Dì Tôi Là Một Teen Girl - Chương 21

Tác giả: ZiZi.7

Mình khẽ ngước đầu lên khi vừa phát hiện ra cái khăn tắm trắng tinh đã không còn quấn quanh thân thể Cô mà đang nằm chổng chơ dưới nền phòng tắm với một gương mặt nhăn vãi cả nhó vì nhức nhói, thú thật lúc đó mình đau và ê ẩm toàn thân nhất là phần cùi chỏ tay trái và cả ngón chân cái của bàn chân phải, đau lắm các thím ạh, thể nào trong đời các thím có nhiều người từng bị gập ngón chân khi đá bóng mà không mang giày hoặc từng đi chân không mà ngón chân cái quẹt ngang chân bàn chưa nhĩ, cảm giác ở chân mình nó như thế đấy, khó chịu nên khi ngước mặt lên nhìn Cô thì không thể nào sáng sủa hơn được cả hoặc họa chăng là nụ cười râm râm cho phù hợp với hoàn cảnh này được đâu.Ngay lập tức mình phát hiện ra Cô đã bắt gặp cái nhìn soi mói đến từng thớ thịt trên người Cô của mình. T.T
Cô khẽ cúi đầu nhìn vào cái khăn với khoảng da mặt đỏ ửng lên mà mình có thể nhìn thấy ngay được vì cơ bản mình cách Cô chỉ chính xác là 1 tới 2 gang tay, đoạn Cô nhẹ nhàng cầm cái khăn lên nhưng không có trải nó ra để quàng vào người mà chỉ cầm hờ đủ che phần kẽ иgự¢ và một phần lông nhỏ trên bím làm mình nhìn đắm đuối vào 2 cái vếu to đùng nhưng không hề chảy xệ, căng lắm, trắng lắm và hơn cả là 2 cái ti chỉa thẳng và nhoi ra ngoài rất nhiều, lòi hẳn ra ấy chứ, đỏ đỏ và bé tí, phân tích cũng nhiều ở chap này và cả các chap trước nhưng mình quên giới thiệu một vài chi tiết có thể là khá quan trọng: cô chỉ 34,35 tuổi tất nhiên là vào cái ngày hôm đó, Cô cưới ba nhỏ với lí lịch trong sạch và đồng ý chăm sóc 2 chị em nhỏ mà không 1 lời dị nghị tiếng đời 2 từ "mẹ ghẻ- con chồng", đó cũng là điều chứng mình vì sao khi cô bị bệnh nhỏ lại lo lắng đến như vậy, gọi điện người này người nọ nhờ giúp ồn ào lắm.
Quay lại với hoàn cảnh ngượng ngạo và không kém phần mắc cỡ từ cả 2 phía lúc ấy, mình vẫn nhìn chăm chăm 2 cái vếu hàng khủng ấy, mặc dù thân thể mình khá nhức nhưng khi nhìn vào đó cảm giác như cơn đau giảm đi tới vài phần chứ chả chơi vì đơn giản nó thu hút mọi giác quan của mình, khiến cho nỗi đau như bị kìm nén và dồn ép tới tận cùng, vì sao mình lại như thế nhĩ ??? Lúc đó thì mình không tự hỏi và nếu có hỏi cũng không thể tự trả lời được, tuy nhiên đến bây giờ khi ngồi đây và type những dòng này thì mình có thể đoán:chắc vì tối hôm trước đó mình chỉ được khám phá thân thể Cô bằng xúc giác bởi vậy khi được tận hưởng bằng thị giác và phần nào khứu giác làm cho cảm giác tăng cấp số nhân lên gấp bội như vậy.Ngay cả với nhỏ mình cũng chưa từng được đối mặt trong hoàn cảnh nhạy cảm và...mát mẻ tới đến thế.Nhìn đăm đăm nhìn sâu sâu, từ từ mình lại có cảm giác đau nhói nơi háng quần vì cơ bản nãy đang chỉnh nhưng chưa đâu vào đâu cả, lúc đó mình muốn lắm, muốn lấy tay chỉnh lắm nhưng chẳng được vì tay chân như cứng đờ bởi bộ não trên kia cấm nó hoạt động, kiểu như nếu nó thực hành vi đó thì cái khoảnh khắc thiên thần này sẽ biến mất mãi mãi vậy.
Đột nhiên cô nhìn thẳng vào mặt mình và nói:
- Có...có sao không...D, đi đứng...cẩn thận chứ, có bị đau...đau chỗ nào hông??? Cô nói mà cúi cúi xoa nắn tay và bả vai mình như thế muốn né cái ánh mắt tà dâm chiếu rọi mọi điểm nhạy cảm trên tấm thân kiều diễm của cô vậy.
-...Mình muốn nói mà hông thể nói được chỉ im lặng và mắt thì vẫn không hề rời khỏi thân thể cô, cái thân thể trắng ngần và "ngô ra ngô khoai ra khoai" ấy, p/s thêm là lúc ấy vẫn đang đau chym vãi luyện. T.T
- Sao hông...D, con đau...lắm hả???, con ơi Cô nói ngày một to và hơi hoảng hốt.
- Con...con hông...hông sao...đâu...đâu cô!!! Mình nói mà mắt bắt đầu hoàn hồn và nhìn láo liêng,mặc dù hơi cà lăm nhưng mừng cái là cuối cùng cũng phọt được ra lời dù ít dù nhiều.
- Hic, cô tưởng con bị gì chứ, có đau ở đâu...nữa không con Cô ấm úng nói và từ từ kéo tấm khăn che phần иgự¢ nhưng trớ trêu thay là phần bím và phần lông đen trên háng lại lộ hẳn ra, kích thích và khiêu gợi làm cho cái chân giữa của mình lại biểu tình vật vã.
Đến cuối cùng thì mình cũng không thể chịu nổi vì cơn đau đến ngày một lớn hơn và dồn dập, tới mức như muốn rỉ cả nước mắt ra vậy.Ngay lập tức mình đứng dậy ngượng nghịu và nhăn nhó vì đau đớn nhiều chỗ, tuột cái xẹt- ba tuya quần jear ra mình lật đật kéo luôn cái quần xì xuống ngay lập tức con chym mình 乃úng ra và tòn ten ở mức độ to nhất có thể.Cảm giác như được giải tỏa căn thẳng sau một thời gian dài bị ức chế, mình từ từ ngồi khẽ xuống thành bồn tắm và nhắm mắt thở hơi ra mà hầu như không để ý tới sự tồn tại của người đối diện.Có nhiều thím thể nào cũng nghĩ tại sao lúc đó mình lại có thể thoải mái tới như vậy, thú thật là mình cũng éo biết vì sao lại không giữ ý giữ tứ như thế nữa, nhưng mà mình nghĩ chắc tại vì đau quá chăng, hay có lẽ cũng vì hoàn cảnh lúc đó, cô thì hở hang nên mình chắc cũng nhiễm hoặc muốn hòa mình vào chăng.
Ngay khi vừa ngồi lên thành bồn tắm thì mình mới bắt đầu giật nay nảy với những hành vi vừa rồi, khi*p, mình làm gì vậy??? có Cô đang ở trong phòng tắm này mà, sao mình lại làm thế nhĩ??? Đưa mắt lên từ từ nhìn Cô, mình bắt gặp ánh mắt tròn và mở khá to của cô nhìn vào thẳng mặt mình, hic ngượng vãi ra ấy chứ, mình lấy tay bỏ lại "nó" vào đúng vị trí và kéo khóa quần lại thì nghe tiếng cô hỏi khe khẽ:
- Con...con làm zậy là sao??? Cô...cô. cô ấp úng hỏi.
- Dạ, tại...tại...đầu óc mình thật sự trống rỗng và quay cuồng.
- Tối qua, lúc...con...cô...cô vẫn...còn...còn thức Cô nói rụt rè và mặt thì đỏ như gất.
Khi vừa nghe cô nói vậy thì mình như ngượng chín cả mặt, cảm giác quê sụ và có đôi chút nhục nhã bắt đầu trào lên, không ngờ lúc mình "khám" và "phá phách" thì cô vẫn cảm nhận được và...hình như không phản đối vì sợ mình...mình nhục thì phải.Híc, khó chịu lắm các thím ạh và hình như lúc đó cơn đau từ tứ chi bắt đầu quay trở lại và lớn dần lên trong mình, mình thấy nhói lắm, mình suy nghĩ về nhiều chuyện về nhỏ, về bản thân mà gần như chỉ cúi mặt xuống chẳng dám nhìn vào Cô nữa, mặc dù khi mình cúi mặt thì mắt mình hướng thẳng tới chùm lông đen tuyền ấy, chợt cô nói:
- Không...không sao...con...con Giọng nói như tắt lại trong cuống họng Cô và như tiếng vang từ ngàn xưa vọng về, thâm trầm và khó chịu.
Mình cố gắng đứng dậy và lê bước với tướng đi cà nhắc thật nhanh và hét khá to:
- Thưa...thưa cô...con về...!!!
Mình lê như muốn té vì đi càng nhanh thân thể mình lại càng đau các thím ạh, đau ở thể xác và cả tâm hồn, cả sự lo sợ liệu cô có nói thêm gì về chuyện ấy, về sai lầm của mình, lúc đó nhanh lắm, mình chỉ nghĩ được có thế, lê nhanh tới chiến bàn cạnh ghế sô- pha mình vớ tay lấy ngay chiếc chìa khóa xe mình, chìa khóa cổng và cả chìa khóa của chính.Khi mình bắt đầu cà nhắc là đã nghe thấy tiếng cô chạy hay có lẽ là bước nhanh theo mình:"Không...D...đừng con...không...cô không có..." chỉ nghe được có thế và cô nắm lấy vai mình nhưng mình cố gắng đi thật nhanh để tránh và rứt ra khỏi cánh tay ấy với một ánh mắt, một vẻ mặt và hơn hết là một trái tim sợ sệt và chìm sâu trong nhục nhã, nhục vãi ra.Mình nhanh chóng mở khóa cửa chính và chuẩn bị bước ra ngoài thì đột nhiên cô nắm tay mình lại "Cô...không sao...con về...đau không???", mình nghe thấy những lời đó nhưng cắt ngang như sợ cô nói thêm về chuyện tối qua sẽ khiến cô bắt đầu nghĩ mình là thằng khốn nạn, thằng đồi bại và ¢υồиg ∂âм vậy:"Dạ...cô ơi...cô cho con về đi mà", nói những câu đó mà mắt mình như sắp rưng rưng vậy, lúc này mới để ý là trên người cô không mặc gì, cả cái khăn cũng rơi từ lúc nào, chắc là rơi trong quãng thời gian ngắn ngủi cô đuổi theo mình.
Mặc dù mình nói vậy nhưng cô vẫn không buông tay mà cứ khăng khăng như thế, mình như muốn khóc òa lên nên đã kéo hẳn tay cô ra và chạy thẳng ra sân, cho chìa khóa vào mở cửa cổng và nhanh như cắt rời khỏi hẳn căn nhà ấy mà không quên lia mắt nhìn lại hướng bên trong cửa chính, cô vẫn đứng đó và hét tên mình, vẫn cơ thể Tʀầռ tʀʊồռɢ ấy, cặp vếu ấy và cả chùm lông đen lay láy ấy nữa...
Sau khi chạy thẳng ra đầu ngõ, mình mới chợt nhớ xe của mình vẫn còn ở trong nhà nhưng vì vội vã và dằn co với cô mà mình đã quên bén đi mất, nhưng thôi, mặc kệ tới đâu hay tới đó thoát được là may rồi.Mình đi thêm một đoạn nữa thì có một bác xe ôm đang đứng trên vỉa hè cầm ổ bánh mì, ngay lập tức mình chạy tới, leo lên ôm eo và nhờ bác chở về nhà.Trên đường đi mình nghĩ nhiều lắm, về những chuyện vừa xảy ra từ đêm qua tới giờ, những hình ảnh 18+ lóe lên nhiều lắm và khó diễn tả, nó cứ chiếm dung lượng lớn trong đầu mình, đến mức bác xe ôm hỏi nhiều cái mà mình còn không nghe rõ phải hỏi lại.Thỉnh thoảng trong mình lại bùng lên ý nghĩ sợ sệt, sợ cô biết, sợ ba biết rồi này nọ, lum la...
Về tới nhà, mình trả tiền xong thì đứng trước cổng bấm chuông và hét thất thanh vào:
- Dì L ơi, Dì L ơi, mở cửa cho con..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc