứng, phiêu diêu, mơ màng, dường như đang chạm vào ký ức nào đó.
“Tổng giám đốc Lộ khi nào thuận tiện có thể đưa cô ấy đến đây chơi.”
“Lần này tôi đi Áo là để gặp cô ấy, hy vọng có dịp dẫn cô ấy đến đây, giới thiệu với mọi người.”
Cam Lộ đang định cảm thán thì thấy Thượng Tu Văn nháy mắt với mình, véo nhẹ tay cô một cái, hình như muốn ra hiệu gì đó, khóe miệng vẫn giữ nụ cười nói: “Tiếc là vợ tôi nói ở đây cây cối rậm rạp, sợ có ma nữ quấy rầy tôi, cứ khuyên tôi dọn đi mãi.”
Lộ Phi ngớ người ra, không khỏi bật cười khanh khách. Cam Lộ đành véo nhẹ Thượng Tu Văn: “Nghe anh ấy đổ thừa kìa. Đây là nhà của cậu anh ấy, có tốt thế nào, cứ ở nhờ hoài cũng không có cảm giác là nhà mình. Hơn nữa tôi là một người phàm tục, không thích ứng với nơi yên tĩnh thế này.”
Lộ Phi mỉm cười: “Ừm, nơi yên tĩnh thế này thích hợp làm không gian riêng tư cho hai người hơn, làm phiền rồi, Thượng phu nhân, tạm biệt.”
“Tạm biệt, đi đường bình an.”
Cam Lộ lại ngồi xuống, công việc mà cô muốn làm đã xong. Cô tắt máy tính, ngả người vào lưng ghế, cơn buồn ngủ ập đến, trong mơ màng, Thượng Tu Văn đã về, bế cô vào trong nhà, thấy cô mở mắt, anh thì thầm: “Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không được ngủ ở ngoài đó, cảm lạnh thì mệt lắm.”
“Ai bảo anh cứ về nhà muộn làm chi?” Cô làu bàu.
“Xin lỗi, sau này anh sẽ cố gắng về sớm. Đúng rồi, tuần sau mẹ bắt đầu nghỉ hưu, anh đã mời mẹ đến đây ở một thời gian.”
“Vâng, ngày mai em sẽ dọn dẹp một gian phòng ngủ.”
“Còn chuyện này nữa, Thiếu Côn hôm nay gọi điện cho anh, anh ấy đã giải quyết xong việc kiện tụng bên đó, định về nước nghỉ ngơi một thời gian.”
Cam Lộ không khỏi đắn đo: “Cùng đến một lúc sao, chắc phải để Thiếu Côn ở khách sạn rồi.”
“Thiếu Côn đã trao đổi với anh, bao nhiêu năm đã qua rồi, anh ấy không còn cố chấp như trước nữa, về lần này là có ý thăm mẹ.”
Cam Lộ cười: “Hây, anh còn không hiểu mẹ sao? Mẹ đâu cần người khác tha thứ. Thiếu Côn nếu muốn hòa giải, thì phải chịu lép vế một chút mới được.”
Thượng Tu Văn cũng cười: “Cứ từ từ thôi. Đúng rồi, nhà anh đã tìm được rồi. Ngày mai dẫn em đi xem, nhưng môi trường xung quanh không được tốt lắm, anh vẫn chưa hài lòng lắm.”
“Không sao, em không khắt khe như anh.”
Dạo gần đây Cam Lộ đã đi xem rất nhiều nhà, nhưng thành phố J dù sao chỉ là thành phố công nghiệp vắng vẻ, thị trường nhà đất tuy cũng sôi nổi không kém, nhưng thiết kế nhà, quy hoạch môi trường đều không được như ý muốn. Thượng Tu Văn kén chọn hơn cô nhiều, nhiều khi cô miễn cưỡng thấy được rồi, thì anh chỉ liếc sơ qua đã lắc đầu không chịu. Cô chẳng biết làm thế nào, đành tuyên bố anh tự đi chọn nhà, cô không có ý kiến gì nữa.
“Ban ngày em đến đó xem một chút, cách công ty và trường em không xa lắm, mỗi ngày anh đều có thể đưa em đi làm.”
“Chắc chắn không thể đón em về rồi.”
Thượng Tu Văn đặt cô xuống giường, cười nói: “Anh có thể giành ra chút thời gian nhưng sự vồn vã này chẳng bao lâu sẽ làm em chán ngấy, lúc đó lại đòi anh cho em nhiều không gian riêng tư hơn thì khổ.”
“Kiếm cớ…” Cam Lộ chun mũi.
Thượng Tu Văn cười lớn, sau đó thành thực thừa nhận: “Đúng, là kiếm cớ. Trước mắt anh vẫn chưa thể đảm bảo thời gian buổi tối. Lộ Lộ, đợi xưởng luyện thép đi vào quỹ đạo lúc đó mới dễ thở hơn một chút.”
“Công việc anh đã trao đổi xong với tổng giám đốc Lộ rồi mà.”
“Có lẽ không vấn đề gì lớn, tình hình tiêu thụ ở chỗ Dĩ An và một công ty chi nhánh tiêu thụ khác đang rất tốt, nếu hội đồng quản trị Viễn Vọng thông qua phương án đầu tư vốn, anh đã có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.”
Cam Lộ tựa người vào thành giường cười một mình, Thượng Tu Văn hỏi: “Cười gì bí hiểm thế?”
“Kết hôn gần 3 năm, trò chuyện như thế này em có cảm giác như đôi vợ chồng già.”
“Đây là lời phê bình anh gần đây biểu hiện không được lãng mạn chứ gì?”
“Không, em bây giờ đang rất thích tận hưởng cảm giác này, lãng mạn để đến lúc thích hợp thì tốt hơn, anh đi tắm đi.” Thượng Tu Văn đang định đứng dậy, cô kéo anh lại, “Đúng rồi, vừa nãy tổng giám đốc Lộ nói về bạn gái, sao anh lại véo tay em, em nói sai gì à?”
Thượng Tu Văn ngồi xuống trở lại: “Không phải vậy. Nhưng anh đi họp nghe chủ tịch Vương và chủ tịch Từ nói, Lộ Phi vì theo đuổi cô bạn gái này đã chịu nhiều khổ sở, bị tai nạn giao thông ở Quý Châu cũng có liên quan đến cô ta; thương thế mới đỡ được một chút thì đã chạy đến Bắc Kinh; lần này lại đi Áo, cũng là để tìm cô ta. Anh sợ nói nhiều sẽ khiến anh ta xúc động nhiều hơn.”
“Ồ…” Cam Lộ vô cùng ngạc nhiên, “Nhìn tổng giám đốc Lộ đẹp trai, phong độ, lạnh lùng, nghiêm túc như thế, không ngờ lại yêu mãnh liệt như vậy.”
Thượng Tu Văn ra vẻ hối hận: “Biết trước đã không nói với em. Phụ nữ vừa nghe người đàn ông nào có hành động lãng mạn là lập tức lấy chồng mình ra so sánh, ngay cả phụ nữ giỏi giang không kém gì đàn ông như chủ tịch Từ cũng không ngoại lệ. Nhất là vừa rồi, em còn chê anh khiến em cảm thấy giống vợ chồng già.”
Cam Lộ bỗng tỏ ra bướng bỉnh, liếc anh một cái, rồi lại nhìn *** màn, như thể đang thả hồn đi đâu đó, Thượng Tu Văn cúi người xuống, nhìn vào mắt cô: “Ấy, không phải sau khi so sánh đã cảm thấy oán hận anh chứ.”
Cô nói với giọng hờn dỗi: “Em chưa từng trải qua mối tình mãnh liệt, trong lòng có chút ghen tị không được sao?”
Thượng Tu Văn đột nhiên im lặng, cô đang buồn bực thì anh nâng mặt cô lên, chăm chú nhìn cô, nét mặt trở nên nghiêm túc, giọng nói nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: “Lộ Lộ, đó có thể là mối tình mãnh liệt, chưa bị thời gian làm cho phai nhạt; còn tình yêu anh dành cho em, là mãi mãi.”
Cam Lộ bỗng thấy mắt mình ươn ướt, hai tay vòng qua cổ anh, ôm chặt lấy anh.
“Em xem, anh đã từng nói, lấy một người vợ dễ dỗ dành khó tránh khỏi cảm giác tội lỗi.” Anh ghé sát tai cô thì thầm rồi hôn cô.
Cam Lộ cũng cười: “Em vẫn câu nói đó, cố gắng dỗ dành em đi, để giải thoát cảm giác tội lỗi trong lòng anh.”
“Anh sẽ cố gắng.” Anh hôn cổ cô, “Không cho phép em nói mình chưa từng trải qua mối tình mãnh liệt nữa đấy.”
“Ấy, em không phải có ý đó, em…” Dưới nụ hôn nồng nàn của anh, giọng cô cứ nhỏ dần, nhỏ dần
Đó là sự khởi đầu hoàn toàn mới trong cuộc sống của họ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc