Gả Cho Bệnh Kiều Ác Lang Xung Hỉ - Chương 133

Tác giả: Mộc Mộc Lương Thần

Chương 133: Phiên ngoại: Cuộc sống phu thê ngọt ngào (2)
"Về sau nữa thì, các ngươi hiểu." Ma vật sừng dê nói rồi nở một nụ cười thần bí, "Ta cảm thấy phiên bản này của ta tương đối đáng tin cậy."
Liên tiếp nghe hai phiên bản, ma vật đầu trọc bốn sừng là người đầu tiên khơi ra cái chủ đề này cũng nói: "Ta còn nghe được phiên bản kh..."
Hắn còn chưa cả nói xong, đã bị mấy giọng nói đầy tò mò ngắt lời: "Mau nói đi mau nói đi!"
Ma vật đầu trọc bốn sừng cười ha ha, "Phiên bản này của ta chắc chắn là phiên bản cặn kẽ nhất, là được yêu biết rõ chuyện này kể lại đó."
"Nói là Ma Vương bệ hạ từ lúc còn rất nhỏ đã thích vương hậu, một mực tích lũy vốn liếng muốn cưới nàng, sau đó vương hậu thật ra cũng rất yêu Ma Vương bệ hạ, bọn họ thầm mến lẫn nhau..." Ma vật đầu trọc bốn sừng nói cứ như thật:
"Về sau nghe nói Ma Vương bệ hạ lúc ấy còn nhỏ yếu xảy ra chuyện, chỉ có thể dùng ba trăm cân muối làm đồ cưới, nhưng vương hậu vẫn nguyện ý gả cho hắn."
"Về sau luôn có yêu xấu và ma vật ngấp nghé vương hậu, vì bảo vệ nàng, Ma Vương bệ hạ cố gắng tu luyện, thành Ma Vương, sau đó khổ sở đợi hơn bảy trăm năm, tự sát chuyển thế cố gắng cứu nàng..." Ma vật đầu trọc bốn sừng nói: "Rồi phần nội dung phía sau cũng không khác hai phiên bản các ngươi vừa nói kia lắm."
"Ồ ~" Mọi người trong nháy mắt đều hiểu, nở nụ cười ý vị thâm trường.
Thật ra hơn một tháng qua, bởi vì quá lâu quá lâu không thấy Ma Vương xuất hiện, lại nghe nói Ma Vương đương nhiệm chính là Ma Vương tiền nhiệm chuyển thế, cũng có tin tức ngầm lưu truyền tới nói Ma Vương bệ hạ là vì vương hậu mới đi chuyển thế, cho nên toàn bộ Ma Giới đều ở vào một loại trạng thái cực độ phấn khởi.
Mặc dù đại đa số ma vật Ma Giới trời sinh không tình cảm bằng yêu tộc, nhưng nhóm ma vật cao cấp đã phát triển trí tuệ cũng không phải không có tình cảm.
Tương phản, bởi vì đám ma vật có rất nhiều con đều được sinh ra từ những nơi rất nguy hiểm ở Ma Giới, cho nên bọn họ đại đa số đều rất coi trọng đồng bạn đản sinh cùng một nơi với mình, coi nhau như người nhà, thậm chí còn đoàn kết hơn một vài yêu tộc có quan hệ máu mủ.
Trong cuộc sống của đám ma vật này, truy cầu thứ nhất là tu luyện, thứ hai chính là cực nóng tình cảm.
Trong cuộc đời của bọn họ, có thể sống quá trăm năm đều là số ít, đại bộ phận ma vật, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có được tình yêu giống Uyên Quyết và Nguyễn Thu Thu.
Cũng bởi vậy, cái miệng rộng của Nguyệt Thần chỉ cần tùy tiện lộ ra một chút tin tức, đã làm cả cái Ma Giới đồn đến rần rần.
Cơ hồ đi đến chỗ nào, cũng có thể nghe được có ma vật đang nói về câu chuyện tình yêu lãng mạn giữa Ma Vương bệ hạ và vương hậu.
Nhưng mọi người biết tại Ma Giới, Ma Vương bệ hạ là toàn trí toàn năng, bởi vậy cũng rất cẩn thận, cũng sẽ không dám dùng một số từ có tính công kích và vũ nhục.
Nghe nhiều phiên bản như vậy, dù là ma vật ngây thơ tin tức không quá linh thông cũng vô cùng hâm mộ, tuổi của hắn còn nhỏ, không biết có một số việc không thể nói thẳng ra, nên cũng không hề ngại mà mở miệng nói:
"Vậy là kết cục cuối cùng đều là, Ma Vương bệ hạ giam vương hậu lại, sau đó ân *** ái sinh con đúng không? Ma Vương bệ hạ thật lợi hại, thế là đã hơn một tháng, ta nhiều nhất cũng chỉ có hai canh giờ, nhất định không thể để bạn lữ của ta biết cái này."
Ma vật đầu trọc bốn sừng chỉ được một canh giờ: "..."
Ma vật sừng dê chưa tới một canh giờ: "......"
Ma vật lớn tuổi cố gắng lắm mới được hơn một canh giờ: "............"
"Sao thế?" Ma vật ngây thơ nhìn ba đồng bọn: "Sao các ngươi đều không nói gì thế?"
Ba ma vật khác: "......" Chảng lẽ trong lòng ngươi còn không biết là sao hả? Chuyện này cũng quá đả kích lòng tự tin rồi, đọ không bằng Ma Vương bệ hạ thì thôi đi, ngay cả ma vật ngây thơ không có kinh nghiệm nhất mà cũng không bằng, đúng là chả còn tí lòng tự trọng nào nữa.
Thấy ma vật ngây thơ còn không có một chút tự giác nào, ba ma vật còn lại nhìn nhau, tự giác chuyển qua đề tài khác.
Nếu mà còn nói nữa thì sẽ mất hết lòng tự trọng mất.
Lúc Ma Giới đang đồn ầm ầm về chuyện này, đại lục yêu tộc cũng xảy ra một chút thay đổi.
Bởi vì lúc trước Uyên Quyết đánh vỡ vách ngăn cách không gian giữa Ma Giới và đại lục yêu tộc, dẫn đến bộ lạc Đông Hùng thành thông đạo duy nhất giữa hai thế giới.
Lại thêm bộ lạc Đông Hùng có thể được xưng là bộ lạc của Ma Vương bệ hạ và vương hậu, ngày thứ hai say khi Uyên Quyết và Nguyễn Thu Thu đại hôn, đám ma vật chạy đến nịnh bợ đã đạp nát thềm cửa bộ lạc Đông Hùng.
Ngay sau đó mấy ngày, các bộ lạc yêu tộc khác được tin, cũng nhao nhao tới cửa, thăm hỏi đã từng một bộ lạc nhỏ không có chút cảm giác tồn tại nào trên toàn bộ đại lục.
Nếu như không phải có Nguyệt Thần và Nguyễn Hàn Sơn ở lại hỗ trợ, thì gấu trúc gia gia và Điền Diệp không giỏi giao tiếp, căn bản không có cách nào ứng phó nhiều lão hồ ly như vậy.
Cũng ví dụ như bây giờ:
Tộc trưởng Bạch Hồ đang dặt dẹo ngồi trên ghế, một đôi mắt hồ ly, miễn cưỡng nhìn về phía Điền Diệp ngồi nghiêm chỉnh trước mặt, cười tủm tỉm nói: "Thế nào, yêu cầu ta nói không tính là quá đáng đúng không?"
Hắn rõ ràng là hồ ly đực, lại còn quyến rũ và có mị lực hơn cả những nữ yêu, ngữ khí nhẹ nhàng nói với Điền Diệp, "Nếu như có thể hợp tác cùng Điền thủ lĩnh, là vinh hạnh của tại hạ. Điền thủ lĩnh còn trẻ lại còn mỹ mạo như vậy, vậy mà đã có bạn lữ, thật sự là quá đáng tiếc..."
Hắn nói, mắt nhìn Điền Tú đỏ mặt đứng sau lưng Điền Diệp, khẽ cười một tiếng.
Điền Tú: "......" Hắn khổ quá mà.
Cái tên tộc trưởng muốn dùng sắc đẹp đổi cho bộ lạc mình tư cách lui tới Ma Giới này cũng không là người đầu tiên, hắn cũng từ lúc mới bắt đầu là chấn kinh, phẫn nộ, ghen, càng về sau càng thêm bình tĩnh.
Đám yêu đó dù có nói thế nào, đều sẽ tuyệt đối không làm gì được Điền Diệp.
Chỉ hắn vẫn là sẽ nhịn không được nổi cơn ghen.
Điền Diệp rất là im lặng, nàng trực tiếp cự tuyệt đề nghị của tộc trưởng Bạch Hồ, đuổi hắn ra ngoài.
Bạch Hồ bị cự tuyệt, cũng không tức giận, vẫn phong độ nhẹ nhàng như cũ, mỉm cười nói còn sẽ tới nữa.
Bạch Hồ vừa đi, Nguyệt Thần và Nguyễn Hàn Sơn bọn họ lại cự tuyệt một nhóm người cũng đều đi đến.
Nguyệt Thần không lưu tình chút nào răn dạy đệ đệ của mình: "Ngươi có ba cái miệng chính là vì đi khắp nơi bên ngoài nói linh tinh đấy hả? Ngươi có biết bên ngoài bây giờ, liên quan tới chuyện của bệ hạ và vương hậu đã truyền ra ít nhất là hai mươi phiên bản rồi không?"
"Hai mươi cái?" Tiểu Nguyệt Thần nghe ca ca mình nói vậy, không chỉ không cảm thấy ngại vì mình làm sai, ngược lại hai mắt còn phát sáng: "Ta chỗ này chỉ thu tập được mười chín cái, còn có một cái đang ở đâu?"
Nguyệt Thần: "......" Nếu không phải đệ đệ ruột, hắn thề sẽ đánh ૮ɦếƭ tên này ngay.
Mấy người Điền Diệp đều im lặng, nhưng lại có chút buồn cười.
Nguyệt Thần mặc dù không quản được miệng của mình, nhưng vẫn còn có chừng mực, có... lệnh cấm mà ca ca Nguyệt Thần đưa ra, hắn không thể nói ra một vài chuyện mấu chốt, cho nên tất cả mọi người đều rất yên tâm.
Nhưng chắc đến cái đề tài này, Điền Diệp cũng không nhịn được nói, "Đã lâu như vậy, Thu Thu bọn họ sao còn chưa kết thúc...?"
Bình thường mà nói thì nhân tộc thành khế là nhanh nhất, yêu tộc thì phải tùy tình huống, bình thường đều là từ hai đến mười ngày, nếu đặc biệt lắm thì tối đa cũng chỉ nửa tháng là cùng.
Bây giờ đã gần năm mươi ngày rồi, sao còn chưa đi ra nữa?
Trên thực tế, ngoài đám người Điền Diệp ra, thì lúc này còn có một người cũng đang rất hoang mang nữa.
Đó chính là Nguyễn Thu Thu bị giày vò quá sức.
Trong lần thành khế dài dằng dặc này, cơ hồ đã mất đi khái niệm thời gian.
Đến lúc chàng sói nào đó rốt cục cũng chịu buông tha nàng, Nguyễn Thu Thu ngủ một mạch gần ba ngày.
Lúc nàng tỉnh lại, toàn thân vẫn đau nhức không thôi, căn bản không thể nâng nổi cánh tay lên.
Điều làm nàng muốn khóc nhất là, mặc dù thực lực nàng trực tiếp thăng cấp lên đến cấp sáu hậu kỳ, nhưng thân thể của nàng lại càng ngày càng nhạy cảm.
Thậm chí trên da cũng càng dễ để lại dấu hơn, khi nàng vừa tỉnh lại, chỗ nào có thể nhìn thấy đều hiện đầy vết tích mập mờ, ngay cả cả ngón cũng đều là dấu răng nhàn nhạt của chàng sói nào đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc