Đệ Nhất Thi Thê - Chương 229

Tác giả: Kim Nguyên Bảo

Chương 229: Bớt phân tâm đi!
Không bao lâu sau khi nhóm Mộ Nhất Phàm thuận lợi tới thị trấn Thương Tụ, bốn người Tôn Tử Hào cũng tới gần huyện Thành.
Từ đằng xa, họ chợt nghe thấy tiếng đánh nhau, bốn người liếc mắt nhìn nhau, Lục Lâm nói: “Tôi cảm thấy có một nhóm tang thi cao cấp đang hoạt động ở gần đây.”
Từ sau khi lên cấp bốn, năng lực cảm ứng tang thi của cậu càng mạnh hơn, có thể loáng thoáng cảm nhận được xung quanh có tang thi hay không.
“Tôi cũng vậy.” Hướng Quốc nói.
“Hẳn bọn chúng chính là tang thi cao cấp mà lão đại muốn tìm, cũng chính là mấy tang thi chúng ta gặp phải ở huyện Ngô Đồng.”
Tôn Tử Hào dừng xe ở ven đường: “Chúng ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của chúng, đồng nghĩa chúng cũng có thể ngửi được mùi con người của chúng ta.”
Dị năng của Trần Hạo thấp nhất, không có bất cứ cảm giác gì, nhưng cậu nghe thấy nhóm Lục Lâm nói vậy, lập tức đề cao cảnh giác.
Lúc này, tiếng đánh nhau từ đằng xa dừng lại, có lẽ đối phương cảm nhận được có dị năng giả xuất hiện.
Dị năng giả đối với tang thi mà nói có một lực hấp dẫn rất lớn, không những có thể đào được tinh hạch trong não, hấp thụ tinh hạch để thăng cấp của mình, còn có thể lấp đầy bụng.
Huống hồ Lục Lâm, Hướng Quốc, Tôn Tử Hào đều là dị năng giả cấp bốn, tinh hạch của họ với tang thi mà nói, quả đúng là hàng cực phẩm, sao tang thi cao cấp có thể bỏ qua họ.
Lục Lâm đẩy cửa xe ra, nhắc nhở mọi người: “Có lẽ bọn chúng đã phát hiện ra chúng ta, sau khi xuống xe nhớ chú ý cẩn thận một chút.
Trần Hạo gật đầu, sau khi xuống xe liền đi sau lưng Lục Lâm, phụ trách trông chừng an toàn ở phía sau.
Hướng Quốc cười nói: “Chúng nó ở ngoài huyện càng tốt, sẽ dễ dàng đối phó hơn.”
Bên ngoài huyện nhiều động thực vật biến dị, đối với chúng mà nói, dù có phải là đồng loại hay không, đều Gi*t lầm còn hơn bỏ sót, cho nên nếu hai bên đánh ở đây, có thể mượn tay động thực vật biến dị để giải quyết những tang thi khác.
Lục Lâm nhắc nhở nói: “Hướng Quốc, lát nữa ông đừng hành động theo cảm tính.”
Từ sau khi Hướng Quốc biến thành dị năng giả hệ hỏa, trở nên nóng tính hơn trước đây nhiều, cho nên cậu lo Hướng Quốc sẽ mất lý trí vì chuyện ở huyện Ngô Đồng.
“Tôi biết rồi.”
Đột nhiên Lục Lâm dừng bước: “Đừng đi nữa, đám động vật thực vật ở bên kia đã bị bọn chúng đánh gần hết rồi, nếu chúng ta qua đó, trái lại trở nên bất lợi, chúng ta nên tới chỗ có nhiều thực vật biến dị, có thể mượn thực vật biến dị để đối phó với bọn chúng.”
“Ừ.”
“Mấy ông đi theo tôi.”
Lục Lâm là dị năng giả hệ mộc, có thể thông qua dị năng để biết về sự vật ở phía trước, ở đâu nhiều thực vật biến dị, ở đâu ít thực vật, cậu đều có thể biết rõ ràng.
Bốn người vừa đi vừa đánh, cũng không gặp nguy hiểm gì.
Đến khi càng lúc càng gần chỗ tụ tập nhiều thực vật biến dị, Lục Lâm bước chậm lại: “Từ từ một chút, phía trước toàn là thực vật biến dị lợi hại.”
Tôn Tử Hào nói: “Chúng ta ở đây giả bộ lấy tinh hạch, đợi tang thi tới, chúng ta dẫn chúng nó qua đằng đó, mấy ông nói sao?”
Trần Hạo lắc đầu: “Nếu như chúng nó biết ta là dị năng giả, nhất định sẽ đề phòng, dù sao thì chúng ta cũng có thể cảm ứng được chúng nó ở gần đó, nếu như tiếp tục ở đây giả vờ lấy tinh hạch, sẽ càng khiến chúng nghi ngờ.”
Lục Lâm đồng ý với cách nói của Trần Hạo: “Trần Hạo nói đúng đó, chúng ta chỉ có thể vừa đi vừa đánh, đợi chúng nó tới đây thì lập tức dẫn chúng tới chỗ thực vật biến dị ở đằng kia.”
“Được rồi.”
Bốn người vừa đi vừa đánh thực vật và động vật biến dị, lúc đánh tinh hạch cũng đồng thời bồi dưỡng được sự ăn ý với nhau, còn cảm ứng xem tang thi có đuổi theo hay không.
Đến khi một nhóm tang thi cấp không cao cũng chẳng thấp xuất hiện, bọn họ lập tức chạy về phía thực vật biến dị tụ tập.
“Muốn chạy à, không dễ dàng như vậy đâu.” Một giọng nói trong trẻo từ phía sau truyền tới, sau đó dùng dị năng hệ kim cản đường nhóm Lục Lâm.
Hướng Quốc thấy có vô số sợi tơ vàng phóng về phía bọn họ, lập tức phóng dị năng của mình ra, dùng ngọn lửa màu đỏ đánh về phía sợi tơ vàng, trong nháy mắt, những sợi tơ vàng bị lửa nóng làm cho tan ra.
Trương Hoắc thấy đối phương là dị năng giả hệ hỏa, hơi chần chừ một chút, sau đó vẫn chạy đuổi theo.
“Trương Hoắc, đừng chạy.” Phan Nhân Triết từ phía sau chậm rãi đi tới: “Đừng để bị lừa.”
Trương Hoắc dừng bước lại: “Anh Nhân, lẽ nào anh định cứ như vậy mà thả bọn chúng? Trong đám dị năng giả, đẳng cấp của bọn chúng rất cao, nếu lấy tinh hạch của bọn chúng, chắc chắn có thể thăng cấp dị năng của anh lên một bậc.”
Phan Nhân Triết nheo mắt lại: “Chúng ta mà đuổi theo, nói không chừng sẽ bị thực vật biến dị bắt lấy, không chạy thoát được, hơn nữa, rất có thể đây là mục đích của bọn chúng, bọn chúng không đánh lại chúng ta, nên mượn tay thực vật biến dị để đối phó.”
“Vậy chúng ta có đuổi bọn chúng không?”
“Để mấy tang thi khác đuổi theo, đợi bọn chúng giải quyết hết tang thi, khi đấy cơ thể cũng kiệt sức, đến lúc đó chúng ta bắt chúng sẽ dễ hơn.”
Trương Hoắc cười nói: “Vẫn là anh Nhân thông minh nhất.”
“Cậu đấy, phải học anh Nhân nhiều vào mới được, mọi chuyện đều phải dùng đầu óc suy nghĩ trước sau, nếu không đẳng cấp dị năng có cao lên cũng không làm được việc gì.” Lưu Vũ cười cười từ phía sau đi tới.
“Em biết, cơ mà đầu em là đầu gỗ rồi, không thông mình bằng anh Nhân được, đâu còn cách nào đâu.”
Phan Nhân Triết nói: “Chuyện này không liên quan tới thông minh hay không, chỉ cần cậu hành sự cẩn thận là được rồi, đừng vì một chút lợi nhỏ trước mắt mà để mất mạng, như vậy sẽ không có gì bù đắp được đâu.”
Tôn Tử Hào chạy một đoạn thấy nhóm Trương Hoắc không đuổi theo, dần chạy chậm lại: “Đám tang thi cao cấp không đuổi theo.”
Trần Hạo nói: “Tang thi cao cấp không đuổi theo, nhưng cấp thấp có đuổi, chúng ta mau chạy tới chỗ thực vật biến dị, Gi*t ૮ɦếƭ bọn chúng đi.”
“Mấy tang thi cấp thấp này, chúng ta đều có thể tùy tiện đánh được, việc gì phải bắt bọn chúng chạy tới chỗ thực vật biến dị, cứ như này, chúng ta vẫn tương đối an toàn, chí ít sẽ không bị thực vật biến dị ăn tươi như bọn chúng.”
Lục Lâm nói: “Cậu sai rồi, nếu chúng ta cứ đối phó với tang thi khác, dị năng sẽ bị hao hết, đến lúc đó đám tang thi cao cấp có thể thừa dịp mà đánh tới.”
Trần Hạo gật đầu: “Rất có thể đám tang thi cao cấp đã nhìn thấu mục đích của chúng ta, cho nên phái đám tang thi cấp thấp ra để đối phó chúng ta, nhưng chúng ta cũng không thể rút lui được.”
Hướng Quốc lên tiếng nói: “Rồi, bớt nói nhảm đi, mau giải quyết hết đám tang thi này, như thế chúng ta dễ đối phó với tang thi cao cấp hơn.”
Giờ cậu ta không kịp chờ để đánh một trận tơi bời với đám tang thi cao cấp.
Lục Lâm nhìn về phía Trần Hạo: “Trần Hạo, lát nữa phiền cậu dùng dị năng kết giới chống lại đòn tấn công của thực vật biến dị, bọn tôi sẽ dẫn theo cậu chạy, tập trung đám tang thi cấp thấp đi tới lại.”
“Vâng.”
Lục Lâm lại hỏi: “Cậu có thể kéo dài được bao lâu?”
“Thực vật biến dị cấp cao hơn em, cùng lắm cũng chỉ chống đỡ được năm phút.”
“Chừng ấy là đủ rồi, giờ chúng ta dừng lại đã, đợi tang thi cấp thấp đuổi tới, sau đó chúng ta chạy sau.”
Bốn người dừng lại, đợi tang thi cấp thấp tới gần, bọn họ lập tức dẫn chúng mà chạy về phía thực vật biến dị tụ tập.
Tang thi cấp thấp đẳng cấp thấp, tốc độ chạy chậm như người bình thường, đối với những quân nhân được huấn luyện mà nói, chút tốc độ ấy không thấm vào đâu.
Đợi đến khi tới gần chỗ thực vật biến dị, Trần Hạo lập tức tạo kết giới để bảo vệ mọi người. Lúc thực vật biến dị đánh tới bọn họ, đều bị kết giới bắn ngược trở lại.
Đám tang thi cấp thấp phía sau vừa tới chỗ thực vật biến dị, liền bị thực vật biến dị tha đi, nhét vào trong miệng thân cây đang mở rộng, ‘ăn’ tang thi vào trong bụng, sau đó thân cây lập tức khép lại, tiêu hóa tang thi trong bụng.
Tôn Tử Hào trông thấy cảnh này, ngạc nhiên nói: “Mấy ông nói xem, sau khi tang thi bị ăn, liệu có giống như đám Đặng Hiểu Nghị, biến thành người biến dị không?”
“Không đâu.” Lục Lâm khẳng định nói: “Lão đại từng nói, muốn trở thành người biến dị, phải có ý chí thật sự mạnh mẽ mới có thể chống đỡ được, những tang thi cấp thấp, đến ý thức cơ bản nhất cũng không có, vậy chúng lấy đâu ra ý chí, cho nên căn bản sẽ không trở thành tang thi biến dị được, trừ khi người bị ăn là tang thi cao cấp có ý chí mạnh mẽ.”
Tôn Tử Hào nói: “Nhưng mà, tang thi cao cấp có ý chí mạnh mẽ, dị năng đều rất mạnh, sẽ không dễ dàng bị thực vật nuốt vào bụng.”
“Bởi vậy nên, không có tang thi biến dị.”
“Đến giờ rồi mà mấy ông còn thảo luận chuyện này được.” Hướng Quốc lườm một cái: “Mấy ông nên nghĩ xem nên đối phó với tang thi cao cấp thế nào đi thì hơn, phải rồi, tang thi dị năng hệ kim ban nãy để cho tôi đối phó đi, tôi là hệ hỏa, khắc nó.”
Lục Lâm gật đầu: “Được rồi.”
Trần Hạo ở bên cạnh thấy kết giới của mình xuất hiện vết nứt, lập tức nói: “Em sắp không chống nổi nữa rồi, chúng ta mau rời khỏi đây đi.”
Bốn người dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi nơi tập trung thực vật biến dị, Trần Hạo mệt lả ngã xuống đất.
Lục Lâm và Tôn Tử Hào vội đỡ lấy cậu: “Trần Hạo, cậu ổn chứ?”
Trần Hạo khoát khoát tay: “không sao, em nghỉ ngơi một lúc là được rồi.”
Lục Lâm đưa tinh hạch vừa đánh được nhét vào tay họ: “Cậu hấp thụ chút năng lượng sẽ khá hơn.”
“Cảm ơn ạ.”
“Không cần khách khí đâu, cậu bảo vệ bọn tôi nên mới hao dị năng mà.”
Tôn Tử Hào đặt Trần Hạo xuống đất: “Tôi cảm ứng được có ba tang thi cao cấp, một người trong số đó hệ kim, do Hướng Quốc đối phó, hai dị năng cao cấp khác không biết dị năng gì, vậy đi, nếu như dị năng của ai khắc đối phương, để người ấy đối phó, được không?”
“Được, đi thôi.”
Hướng Quốc dẫn đầu quay trở lại chỗ ban nãy họ gặp tang thi, trông thấy Trương Hoắc và Phan Nhân Triết, Lưu Vũ đang đứng tại chỗ đợi, lập tức phóng dị năng tấn công về phía Trương Hoắc.
Lưu Vũ đã sớm cảm nhận được họ quay lại, cho nên lúc Hướng Quốc dùng dị năng hệ hỏa tấn công tới, lập tức phóng dị năng hệ thủy ra đánh về phía Hướng Quốc.
Tôn Tử Hào thấy Lưu Vũ là dị năng hệ thủy, mà mình hệ thổ vừa hay khắc cô ta, liền xuất dị năng hệ thổ ra tấn công cô.
Người cuối cùng, liền do Lục Lâm và Trần Hạo đối phó.
Phan Nhân Triết thấy có hai dị năng giả khắc tang thi bên đây, lập tức tạo năm luồng sấm sét đánh về phía Hướng Quốc và Tôn Tử Hào.
Trần Hạo thấy vậy, lập tức tạo kết giới trên đỉnh đầu Hướng Quốc và Tôn Tử Hào để đề phòng sét đánh xuống.
Nhưng, dù sao cậu cũng chỉ là dị năng giả cấp một, hiển nhiên năng lực không lợi hại bằng Phan Nhân Triết, kết giới căn bản không chống lại được sấm sét của đối phương giáng xuống.
Khoảng khắc sét đánh xuống, kết giới vỡ ra, đánh về phía Tôn Tử Hào và Hướng Quốc.
Nhưng cũng nhờ có kết giới cản một chút, Tôn Tử Hào và Hướng Quốc có thể tránh khỏi tia sét trong một giây ngắn ngủi.
Sét không đánh trúng bọn họ, Phan Nhân Triết khẽ chau mày lại.
Không biết có phải ảo giác của hắn không.
Hắn thấy trong lúc sét đánh về phía Hướng Quốc và Tôn Tử Hào, dường như tia sét dừng lại giữa không trung một chút.
“Tên dị năng hệ lôi kia rất lợi hại.” Trần Hạo vừa nói chuyện, đồng thời sử dụng kết giới bao vây Phan Nhân Triết lại, “Mau, nhân lúc hắn ta bất động, thủ tiêu tang thi dị năng hệ thủy đi.”
Lục Lâm không cần cậu nói cũng biết phải làm gì, nhân lúc Phan Nhân Triết bị nhốt, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phóng cành mây ra trói Lưu Vũ lại.
Tôn Tử Hào lập tức tạo thanh kiếm bằng đất đâm về phía đầu Lưu Vũ.
Lưu Vũ thấy kiếm sắp đâm tới, vừa lo vừa sợ, thế nhưng cô ta càng dùng nước cắt cành mây, cành mây trên người càng siết chặt lại, càng sinh trưởng mạnh hơn, đây chính là thủy sinh mộc.
“Lưu Vũ, cẩn thận.” Trương Hoắc lo lắng kêu một tiếng, tạo một tấm sắt kết trên đầu Lưu Vũ, đỡ lấy đòn tấn công của Tôn Tử Hào và Lục Lâm.
Hướng Quốc giận dữ: “Bớt phân tâm đi, đối thủ của mày là tao đấy!”
Cậu ta liền nung chảy tấm sắt trên đầu Lưu Vũ.
Cùng lúc này, Phan Nhân Triết như bị nhốt trong một cái bình kín, cả người không thể động đậy, thế nhưng hắn vẫn biết mình bị dị năng của người ta vây hãm.
Cho nên, lúc thấy Lưu Vũ bị dị năng hệ mộc trói lại, còn bị hai dị năng hệ mộc và thổ đồng thời tấn công, lập tức phóng sấm sét từ cơ thể mình ra, phá vỡ kết giới vây hãm mình, xuất ra thiên lôi mạnh mẽ đánh xuống bốn dị năng giả ở đây.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc