Dục Vọng Cố Chấp Của Anh - Chương 32

Tác giả: Đào Hoà Chi

Hot search “ Bạn gái”
Kiều Trăn mở Weibo lên, lại mở bảng tin hot search, liếc mắt liền nhìn thấy hot search ” Cuộc thi chế tạo robot toàn quốc.”
Bài đăng trên Weibo được đích thân ban tổ chức của cuộc thi đăng lên gồm 9 tấm ảnh.
Trong những bức ảnh, khi Hàn Tư Hành đứng giữa những đồng đội của mình nhan sắc của cậu càng thêm nổi bật.
Đây là tin tức thông báo trên Weibo đại học S giành chức quán quân, bởi vì được một tài khoản V chia sẻ, trong nháy mắt lượt xem tăng nhanh, trong đó công của Hàn Tư Hành không ít.
Bình luận phía dưới bài đăng trên Weibo, từ đề tài đại học S đoạt giải quán quân chuyển thành khen ngợi và bày tỏ tình cảm với Hàn Tư Hành.
“ Đại học S không chỉ có kỹ năng siêu phàm, ngay cả giá trị nhan sắc cũng áp đảo 333.”
“ Giáo thảo của đại học S chúng ta đã nổi tiếng a a a!!”
“ Bạn học Hàn xin đừng lãng phí nhan sắc của cậu, xin mời ra mắt!!!”
“ Đã lâu lắm rồi chưa từng nhìn thấy ai có chỉ số IQ và nhan sắc đi đôi như tiểu ca ca này, chẳng phải quá ưu tú rồi sao?”
“ A a a, thắng trận mà cũng bình tĩnh được như vậy hả? Thực sự làm cho tôi yêu thích gương mặt lạnh lùng này quá đi!!!”
“ Bạn học nào học ở đại học S vậy? Xin cho hỏi Hàn Tư Hành có bạn gái chưa?”
“ Hỏi như vậy, không lẽ muốn theo đuổi Hàn Tư Hành sao?”
“ Mẹ ơi!! Nhìn yêu quá!!! Tiểu ca ca học năm nhất phải không? Chờ em! Sang năm em sẽ đến đại học S tìm anh!!”
….
Không bao lâu, đề tài #giáo thảo của đại học S Hàn Tư Hành# xuất hiện.
Ninh Ngữ ௱ôЛƓ nhắc đến chủ đề ” Bạn gái” chính là những bình luận ở phái dưới bài đăng.
Nguyên nhân xuất hiện chủ đề này là do trong lúc ban tổ chức trao giải thưởng và chụp ảnh với đội viên của đại học S, đồng thời cũng đăng bài viết đó lên Weibo, cho nên có người đã bình luận: “ Xin hỏi các bạn ở đại học S, bạn nữ sinh kia là bạn gái của Hàn Tư Hành sao? Khóc lóc cầu xin tin hot a a.”
Trong ảnh chụp, một đám nam sinh chỉ có duy nhất một cô gái. Hơn nữa mỗi bức ảnh cô gái đó đều xuất hiện bên cạnh Hàn Tư Hành.
Khi đội viên của đại học S chụp chung với nhau, cô gái đó cũng đứng ở phía sau Hàn Tư Hành, tay của cô ấy còn nghịch ngợm xoa đầu cậu. Thậm chí trong lúc dùng cơm, cũng ngồi cạnh cậu.
Có một tấm hình vô tình chụp được bộ dạng khi cô gái ấy nhìn đến Hàn Tư Hành, trong ánh mắt tràn ngập sự yêu thích và vui vẻ.
Ảnh chụp được đội trưởng và các đội viên của đại học S đăng trên Weibo, điểm giống nhau trong mỗi bức hình chính là sự xuất hiện của Hàn Tư Hành và cô gái mặc đồng phục của đại học S.
Những bình luận phía dưới không ngừng tăng lên.
“ Không! Tôi không tin!!! Bạn học nào ở đại học S mau xuất hiện nói cho tôi biết đây không phải là sự thật đi!!!”
“ Chẳng lẽ vừa mới biết yêu liền bị thất tình sao? Không muốn đâu a a a!”
“ Hu Hu Hu, tiểu ca ca chúc cậu hạnh phúc …”
“ Tiểu tỷ tỷ này cũng là đội viên hả? Lớn lên rất đáng yêu nha.”
“ Không đúng, chỉ với vài tấm ảnh làm sao xác định được giữa người nam và người nữ đó không phải là bạn bè??”
“ Tôi cảm thấy dường như chị gái nhỏ ấy thích bạn học Hàn, nhưng bạn học Hàn không muốn đáp lại.”
“ Nghe người của đại học S nói, chỉ biết trước kỳ nghỉ cậu ta vẫn còn độc thân, nhưng sau kỳ nghĩ thì không biết [ doge]”
( hình doge)
“ Ngay cả sinh viên học ở đại học S còn không biết rõ. Giáo thảo quả là xuất quỷ nhập thần, chỉ nhìn thấy có hai lần, nhưng đều cùng là một người.”
“ Năng lực của tiểu tỷ tỷ này quả thực không tầm thường nha! Nếu thật sự là bạn gái sẽ rất đáng yêu!! Ôi đôi vợ chồng học bá!”
“ Không rõ lắm, nhưng tớ vẫn chúc phúc bọn họ.”
……..
Kiều Trăn nhìn bình luận càng ngày càng tăng lên, trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu, liền tắt Weibo.
Cô dựa vào ghế sông pha, thất thần nhìn màn hình TV.
Cô gái kia, Kiều Trăn chưa từng gặp qua. Thậm chí, cô cũng không biết lần này đi đến thành phố D đội của đại học S còn dẫn theo nữ sinh.
Cô nhớ đến những tấm ảnh chụp về cô gái ấy, bộ dạng hoạt bát đáng yêu, đây chính là hình mẫu nữ sinh mà bản thân mình muốn Hàn Tư Hành tiếp xúc. Lúc này Ninh Ngữ ௱ôЛƓ lại nhắn đến một tin nhắn.
[ Trái chanh nhỏ: Có xem Weibo chưa? Người đó có phải là bạn gái của cậu ta không? Tớ cũng rất tò mò đấy [ icon mắt lấp lánh]]
Ninh Ngữ ௱ôЛƓ nằm ở nhà trơ mắt nhìn thông báo hiển thị trên Wechat ” Đối phương đang nhắn tin….” qua một khoảng thời gian khá lâu, trong lòng thầm vui mừng, nhìn dáng vẻ vô cùng hóng tin hot. Cuối cùng Kiều Trăn cũng trả lời.
[ Trăn Trăn: Không phải.]
???
Đợi nửa ngày chỉ nhắn được hai chữ??
[ Trái chanh nhỏ: Vậy cô gái trong tấm ảnh đó là ai? ]
[ Trăn Trăn: Không biết, tớ không quen cô ấy.]
[ Trái chanh nhỏ: Vậy sao cậu có thể xác định không phải là bạn gái của cậu ta?]
Kiều Trăn: ……
Tóm lại không thể nhắn tin bảo rằng cậu vừa mới thông báo cho cô biết được sao?
[ Trái chanh nhỏ: Thôi vậy, đợi ngày khai giảng sẽ biết thôi [ icon đắc ý] [ icon đắc ý]]
Nhắn tin nói chuyện phiếm với Ninh Ngữ ௱ôЛƓ một lúc, chờ sau khi nói xong cũng đã quá 10 giờ.
Kiều Trăn tắm xong, quay về phòng chuần bị đi ngủ. Nhiều lần nhắm mắt muốn ngủ lại không tài nào ngủ được.
Bởi vì khi mở mắt nhìn căn phòng tối, cô lại nghe thấy âm thanh kinh khủng đêm hôm qua trong tai mình, lúc nào trong đầu cũng xuất hiện cảnh tượng đáng sợ đó, tim cô đập loạn, cả người chợt run rẩy, không có cách nào để chìm vào giấc ngủ.
Chuyện hôm qua đã để lại bóng ma tâm lý quá lớn, chẳng lẽ khi nằm ở nơi quen thuộc cũng không thể ngủ được sao?
Kiều Trăn thở dài, chấp nhận số phận mà rời giường, trở lại phòng khách. Bật đèn phòng khách lên, cô lại mở TV tuỳ tiện tìm một chương trình giải trí vui vẻ xem một lúc.
Không còn cách nào khác, vừa ngáp ngắn ngáp dài. Chẳng biết qua bao lâu, mí mắt của Kiều Trăn bắt đầu đánh nhau. Sợ quay trở về phòng lại không ngủ được, cô dứt khoát nằm trên ghế sô pha, bất tri bất giác ngủ lúc nào không hay.
Hiện giờ Hàn Tư Hành đã mua chuyến bay sớm nhất quay trở về thành phố S, đang trên đường trở về.
Lúc cậu vào đến nhà, liền nhìn thấy đèn phòng khách sáng trưng, còn có tiếng TV đang mở. Hơn nữa còn nhìn thấy Kiều Trăn ngủ trên ghế sô pha.
Hàn Tư Hành nhíu mày, đi đến ghế sô pha. Cô mím môi, bộ dạng không mấy vui vẻ. Ánh mắt cậu nhìn về cái điện thoại đang đặt trên bàn, thuần thục mở mật khẩu, mở từng app lên xem.
Nhìn thấy bảng tin trong Weibo với tiêu đề rõ ràng – Bạn gái của Hàn Tư Hành.
Sau đó bấm mở tin đó lên nhìn xem một chút, vài phút sau, Hàn Tư Hành đã hiểu rõ mọi chuyện.
Cậu nhìn Kiều Trăn, suy tư chuyện gì đó. Cậu lại giơ tay vuốt nhẹ nơi chân mày đang cau lại của cô, lại suy đoán nguyên nhân. Chẳng lẽ chuyện này làm cô không vui sao?
Cho dù biết khả năng xảy ra không cao, nhưng nơi sâu kín trong lòng lại có chút vui mừng dần dần lan toả.
Thực ra yêu một người rất kỳ lạ, vừa muốn cô vui vẻ, vừa muốn cô không vui chỉ vì chuyện của mình. Chỉ có như vậy, ít nhất còn biết được trong lòng cô vẫn luôn để ý đến mình.
Ngẩn người nhìn Kiều Trăn một lúc, Hàn Tư Hành cúi người, đặt một nụ hôn nơi chân mày cô.
Rốt cuộc chị có biết, em yêu chị nhiều bao nhiêu hay không.
*
Thời điểm Kiều Trăn thức dậy, bất ngờ phát hiện bản thân mình đang nằm trên cái giường trong phòng ngủ. Việc này làm cho cô nghĩ rằng bản thân mình gặp phải chuyện siêu nhiên.
Đột nhiên cô ngồi dậy, dường như nghe thấy trong phòng bếp có tiếng động, mũi lại ngửi được mùi thức ăn thoang thoảng.
Cậu đã trở về rồi à?
Kiều Trăn rời giường, tóc cũng không kịp vuốt lại, vội vã mở cửa phòng đi đến phòng bếp. Bên trong, chẳng phải là Hàn Tư Hành đang ở thành phố D kia sao?
Hàn Tư Hành nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Kiều Trăn, môi khẽ nhếch lên, mái tóc thì rối loạn, nhìn có chút …. Ngốc nghếch.
“ Em, em, em trở về khi nào vậy?” Kiều Trăn lắp bắp mấy lần mới nói rõ thành câu.
“ Về đến nhà lúc 1 giờ khuya, chị đã ngủ rồi, cho nên không muốn đánh thức chị.” Hàn Tư Hành đem cháo vừa nấu xong đặt lên bàn, dường như chẳng có gì để nói tiếp.
Xoay người, nhìn thấy Kiều Trăn vẫn đứng ở cửa nhíu mày, giống như muốn hỏi điều gì đó.
“ Trăn Trăn, chị không định thay quần áo sao?” Ánh mắt Hàn Tư Hành không khách khí mà đánh giá cô, dừng lại ở vị trí *** cô.
“ A a!!” Lúc này Kiều Trăn mới có phản ứng, hét lên một tiếng, che *** mình chạy đi. Ngày hôm qua cô ở nhà một mình, sau khi tắm xong không có mặt nội y. Hiện giờ trên áo ngủ của cô có hai cái điểm nhỏ nhô lên, vừa nhìn thấy đã biết bên trong không có mặc gì. Cô che đi gương mặt đỏ bừng của mình, ảo não không thôi.
Trời ạ! Việc này thực quá xấu hổ!
Mãi cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, Kiều Trăn vẫn còn đỏ mặt trốn ở trong phòng.
“ Trăn Trăn, chị không ra ăn sáng sẽ muộn giờ làm đấy.”
“ Đừng xấu hổ, em không nhìn thấy gì đâu.”
“ Im miệng!” Kiều Trăn vừa xấu hổ vừa tức giận muốn ૮ɦếƭ, thế mà cậu vẫn nói đến chuyện này.
“ Ừ.” Bên ngoài cửa truyền đến một tiếng ừ rầu rĩ, “ Em phải đến trường một chuyến, bữa sáng em để trên bàn chị nhớ ăn nhé.”
“…….”
Nghe thấy tiếng đóng cửa bên ngoài phòng khách, Kiều Trăn mới từ phòng ngủ đi ra ngoài, trên mặt vẫn còn chut ửng đỏ.
Hàn Tư Hành đi rồi, cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Nhanh chóng vệ sinh cá nhân, dùng bữa sáng, khi cô đến đài truyền hình vẫn còn khá sớm.
Cô giáo Ngải Văn còn chưa đến, Kiều Trăn dọn sạch bàn làm việc của mình một chút, lại đem các dữ liệu đã thu thập bỏ vào thư mục. Vừa làm xong, thì Ngải Văn cũng đã đến.
“ Tiểu Kiều, tập đặc biệt của chương trình [ Vua trinh thám] sắp quay, chuẩn bi một chút, 3 phút nữa sẽ mở cuộc họp thảo luận đề tài nay.” Ngải Văn vừa bước vào phòng đã lập tức giao phó công việc.
“ Vâng, cô giáo.” Kiều Trăn đáp ứng một tiếng, trong vòng 3 phút cô phải chuẩn bị máy chiếu cùng văn bản trong phòng họp thật cẩn thận.
Chỉ một lúc sau, các nhân viên trong tổ sản xuất đã đến đông đủ. Lần họp này chủ yếu muốn thảo luận xem tập đặc biệt nên mời mời những vị khách nào và kịch bản ra sao.
Ngải Văn đem kết quả bình chọn khách mời của tổ sản xuất trên Weibo chiếu lên màn hình lớn. Ngoại trừ hai đại nam thần có nhân khí cao ra, những người còn lại đều không quá nổi bật, miễn cưỡng chọn được 3 người, thì có 2 người bận việc nên đã từ chối.
“ Trước mắt chúng ta cần phải xác định nên mời 3 vị khách mời nào.” Sắc mặt Ngải Văn nghiêm túc, “ Các bạn còn có ý tưởng nào không?”
Trong lúc tham gia cuộc họp mỗi người mồm năm miệng người đề xuất ý tưởng, còn nói ngoài trừ 3 vị khách đó, vẫn nên mời thêm một người mới nữa.
Ngải Văn nghe xong quan sát một vòng, ánh mắt dừng trên người Kiều Trăn, “ Tiểu Kiều em thì sao? Có ý tưởng gì không?”
Kiều Trăn nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của Ngải Văn, lấy lại bình tĩnh, tự tin ung dung nói: ” Em nghĩ nên mời nhân vật mới nổi tiếng.”
“ Những người chúng ta lựa chọn để bỏ phiếu, kết quả cũng đã quá rõ ràng, ngoại trừ hai vị khách mời kia, những người khác nhân khí cũng không quá cao. Nếu muốn thu hút người xem, đã có hai vị nam thần kia cũng đã thu hút được một lượng người xem, hơn nữa có một kịch bản tốt nữa là ổn.”
“ Nhưng mời nhân vật mới nổi tiếng không giống như vậy. Người xem đối với nhân vật mới càng cảm thấy tò mò, điều này rất có lợi cho việc tăng tỷ suất người xem. Nếu nhân vật mới biểu hiện tốt, chúng ta có thể dễ dàng mời bọn họ tham gia chương trình mùa sau. Tập đặc biệt này coi như là sẽ là tiền đề cho mùa sau.”
“ Ngoài ra, em có chú ý đến có một thần tượng Trần Nhất cũng rất quan tâm đến chương trình của chúng ta. Hiện tại anh ta đang học năm hai ở Học Viện Điện Ảnh, cũng có nhân khí cao lại còn là sinh viên. Chúng ta có thể thử mời anh ta tham gia xem sao.”
Kiều Trăn nói xong, có chút thấp thỏm nhìn đến Ngải Văn.
“ Khách mời của chúng ta đều là những người có thực lực, mời cậu thần tượng mới nổi Trần Nhất này liệu có phù hợp với hình tượng của chương trình không?” Lý Mặc Mặc của tổ sản xuất nhíu mày lên tiếng, hiển nhiên không tán thành quan điểm của Kiều Trăn.
Giọng nói của cô ta có chút sắc bén, nháy mắt không khí trong phòng họp trầm xuống. Kiều Trăn nhấp môi, bản thân chỉ là người mới, cho nên ý kiến không được tán thành cũng là chuyện đương nhiên, đang chuẩn bị ngồi xuống đột nhiên nghe thấy ở cửa phòng vang lên giọng nói đàn ông: “ Ý tưởng không tồi.” Mọi người quay đầu lại nhìn, thì ra là Tần Miện.
Tần Miện đeo kính, nhàn nhã đứng ở nơi đó, cũng không biết đã đứng bao lâu. Anh ta nhàn nhạt liếc mắt nhìn Kiều Trăn một cái, “ Nếu đã là tập đặc biệt, mời minh tinh mới nổi cũng không thành vấn đề.”
“ Ngải Văn, cho người liên lạc với đại diện của Trần Nhất.” Tần Miện nhìn đồng hồ, ” Được rồi tôi còn có việc, các bạn cứ tiếp tục họp đi.” Nói xong anh ta liền rời đi.
Kiều Trăn có chút bất ngờ, không nghĩ đến việc đạo diễn Tần sẽ đột nhiên xuất hiện nói giúp mình. Cô chú ý đến Lý Mặc Mặc sau khi thấy Tần Miện rời đi liền liếc mắt nhìn mình với ánh mắt thù địch, rồi cúi đầu xuống.
Khúc nhạc đệm nhỏ qua đi, việc kế tiếp là thảo luận đến hai nhân vật mới nổi thời gian gần đây.
“ Gần đây trên mạng có sinh viên nào nổi tiếng không? Vòng casting có tuyển thủ nào nổi bật không, chúng ta có thể liên lạc một chút.” Ngải Văn hỏi.
“ Có đấy, có một mỹ nữ học bá đang nổi tiếng, hơn nữa còn được bốn trường đại học tuyển.” Có một nhân viên lên tiếng trả lời.
“ Vậy à.” Ngải Văn gật đầu, “ Cho người liên lạc với cô ấy hỏi xem cô ấy có muốn tham gia hay không.”
“ Đúng rồi, đêm hôm qua không phải vừa có một giáo thảo của đại học S lên hot search sao? Tôi cảm thấy cậu ấy rất thích hợp!” Lý Mặc Mặc cũng lên tiếng, “ Lớn lên đẹp trai thông minh, quả thực rất phù hợp với chương trình của chúng ta. Thâm chí cá nhân tôi còn cảm thấy cậu ta so với hai người kia còn đẹp trai hơn nhiều. Nếu cậu ấy có thể tham gia, chỉ cần biểu hiện tốt chắc chắn sẽ làm cho chương trình nổi tiếng.”
Lý Mặc Mặc vừa tốt nghiệp được một năm, luôn có hứng thú đối với những hoa khôi hay giáo thảo của các trường đại học. Cái anh chàng giáo thảo của đại học S, vừa mới tham gia cuộc thi chế tạo robot đã lên hot search. Nếu cậu có thể tham gia chương trình này, khẳng định độ nổi tiếng sẽ tăng cao.
Kiều Trăn nghe vậy liền sửng sốt. Cô không ngờ đến, Ngải Văn lại một lần nữa điểm trúng tên cô.
“ Tôi có biết. À, Tiểu Kiều, chị nhớ rõ là em có quen biết với cậu ta phải không?” Ngải Văn có một trí nhớ thực phi thường, ngày hôm qua khi cô ta nhìn thấy tin tức đó trên hot search liền nhớ đến việc vô tình nghe Kiều Trăn nói cậu ta là em trai của mình.
Bọn họ còn học cùng trường, hơn nữa lại quen biết nhau.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong phòng họp đều nhìn vào cô.
Kiều Trăn cứng miệng, gật đầu, bình tĩnh nói: “ Vâng, em có quen biết.”
“ Vậy em hãy nói với cậu ấy, cố gắng thuyết phục cậu ấy tham gia chương trình của chúng ta.” Ngải Văn cảm thấy việc này giao cho Kiều Trăn sẽ không có vấn đề gì.
Chỉ tham gia một tập đặc biệt này mà thôi, vẫn còn trong thời gian nghỉ hè, lại còn là người quen, quả thực đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà.
“ Nếu em ấy….. không muốn tham gia thì sao?” Trên mặt Kiều Trăn có chút chần chừ.
Buổi sáng hôm nay vừa mới phát sinh ra chuyện xấu hổ như vậy, cô vẫn luôn cảm thấy ngượng ngùng khi nhìn thấy cậu, hiện giờ còn muốn cô chủ động thuyết phục cậu tham gia chương trình sao?
Chẳng phải cô quá là xui xẻo rồi à?
Ngải Văn nhướng mày, nói đùa: “ Nhân cơ hội này em hãy dùng mỹ nhân kế đi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc