Cuộc Sống 12 Chòm Sao - Chương 13

Tác giả: Bút Chì

Xử Nữ bày biện xong, anh gọi Bảo Bình đến. Nhìn quanh anh thấy cô đang nói chuyện với Bạch Vũ. Anh chay mày hít một hơi dài rồi gọi í ới:
- Bảo Nhi!
Bảo Bình mỉm cười quay lại nhìn Xử Nữ rồi cúi chào Bạch Vũ chạy lại chỗ Xử Nữ. Xử Nữ chợt mừng thầm nhưng Bảo Bình lại hờ hững:
- Cậu bày xong thí nhiệm rồi à? Vậy thì tớ sẽ đi tìm nhiên liệu với anh Bạch Vũ nhé!
- Sao? Cậu nghĩ ra thuốc này mà giờ lại bỏ đi sao? Để tớ đi với anh í cho!
Xử Nữ bỗng nghĩ ra trò mới. ai ngờ Bảo Bình đồng ý luôn. Vậy là anh hiểu rằng Bảo Bảo của mình không có tình cảm với Bạch Vũ. Anh hiểu mà!
Xử Nữ chạy lại chỗ Bạch Vũ nhưng ánh mắt của anh ta lộ rõ vẻ không hài lòng. Xử Nữ mỉm cười đắc thắng, anh cúi người trịnh trọng chào Bạch Vũ rồi quay lại chỗ Bảo Bình:
- Bạch Vũ bảo thôi! Anh ý đi tìm những người khác để chơi rồi!
Bảo Bình đang chăm chú nên chỉ ậm ừ cho qua. Xử Nữ đeo cặp kính thí nghiệm vào. Anh bắt đầu tỏ ra nghiêm túc khi thấy Bảo Bình phớt lờ mình:
- Tớ đã tìm ra nhiên liệu chính của loại thuốc này rồi!
Nghe vậy Bảo Bình quan tâm ngay:
- Sao? Cách gì vậy?
- Chế ra thuốc tạo ảo giác! Vì mỗi người có một sở thích riêng nên thuốc này nếu hòa vào thuốc của cậu sẽ tạo ra hương thơm mà người ngửi phải thích nhất… quyến rũ nhất.
Bảo Bình gật gù rồi nhảy cẫng lên vui sướng:
- Xử Nữ thông minh ghê! Sao tớ không nghĩ ra nhỉ? Tớ sẽ làm luôn!
Xử Nữ mỉm cười rồi anh cũng ngồi chế thuốc gì đó của riêng mình.
Bạch Vũ đứng ngoài nghe hết về loại thuốc này. Anh chợt nghĩ ra một trò hay nhưng trong thâm tâm của anh thì anh đang phân vân vô cùng. Trái tim của anh sinh ra vốn không dành cho Bảo Bình mà lại dành cho chính… Thôi thì giúp đỡ cô bé đó vậy!
*30 phút sau*
- Hulaa! Xong rồi Xử Nữ ơi!
Bảo Bình cười vui sướng, cô tiếp tục:
- Cần thử nghiệm chứ nhỉ!?
Bảo Bình và Xử Nữ chợt im lặng nhìn nhau rồi đỏ mặt. Bỗng Bạch Vũ xuất hiện vui vẻ:
- Hai em làm xong thuốc rồi à! Thuốc gì đó? Anh dùng thử nhé!
Bạch Vũ giả ngây ngô cầm lọ thuốc đó lên rồi xịt vào mặt Bảo Bình và chính mình. Xử Nữ hét toáng lên:
- Ơ! Không được!!
Cái hương thơm đó lan tỏa. Nó nhẹ nhàng và tinh khiết trước mũi Bảo Bình và Bạch Vũ. Còn Xử Nữ thì lo lắng đứng hình xem tác dụng của thuốc.
Hai con người trước mặt anh bất chợt ôm lấy nhau. Bạch Vũ nâng cằm Bảo Bình lên. Nhìn xoáy vào đôi mắt bồ câu của cô, Bạch Vũ thì thầm:
- Anh yêu em!
Hơi thở hai con người nóng rực phả vào mặt nhau. Rồi hai mùi hương mà Bạch Vũ và Bảo Bình ghét nhất bao trùm tất cả. Bạch Vũ và Bảo Bình quay mặt đi ngơ ngác rồi hét toáng lên:
- TỞM!!! TRÁNH XA TÔI RA!
Xử Nữ thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười.
- May ma fminhf chế ra thuốc ngược của Bảo Xử không thì to chuyện rồi.
Bạch Vũ cau mày:
- Nhìn mặt xinh gái thế kia mà lại có mùi hương sầu riêng thối là sao? Hủy hôn!
- Anh thì sao hả? Toàn mũi sữa lên men bị mốc! Không có người yêu cũng phải.
Bạch Vũ lườm lườm rồi quay đi luôn. Anh tính đi tìm Bạch Dương và kể lể chuyện hôm nay với cô. Bạch Dương trên danh nghĩa là em gái của anh nhưng thực tế trong anh không coi cô là em gái. Cô cứ như một người bạn… và cũng giống như một người mẹ luôn che chở cho anh khi anh buồn… Một người em gái mà anh có thể tôn lên làm nữ hoàng! Đó chính là Bạch Dương.. *tên này dị quá ~.~*
Bảo Bình ngồi phệt xuống, gãi đầu:
- Vừa có chuyện gì thế?
- Cậu và Bạch Vũ suýt hôn nhau! – Xử Nữ mỉm cười
Bảo Bình hét lên:
- Không thể nào? Người tớ thích là cậu mà… Tớ lại dám làm như thế trước mặt cậu sao?
Bảo Bình bỗng dừng lại bịt miệng mình ngỡ ngàng. Mắt cô mở to hết cỡ làm Xửu Nữ cũng ngạc nhiên theo. Anh đang không tin vào điều cô vừa nó là sự thật. Cái cảm giác điện giật chạy lòng vòng quay người anh. Ôi hạnh phúc quá! Xử Nữ giả bình tĩnh:
- Là…. Do tác dụng của thuốc đó!
Ánh mắt Bảo Bình chó chút đượm buồn:
- Cậu có biết vì sao tớ chế thuốc không? Vì cậu đó Xử Nữ. Tớ thích cậu… thích cậu rất nhiều!
- Đừng thích mà hãy yêu tớ được không?
Xử Nữ hét lên vui mừng, anh ôm chầm lấy Bảo Bình. Bảo Bình lặp lại:
- Ừ! Tớ sẽ không thích cậu đâu! Mà tớ sẽ yêu cậu. Yêu cậu hết mình
Xử Nữ cười tươi rón:
- Tớ yêu cậu Bảo Bình!
Bảo Bình định nói gì đó nhưng đôi môi của Xử Nữ đã nhanh hơn tiến đến chạm lên đôi môi cô, trao cô một nụ hôn nồng cháy. Bảo Bình từ ngạc nhiên chuyển sang ngọt ngào. Nó kéo dài đến khi:
- Đùa! Hai cô cậu thật hạnh phúc có được nụ hôn có người thứ ba! Thú vị không?
Cả hai người dừng lại nhìn người đó. Họ cùng cười:
- Sao anh lại quay lại! Mà quay lại nụ hôn này mời thú vị chứ!
Bạch Vũ tặc lưỡi:
- Ôi giới trẻ! Tôi quay lại đây lấy cái túi kia để hủy hôn viowis cô. Bao giờ mọi người nhóm 2 mới về vậy? Tôi nhớ Bạch Dương quá đi!
- Anh cứ như là người yêu của Bạch Dương ý! Chả thấy anh giống anh trai cô ấy gì cả…
Bạch Vũ giật mình quay lại hóa ra là Song Tử và Thiên Bình. Anh thở hắt:
- Mấy em làm anh hết hồn! Tưởng Bạch Duowngc ó người yêu rồi? Người đó là Nhân Mã phải không?
Thiên Bình buộc miệng:
- Anh hầm à? Nhân Mã thích Song Tử cơ mà! Còn Bạch Dương thì đang chiếm hữu được trái tim chàng trai Ma Kết!
- Thế hả? – Bạch Dương xoa cằm suy xét – Lớp em còn có ai độc thân không?
- Ngoài Bảo Bình - Xử Nữ, Cự Giải - Thiên Yết, em - Song Tử, Kim Ngưu Song Ngư thì còn lại là độc thân hết!
Bất chợt có trái tim run lên cầm cập. Cô lại nhói đau khi nghe vậy. Cô lẩn tránh mãi cũng chả được. Cô cần Cự Giải an ủi vỗ về cô ngay bây giờ nhưng anh đâu rồi? Thiên Yết vội vàng đi tìm. Thật sự giờ trong đầu cô chỉ còn vang vảng câu: “Có không giữ mất đừng tìm!” Cô òa khóc.
Con đường lên đến cội nguồn của dòng sông xanh cũng chả xa xôi, gian nan lắm nên Song Ngư và Kim Ngưu hy sinh đi đầu. Cô Thanh Thành thì một mình đi ở ngay sau cũng cảm thấy ớn lạnh vì độ sến của đôi này. Sư Tử và Ma Kết đi với nhau còn Bạch Dương thì vòng vèo đường khác cho thú vị. Sư Tử nhìn Ma Kết đang quay lung tung tìm ai đó, cô thở dài:
- Bạch Dương tự bảo vệ được mình mà! Cậu ấy biết võ nên chẳng ai làm hại cô ấy được đâu.
Ma Kết vẫn chỉ giữ im lặng. Sư Tử tiếp lời khi thấy ba người đi đã xa chỗ mình:
- Ma Kết à… Hãy… làm người yêu của tớ nhé!
Ma Kết bỗng khựng lại, chau mày nhưng vẫn là sự im lặng thoát ra từ nơi anh. Anh cứ đứng im nhìn cô như vậy được một lúc thì anh nói:
- Tôi… đi tìm…
- Đừng có đi đâu hết! Chỉ ở tớ thôi… được không?
Sư Tử hét lên khiến những ngọn cây cũng xào xạc xôn xao đón xem. Cô hiểu rõ tính anh mà, anh vẫn sẽ im lặng. Nhưng lần này khác, anh quay lại:
- Không! Cô biết tôi yêu người khác rồi mà!
Sư Tử rụng rời, nhưng cô vẫn cố lắp bắp:
- Yêu một người không yêu cậu là cậu đang tự Gi*t chính mình đó! Cậu biết không hả… đồ ngốc?
- Cô thì biết cái quái gì! Nếu nói như cô thì người như cô mới phải rời bỏ tôi trước.
Sư Tử sững sờ. Cô không ngờ mình vừa tạo ra cái bẫy rồi lại tự chui đầu vào. Ma Kết quay lưng bỏ đi thì Sư Tử chạy lại ôm lấy anh. Cô nghẹn ngào rơi nước mắt:
- Sao cậu lại làm như thế với tớ? Làm người tớ mãi mãi yêu và làm người yêu tớ… một ngày thôi! Một ngày thôi cũng được.
Ma Kết mở to mắt, lững lự rằng có nên phũ phàng với cô ấy không? Bất chợt anh thấy sau lưng lành lạnh. Chiếc áo anh đang mặc đang ngấm dần nước mắt của Sư Tử khiến anh rùng mình. Trong lòng anh giờ đầy sự thương cảm, anh muốn ôm lấy Sư Tử… Nhưng chính lúc này anh chợt nghĩ đến câu nói của Bạch Dương: “Tình yêu tam giác làm tan nát trái tim!”.
Anh quay lại, ôm thật chặt lấy Sư Tử… Với anh đó là cái ôm lạnh nhất nhưng với Sư Tử thì đó sẽ là cái ôm ấm nhất. Ma Kết thở hắt, giọng có phần miễn cưỡng:
- Tớ sẽ làm người yêu cậu… một ngày… duy nhất một ngày thôi đấy!
Câu nói đó làm Sư Tử sướng ran. Cảm giác như cô sắp chmj đến trái tim của anh thì sau lưng vang lên tiếng vỗ tay và giọng nói vui mừng:
- Yess! Couple thứ 4 của lớp rồi*cô bé này chưa biết đôi BB và XN yêu nhau!*. Vậy chắc mình phải yêu nốt Nhân Mã cho đủ đẹp đôi rồi!
Cô nói vậy nhưng cô đâu có ý như vậy. Ma Kết ẩn vội Sư Tử ra khi thấy người nói lời đó chính là Bạch Dương. Dù là ai đi nữa, anh cũng dám tin người đó đang vắt vẻo trên cây. Anh lo lắng gọi:
- Cậu nói lảm cái gì đó? Xuống đi!
- Quả là lớp ta toàn từ “1 thành 2” *ý nói yêu đơn phương xong kết quả là thành một đôi!*
Bạch Dương nhảy xuống rồi ném lại câu nói đó. Ma Kết đuổi theo cô:
- Dừng lại đi! Tớ muốn giải thích!
Bạch Dương dừng lại, ôm lấy Ma Kết mà ánh mắt cô đượm buồn:
- Về với Sư Tử đi! Cô ấy đang chờ cậu kìa…
Nói rồi Bạch Dương chạy thật nhanh đi, kìm những giọt nước mắt lại. Sư Tử nhìn Ma Kết:
- Cậu đuổi theo đi… miễn làm sao… cậu vẫn trở thành người yêu tớ một ngày là được.
Ma Kết mỉm cười lạnh nhạt. Đó là cái cười quen thuộc của anh. Anh đuổi theo trái tim kia…
Song Ngư hét lớn:
- Chỗ này mát quá!
Trước mắt cô là một hồ nước trong xanh với những bông hoa tulip vàng óng ả. Kim Ngưu cuối cùng cũng đã bò đến chỗ này, cảm giác nơi đó thật là quen thuộc:
- Sao chỗ này lại có những thứ đẹp như này nhỉ?
- Không sai!! – Giọng nói của ai đó lạnh nhắt – Cậu còn nhớ hay là đã quên hả Kim Ngưu?
Cả hai người giật thót mình quay lại. Họ choáng ngipwj khi thấy cô Thanh Thanh mặc bộ áo cô dâu màu trắng tinh khiết. Song Ngư khẽ rên lên:
- Ôi! Cô Thanh Thanh đẹp quá!
- Tôi không phải Thanh Thanh – Giọng nói đấy vẫn lạnh ngắt – Tôi là Cẩm Tuyền! Em gái Thanh Thanh.
- Cẩm Tuyền??
Kim Ngưu ngơ ngác hỏi lại.
Lúc này không khí có phần hơi căng thẳng/ Cẩm Tuyền rất xinh nhưng mái tóc của cô ấy che đi quá nửa mặt nên nhìn rất giống Thanh Thanh. Dáng gầy gầy nhưng lại khoác lên mình chiếc áo cô dây này thì cô ấy thật sự rất lộng lẫy. Cẩm Tuyền nhìn nhìn Kim Ngưu bằng ánh mắt căm hận:
- Sao cậu lại có thể quên tôi được chứ? Cậu với tôi đã có những kỉ niệm ấu thơ vô cùng đẹp đẽ. Cậu với tôi đã đừng hôn nhau tại chính đây. Cậu hứa sẽ cưới tôi và tôi đã chờ cậu cho đến bây giờ.
- Sao có thể? – Kim Ngưu ngăn mặt khó hiểu.
- Anh ý là người yêu của tôi! Sao lại có thể hứa với cô những lời đó!
Song Ngư chen vào, cái giọng nói mềm mỏng nhưng ý nghĩ thì sắt thép. Cẩm Tuyền tiếp tục:
- Ngưu à! Cậu lại núp sau váy đàn bà như vậy ư?
Kim Ngưu vẫn điềm tĩnh. Anh đứng dậy… nhìn Cẩm Tuyền như nhớ ra điều gì đó:
- Tuyền Uyển Nhi? Là em sao?
Cẩm Tuyền nhếch mép cười, giọng nói đầy lạnh lùng:
- Tuyền Uyển Nhi ư? Tuyền Uyển Nhi ૮ɦếƭ rồi! Cô ấy đã ra đi theo luôn rồi Ngưu à!
- Em vẫn là em gái Tuyền Uyển Nhi của anh – Ngưu Đại Ka ta.
Song Ngư từ đầu chen vào:
- Tuyền Uyển Nhi? Ngưu Đại Ka?
- Không sai! Đó là tên Cẩm Tuyền và Kim Ngưu đặt cho nhau ngày bé.
Cô Thanh Thanh lặng lẽ lên tiếng, trước mắt cô sặc mùi thù hận:
- Cầm Tuyền em! Em nên lãng quên đi! Chị chỉ đưa Ngưu đến gặp em lần cuối thôi đấy!
- KHÔNG!!! – Cẩm Tuyền hét lên giận dữ - Để bảo vệ Ngưu Đại Ka… em đã phải trả giá bằng xương máu nên Ngưu sẽ là của em! Phải là của em!
Vừa nói Cẩm Tuyền vén bên tóc che nửa khuôn mặt lên. Kim Ngưu trợn tròng mắt và tiếng hét thất thanh của Song Ngư vang lên. Một nửa khuôn mặt kia là những vết sẹo chằng chiyj. Nó lồi hẳn lên. Dung nhan một cô gái trạc 17 tuổi bị hủy hoại. Cẩm Tuyền nhếch mép cười:
- Sao hả? Vì nó mà anh từ bỏ tôi phải không? Vì nó mà anh đến với con bé kia khiến trái tim tôi vỡ như thế sao?
Kim Ngưu lạnh lùng nắm lấy tay Song Ngư:
- Đồ dở hơi! Mình đi thôi Cá!
Cẩm Tuyền thật sự giận dữ, cô hét lên, lao tới đến Song Ngư, Nó lao thật nhanh, giật phăng bàn tay đang nắm chặt Song Ngư. Nhanh như cắt, nó ẩn Song Ngư xuống làn nước xanh kia.
Song Ngư loạn choạng, ngã xuống đến :”TÙM!!!” nước hồ bắn lên tung tóe. TRên bờ chỉ vẻn vẹn tiếng hét hoảng hốt của Kim Ngưu:
- SONGGGGG NGƯU !!!!
Anh quay lại lườm Cẩm Tuyền rồi cấp tốc nhảy xuống. Lòng anh nôn nao cả lên… cầu mong cô không sao!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc