Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê - Chương 117

Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh Ca

Ám Lân cắn răng: "Làm hộ pháp của ngươi cũng đã cực kỳ mệt mỏi rồi. Ngươi lại còn để cho ta làm Linh Vương, đi giúp ngươi tranh quyền từ trong tay tứ vương, ngươi không thể tìm người khác hả?"
"Tìm ai? Ám Ưng, Ám Lang hay là Ám Hồ?"
"..." Ám Hồ ẩn nấp trong chỗ tối, hiện thân không tốt. Ám Lang suốt ngày nghĩ đánh nhau, để cho hắn đi làm Linh Vương, hắn không có đầu óc đó. Về phần Ám Ưng, hắn là lão đại ca trong bốn người bọn họ, ổn trọng lại cứng nhắc, không có tâm cơ gì, để cho hắn đi đấu với đám lão hồ ly kia, đại khái chưa tới hai ngày cũng sẽ bị người lừa còn giúp người đếm bạc.
Quả nhiên vẫn chỉ có chính mình thích hợp nhất.
Ám Lân rơi lệ đầy mặt: "Người ngươi có thể sử dụng cũng quá ít."
"Không ít, có một hai người thích hợp là đủ rồi." Dạ Quân Mạc thản nhiên nhìn hắn: "Ngươi cũng không cần phí tâm tư gì đi chèn ép bọn họ, bọn họ chỉ muốn chính mình vơ vét nhiều ích lợi một chút, chuyện khác hẳn bọn họ sẽ không làm. Ngươi xem rồi chọn là được."
"Rõ rồi." Ám Lân rất không cung kính trừng mắt.
Xử lý xong sự vụ của Ám Dạ Đế Quốc, toàn thân Dạ Quân Mạc thoải mái đi tìm Bạch Vũ.
Tật xấu thích ngủ của Bạch Vũ càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng nàng cũng không đến mức ngủ lâu không dậy.
Lúc Dạ Quân Mạc đi, nàng vừa vặn tỉnh lại, tò mò đi dạo khắp nơi trong tẩm cung.
"Đang tìm cái gì?" Dạ Quân Mạc hỏi.
"Hồ tắm lớn kia. Ta nhớ vạn năm trước lúc ta tới nơi này của chàng, chàng bị thương nên ngâm mình ở bên trong." Bạch Vũ rất nhớ cái hồ tắm lớn kia, bên trong linh khí nồng đậm, sương khói lượn lờ, bây giờ nàng cũng rất muốn vào tắm một cái.
"Chính ở chỗ này, chỉ là trùng tu một chút." Dạ Quân Mạc dẫn nàng đi tới trước một lầu các lịch sự tao nhã ở Thiên điện.
Thật ra là hắn lén lút xây cái hồ tắm này, trước kia không muốn để cho Dạ Vương phát hiện, xây lầu các vô cùng đơn sơ. Về sau, hắn xây lầu các lại, còn mở rộng hồ tắm.
Bạch Vũ đi vào lại cảm thấy cực kỳ thoải mái, không nói hai lời, nhảy vào trong nước giống như một Mỹ Nhân Ngư.
Năm tên tiểu tử kia của nàng đều cần linh lực để thăng cấp linh thuật, hiệu suất hấp thu linh khí trong hồ tắm này gấp đôi bình thường, cao hơn linh tửu, nàng muốn nhanh chóng hấp thụ nhiều một chút.
Bạch Vũ bơi lội vui vẻ ở trong hồ, Dạ Quân Mạc ở bên cạnh xem đến tâm ngứa, dứt khoát cũng xuống hồ.
Bạch Vũ nhìn dáng người hoàn mỹ của hắn, đỏ mặt trốn ra phía sau: "Sao chàng cũng xuống?"
"Ta muốn chữa thương." Dạ Quân Mạc nghiêm túc nói.
Cũng đúng..., cái này ao vốn là dùng để chữa thương, Dạ Quân Mạc nên ngâm nhiều.
Bạch Vũ không nhận ra ý cười xấu xa ở đáy mắt của người nào đó chút nào, trở tay lấy tinh thể cực phẩm trong nhẫn Bách Vũ ra, nhất thời một dòng linh khí mênh ௱o^ЛƓ cuồn cuộn nổi lên, đầy trong hồ, hòa tan ở trong nước phảng phất giống như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc đều lập tức cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái, không hổ là tinh thể cực phẩm. Linh khí khổng lồ này vẫn chỉ lan ra chút đỉnh mà thôi, mà chút đỉnh này lại ngang với hơn mấy trăm viên tinh thể bình thường.
Linh mạch Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ lập tức phấn chấn, bắt đầu điên cuồng hấp thu, hai người thiên phú kinh người, đối mặt với linh khí khổng lồ như vậy, tự nhiên thân thể sẽ không kiềm được mà phản ứng.
Bạch Vũ ngâm trong nước hồ, cảm thấy cực kỳ thoải mái, rất nhanh nhập vào trong tu luyện cấp bậc.
Dạ Quân Mạc tựa vào bên cạnh nàng, dịu dàng ôm lấy nàng, giống ôm một con mèo con mềm mại cỡ bàn tay, cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Bạch Vũ quay đầu, chớp chớp mắt với hắn: "Không phải chàng muốn dưỡng thương sao? Tập trung chú ý đi!"
"Ta cảm thấy như vậy càng có thể tập trung chú ý." Dạ Quân Mạc đúng lý hợp tình nói.
Khóe miệng Bạch Vũ co rút, chẳng qua cảm giác tựa vào người Dạ Quân Mạc cũng không tệ lắm. Nàng lười biếng ngáp một cái, híp mắt ngủ gà ngủ gật trong khi đang từ từ tu luyện.
Dạ Quân Mạc sờ sờ bụng của nàng: "Hình như phồng lên rồi."
"Ừm... qua mấy tháng sẽ lớn hơn nữa."
"Lớn bao nhiêu?"
"Đại khái... lớn cỡ vậy đi." Bạch Vũ khoa tay múa chân một phen.
Vẻ mặt Dạ Quân Mạc vạch đen, cho dù hắn chưa từng có hài tử, cũng từng thấy nữ nhân khác có thai, nào có lớn như vậy?
Bạch Vũ chớp đôi mắt to ngập nước: "Sẽ lớn hơn người khác một chút, trong bụng của ta có hai đứa."
Cả người Dạ Quân Mạc càng không tốt. Hai đứa? Sao có thể có hai đứa? Lần đầu tiên mang bảo bảo lại có hai đứa sao? Có thể không dễ sinh không? Có thể bị nguy hiểm không? Bụng lớn như vậy, thân thể Bạch Vũ gầy gầy nho nhỏ chịu được sao?
Dạ Quân Mạc sầu lo xoa cánh tay Bạch Vũ, trong lòng rầu rĩ, hạ quyết tâm trong vòng mấy tháng kế tiếp nhất định phải nuôi Bạch Vũ trắng trẻo mập mạp. Kết quả lại dẫn đến trong vòng mấy tháng kế tiếp, mỗi ngày Bạch Vũ đều đã ăn một lượng lớn thức ăn ngon, trực tiếp béo lên hơn mười cân.
...
Ngay lúc Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc yên tâm tu luyện ở trong hồ, Dạ Vương, Phượng Vương, U Vương và Ảnh Vương bắt đầu chuẩn bị Đại hội tuyển phi.
Cái gọi là Đại hội tuyển phi là lệ thường của Ám Dạ Đế Quốc, lúc Thánh Quân phải thành thân sẽ tổ chức Đại hội một lần, chọn ra Vương Hậu và phi tử. Tuổi tác của Thánh Quân không nhỏ, từ lúc Thánh Quân 1000 tuổi nên cử hành Đại hội tuyển phi rồi.
Nhưng Thánh Quân hoàn toàn không ***ng chạm đến nữ nhân, không được Thánh Quân cho phép, Đại hội này hoàn toàn không tổ chức được, đành phải kéo dài.
Hiện giờ, Dạ Quân Mạc công khai mang một nữ tử về, hiển nhiên thông suốt, tự nhiên Đại hội tuyển phi có thể cử hành rồi.
Trên thực tế, Đại hội chính là một trận chiến lôi đài, chẳng qua người dự thi đều là mỗi nữ tử Đại thế gia của Ám Dạ Đế Quốc. Ám Dạ Đế Quốc này thực lực vi tôn, Vương Hậu của Thánh Quân nhất định phải có thực lực có thể sóng vai cùng Thánh Quân, lấy được đệ nhất mới có tư cách làm Vương Hậu của Thánh Quân.
Tứ vương đã chọn xong danh sách người có thể tham gia, mới đi tìm Ám Lân, mời hắn cùng đi bẩm báo Thánh Quân. Dù sao đây là chuyện lớn, ngũ vương cũng nên cùng đi.
Ám Lân xem xét danh sách bọn họ lấy ra, gân xanh trên khóe mắt nhảy dựng.
Thánh Quân mới dẫn Bạch Vũ về, dào dạt vui vẻ lấy nàng, đang muốn thông cáo thiện hạ, các ngươi lại cầm cái này đến cho hắn! Tuyển phi? Thiệt thòi các ngươi nghĩ ra, muốn ૮ɦếƭ cũng đừng kéo ta cùng đi!
"Linh Vương, tờ danh sách này có vấn đề gì sao?" Phượng Vương khó hiểu nhìn sắc mặt Ám Lân u ám.
Có vấn đề, đương nhiên là có vấn đề, vấn đề lớn! Tổng cộng 372 nữ tử, lại không có tên Bạch Vũ. Cho dù các ngươi hạ quyết tâm muốn làm theo lệ thường, cũng không thể bỏ Bạch Vũ qua một bên chứ?
"Thêm tên Bạch Vũ vào đi." Ám Lân nâng trán nói.
Dạ Vương không vui hừ lạnh một tiếng: "Nàng ta? Nàng ta chỉ là một tiểu nha đầu Thánh Quân dẫn từ hạ giới về, không cha không mẹ, dựa vào cái gì tham gia Đại hội tuyển phi? Linh Vương hẳn cũng hiểu, nữ tử có tư cách tham gia Đại hội đều chỉ có thể là quý nữ thế gia."
Thật ra ông ta càng muốn nói Bạch Vũ chính là công chúa của Sáng Thế Thần Điện, cừu địch của Ám Dạ Đế Quốc, Thánh Quân lấy ai cũng không thể lấy nàng ta!
Ám Lân âm thầm bĩu môi, còn quý nữ? Quý nữa có thể càng tôn quý hơn Bạch Vũ sao?
"Nếu Dạ Vương không thêm tên Bạch Vũ, chuyện Đại hội tuyển phi cũng không cần đi báo với Thánh Quân. Hắn sẽ không đồng ý." Không đá bay tất cả các ngươi ra là đã cho các ngươi mặt mũi rồi.
"Thêm thì thêm, chỉ là thêm một nữ tử." U Vương không cho là đúng nói. Dù sao không có nữ nhân, Vương Hậu nào thì cũng không rơi xuống nhà ông.
Phượng Vương cũng hiểu không hề gì, tuy Thánh Quân cực kỳ thích Bạch Vũ, nhưng Bạch Vũ thế nào cũng sẽ không phải là đối thủ của Phượng Dao, bây giờ Phượng Dao đã bế quan, chờ nó ra chính là Triệu hoán Đại Đế! Ngoại trừ nó ra, đệ nhất không còn có thể là ai khác, cho dù Bạch Vũ tham gia, nhiều nhất Thánh Quân chỉ có thể phong làm phi tử.
Ở Ám Dạ Đế Quốc, địa vị của phi tử và Vương Hậu đúng là kém xa.
Khác nhau ở chỗ phi tử chỉ là một nữ nhân của Thánh Quân, mà Vương Hậu là có thực quyền, lúc Thánh Quân mặc kệ chuyện, Vương Hậu gần như có thể nắm trong tay hơn một nửa quyền lực của Thánh Quân, địa vị cũng vượt lên ngũ vương.
Dạ Vương lại phẫn nộ vỗ bàn: "Không được! Ta tuyệt đối không đồng ý! Bạch Vũ không có tư cách chính là không có tư cách, danh sách cứ giao lên như vậy. Nếu Thánh Quân muốn vi phạm lệ thường của Ám Dạ Đế Quốc, để cho hắn đi thỉnh tội với liệt tổ liệt tông của Đế Quốc đi."
Mấy người ngạc nhiên nhìn Dạ Vương, không rõ vì sao đột nhiên ông ta phát hỏa lớn như vậy.
Ám Lân đau đầu nhìn trời, lời này Dạ Vương nói cũng rất nghiêm trọng, Dạ Quân Mạc không được sự đồng ý của mọi người ở Đế Quốc lại lấy Bạch Vũ làm Vương Hậu, chỉ sợ là không thể.
Vị trí Vương Hậu ở Đế Quốc thật sự quá quan trọng, mỗi một người nhậm chứ Vương Hậu đều phải trải qua Đại hội để chọn ra, đều có thể đứng sóng vai ngạo nghễ với Thánh Quân, quan sát thiên hạ. Vương Hậu nhất định phải có thể phục chúng!
Nếu ngũ vương đều có thể đồng ý, Dạ Quân Mạc lại trấn an nhóm nguyên lão của Đế Quốc một chút, đại khái có thể không cần tổ chức Đại hội này thì có thể đẩy Bạch Vũ lên vị trí Vương Hậu, nhưng bây giờ hiển nhiên không thể.
Tuy ngũ vương dựa vào Dạ Quân Mạc, nhưng cũng đều có tư tâm.
Ảnh Vương và Phượng Vương có nữ nhi tham gia, Dạ gia cũng có không ít nữ tử bàng chi (dòng bên/nhánh bên) có thể tham gia, tuy U Vương không hề gì, nhưng cũng kiên định muốn tổ chức trận Đại hội này."Được rồi, ông cứ giao lên như vậy đi. Ta không đi với ông được rồi." Ám Lân dứt khoát chuồn, nhìn thấy một phần danh sách như vậy, Dạ Quân Mạc không tức ૮ɦếƭ mới là lạ, hắn mới không cần bị giận chó đánh mèo.
Quả nhiên, tứ vương vừa nói ra, giao danh sách lên, đã bị Dạ Quân Mạc gầm lên. Dạ Quân Mạc giận dữ, cả Đế Đô chấn động, hai tòa Thiên điện bị hủy đi trong cơn tức của Dạ Quân Mạc.
"Xin bớt giận, uống chút trà đi." Ám Lân túm Ám Hồ nhìn Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc giương đôi mắt tức giận liếc nhìn hắn: "Ngươi cũng tới khuyên ta tổ chức Đại hội sao?"
"Đó là truyền thống của Đế Quốc, năm đó nương ngươi cũng được chọn làm Vương Hậu như vậy."
Dạ Quân Mạc yên lặng không nói, đôi mắt đen nhánh ngưng tụ ra một tầng sương lạnh muốn đông ૮ɦếƭ người.
Đương nhiên hắn biết đây là lệ thường của Ám Dạ Đế Quốc, Đế Quốc chọn Vương Hậu tuyệt không đơn giản hơn chọn Thánh Quân, cũng vô cùng thận trọng, nếu hắn bốc đồng thay đổi lệ thường, cũng không phải không làm được.
Lấy uy nghiêm hiện giờ của hắn ở Ám Dạ Đế Quốc, hắn có thể mạnh mẽ hủy bỏ Đại hội, trực tiếp phong Vương Hậu.
Nhưng làm như vậy, Bạch Vũ sẽ không được mọi người tán thành, một Vương Hậu không được tán thành, hoàn toàn không có cách nào đặt chân ở Ám Dạ Đế Quốc, không khác gì một phi tử bình thường, cho dù cho nàng quyền lực, cũng không có cách nào sử dụng.
Mọi người Ám Dạ Đế Quốc là mỗi Đại thế gia bị Sáng Thế Thần Điện hãm hại, trong lòng bọn họ chứa cừu hận, càng thêm coi trọng thực lực, bởi vì chỉ có đủ thực lực mới có thể báo thù.
Ám Dạ Đế Quốc càng coi trọng thực lực hơn bất kỳ nơi nào, chỉ khi Bạch Vũ biểu hiện thực lực cường đại ra, mới có thể làm mọi người kinh sợ, mới có thể phục chúng.
"Thật ra Đại hội tuyển phi là một chuyện tốt, có thể cho Bạch Vũ được Đế Quốc tiếp nhận. Ngươi phải hiểu được, thân phận của Bạch Vũ còn chưa sáng tỏ, nếu đến lúc Ngọc Ưu Liên của Sáng Thế Thần Điện bên kia không chịu được áp lực, sai người điều tra ra thân phận của Bạch Vũ, Đế Quốc sẽ càng không thể tiếp nhận Bạch Vũ. Cho dù ngươi mạnh mẽ phong Bạch Vũ làm Vương Hậu, ngươi có thể giữ được áp lực của cả Đế Quốc sao?" Ám Lân kiên nhẫn khuyên bảo.
Dạ Quân Mạc khinh thường cười lạnh: "Áp lực của cả Đế Quốc? Ngươi cũng rất xem trọng những tông môn thế gia này rồi. Nếu bọn họ lựa chọn đầu nhập vào Ám Dạ Đế Quốc, thì phải vâng theo quy củ của Ám Dạ Đế Quốc ta! Thù của bọn họ là với Sáng Thế Thần Điện, lại không liên quan gì đến Bạch Vũ. Ai dám phản đối, cút đi cho ta!"
Khóe miệng Ám Lân rụt rụt, thật là đủ bá đạo!
"Ngươi cũng đã hạ quyết tâm, còn có cái gì để nói? Ngươi coi như hôm nay ta chưa từng nói là được. Chỉ là Dạ Vương, Phượng Vương tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi cứ chờ từ từ mài với bọn họ đi."
Ánh mắt Dạ Quân Mạc thâm trầm, im lặng không nói đi về tẩm cung.
Bạch Vũ giống như một mỹ nhân ngư mới vừa lên bờ, buồn ngủ đánh ngáp, ôm một cái khăn lông lớn, quấn thân mình tính đi về ngủ. Thấy mặt Dạ Quân Mạc không có cảm xúc gì, vươn tay giống như một con mèo nhỏ.
Trong nháy mắt, Dạ Quân Mạc trở nên ấm áp, đi qua ôm lấy nàng.
"Sao vậy? Tâm tình không tốt sao?" Bạch Vũ có một chút buồn ngủ, mềm mại nói.
"Không." Dạ Quân Mạc ôm chặt nàng, thấp giọng nói: "Nàng yên tâm tu luyện, yên tâm dưỡng thai, toàn bộ có ta."
"Ừm..." Bạch Vũ lại đánh ngáp, mí mắt nặng trĩu ngủ trong lòng Dạ Quân Mạc. Dạ Quân Mạc đưa nàng về tẩm cung, đặt ở trên giường lớn mềm mại, tận tâm đắp kín chăn, lại trở lại hồ tiếp tục tu luyện.
Hắn mới vừa đi, Bạch Vũ đã ngủ lại mở đôi mắt mơ mơ màng màng ra, có chút nghi ngờ nhìn hướng Dạ Quân Mạc rời đi, đứng dậy mặc quần áo tử tế, chạy đi tìm Ám Lân.
Ám Lân thấy nàng có chút giật mình, , gần đây Dạ Quân Mạc hận không thể coi Bạch Vũ thành trân bảo tuyệt thế giấu đi, sao có thể đột nhiên để cho nàng chạy đến?"Gần đây Dạ Quân Mạc gặp chuyện gì phiền phức sao?" Bạch Vũ hỏi thẳng vào vấn đề.
Ám Lân nhíu mày: "Ngươi biết?"
"Vì không biết mới hỏi ngươi."
"Đại hội tuyển phi." Ám Lân cực kỳ sảng khoái nói mọi chuyện lại một lần.
Sau khi Bạch Vũ nghe rõ ràng, chớp chớp đôi mắt mọng nước: "Bây giờ Dạ Quân Mạc không muốn tổ chức Đại hội này sao?"
"Đương nhiên hắn không muốn, nhưng Dạ Vương, Phượng Vương, Ảnh Vương cùng với nguyên lão Đế Quốc và mỗi Đại thế gia tông môn sẽ không đồng ý, chỉ sợ sẽ đánh với hắn tới cùng." Ám Lân bất đắc dĩ buông tay. Cho dù hắn biết, lần trước đám Dạ Vương bị đánh bay ra, cũng không từ bỏ, đã chuẩn bị liên hợp một đám người lần thứ hai thỉnh cầu Dạ Quân Mạc mở Đại hội.
Hiển nhiên Dạ Quân mạc không đồng ý cử hành Đại hội, bọn họ cũng tuyệt đối không đồng ý một Vương Hậu tự nhiên nổi lên.
"Trong những người được chọn làm Vương Hậu, lợi hại nhất là ai?" Bạch Vũ hỏi.
"Phượng Dao." Ám Lân nghĩ nghĩ: "Bây giờ nàng ta đang bế quan, nếu đột phá, sẽ là Đại Đế."
"Triệu hoán Đại Đế à..." Bạch Vũ ngơ ngác gật đầu: "Ngươi giúp ta tìm Dạ Vương một chút đi."
Ám Lân tò mò mở to hai mắt, ánh mắt sáng ngời có thần: "Ngươi tìm Dạ Vương làm gì?"
"Đương nhiên là tìm ông ta thương lượng chút chuyện rồi." Bạch Vũ cười cong mắt, khuôn mặt thanh lệ thoát tục chứa nụ cười cực kì vô tội. Ám Lân lại không hiểu sao nhìn thấy được một tia xảo quyệt từ bên trong.
Ám Lân dẫn Bạch Vũ đi tìm Dạ Vương, cũng không quá yên tâm về sự an toàn của Bạch Vũ. Bây giờ Bạch Vũ có thai, cực kỳ quý giá, ai biết Dạ Vương nổi nóng sẽ làm ra chuyện gì? Cho nên cố ý kêu Ám Lang cùng đi, bảo vệ Bạch Vũ.
Sự thật chứng minh Ám Lân cân nhắc vẫn cực kỳ chu toàn, lúc tìm đến Dạ Vương, Dạ Vương đang thương lượng chuyện Đại hội tuyển phi với một đám người.
Ảnh Vương, U Vương, Phượng Vương, gần như tất cả nhân vật quan trọng của Ám Dạ Đế Quốc đều đã ở đây.
Dạ Vương nhìn chằm chằm Bạch Vũ, ánh mắt nháy mắt trầm xuống: "Ngươi tới làm gì?"
"Nghe nói Dạ Vương đang phiền não vì chuyện Đại hội tuyển phi, ta tới giúp ông." Bạch Vũ thoáng lộ ra nụ cười giật mình, đặc biệt chân thành nói.
"Ngươi, giúp ta?" Dạ Vương cười nhạo một tiếng: "Ngươi hi vọng Thánh Quân tổ chức Đại hội tuyển phi?"
"Đương nhiên không hy vọng." Bạch Vũ cũng chẳng muốn làm bộ làm tịch: "Ta chỉ là không hy vọng Dạ Quân Mạc khó xử mà thôi. Trên danh sách của ông không có tên của ta, cho dù cầu xin một trăm lần, Dạ Quân Mạc cũng không sẽ đồng ý, nếu không ông để cho ta tham gia, nói không chừng có khả năng Dạ Quân Mạc sẽ đồng ý."
Dạ Vương cười lạnh châm chọc: "Thì ra là thế, ngươi muốn tham gia Đại hội tuyển phi, cho nên mới tới tìm ta. Ngươi nằm mơ! Có ta ở đây, ngươi cũng đừng hòng nghĩ tham gia Đại hội tuyển phi! Ngươi không có tư cách đó!"
Bạch Vũ cũng không tức giận, vân đạm phong khinh nhìn ông ta: "Ông chắc chắn không cho ta tham gia, Đại hội tuyển phi vẫn có thể tổ chức sao?"
"Hừ, ngươi cũng quá xem trọng chính mình rồi. Cho dù Thánh Quân quyền cao chức trọng, chấp chưởng cả Đế Quốc, cũng không có thể vi phạm quy củ tổ tiên định ra! Thánh Quân không tổ chức Đại hội, ngươi cũng đừng nghĩ trở thành thê tử danh chính ngôn thuận của hắn." Dạ Vương hừ lạnh một tiếng.
Nếu không vì vậy, ta cũng chẳng muốn tới tìm ngươi. Bạch Vũ âm thầm trợn mắt: "Nếu ta có tư cách tham gia Đại hội thì sao?"
"Ngươi có thể có tư cách gì? Người tham gia tuyển chọn cần phải là quý nữ vị hôn (ý nói chưa gả) của Ám Dạ Đế Quốc nhỏ tuổi hơn Thánh Quân! Mà ngươi là..." Dạ Vương dừng một chút: "Thân phận của ngươi không có tư cách!"
"Mà ta đã mang thai rồi." Vẻ mặt Bạch Vũ uất ức nhìn Dạ Vương.
Dạ Vương ngẩn ngơ ngay tại chỗ, Phượng Vương và Ảnh Vương, U Vương đều chấn kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
"Là Thánh Quân à?" U Vương thốt ra.
Bạch Vũ liếc ông ta một cái: "Nói thừa!"
Dạ Vương tức giận run cầm cập, chỉ vào Bạch Vũ nói không ra lời. Thánh Quân của Ám Dạ Đế Quốc lại để cho công chúa Sáng Thế Thần Điện mang thai chính hài tử của mình, cái này gọi là chuyện gì đây!
Bọn họ là tử địch! Là tử địch đó!
Sao có thể để cho huyết mạch Sáng Thế Thần Điện làm bẩn Ám Dạ thuần khiết nhất?
Ông ta nhìn về phía bụng Bạch Vũ, mắt lộ ra hung ác, lúc này thậm chí có đại nghịch bất đạo cũng phải nghĩ cách bỏ đứa bé này.
Ám Lân lập tức che ở trước mặt Bạch Vũ, lạnh lùng nhìn ông ta: "Dạ Vương, ông muốn làm gì? Đây chính là hài tử đầu tiên của Thánh Quân!"
Bạch Vũ ôm bụng, ló đầu ra từ sau lưng Ám Lân: "Không phải, là hai đứa!"
Mọi người thật sự hít một hơi, song thai à, đây chính là đại cát (ý nói chuyện cực tốt)! Từ trước tới nay Thánh Quân vẫn không có huyết mạch lưu truyền, bọn họ đã sớm sốt ruột rồi. Bây giờ Bạch Vũ mang thai, là chuyện đại hỷ của Ám Dạ Đế Quốc!
Nếu không cho Bạch Vũ tư cách tham gia tuyển chọn, hài tử sinh ra cũng không có danh phận, chuyện này tuyệt đối là không thể.
"Một khi đã như vậy, Bạch Vũ nhất định phải tham gia Đại hội." Ảnh Vương không sao cả nói. Đến lúc đó cho một vị trí phi tử cũng được, về phần vị trí Vương Hậu, ông ta chưa từng nghĩ Bạch Vũ có thể trở thành Vương Hậu.
Đám Phượng Vương, U Vương cũng yên lặng bày tỏ đồng ý, nhóm nguyên lão Đế Quốc đã sớm vui vẻ cười toét miệng, ánh mắt nhìn Bạch Vũ vô cùng hiền lành
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc