Em Gái Dịu Dàng Và Anh Trai Ma Quỷ - Chương 04

Tác giả: Lưu Vân

Sau khi đuổi việc cô bảo mẫu, Phương Tử Ngôn cũng không thuê người giúp việc khác, bất luận có bao nhiêu bận rộn, cậu luôn chuẩn bị đầy đủ thức ăn trong tủ lạnh, cố rèn luyện tay nghề nấu nướng của mình.
Ở trong lúc lơ lãng, mọi chuyện của Phương Hân Ngữ đều do một tay Phương Tử Ngôn chiếu cố, ngay cả quần áo đều là cậu giặt, bất quá chỉ cần ném vào máy giặt ấn nút một cái là được.
Khi được sáu tuổi bé Hân Ngữ vào tiểu học, Phương Tử Ngôn cũng buông lỏng không ít, nhưng không đến mấy ngày sau Hân Ngữ cùng bạn học nam xảy ra tranh chấp, hai cái tay bị thương nghiêm trọng. Phương Tử Ngôn phẫn nộ trừng phạt bé trai kia xong, liền mang Hân Ngữ về nhà chữa trị. Đợi đến khi vết thương đóng vẩy mất khoảng mấy ngày, thời gian đó hai tay bé không thể ᴆụng vào nước, ngay cả tắm cũng không được, bé rất yêu thích sạch sẽ lại rơi vào trạng thái cả người ngứa ngáy khó chịu.
" Anh hai giúp em tắm đi "
Lúc này răng cửa của bé Hân Ngữ đã mọc, âm thanh phát ra rõ ràng khẩn cầu Phương Tử Ngôn.
Bởi vì lúc trước mẹ hay tắm giúp bé, nên bé cảm thấy để anh trai tắm giúp mình là một chuyện rất bình thường.
Phương Tử Ngôn đang uống nước thiếu chút nữa phun ra ngoài
" Em muốn tắm?"
Bé Hân Ngữ kéo kéo áo nhỏ, khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất " Trên người thối thối, khó chịu "
Phương Tử Ngôn cuối cùng đáp ứng với bé, giúp bé gái sáu tuổi đi tắm, cũng sẽ không bị nói là biến thái đi.
Phương Tử Ngôn đem bồn tắm xả đầy nước, gọi bé Hân Ngữ tiến vào phòng tắm, Hân Ngữ nổ lực đem quần áo cởi ra, nhưng đáng tiếc hai tay đều băng bó, ngay cả giơ tay lên cũng thập phần gian nan, bé lại ngẩng đầu nhìn Phương Tử Ngôn, trưng ra bộ mặt đáng thương.
Phương Tử Ngôn không thể làm gì khác hơn là ngồi xổm người xuống, giúp bé đem quần áo đều thoát, thân thể nho nhỏ trắng nõn lộ ra, chỉ còn sót lại cái ҨЦầЛ ŁóŤ bé xíu màu hồng.
Phương Tử Ngôn lúng túng ho khan một tiếng, đưa mắt nhìn sang chỗ khác " Quần nhỏ tự em cởi đi "
Bé Hân Ngữ nhiều lần giật kéo quần, cư nhiên quần vẫn không tụt xuống được, rốt cuộc trực tiếp mặc luôn ҨЦầЛ ŁóŤ nhảy vào trong bồn tắm lớn.
Phương Tử Ngôn nghĩ bé mặc luôn quần nhỏ cũng tốt, miễn cho bản thân càng thêm xấu hổ, lấy một ít sữa tắm xoa lên người Hân Ngữ, trong ௱ôЛƓ lung hơi nước, da thịt Hân Ngữ mỗi một chỗ đều giống như đậu hũ non, phảng phất nhẹ nhàng sờ vào sẽ hoá thành nước, hai điểm nhỏ phía trước còn chưa phát dục, màu sẵc nhàn nhạt tựa hoa đào.
Phương Tử Ngôn rốt cục cũng đem toàn thân bé Hân Ngữ xoa đều sữa tắm, ngoại trừ vùng kín.
Phương Hân Ngữ hai chân ma sát vài lần, quần nhỏ ướt đẫm vướng víu rất khó chịu, chu môi nói với anh trai " Cởi ra đi "
" Thực sự phiền phức " Ngoài miệng oán trách, nhưng Phương Tử Ngôn vẫn đưa tay ૮ởเ φµầɳ lót của Hân Ngữ ra.
Đây đại khái là lần đầu tiên Phương Tử Ngôn nhìn thấy chỗ kín của con gái, còn là của em mình, sắc mặt không khỏi có chút đỏ lên, mắt không chớp nhìn chằm chằm địa phương cấm kỵ.
Phương Hân Ngữ hai chân khéo léo mở, lộ ra nụ hoa đang đóng chặt, chính giữa có khe hở nhỏ, sạch sẽ không có bất kỳ sợi lông nào. Phương Tử Ngôn xoa bọt trên tay, đưa về phía nụ hoa của em gái, tiến vào khe hở bên trong, ẩn sau hai cánh hoa là vùng đất chưa một ai chạm vào, tay Phương Tử Ngôn không khỏi chậm lại, hạ thể lại một lần nữa phồng lên cứng rắn, cậu nhớ lại tình cảnh kiều diễm trong phòng bếp một năm trước, và giấc mộng xuân sau đó, thật muốn đem vật cứng rắn kia nhét vào bên trong huyệt nhỏ của em gái, ngón trỏ mang theo Dụς ∀ọηg bừng bừng, tiến vào nụ hoa bên trong.
" Anh hai, đau quá "
Chỉ vào một ít, Hân Ngữ liền kinh ngạc la lên, hai chân khép chặt, không để anh trai tiến thêm vào.
" Anh đang giúp em tắm bên trong " Giọng điệu của Phương Tử Ngôn bình thản nói.
" Thế nhưng đau quá..." Bé Hân Ngữ chu môi nói.
Ở trong trạng thái bị Dụς ∀ọηg chiếm hữu, Phương Tử Ngôn còn chưa phát hiện ra mình ngày càng tà ác.
" Không sao, phía trước tắm xong rồi, phía sau còn chưa rửa sạch, quay lưng lại đem cái ௱ôЛƓ nhếch lên trên "
Hân Ngữ nâng cái ௱ôЛƓ trắng như bạch ngọc, hai tay chống lên vách bồn tắm, đưa lưng về phía anh trai, đầu ngẩng lên, tay Phương Tử Ngôn vỗ về cặp ௱ôЛƓ mềm mại của em gái, sau đó tiến sâu vào khe hẹp phía trong, Phương Hân Ngữ khó nhịn xoay người uốn éo.
Phương Tử Ngôn trầm giọng ra lệnh nói. " Chớ lộn xộn, anh hai đang giúp em tắm phần ௱ôЛƓ "
Bé Hân Ngữ nghe lời khéo léo gật đầu " Dạ dạ" đáp lại, mơ hồ nghe được âm thanh kéo khoá quần, tiếp theo sau đó \'ngón tay \'của anh trai lại tiến vào khe ௱ôЛƓ, sau đó rụt ra, rồi tiến vào.
Bất quá lần này cảm xúc thật khác lạ, ngón tay anh hai bỗng trở nên nóng bỏng, ở bên trong khe thịt mềm mại ma sát qua lại, khiến cho Hân Ngữ vừa ngứa vừa tê.
" Anh hai đang làm gì vậy?" Bé Hân Ngữ định quay đầu nhìn anh trai, bị bàn tay cậu che mắt lại.
Phương Tử Ngôn hô hấp dồn dập mà nói " Rất nhanh liền tắm xong, nhẫn nại một chút, bé ngoan..."
Bé Hân Ngữ nghe lời nhẫn nại hồi lâu, cảm giác \' ngón tay \' càng động càng nhanh, sữa tắm bị ma sát bọt tung toé, sau cùng nghe được anh trai phát ra một tiếng rên rĩ, tiếp theo giữa hai chân chảy ra chất lỏng kỳ quái, nhỏ giọt rơi vào trong bồn tắm.
Bàn tay trước mắt chợt buông ra, Âm thanh của Phương Tử Ngôn không ổn định " Tắm xong, mở mắt đi "
Bé Hân Ngữ xoay người lại, thấy khuôn mặt anh trai ửng đỏ, hơi thở phập phồng bất định, lại thấy trên hai chân mình tính dịch thể màu trắng tò mò chỉ vào giữa hai chân hỏi
" Đây là cái gì vậy anh hai "
Phương Tử Ngôn dùng khăn vừa chà lau dịch trắng dính trên người em gái vừa nói " Đây là vật dơ vừa tắm ra ngoài "
Bé Hân Ngữ nhìn dịch màu trắng trong bồn nước, sợ hãi nói " Có mùi hôi hôi, là của em chảy ra?"
Phương Tử Ngôn không trả lời vấn đề này, chỉ dịu dàng nói
" Sau này không được để cho người khác tắm, cũng không được cho người khác nhìn thấy lúc em không mặc quần áo, biết chưa?"
Bé Hân Ngữ cắn ngón tay hỏi " Vậy chỉ được để mình anh hai giúp em tắm?"
" Đúng, chỉ có thể mình anh thôi "
Bé Hân Ngữ gật đầu " Anh hai, em biết rồi "
Phương Tử Ngôn xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mà tròn trịa của em gái, nhịn không được hôn lên gò má mập mạp của bé một cái " Thật ngoan "
Từ sau đêm đó, đều là Phương Tử Ngôn tắm giúp em gái, mỗi lần đều dùng mảnh vải màu hồng bịp lại hai mắt của bé, để cho Hân Ngữ đưa lưng về phía anh trai, cúi người vểnh ௱ôЛƓ lên, mặc cho \' ngón tay \' tẩy rửa giữa hai chân Hân Ngữ, ma sát hồi lâu liền chảy ra chất dịch màu trắng dơ bẩn.
Hai người trong khoảng thời gian sáu năm sau, đều thân mật hơn rất nhiều so với anh em bình thường bên ngoài. Phương Tử Ngôn đơn giản là người toàn năng, tướng mạo không thể xoi mói, thành tích thi đại học đứng đầu, tất cả mọi việc trong nhà một tay cậu làm hết, nấu ăn càng không cần phải nói, ngay cả ҨЦầЛ ŁóŤ của em gái cũng do cậu giặt.
Phương Tử Ngôn bảo vệ em gái vô cùng tốt, thẳng đến mười hai tuổi cô vẫn còn rất ngây thơ, trong quan niệm của cô, cùng anh trai thân mật là chuyện đương nhiên, bao gồm việc anh trai giúp cô tắm, thỉnh thoảng hôn môi hoặc hôn lên những bộ phận chưa phát dục, và dùng \' ngón tay \' giúp cô rửa sạch cái ௱ôЛƓ.
Chỉ là ngón tay của anh trai ngày càng lớn càng cứng rắn, kẹp giữa hai chân tựa hồ còn rung rẩy, đôi khi có thể cảm giác đươc hai viên tròn tròn đập vào ௱ôЛƓ cô phát ra âm thanh phạch phạch phạch.
Phương Hân Ngữ cũng rất thích những lúc anh trai tẩy trừ ௱ôЛƓ cho cô, thời điểm \' ngón tay\' ma sát vùng kín, hạ thể có chút ngứa, thoải mái vô cùng.
Có một ngày Phương Hân Ngữ bỗng cự tuyệt anh trai tắm giúp cô, hỏi nguyên nhân vì sao nhưng cô thuỷ chung chỉ im lặng.
Phương Tử Ngôn rốt cuộc trực tiếp xông vào phòng tắm, thấy em gái khuôn mặt tái nhợt trần trụi ngồi một bên bồn tắm .
" Anh đi ra ngoài, đi ra ngoài ..." Phương Hân Ngữ nước mắt ròng ròng đuổi anh trai ra ngoài.
Phương Tử Ngôn kiên định lớn tiếng nói. " Em không nói rõ với anh, anh sẽ không đi "
Phương Hân Ngữ khép chặt hai chân, ấp úng nói rằng. " Em thật bị bệnh rồi, chảy thật nhiều máu "
" Chảy máu..." Phương Tử Ngôn hiểu ra vấn đề, đi tới trước mặt em gái, kéo hai chân cô mở ra.
" Không được a, anh hai " Phương Hân Ngữ liều mạng giãy dụa, nhưng ở trước mặt Phương Tử Ngôn một chút sức lực ấy không đáng nói đến.
Chỉ thấy nơi vùng kín trắng nõn, khe huyệt có một chút vết máu đỏ, Phương Tử Ngôn nhìn hình ảnh phía trước khoé môi nhếch lên.
" Anh hai ..." Phương Hân Ngữ phát hiện vẻ mặt vui vẻ của anh trai, kinh ngạc phát ra tiếng .
" Cô bé ngu ngốc, em không bị bệnh, mà là trưởng thành "
Phương Tử Ngôn ôm lấy em gái đang trần trụi, nhẹ nhàng hôn lên gò má cô, phủ lên miệng cô một cái, vui mừng nói rằng.
" Em gái của anh qua mấy năm nửa sẽ thành người lớn "
Phương Hân Ngữ đã sớm hình thành thói quen tiếp xúc thân mật như vậy với anh trai, như con thỏ nhỏ núp trong Ⱡồ₦g иgự¢ Phương Tử Ngôn, đột nhiên cảm giác đang ngồi trên đùi anh trai, bị một cây gậy cứng rắn to dài chống vào vùng kín của cô.
Phương Hân Ngữ mặt dán vào lòng anh trai, yếu ớt hỏi. " Anh hai còn có thể giúp em tắm sao?"
" Ừ, bất quá bây giờ không thể giúp em tắm phần ௱ôЛƓ "
Phương Hân Ngữ ngước mặt lên nhìn anh trai, lạc lỏng hỏi. " Tại sao vậy?"
Phương Tử Ngôn đem em gái ôm vào trong bồn tắm, cởi từng chiếc cúc áo nói. " Hôm nay đến phiên em giúp anh tắm "
Chương 5
Ánh đèn trong phòng tắm sáng rực, Phương Tử Ngôn ϲởí áօ sơmi trắng, lộ ra vóc người săn chắc, không một chút mỡ thừa nào, lúc này Phương Tử Ngôn đã sớm rút đi vẻ mặt ngây ngô thời niên thiếu, ngũ quan rõ nét như dao khắc, đầu lông mày hơi giơ lên cùng đôi mắt xếch, khí chất hơn người có phần cuồng ngạo.
Phương Hân Ngữ ngưỡng mộ ngắm nhìn cơ иgự¢ cường tráng của cậu, gương mặt hơi phiếm hồng, thân thể thoáng lùi về sau một chút. Cử động nho nhỏ này bị Phương Tử Ngôn phát hiện.
Phương Tử Ngôn cúi thân xuống, khuôn mặt đẹp trai kề sát cô, hô hấp phả ra trên mặt Hân Ngữ
" Em chưa từng thấy anh hai ૮ởเ φµầɳ áo sao, vậy mà còn xấu hổ?"
Phương Hân Ngữ cúi thấp đầu, ấp úng nói rằng " Không phải, là em..."
Phương Tử Ngôn lấy ra một dây cột tóc che lại ánh mắt Phương Hân Ngữ, cắt đứt lời giải thích của cô
" Xem ra em vẫn thích mang cái này "
Bị bóng tối bao trùm, Phương Hân Ngữ ngược lại càng an tâm, tay cô bị Phương Tử Ngôn cầm lấy, đưa về phía quần cậu.
Phương Tử Ngôn nói " Giúp anh hai kéo khoá xuống ..."
Phương Hân Ngữ ở một chỗ nhô ra sờ thấy khoá kéo, sau đó được Phương Tử Ngôn dẫn dắt, đem quần trong cũng cởi ra.
" Đừng sợ, nó là \' cậu nhỏ \' của anh hai, nó rất thích phía dưới \' động nhỏ \' của em, chờ em trưởng thành thêm một chút, để hai thứ đó kết hợp lại với nhau được hay không? Bé ngoan "
Âm thanh của Phương Tử Ngôn không ngừng đầu độc, dụ dỗ em gái tiếp xúc với vật nam tính.
Phương Hân Ngữ nghe không hiểu được anh trai đang nói cái gì, mơ hồ lên tiếng đáp ứng, hai bàn tay nhỏ bé cầm lấy, mặc dù nhìn không thấy \' cậu nhỏ \' là dáng dấp như thế nào, lại cảm nhận được vật ấy thật nóng rực và cứng rắn, chẳng biết tại sao cô luôn có cảm giác hết sức quen thuộc.
\' Cậu nhỏ \' này dài như cây gậy, vừa nóng, còn có thể nẩy lên, Phương Hân Ngữ thấy rất thần kỳ, tay cô tiếp tục thăm dò xuống phía dưới, ᴆụng phải hai quả đào tròn tròn, tò mò đưa tay 乃úng nhẹ một cái.
" Ừm..." Trên đỉnh đầu cô, Phương Tử Ngôn phát ra tiếng kêu rên khó nhịn, trầm giọng ra lệnh cho em gái " Dùng đầu lưỡi liếm nó đi "
Phương Hân Ngữ chần chờ một chút, sau đó nhẹ nhành lè lưỡi liếm đỉnh \' cậu nhỏ \'
" Tiếp tục, dùng cả lưỡi liếm toàn bộ ..."
Âm thanh anh trai trở nên kỳ quái, hình như đang chịu một áp lực gì đó, Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn nghe lời liếm từ đỉnh xuống phía dưới, đặt biệt hai viên tròn tròn, cô há miệng ngầm nó vào trong, nhè nhẹ ʍúŧ, cảm nhận được mùi vị tươi mát của anh trai.
Giọng nói của Phương Tử Ngôn càng khàn " \' Động nhỏ \' của em còn bé quá, nên hãy dùng miệng ngậm nó vào "
Phương Hân Ngữ lại không đồng ý " Nó quá lớn, em ngậm không hết "
" Chỉ cần ngậm một chút thôi là được "
Phương Hân Ngữ khổ sở dùng cái miệng nho nhỏ ngậm vào một đoạn, đến khi thấy khoang miệng chẳng còn chỗ tiến vào. Phương Tử Ngôn nhượng hai tay Phương Hân Ngữ nắm chặt hơn nửa đoạn ở phía ngoài, bắt đầu ở trong miệng cô nhẹ nhàng luật động.
Phương Hân Ngữ cảm giác cây gậy thịt cứng rắn ma sát trên đầu lưỡi, rút ra cắm vào đôi môi khiến Hân Ngữ rất khó chịu. Đại khái nửa tiếng trôi qua, mà cây gậy thịt vẫn rút ra đâm vào không có dừng lại, Phương Hân Ngữ rốt cục chẳng chịu nổi, cự tuyệt dùng miệng tiếp tục an ủi nó.
Phương Tử Ngôn khó có được không bức bách cô, cũng vào bồn tắm đôi mặt với em gái, đem hai chân cô kép chặt cây ¢ôи тнịт, một bên cúi đầu hôn lên đôi môi Hân Ngữ, một bên không ngừng vận động.
Bởi vì không thể gây thương tổn cho em gái, nên động tác hôn môi của anh có phần bạo phát, nước bọt theo khoé miệng chảy ra liên tục. Phương Hân Ngữ ôm hông anh trai, cây ¢ôи тнịт vô ý tiến sâu vào vùng kín phía trong, ma sát hai cánh hoa vừa tê vừa nhột, khe huyệt run rẩy, chảy ra dịch thể trong suốt hoà lẫn tia máu, nhỏ vào bồn tắm.
Đột nhiên Phương Tử Ngôn đứng dậy, đem ¢ôи тнịт một lần nữa nhét vào miệng Phương Hân Ngữ, phun ra тιин ∂ị¢н màu trắng. Miệng Hân Ngữ nhỏ nhắn quá chật hẹp, nên nuốt không kịp, màu trắng từ khoé môi tràn ra chảy xuống.
" Anh hai, xong rồi à?"
Phương Hân Ngữ khó chịu chùi miệng hỏi, ăn \' cậu nhỏ \' của anh hai đúng thật là một loại dằn vặt.
Phương Tử Ngôn không lên tiếng, ôm em gái vào lòng, cảm nhận thân thể mềm mại của cô. Nhưng mà Phương Hân Ngữ cũng không biết, đối với khoảng thời gian kế tiếp, đây chỉ mới là khởi đầu ...
Chương 6
Phương Tử Ngôn không đòi hỏi cực hạn đối với em gái trong phòng tắm, buổi tối mỗi ngày sau khi hai người tắm xong, Phương Tử Ngôn đều ôm Phương Hân Ngữ tiến vào phòng của mình.
Cô bé Phương Hân Ngữ toàn thân trần trụi nằm trên giường, mắt bị mảnh vải che khuất. Hai chân bị ép cong lên giơ về phía trước, một cự vật đỏ ngầu bị kẹp chặt giữa hai đùi, kịch liệt ma sát với vùng kín, hai cánh hoa bị đẩy tách ra, mật dịch theo khe huyệt nho nhỏ chảy ra ướt đẫm.
Phương Hân Ngữ đã sớm trải qua những vui vẻ của tình dục, miệng nhỏ hé ra thở dốc liên tục, Phương Tử Ngôn thấy vậy dừng lại động tác, cúi người hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của em gái, sau đó dời đến cổ liếm ʍúŧ những dấu hồng nhạt.
" Em thấy khó chịu? Chờ em trưởng thành thêm chút nữa, anh sẽ cho em thoải mái hơn nhiều "
Phương Tử Ngôn cắn vành tai trân châu của cô, dụ dỗ mà nói, sau đó đem Phương Hân Ngữ lật lại đưa lưng đối diện với mình.
" Anh thích nhất tư thế này "
Phương Tử Ngôn một tay kéo nửa người trên của em gái, một tay đem hai chân đang quỳ của cô kẹp lại, lần nữa dùng ¢ôи тнịт ma sát u cốc của Hân Ngữ.
Phương Tử Ngôn để lại từng dấu hồng ngân trên cái lưng trắng như tuyết của Hân Ngữ, đâᗰ ᗰạᑎᕼ vài cái rồi nhẹ nhành rút cự vật to lớn của mình ra, đưa tay về phía u cốc trêu chọc, vỗ về hai cánh hoa vừa bị tàn sát bừa bãi.
" Á a...anh hai..."
Phương Hân Ngữ bị khiêu khích không chịu nổi, ôn nhu gọi anh trai, giống như đang cầu xin buông tha, lại tựa như ՐêՈ Րỉ vui mừng.
" Anh hai ở đây, đang đùa bỡn cái động nhỏ của em, Hân Ngữ có thích anh hai làm vậy hay không? "
" Ừm ...a...anh hai a..." Phương Hân Ngữ cảm thấy vô cùng thoải mái, mọi lỗ chân lông trên cơ thể đều đang run rẩy không ngừng.
" Muốn vĩnh viễn làm loại chuyện này với anh hai, được hay không? "
" Được ..."
Phương Hân Ngữ vẫn chưa hiểu rõ tình cảnh thân mật hiện tại mang ý nghĩa gì, chỉ biết cô thực sự rất thích anh trai, cũng thích được anh chăm sóc cả đời, tối đến làm chuyện vui vẻ thoải mái này với anh hai.
Phương Tử Ngôn ra vào tiếp mấy trăm lượt, mới đem em gái xoay lại đưa cự vật vào cái miệng nhỏ nhắn ma sát mấy cái liền phun ra тιин ∂ị¢н màu trắng. Mở hai chân Hân Ngữ ra, nhìn chỗ kín trải qua chà sát sưng đỏ lên, hai cánh hoa cũng bị tàn phá đến đáng thương, không khỏi cúi đầu hôn lên nụ hoa nhỏ của em gái.
Phương Hân Ngữ có chút mệt mỏi, vừa muốn nhắm mắt đi vào mộng đẹp, lại bị anh trai bế lên.
" Anh hai, làm gì vậy? " Phương Hân Ngữ xoa hai mắt đang híp lại, uỷ khuất nói.
" Vừa rồi trong phòng tắm mới làm có một lần, còn xa lắm mới đủ, chúng ta tiếp tục "
Lần này Phương Tử Ngôn đổi một tư thế mới, nhượng em gái ngồi bệt xuống khoanh hai chân lại.
Phương Tử Ngôn nằm dài trên giường đỡ lấy em gái đang mơ mơ màng màng, cô đang khoanh chân ngồi lên cự vật to lớn, cặp ௱ôЛƓ nhỏ đè ép cây gậy thịt ma sát liên hồi, hai bàn tay chống lên cánh tay Phương Tử Ngôn. Vùng kín của Hân Ngữ trải qua cự vật trêu chọc, chảy ra thật nhiều mật dịch, đem địa phương chỗ hai người đang tiếp xúc thân mật ướt dầm dề, Phương Tử Ngôn cũng không quên khiêu khích nói.
" Em chảy thật nhiều nước, nhưng đáng tiếc em bây giờ còn quá nhỏ, nên chưa thể đưa vào được "
Phương Hân Ngữ có chút thanh tỉnh, nghi vấn hỏi " Cái gì nhỏ ? "
Phương Tử Ngôn hăng hái luật động, âm thanh tà ác nói " Chính là cái khe nhỏ phía dưới, nó là của riêng anh hai "
Phương Hân Ngữ biết đại khái chỗ khe nhỏ mà anh trai nói, lúc tắm bị anh trai bắt cúi người vểnh ௱ôЛƓ lên cô từng lén nhìn trộm qua chỗ kín của mình, phát hiện một cái hẹp dài nho nhỏ bí động.
Phương Hân Ngữ không khỏi bị doạ ra mồ hôi lạnh, cái động nhỏ xíu đó, thật sự có thể nhét vào cự vật to lớn của anh hai, lỡ như căng quá bị rách thì phải làm sao...
CHƯƠNG 7
Chỉ chớp mắt hai năm trôi qua, Phương Hân Ngữ duy trì thói quen ngủ ở phòng anh trai, mỗi đêm cùng anh làm chuyện thân mật, cô bây giờ sẽ tự động đem quần áo cởi sạch, vểnh cái ௱ôЛƓ nhỏ nâng lên thật cao, để tiện cho anh trai trêu đùa vùng kín, mỗi một chỗ trên khắp cơ thể Hân Ngữ đều bị anh trai hôn liếm, chơi đùa qua chỉ trừ cái khe nhỏ.
Mười bốn tuổi, giữa hai chân Phương Hân Ngữ kẹp chặt cự vật, dịch trắng phun đầy trên vùng kín của cô, chảy qua khe huyệt nhỏ xuống giường, nụ hoa trắng nõn nhú lên chút ít lông mao, mang ý nghĩa cô đã bắt đầu trưởng thành.
Phương Tử Ngôn động tình ôm lấy em gái mềm mại, hôn sâu cái miệng anh đào nhỏ nhắn, ngón tay men theo cơ thể tiến vào khe nhỏ mất hồn, chỉ xoa nhẹ, không động vào lớp màng mỏng.
" Cô bé của anh, có thích như vậy hay không ? " Phương Tử Ngôn dán chặt vào đôi môi Hân Ngữ, vừa hôn vừa nói.
" Anh, sâu chút...sâu thêm chút nữa..." Phương Hân Ngữ cảm thấy còn thiếu nhiều lắm, thật muốn được tiến vào thêm một chút, tốt nhất là vật to lớn chèn vào.
" Bảo bối, nếu sâu thêm nữa, thân xử nữ của em sẽ bị phá bởi một ngón tay, cái đó phải để anh hai chọt rách "
" Em muốn nhìn một chút của anh hai..."
Phương Hân Ngữ ngây thơ nói, mấy năm nay tuy rằng ngày đêm tiếp xúc thân mật, nhưng anh trai không cho cô xem cây gậy to lớn của anh, cô thật tò mò muốn biết rốt cục nó có hình dạng như thế nào.
" Nhìn cũng được, bất quá em phải để nó đi vào cái động nhỏ " Phương Tử Ngôn dứt lời, ngón tay ra vào tăng lực, dẫn tới em gái một trận vui vẻ.
" Nhưng nó lớn như vậy, tiến vào có thể đau quá không? "
" Lần đầu tiên có chút đau nhức, tiếp đến sẽ rất thoải mái, sau đó mỗi ngày em đều cầu xin anh "
" Em mới không như vậy..." Phương Hân Ngữ quay mặt qua chỗ khác mân mê đôi môi, dừng một chút nói thêm " Chỉ cho anh đi vào một đoạn nhỏ "
" Theo mong muốn của em "
Phương Tử Ngôn sớm biết cô sẽ nói như thế, cầm lấy tay cô, cởi ra mảnh vải đang che mắt
Thoáng cái anh sáng chiếu vào mắt, Phương Hân Ngữ còn chưa kịp thích ứng, nóng ruột tìm kiếm anh trai. Cúi người nhìn xuống cự vật, so với trong tưởng tượng của Hân Ngữ không giống nhau, màu sắc đỏ sẫm, hình dạng như cây gậy lớn, sinh trưởng ở phía dưới của anh hai .
Phương Tử Ngôn dùng cự vật chống vào phần nữ tính của em gái, ma sát hai cánh hoa non mềm, kích thích nói
" Có lớn hay không, thích chứ? "
" Lớn, thật là doạ người..." Phương Hân Ngữ xanh mặt trả lời.
" Em rất nhanh sẽ thích, anh đưa vào, vừa mới đầu có điểm đau nhức nhịn một chút "
Phương Hân Ngữ mặt choáng váng nói " Nhanh như vậy, anh, em chưa chuẩn bị xong đâu "
Phương Tử Ngôn làm thế nào có khả năng nghe lời cô nói, lơ đễnh cười đùa " Em đã ướt đẫm ..."
" Anh chỉ được tiến vào một chút thôi " Vào thời khắc mấu chốt, Phương Hân Ngữ không quên cò kè mặc cả.
Tay nhẹ mở ra hai cánh hoa, quy đầu theo khe nhỏ xâm nhập.
" Đau quá rồi, anh hai " Phương Hân Ngữ kêu đau nắm lấy cánh tay của anh trai, khước từ anh tiếp tục tiến vào.
Nhưng thức ăn đã đưa tới miệng sao có thể không ăn, Phương Tử Ngôn hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của em gái, dịu dàng an ủi, hạ thể lại chậm rãi tiến vào một chút, thẳng đến khi ᴆụng phải lớp màng mỏng.
Phương Hân Ngữ bị anh trai hôn môi, trên иgự¢ được bàn tay xoa nắn, cơ thể tràn lên một cảm giác vui vẻ đê mê, chợt vùng kín truyền đến cổ đau đớn kịch liệt, đau đến thiếu chút nữa cô khóc thét ầm lên.
Hoá ra đã tiến vào được một phần ba, đâm rách lớp màng ở trong cơ thể em gái mười bốn năm.
Phương Tử Ngôn nắm cánh tay em gái, hạ thể lại nghiêng về phía trước chút nữa, một bên thấp giọng vỗ về, một bên tiến nhanh vào động nhỏ, thẳng đến khi hai người triệt để hợp lại thành một.
Phương Tử Ngôn còn cố ý nhượng em gái nhìn vào phần bụng của bản thân cô, Hân Ngữ phát hiện vùng bụng vốn bằng phẳng của mình phình to, rõ ràng gồ lên hình dáng cây gậy dài.
" Anh cư nhiên nhét toàn bộ vào, không phải đã nói chỉ tiến vào một chút thôi sao, anh hai quá đáng ghét..." Phương Hân Ngữ cảm nhận ha thể bị xé rách thống khổ.
Phương Tử Ngôn nắm chiếc mũi nhỏ của em gái, dịu dàng nói " Cô bé ngốc, nào có ai ℓàм тìин chỉ tiến vào chút xíu, với lại em lớn rồi, có thể thừa nhận được của anh "
" Hừ, anh cũng rất khó chịu đi, nhanh lên một chút rồi lấy ra ngoài đi " Phương Hân Ngữ phát hiện anh trai hô hấp dồn dập, tựa hồ đang đè nén gì đó.
Phương Tử Ngôn đem hai chân em gái tách ra để trên thắt lưng mình, hạ thể bắt đầu nhẹ nhàng động luật
" Anh hai rất thoải mái, cái động nhỏ của em so với bất kỳ địa phương nào đều mềm mại, rất nhanh thôi anh lập tức cho em sung sướng "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay