Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê - Chương 92

Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh Ca

Tất cả mọi người trong Thần Vực không tự chủ được nhìn lên cánh cửa chính ở tít trên cao, một nhóm năm người đứng ở trước cửa chính, bọn họ dùng chìa khóa vàng mở cửa chính ra, tiếng động mở cửa chấn động cả Thần Vực.
Đây là một loại tuyên bố mạnh mẽ, tuyên bố bọn họ trở thành đội ngũ đầu tiên mở ra cửa chính, đồng thời cũng ngầm trở thành đội ngũ cực mạnh.
Đội ngũ đầu tiên mở ra cửa chính không phải là ai khác, chính là đội ngũ của Nam Môn Tĩnh, Nam Môn Tư đó.
Khóe miệng Nam Môn Tĩnh chứa nụ cười đắc ý, ngẩng đầu ưỡn *** đi vào trong cửa chính.
Bạch Vũ thu hồi tầm mắt rất nhanh, tập trung khôi phục linh mạch bị tổn thương.
Cao ngạo tiến vào cửa chính như vậy là cực kỳ ngốc có được không? Còn chưa tới nơi tranh đoạt bảo bối chân chính, ngươi khoe khoang cái gì? Sau khi đi vào như vậy, tất cả mọi người sẽ đề phòng ngươi.
Đội ngũ thứ hai tiến vào khiêm tốn hơn, bọn họ mở ra cửa chính, năm người nối đuôi nhau đi vào.
Bạch Vũ lại nhìn chằm chằm bọn họ thật lâu, bọn họ là người của Sáng Thế Thần Điện, tất cả năm thiếu niên đều có sắc mặt lạnh lùng, cứng như sắt thép không có bất kỳ biểu cảm gì, cánh tay trần trụi, lộ ra thân thể cường tráng, khí chất lạnh băng, cứng rắn giống như binh khí, khiến người không rét mà run.
Trên vai đều được khắc màu đen, Diệt, Phách, Hồn, Sát, Ma, chính là tên của bọn họ.
Khóe miệng Bạch Vũ nhếch lên, xem ra nàng vẫn đánh giá sai tâm tư của Thượng Quan Vân Trần, một đội Luật Viên Giang hoàn toàn là vật hi sinh dùng để giết nàng, đương nhiên có thể giết nàng, giết không được, ૮ɦếƭ rồi cũng không sao, hy vọng chân chính chính là một đội này.
Bọn họ mới đúng là đệ tử tinh anh nhất của Sáng Thế Thần Điện, là đệ tử Khải Thánh Điện đặc biệt bồi dưỡng cho cuộc chiến Thần Vực.
Từ lúc bọn họ bắt đầu tiến vào Sáng Thế Thần Điện liền không có tên của chính mình, đã không có gia tộc, không có người thân, nhiệm vụ của bọn họ chỉ có một, chính là liều mạng tu luyện, tài nguyên của bọn họ là tất cả những thứ tốt nhất của Sáng Thế Thần Điện, nhưng bọn họ cũng là tất cả đệ tử đáng thương nhất của Sáng Thế Thần Điện.Vạn năm trước, Sáng Thế Thần Điện cũng đã bắt đầu bồi dưỡng đệ tử như vậy, lúc ấy là vì bồi dưỡng một lượng lớn ám vệ tinh anh, củng cố phòng ngự của Thần Điện, nhưng vì nàng ác cảm đuổi mấy hài tử lớn tuổi được đưa đến để tham gia bồi dưỡng thành binh khí, kế hoạch này đã bị gác lại rồi.
Nghĩ cũng biết sau khi nàng bị ép chuyển thế, Khải Thánh Điện liền lập tức mở lại kế hoạch.
Cửa chính bị mở ra lục tục năm lần.
Cuối cùng, Tử Như, Công Tôn Ưởng và Phục Mãn cũng đều đã thăng cấp thành công. Tử Như và Công Tôn Ưởng giống như Tư Minh, thăng cấp thành Linh Sư đỉnh cấp, còn lại Trưởng lão Phục Mãn thì khóc lóc nức nở, cuối cùng ông cũng đột phá bình cảnh, trở thành Tôn Chủ, cho dù chỉ là sơ cấp.
Ba trăm năm cũng chưa từng thăng cấp, thật sự là quá không dễ dàng rồi.
Bạch Vũ nhìn bộ dạng Trưởng lão Phục Mãn thật sự muốn khóc, bất đắc dĩ vỗ vỗ vai ông, kéo ông về phía cửa chính.
Lấy ra chìa khóa vàng, đứng ở dưới cửa chính, không cần bọn họ tìm bậc thang, năm người liền bay tới trước cửa chính.
Sau khi bọn họ từng bước từng bước dùng chìa khóa mở ra cửa chính đi vào, chìa khóa biến mất, trên cổ tay bọn họ lại có thêm hoa văn Thúy Trúc (chim phỉ thúy) màu xanh.
"Đây là ký hiệu hả?" Tư Minh tò mò sờ sờ hoa văn trên cổ tay, lại nhìn chằm chằm hoa văn giống như đúc trên cổ tay Bạch Vũ, vui vẻ cười toe toét: "Bạch Vũ, chúng ta có hình xăm giống nhau..., không rửa sạch được."
Bạch Vũ âm thầm xem thường: "Đây là dấu hiệu của đội ngũ, đại biểu cho năm người chúng ta là cùng một đội. Sau đó chắc là chúng ta sẽ tách ra, nhưng là có dấu hiệu này, lúc Thần Vực tính thành tích sẽ cộng thành tích của năm người chúng ta lại."
"Thành tích gì?" Công Tôn Ưởng không rõ nguyên do.
Bỗng nhiên, cửa chính sau lưng giống như bị sét đánh, phát ra một tiếng nổ, biến mất không thấy nữa.
"Cửa chính biến mất? Không thể lại có người vào được nữa?" Phục Mãn giật mình kéo mấy cọng râu mép xuống.
Trong lòng Bạch Vũ dâng lên một loại cảm giác không thoải mái, xoa mi tâm nói: "Bên ngoài đã không còn ai rồi."
"Không còn ai rồi? Ý ngươi nói..." Tử Như nói nửa đoạn lại nuốt xuống, không tới giờ Thần Vực mở cửa thì không thể mở ra, ý không còn ai đương nhiên là đều đã ૮ɦếƭ!
Thực ra bọn họ là một đội đi vào cuối cùng, tổng cộng sáu đội, chỉ có ba mươi người tiến vào.
Tám mươi đệ tử vào vậy mà một hơi loại bỏ năm mươi người. Chắc chắn năm mươi người này là thiên tài trong cường giả ở bên ngoài, nhưng ở trong này vẫn dễ dàng ngã xuống.
Bạch Vũ cũng không nghĩ tới không gian Thần Sáng Thế sẽ làm tàn nhẫn như vậy, lúc nàng ở trong không gian, từ trước đến nay nơi này đều cực kỳ dịu dàng.
Có lẽ đây mới là bản tính của không gian, cay nghiệt, sát phạt, ưu thắng liệt thái (ý nói khôn thì sống, ngu thì ૮ɦếƭ) mắt cũng không nháy, nếu muốn gặp được hoàn cảnh tốt, thì phải gánh chịu nổi nguy hiểm.
Vừa vào không gian có thể đạt được phần thưởng thăng cấp, cũng chỉ có nhân tài đủ mạnh mới xứng với phần thưởng nghịch thiên này.
Không thoái mái trong lòng Bạch Vũ dần dần tiêu tan, nhìn cảnh tượng trước mắt, thế ngoại đào nguyên chim hót hoa thơm, nơi rừng sâu núi thẳm loáng thoáng lộ ra kiến trúc cổ kính.
Tháp Ngũ Hành, Bách Bảo Lâu, Dược Viên, còn có Noãn Các mà nàng ở... Phân chia ở trong một tòa trang viên rất lớn, kết giới hình bán cầu bao phủ toàn bộ những kiến trúc này.
Tám hướng chung quanh kết giới theo thứ tự là tám tòa kiến trúc không gian được coi là vật tế cung ứng, lúc này toàn bộ đều là trạng thái phong bế.
Mọi người đi vào cùng một suy nghĩ vội chạy về phía trung tâm kết giới Bách Bảo Lâu, còn có mấy người chạy về phía Tháp Ngũ Hành, sợ đến muộn, thứ tốt sẽ bị người khác lấy đi.
"Đi thôi, chúng ta cũng đến Bách Bảo Lâu." Một đội Bạch Vũ cũng nhanh chóng đến chỗ Bách Bảo Lâu.
Cổng chính Bách Bảo Lâu rộng mở, không từ chối bất kỳ ai tiến vào, bề ngoài trông Bách Bảo Lâu rất nhỏ, Thichtruyen – V.O thật ra không gian bên trong lớn đến kinh người, đi vào giống như vào một vùng hư không, nơi nơi đều là các loại bảo bối bay bay.Tiện tay chụp lấy chính là Thiên Tài Địa Bảo hiếm thấy, hoặc là một thanh Thần Binh Lợi Khí (VK cấp Thần sắc bén), có xui xẻo cũng là dược liệu cấp bậc ngàn năm!
Mọi người bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngạc nhiên đến ngây người, bất giác hô hấp bắt đầu dồn dập, ánh mắt nóng bỏng đỏ lên, phục hồi tinh thần lại liền vung tay.
"Đây là của ta, cút ngay!"
"Khốn kiếp, rõ ràng là ta nhìn thấy trước."
"Nhìn thấy trước thì sao? Ta cầm trong tay, không muốn ૮ɦếƭ thì nhanh chóng buông ra."
"Ngươi muốn ૮ɦếƭ!"
Tiếng binh khí va chạm giòn vang, linh thuật Thủy, Hỏa xen lẫn, cuồn cuộn ở trong Bách Bảo Lâu, cho dù động tĩnh của bọn họ có lớn như thế nào, không gian trong Lâu đều không có tí ti thiệt hại nào, giống như chỉ là một đám nhóc con đang cãi nhau ầm ĩ.
Bạch Vũ nhìn lướt qua những thứ trôi nổi, tiện tay vớt chút linh quả, liền đi về phía chỗ sâu trong hư không.
Cuối hư không tối đen là năm lối cầu thang mờ tối, tỏa ra năm loại ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ, lục, vàng, xanh, đen, hiện ra trong bóng tối có vẻ đặc biệt rõ ràng.
"Cầu thang? Chẳng lẽ nơi này còn có tầng hai?" Trong mắt Tử Như thoáng hiện lên ngạc nhiên mừng rỡ.
"Ừ, Bách Bảo Lâu có tổng cộng sáu tầng, nơi này chỉ là những thứ nhỏ bay lơ lửng, đồ tốt thật sự đều ở tầng trên." Bạch Vũ dựa vào trí nhớ chỉ vào cầu thang: "Cầu thang năm hệ, chỉ có thể đi vào cầu thang có thuộc tính giống mình."
"Vậy cũng chỉ có thể tách ra trước đi, ta là hệ Kim. Ta đi bên này." Công Tôn Ưởng chọn cầu thang màu vàng trước tiên.
Phục Mãn là hệ Thổ, Tư Minh là hệ Thủy, Tử Như song hệ Thủy, Mộc, cuối cùng quyết định vào hệ Mộc.
Bạch Vũ vòng tay, cân nhắc nàng nên đi cầu thang nào. Nàng có linh mạch năm hệ, đi đâu cũng được.
Một dòng cảm giác mát lạnh đánh úp lại, Bạch Vũ quay đầu nhìn lên, năm đệ tử cọc gỗ lạnh lẽo của Sáng Thế Thần Điện cũng đã đi tới, xem ra không chỉ một mình nàng biết thứ tốt ở trên tầng trên.
Ánh mắt đội trưởng Diệt lạnh băng chứa sát ý, lạnh buốt nhìn chằm chằm Bạch Vũ.
Bạch Vũ nhíu mày, lập tức đi vào một cổng vào, năm người kia đang muốn ra tay với nàng, nhưng nàng không phải là đối thủ, trước cứ đi vào rồi nói.
Đợi đến lúc nàng từ bậc thang đi tới tầng thứ hai, mới phát hiện nàng đã tiến vào cổng vào hệ Hỏa.
Sau khi tiến vào không gian khép kín này lại cảm thấy lạnh lẽo đến rùng mình, nơi nơi đều là khối băng, cổng vào thông lên tầng ba bị cả khối băng sương trong suốt chặn lại.
Tệ hơn chính là quanh thân không ngừng ngưng tụ ra khối băng, rét lạnh thấu xương lan tràn đến bên chân Bạch Vũ, Bạch Vũ hiểu rõ, dựng lên một đạo Lưu Hỏa vờn quanh thân, ép lui rét lạnh.
Khối băng không ngừng ngưng tụ lại không ngừng tan ra ở quanh thân Bạch Vũ, không phải vui đùa, cũng chẳng tán gẫu.
Bạch Vũ gọi Tiểu Thanh ra, phun ngọn lửa hướng về phía lối vào tầng ba, nhiệt độ cực nóng hòa tan băng sương, đáng tiếc khối băng thật sự quá lớn, cả một bức tường băng thật dày, uy lực ngọn lửa của Tiểu Thanh lại lớn, hòa tan cũng cực kỳ thong thả.
Bạch Vũ sờ sờ cánh tay rét run, chỉ có thể chờ.
Bách Bảo Lâu chính là như vậy, một khi lựa chọn hướng về phía trước, liền không có đường lui. Không hòa tan xong khối băng, tiến vào tầng thứ ba, nàng sẽ phải ở chỗ này chịu đông lạnh.
Cùng lúc đó, năm người của Sáng Thế Thần Điện cũng tiến vào năm cổng vào khác nhau. Các loại bảo bối trong tầng một đã bị phân chia sạch sẽ, mọi người cũng phát hiện cổng vào tầng thứ hai, nối đuôi nhau đi vào.
Diệt cũng đi vào tầng hai hệ Hỏa, gặp phải hoàn cảnh giống hệt Bạch Vũ, chỉ là không gian này cũng chỉ có một mình hắn ta, thử thách ở tầng này là tách ra để thử thách. Hắn ta cực kỳ có lòng tin gọi Hỏa Mã (ngựa lửa) của mình ra.
Điện Chủ trong Thần Điện nói với bọn họ, thử thách Bách Bảo Lâu có thứ tự, đạt được thứ tự càng cao, càng nhận được nhiều phần thưởng, tỷ lệ trở thành người thắng cuối cùng sẽ càng lớn.
Uy lực ngọn lửa của hắn ta phá trăm, hòa tan chút băng đó chỉ là một bữa ăn sáng, hắn ta hoàn toàn có thể là người đầu tiên tới được tầng thứ ba.
Nhưng khi hắn ta hòa tan khối băng ở cổng vào, lúc bước vào tầng thứ ba, lại ngạc nhiên nhìn thấy Bạch Vũ đã đứng ở trong đại sảnh trống trải ở lầu ba, xoa xoa cánh tay rét lạnh đến mức có chút đỏ lên.
Chẳng lẽ nàng ta nhanh hơn ta? Không thể, chỉ là nàng ta vào tầng hai trước ta, cho nên mới có thể tới trước, chắc chắn sử dụng không ít thời gian hơn ta.
Hắn ta nghĩ như vậy, lại lục tục có bốn người xuất hiện ở đại sảnh, ba nam một nữ, xem ra có tổng cộng sáu người lựa chọn tiến vào cổng vào hệ Hỏa.
Bạch Vũ không biết ba nam tử kia, nhưng Bạch Vũ biết nữ nhân này, không khéo chính là Nam Môn Tĩnh. Nàng ta là Triệu Hoán Sư tam hệ, cũng đã chọn hệ Hỏa.
Bạch Vũ nhìn thấy nàng ta liền cảm thấy có chút đau đầu, muốn nói bọn họ đều tới đại diện cho Ám Dạ Đế Quốc, nên hợp tác.
Nhưng Nam Môn Tĩnh có thái độ thù địch rất sâu đối với nàng, nếu chôn ở trong lòng thì cũng thôi, vị này lại cứ trực tiếp biểu hiện ở ngoài sáng, còn thiếu chút không trực tiếp trở mặt thành thù.
Bạch Vũ cũng không có nửa phần ấn tượng tốt đối với Nam Môn Tĩnh, đừng nói giúp đỡ, Nam Môn Tĩnh không ngấm ngầm đâm dao thì Bạch Vũ đã cám ơn trời đất rồi.
"Ngươi cũng ở đây? Nhìn bộ dạng ngươi đóng băng như thế này, dùng không ít thời gian đúng không?" Nam Môn Tĩnh mở miệng liền châm chọc, người không biết còn tưởng rằng các nàng là kẻ thù.
Bạch Vũ âm thầm trợn mắt, sao người không có đầu óc như thế lại khiến cho Dạ Vương coi trọng đảm nhiệm chức đội trưởng? Hay là nói Dạ Vương cũng không có đầu óc giống như nàng ta? Lúc này rồi vẫn không phân rõ địch ta?
Bạch Vũ còn chưa nói chuyện, trên không của đại sảnh liền hiện ra một vài ngọn lửa bay về mỗi dấu hiệu trên cổ tay bọn họ. Ngay sau đó trong đầu xuất hiện một giọng nói lạnh như băng.
Bạch Vũ dùng ít thời gian nhất, nhận được phần thưởng 100 ngọn lửa.
Diệt thứ hai, nhận được phần thưởng 80 ngọn lửa.
Nam Môn Tĩnh thứ ba, nhận được phần thưởng 60 ngọn lửa.
Hà Viêm thứ tư, nhận được phần thưởng 40 ngọn lửa.
Kế Lôi An thứ năm, nhận được phần thưởng 20 ngọn lửa.
Đại Giác thứ sáu, không có phần thưởng.
Sắc mặt thiếu niên cằm nhọn, góc cạnh rõ ràng đứng ở cạnh rìa nhất kia liền tối xuống, tức giận nắm chặt nắm tay, hắn ta hẳn là Đại Giác không được nhận phần thưởng.
Dường như hắn ta thật sự không ngờ hắn ta chính là người cuối cùng, càng không nghĩ tới Bách Bảo Lâu chỉ khen thưởng cho năm người đứng đầu, chỉ riêng hắn ta không có, thật sự có chút không chịu nổi.
So với Đại Giác, thật ra Diệt càng thêm ngạc nhiên, chỉ là trên khuôn mặt tựa như sắt thép của hắn ta không có một chút biểu hiện ra.
Bạch Vũ vậy mà lại nhanh hơn hắn, dùng càng ít thời gian! Hắn ta có chút không tin.
Ngọn lửa của hắn ta chính là Nham Tương Nguyên Hỏa ( nguồn lửa từ nham thạch nóng chảy) ngàn năm mới thấy được một lần, nhiệt độ cực nóng đủ để thiêu đốt tất cả kim khí bên ngoài Ngọc Kim Cương, uy lực phá trăm, làm sao có thể bại bởi Bạch Vũ? Chẳng lẽ uy lực ngọn lửa của Bạch Vũ cũng có thể phá trăm? Thậm chí còn cao hơn hắn?
Đinh - -
Cầu thang trong đại sảnh đột nhiên dâng lên một khối bia ngọc (giống bia mộ bằng ngọc), trên bia lấp lánh ánh sáng, bao phủ một vùng linh khí.
Mấy người thăm dò rót linh khí vào trong bia ngọc, lập tức đọc được nội dung trên bia ngọc, đây là một bản sổ tay hoán đổi, mặt trên có hơn trăm loại dược liệu, linh khí và thiên tài địa bảo, mỗi loại đều cần dùng ngọn lửa vừa rồi đạt được để đổi.Đám người Nam Môn Tĩnh và Diệt hít vào một hơi khí lạnh, trong mắt tỏa ra ánh sáng nóng bỏng, thì ra ngọn lửa là dùng như vậy, đồ có thể đổi không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với những thứ vừa mới tiến vào cổng!
Đây mới là bảo bối vô giá chân chính!
Hai nam tử cao gầy Kế Lôi An và Hà Viêm không nhịn được lập tức đổi chút dược liệu thăng cấp và linh tửu, Nam Môn Tĩnh cũng đổi một cái linh khí phòng ngự dạng vòng cổ, có thể chống cự một lần khi mới vừa khuyến khích công kích nhỏ hơn 300 điểm.
Diệt cũng không nhịn được muốn đổi, nhưng giương mắt nhìn lên Bạch Vũ bên cạnh, vẻ mặt nàng lạnh nhạt lướt qua một vùng bia ngọc, sau đó liền không hành động, giống như không hề có một chút hứng thú đối với mấy thứ này, hoàn toàn không tính đổi bất kỳ đồ gì.
Hắn ta cũng đè *** trong lòng xuống, từ bỏ đổi này nọ.
Thật ra Bạch Vũ không đổi là vì không xem vào mắt.
Nếu nàng không hồi phục trí nhớ, mấy thứ này quả thật rất có lực hấp dẫn đối với nàng, đáng tiếc nàng đã khôi phục hơn một nửa trí nhớ vạn năm trước, những thứ cao cấp gì đó đều đã thấy qua, những thứ này đối với nàng mà nói là cấp quá thấp, nàng cần đồ càng tốt để thăng cấp.
Nàng biết quy tắc của Bách Bảo Lâu, càng lên cao càng có thứ tốt, hiện tại lại không có gì có thể lập tức khiến cho nàng thăng cấp, không cần thiết phải dùng ngọn lửa sớm như vậy.
Bia ngọc rất nhanh biến mất không thấy nữa.
Bạch Vũ chỉ cảm thấy kim quang chớp lóe trước mắt, mở mắt ra lại thì đã đi đến tầng thứ ba.
Một không gian khắp nơi đều có nham thạch nóng chảy, bây giờ, sáu người bọn họ ở trong cùng một không gian.
Cảm nhận được nóng hổi dưới chân, Bạch Vũ lập tức tìm một khối nham thạch đứng vững. Nam Môn Tĩnh bị phỏng thét chói tai, không chờ bọn họ bình tĩnh lại, trong nham thạch nóng chảy liền có mấy chục Hỏa Xà thoát ra.
Lấy ngọn lửa và nham thạch nóng chảy làm thân thể, Hỏa Xà ***ng trúng cũng sẽ bị bỏng bất ngờ lẻn đến trước mặt mấy người.
Bạch Vũ vung tay chính là một chưởng Phách Thiên Liệt, đánh Hỏa Xà trở về lại, Hỏa Xà rơi xuống nham thạch nóng chảy rất nhanh lại tập kích trở lại. Bạch Vũ hơi nhíu mày, gọi Tiểu Thanh ra, Tiểu Thanh phun ra nuốt vào ngọn lửa, hiệu quả cực kỳ nhỏ so với Hỏa Xà.
Hỏa Xà lại càng ngày càng nhiều, hơn trăm con chi chít xoay quanh bên cạnh Bạch Vũ.
Tiểu Thanh tức giận, bắt đầu một ngụm cắn Hỏa Xà thành hai đoạn, thân thể đứt đoạn của Hỏa Xà nháy mắt bị Tiểu Thanh hấp thu, Tiểu Thanh đau đến mức trực tiếp vỗ cánh, ngọn lửa toàn thân giống như bị chấn động run rẩy lại run rẩy.
Bạch Vũ ngạc nhiên, khóe miệng co rút, chẳng lẽ những Hỏa Xà này là dùng để ăn?
Ngẩng đầu, Tiểu Thanh tinh thần phấn chấn bắt đầu ăn hết Hỏa Xà, một bộ nếm được mỹ vị, bộ dạng ăn đến nghiện.
Bạch Vũ: "..."
Ăn thì ăn đi, chỉ cần có thể đánh bại những con rắn này là được. Nàng không lo những Hỏa Xà này sẽ khiến thân thể Tiểu Thanh bị thương.
Triệu Hoán Thú hệ Hỏa tuyệt phẩm, đều có miễn thương tổn và sức chống cự tương đối tốt đối với tất cả ngọn lửa.
Huống chi rõ ràng Tiểu Thanh ăn cực kỳ vui vẻ, ngọn lửa toàn thân tăng vọt, chỉ là thỉnh thoảng bị phỏng có phần lợi hại, cảm giác giống như là nó ăn thức ăn vị cay mỹ vị, bị cay đến le lưỡi.
Những người khác thấy Tiểu Thanh khí phách cắn nuốt Hỏa Xà, cũng vội vàng thay đổi phương pháp, không tiêu diệt nhữngHỏa Xà này nữa, bọn họ liền ép ngọn lửa cực nóng cho chìm ngập.
Hỏa Mã của Diệt đứng ở trong nham thạch nóng chảy, vậy mà không sợ nhiệt độ chút nào, điên cuồng nghiền phần lớn Hỏa Xà thành mảnh vỡ.
Nam Môn Tĩnh thiếu chút nữa rơi vào trong nham thạch nóng chảy cũng rất không dễ dàng tìm được chỗ an toàn, chỉ dẫn Hoả Hồ của mình nhanh chóng xử lý Hỏa Xà.
Lấy năng lực của bọn họ không cẩn thận giữ lại Hỏa Xà thì hoàn toàn không có vấn đề, nhưng ba người còn lại liền hỗn loạn, Đại Giác và Hà Viêm đã bị hỏa thiêu thê thảm đến kêu la, Đại Giác hoảng sợ nhảy tới bên cạnh Bạch Vũ, nghênh đón hàng loạt Hỏa Xà.
Bạch Vũ hơi nhíu mày, có chút lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đại Giác. Tiểu Thanh đối mặt với Hỏa Xà càng ngày càng nhiều nhưng càng ăn càng vui vẻ, ngọn lửa trên người chợt bộc phát ra, thiêu đốt phần lớn Hỏa Xà.
Hỏa Diễm thăng cấp!
Mắt Bạch Vũ sáng lên, Địa Nguyên Chân Hỏa của Tiểu Thanh cộng thêm Thiên Hỏa cực nóng, Địa Nguyên Chân Hỏa hoàn thành thăng cấp càng thêm bá đạo, linh thuật bị động đột nhiên lên tới 3 tầng, hiệu quả gây thương tổn đủ để đánh bại một con Triệu Hoán Thú cấp 2 trong 10 phút!
Chỉ là Hà Viêm cũng chạy về phía nàng, dẫn hàng loạt Hỏa Xà, dẫn mầm tai họa.Bạch Vũ cười lạnh, xem nàng như Bồ Tát sống sao? Nàng không biết hai người này, lại càng không phải là người Ám Dạ Đế Quốc, nàng sẽ không có lòng tốt đi cứu kẻ địch! Huống chi sự thật, bọn họ dẫn nhiều Hỏa Xà qua hoàn toàn là muốn cùng nhau hại ૮ɦếƭ nàng.
Nàng vươn người nhảy lên, rời xa Hà Viêm và Đại Giác, đánh ra một đạo Lưu Hỏa, đánh bay cả hai người ra ngoài, hai người kêu thảm rơi vào trong nham thạch nóng chảy, không ít Hỏa Xà hung tàn bổ nhào về phía bọn họ, hai người bọn họ vì mạng sống vậy mà lại đánh lẫn nhau.
Bạch Vũ tỏ vẻ nàng không phát hiện cái gì, không bao lâu, hơn một ngàn con Hỏa Xà đã bị chém giết gần như không còn, linh thuật bị động của Tiểu Thanh lại đạt tới tầng thứ 5 trong trận tu luyện này!
Cổng vào thông lên tầng trên mở ra, Bạch Vũ là người đầu tiên đi vào.
Nàng đã sớm bị nham thạch nóng chảy ở tầng thứ ba làm cho nóng ૮ɦếƭ, đi vào đại sảnh mới xem như mát mẻ hơn.
Đám người Diệt và Nam Môn Tĩnh cũng theo sát sau tiến vào, Đại Giác và Hà Viêm nhặt lại được hai cái mạng dưới sự trợ giúp của Diệt, mặt xám mày tro xuất hiện ở đại sảnh, vung tay.
"Ngươi dám đá ta xuống nham thạch nóng chảy! Khốn kiếp!"
"Còn không phải là ngươi ra tay trước!"
Ầm ầm - -
Hai đạo sét đánh lên thân hai người, trong đầu xuất hiện cảnh cáo, nơi này không cho phép đánh nhau.
Hai người bị một đạo sét trực tiếp bổ xuống một cấp bậc, rút trở về Linh Chủ.
Khóe miệng Bạch Vũ co rút, không gian của nàng thật đúng là... nghiêm khắc.
Mặt Diệt không chút thay đổi, nhưng trong lòng lại căng thẳng, Bách Bảo Lâu thưởng phạt rõ ràng, càng về sau hắn càng phải cẩn thận một chút.
Ngọn lửa lại xuất hiện, lần này sáu người đều có phần thưởng, giết bao nhiêu con rắn thì có bấy nhiêu ngọn lửa.
Bạch Vũ lại là đệ nhất, giết 478 Hỏa Xà, gần một nửa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc