Điều Bí Mật Của Chồng - Chương 01

Tác giả: Anh Tử

Mở đầu
Khi họ kết hôn, một tấm thiệp cũng không phát, một người bạn cũng không mời. Không nhẫn kim cương, không áo cưới, không tiệc R*ợ*u, không tuần trăng mật, ngay cả ảnh cưới cũng bỏ qua. Nó thực xứng với tên gọi đám cưới ***[1], loại hình kết hôn được ca ngợi là giảm thiểu tối đa lượng khí thải cacbon gây tác động xấu tới môi trường, nhưng nói thật, ít người nào có đủ can đảm để thừa nhận chuyện đó. Với họ hàng ở quê thì nói tiệc cưới đặt ở thành phố, với bạn bè trong thành phố thì bảo R*ợ*u mừng tổ chức ở quê nhà, với bên nhà mẹ đẻ thì hôn sự được giao bên nhà chồng, với bên nhà chồng thì nhà mẹ đẻ đã lo liệu xong xuôi. Là phụ nữ nhưng ngay đến một lần mặc áo cưới cô cũng không được trải qua. Người ta đều nói, ngày mặc áo cưới là ngày đẹp nhất trong cuộc đời người con gái, thế mà ngày đó của cô chưa đến thì đã không còn chút tăm hơi nào…
[1] Đám cưới *** là một thuật ngữ mới phát tán trên mạng internet từ năm 2008, chỉ một hình thức kết hôn giản dị, không mua nhà, không mua xe, không tổ chức đám cưới, thậm chí không có nhẫn kim cương mà chỉ trực làm thủ tục kết hôn. Đám cưới *** xuất hiện do áp lực cuộc sống cùng với nguyên nhân giới trẻ ngày nay càng ngày càng đề cao sự “tự do” và “độc lập” trong hôn nhân.
Trước khi kết hôn, Điền Ca cũng từng mơ mộng hôn lễ trong mơ của mình: trao nhẫn kim cương, hoa tươi vây quanh, uống R*ợ*u giao bôi, đọc lời thề cùng trời đất… Ngay cả việc dùng bài nào làm nhạc cử hành hôn lễ cô cũng đã chọn sẵn, đó là bản nhạc Wedding March tràn đầy cảm xúc dịu ngọt của tình yêu đôi lứa. Giai điệu êm đềm thiết tha vang lên tựa như đóa hoa kiều diễm đang từ từ hé nở, trong giai điệu ngọt ngào, đôi trai tài gái sắc cùng nắm tay nhau thực hiện nghi lễ trang trọng và hạnh phúc nhất cuộc đời này… Thật đáng tiếc cho trí tưởng tượng bay bổng của Điền Ca, khung cảnh lãng mạn của đám cưới trong mơ cuối cùng đã tan thành mây khói. Nguyên nhân rất đơn giản: Họ không có tiền.
Nhưng đây đều là bản thân Điền Ca lựa chọn, không mảy may oán trời trách đất. Bố mẹ Lý Dương cũng không phải là không muốn giúp con cái bắt đầu cuộc sống mới, họ đã gửi hai vạn tệ tiền mừng cưới. Nhưng Lý Dương nói, sức khỏe của bố không tốt, quanh năm phải uống thuốc, chúng ta có tay có chân có nghề có nghiệp và cả một tiền đồ tươi đẹp, phận làm con nỡ lòng nào tiêu số tiền này chứ? Điền Ca thấy người chồng mà mình lựa chọn hiếu thuận như thế, nên cũng không phản đối, hai vạn tệ từ đâu tới lại quay về chỗ đấy, ngoài ra, họ còn phải trả thêm một khoản phí chuyển tiền không nhỏ cho ngân hàng.
Lý Dương ngày ấy đã từng hứa hẹn vô cùng cảm động: Cưng à, chờ sau này có điều kiện, nhất định anh sẽ bù cho em một đám cưới khác, muốn long trọng thế nào cũng được! Anh sẽ tổ chức cho em một đám cưới tuyệt vời nhất trên đời, chúng mình sẽ thuê một chiếc du thuyền sang trọng rồi mời bạn bè và người thân cùng nâng cốc chúc phúc giữa những quả bóng đủ màu sắc rực rỡ trên bầu trời xanh biếc…
Không còn nghi ngờ gì nữa, tâm nguyện này nghe ra thì thật tuyệt vời và cảm động, nhưng sau này đã được thời gian chứng thực bằng hai chữ: Chiêm bao.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mỗi lần nghĩ về đám cưới của mình, Điền Ca vẫn có một chút tủi thân, một chút xót xa, đôi khi cô cứ ôm khư khư nỗi rầu rĩ và chán nản trong lòng mà không sao giải tỏa được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc