Cuộc Sống 12 Chòm Sao - Chương 12

Tác giả: Bút Chì

Những tia nắng đầu tiên yếu ớt nhưng lại làm cho sân trường bừng sáng. Cả bọn nhốn nháo xếp đồ lên chiếc xe to của Kim Ngưu.
Và rồi chiếc xe chuyển bánh, đi trên đoạn đường hứa hẹn đầy niềm vui phía trước. Cả bọn cứ gật gù… Song Tử chán nản bỗng giật mình nảy ra một ý kiến:
- Ngồi mãi như này chán quá đi! Hay là tổ chức hát hò đi.
Rồi ai nấy cũng hưởng ứng nhiệt tình, máy mắn là xe của Kim Ngưu có máy hát và tivi. Bạch Dương tinh nghịch dơ tay đề cử:
- Giọng ca vàng Bạch Vũ lên hát đê.
Bạch Vũ đứng dậy, từ tốn cầm míc:
- Xin chào các bạn. Mình là Bạch Vũ đẹp trai. Hôm nay Bạch Vũ điểm trai đến đây để bảo vệ em gái mình. Nhưng đúng là trái đất tròn, trái đất nhỏ bé. Trên xe này còn có cả vị hôn phu của tôi.
Bạch Dương ngớ người:
- Anh đừng nói hôn phu là cô Thanh Thanh nhớ?
Cả bọn cũng đâm ra tò mò, nhốn nháo hỏi han tình hình chiến sự trong xe. Bạch Vũ mỉm cười ra dấu im lặng:
- Vị hôn phu xinh đẹp của tôi chính là em…
Bạch Vũ chỉ thẳng tay vào Bảo Bình. Cả bọn ngạc nhiên hét rộ hết cả lên trừ Xử Nữ. Bảo Bình cũng ngạc nhiên theo phong trào:
- Anh… Hóa ra là anh sao?
Vũ cười nhẹ gật đầu. Xử Nữ vẫn giữ im lặng, anh không nghĩ ngày này lại đến nhanh như thế. Bạch Vũ tiếp tục:
- Hôm nay anh sẽ hát tặng em một bài hát!
Dòng ca nhẹ nhàng vang lên. Nó ngân nga, dịu dàng vaflooi. Mọi người chìm vào cái lời bài hát ngọt ngào đó
“Em trói chặt trái tim anh…
Nghẹt thở yêu em…
Thuộc về em…”
Bạch Dương nghe mà hai lỗ tai cứ ù cả đi, cô thở dài:
- Ôi! Công cụ tán gái đây mà!
Sư Tử và Song Tử cũng hét lên:
- Ôi! Thần tượng của lòng em!
Ma Kết lặng người đi nhìn Bạch Dương. Cái lời bài hát này quả là đúng y hệt với tâm trạng của anh. Bao giờ cô nàng ngốc này mới chịu hiểu được tình cảm của anh đây… Giờ cô ấy còn ủng hộ anh tiến đến với Sư Tử… làm lòng anh đau biết bao!
Trong cái giây phút dịu dàng ấy. Sư Tử mê mẩn mái tóc mình, cô dựa vào người Cự Giải từ lúc nào cũng không hay. Cô cảm nhận được tình yêu của mình nhưng hình ảnh của Ma Kết cứ vật vờ trước mặt cô. Cô bất giác đau nhói… cô đơn thật đấy. Lúc này cự giải mới “ân cần” :
- Cậu…Ê! Làm gì mà âu yếm tôi vậy?
Sư Tử bỗng choàng tỉnh. Hoad ra cô dang ôm cự Giải. Cô ngượng đỏ mặt quay đi lắp bắp:
- Xin…lỗi! Tôi không cố ý!
Thiên Yết cười:
- Sao phải xin lỗi! Hai cậu chơi thân thế cơ mà!
Ánh mắt Cự Giải bỗng ánh lên điều gì đó khiến Thiên Yết khó lòng hiểu được…
Nhân Mã từ đâu chen vào:
- Không liên quan nhưng Thiên Yết cười xinh quá!
Giọng nói này của anh có vẻ như hôm trước là một hôm say R*ợ*u… anh không nhớ một chút nào cả…
ThichTruyen.VN
Cự Giải và Sư Tử tạm lánh xuống để cho Thiên Yết và Nhân Mã nói chuyện với nhau. Trong thâm tâm Cự Giải chợt nhếch môi đại khái là cười. Anh nói:
- Nè… Sao hôm trước lại bỏ đi giữa chừng vậy? Còn đi đến gần biển nữa… Đã thế còn gặp nguy hiểm…
- Tình đơn phương chỉ thế thôi…
- Sư Tử cũng biết yêu chăng?
Sư Tử lườm Cự Giải với ánh mắt hình viên đạn. Cô lao vào chọc lét anh, khiến anh cười sặc sụa:
- Hahaaa! Thôi… đủ rồi…Hahaa
Sư Tử đâu dễ bỏ cuộc như vậy. Cô tiếp tục.
Thiên Yết có phần ngượng ngùng và lạnh lùng với Nhân Mã khiến anh phải mở lời trước:
- Dù thế nào… tôi cũng rất xin lỗi… Sắp đến kì thi rồi… Yết giúp tôi ôn tập nha.
- Cậu không sợ tình yêu tôi dành cho cậu sẽ lớn lên sao – Thiên Yết nhìn ánh mắt của Nhân Mã và cô chắc chắn là nó đã tố cáo anh không còn nhớ chuyện sảy ra đêm hôm đó.
- Nhưng cậu yêu Cự Giải mà….
- Đó chỉ là một sự giả dối cuối cùng mà tôi dành cho Cự Giải.
Nhân Mã sững người trước câu nói vừa rồi của Yết. Anh nín thở quay lưng đi không biết nói gì hơn cả. Đi được vài bước anh ngoái lại:
- Dừng lại đi… Đừng làm tổn thương thêm ai nữa!
….
Chiếc xe này chả bé quá cũng chả to quá nhưng nó đủ cho mỗi người một công việc. Song Ngư nhìn Kim Ngưu rồi thì thầm vào tai:
- Trâu ơi! Cậu thích tớ thật chứ?
Kim Ngưu mỉm cười dịu dàng, nâng cằm Song Ngư lên ghé sát môi:
- Đương nhiên là không rồi… Là yêu đó!
Suýt nữa môi kề môi sau câu ngọt ngào như viên đường kia của Kim Ngưu thì Song Tử xấu hiện, nở một nụ cười gian tà:
- Hai cậu tình cảm quá đó nhớ!
Rồi Thiên Bình bất chợt ôm lấy eo của Song Tử từ đằng sau:
- Cậu phá đám họ kìa? Ghen à!
Song Ngư và Kim Ngưu khẽ cười. Lúc này thì Bạch Vũ và Bảo Bình đang trò chuyện với nhau rất thân mật. Bảo Bình nhẹ nhàng:
- Em nghĩ chúng mình không thể yêu nhau được đâu!
- Sao em lại nói thế? – Bạch Vũ tò mò
Nhìn dáng vẻ đắc thắng của Vũ mà Bảo Bình càng quyết tâm hơn:
- Em thích người khác rồi! Và em chắc chắn sẽ không để bố mẹ em gả về cho anh đâu.
Bạch Vũ nhìn Bảo Bình lạnh lùng rồi anh nhếch mép cười:
- Anh không cần biết người đó là ai nhưng một khi anh đã thích em rồi thì anh sẽ mãi thích em. Và nhất định sẽ khiến em phải yêu anh…
Bảo Bình thì ngã ngửa còn Xử Nữ lặng người nghe đầu đuôi câu chuyện. Anh cũng tò mò về người đấy lắm nhưng rồi lúc này là sự sợ hãi… Liệu mình có thắng không?
Xử Nữ lẩm bẩm thật nhỏ:
- Rồi để xem… ai sẽ là người thứ ba?
Không khí trên xe trầm hẳn đi. Có lẽ mọi người đã mệt khi lảo đảo ngày sớm…
Chiếc xe cuối cùng cũng dừng bánh đỗ xuống. Và người đầu tiên cấp tốc chạy khỏi xe không ai khác chính là bà Chằn Sư Tử. Cô hét lên:
- Đất mẹ thiên liêng… Con yêu mẹ… Con nhớ mẹ Đất của con!
May mắn thay thì Nhân Mã đã túm cô lại không thì cô bé đã không những được hôn đất mà còn được bay nhảy giữa bầu trời đầy tư cách… Cự Giải lườm giở giọng trách móc:
- Nè đi cho cận thẩn! Định xuống đó bầu bạn với Diêm Vương hả?
- Anh trù tôi ૮ɦếƭ sớm hả?
Sư Tử nghiến răng, trợn tròn hai mắt nhìn Cự Giải. Nhân Mã cắn môi, túm áo lôi “sềnh sệc” cô đi:
- Qua đây chơi với tôi để Cự Giải cho Thiên Yết xử lí!
- Mắc mớ gì chứ. Cơ hội ngàn năm có một tôi phải *** hắn!
Sư Tử vùng vẫy thoát khỏi bàn tay nghiện game của con mồi Nhân Mã. Sở dĩ Sư Tử coi Nhân Mã là con mồi vì anh ta suốt ngày bị mất người trong game lợi dụng…
*tg: Thím là một trong số đó đúng không? / Chằn: Tại cô bắt tôi chơi đấy chứ / ==*
Thiên Yết vòng tay qua ôm cổ Cự Giải và nở một nụ cười. Hôm nay Yết đã cười rất nhiều mà chính cô cũng không rõ là vì sao mình cười nhiều như thế? Cái sự thật này rất rõ ràng. Cự Giải lập tức hiểu ra tất cả… nhưng anh vẫn hy vọng không phải.
Cô Thanh Thanh im lặng nhất cuối cùng cũng lên tiếng:
- Giờ hai nhóm chia ra đi! Chúng ta sẽ đi hai ngày nên hôm nay ai đi riêng thì riêng chung thì chung nhé. Bộ phận hoạt động đã được phân ra rõ ràng.
Kim Ngưu ςướק lời:
- Địa bàn hoạt động chứ không phải bộ phận ạ!
- Sao con lại ngắn lời cô như thế hả? Hừm… Cô nói tiếp: Nhóm 1 sẽ đi với Bạch Vũ. Nhóm 2 đi với cô.
Cô Thanh Thanh đành hất hàm cho qua. Nếu không phải là cô giáo thì chắc cô Thanh Thanh đã cho tên kia một chưởng mất rồi.
Bạch Vũ tiến gần tới chỗ Bạch Dương, nhìn cô với mới một ánh mắt lưu luyến khiến cô nổi da gà. Anh ôm chầm lấy cô, giọng nũng nĩu:
- Anh biết như thế này là khó nhưng chúng ta tạm thời rời bỏ nhau nhé!
Bạch Dương nghiến răng, cố gắng kìm nén để không đạp ૮ɦếƭ Bạch Vũ:
- Đi đi… Nhanh lên không em giữ lại đấy!
- Vậy em hãy giữ anh lại đi – *Bạch Vũ* mắt long lanh miệng mếu máo…
- Có biến đi không thì bảo hả? – Bạch Dương ghé sát vào tai anh thì thầm. Giọng nói đáng sợ đến sởn gai ốc.
Bạch Vũ giật lùi về phía sau rồi lại mỉm cười toe toét:
- Không đùa với em nữa… em rể lại ghen thì ૮ɦếƭ anh? Mà sao cô Thanh Thanh kì cục vậy! Sao lại chia hai đứa ra như thế?
Cô Thanh Thanh bất chợt lên tiếng:
- Chia ra? Có cặp đôi nào chăng?
Bạch Dương chạy thật nhanh đến chỗ Nhân Mã rồi kéo anh đi khỏi đấy:
- Cậu phải té nhanh… Sắp có chuyện lớn rồi…
- Vậy còn cậu!
- Chỉ cần cậu không ở đó là được!
- Đừng nói cậu thích tớ nhé! – Nhân Mã nhe hai hàm răng của mình ra để nở nụ cười toe toét.
- Lậy cậu! Trốn ở đây nhé! Tớ về đây…
Nhân Mã chả kịp í ới gì thì Bạch Dương mất tích! Nhân Mã tưởng mình chỉ có một mình nhưng ai ngờ…
Lúc Bạch Dương trở về là lúc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Ma Kết. Anh nhếch mép cười lạnh nhạt nhìn cô, cái cười khiến cô lạnh cả người:
- Cậu với Nhân Mã yêu nhau thật sao?
- Cậu… đến cả cậu cũng tin những lời đó!? – Bạch Dương chau mày – Tớ tưởng cậu sẽ tin tớ chứ!
Nói rồi Bạch Dương quay lưng bỏ đi. Cô thở dài thật nhẹ để Ma Kết không nghe thấy. Lòng cô đau nhói thì tim anh cũng có khác gì. Ma Kết thầm trách:
- Tại sao…? Tại sao cậu lại ngốc như thế hả Bạch Dương? Đến lúc nào cậu mới hiểu lòng tớ… Tớ chỉ muốn hét vào mặt cậu rằng tớ đang ghen đấy…
Song Ngư đang lấy đồ của mình ra thì Kim Ngưu vội vàng giúp đỡ. Anh quan tâm hỏi thăm:
- Bà xã mệt không? Để đó ông xã làm hết cho!
Song Ngư nín thở nhìn xung uqanh rồi lại gõ vào đầu mình cài cái xem mình có nghe nhầm hay tưởng tượng quá trớn không. Kim Ngưu buộc miệng cười:
- Bà xã Song Ngư! Bà xã không có nghe nhầm hay tưởng tượng đâu!
- Mé!? – Song Ngư ngạc nhiên rồi đỏ mặt – Chúng ta đã hết hôn đâu mà vợ với chồng thế?
Kim Ngưu cười đểu:
- 5 năm nữa là tớ với cậu sẽ kết hôn mà. Nhưng để tránh trường hợp cậu chán tớ chạy mất thì tớ sẽ làm hôn ước với cậu. Cậu gọi tớ là ông xã cho quen đi!
Song Ngư bĩu môi:
- Xí! Còn lâu…
Nghe vậy Kim Ngưu mỉm cười nguy hiểm. Anh lao vào nhấc bổng Song Ngư lên khiến cô ú ớ. Anh cười:
- Nếu cậu không đồng ý thì tớ sẽ quay vòng!
Nói rồi chưa chờ Ngư ngố phản ứng thì Kim Ngưu đã quay vòng tròn khiến cô bé lảo đảo. Cô ôm chặt vào anh và cứ hé lên với trò đùa của Kim Ngưu:
- Không không! Còn lau đi! Có ૮ɦếƭ cũng không đồng ý!
Kim Ngưu cười lớn:
- Chắc chứ? Vậy tớ ném cậu xuống sông cho cậu hội tụ với gia đình cá của cậu nhé.
- Ớ ớ! Không không… Tớ đổi ý… Tớ đồng ý! Tớ đồng ý làm vợ Kim Ngưu.
Càng quay thì Song Ngư càng ôm chặt lấy cổ Kim Ngưu. Cô vốn không thích xuống sông mà… Kim Ngưu cười khanh khách hét lên:
- Hahaha! Tớ yêu cậu… Tớ yêu cậu Song Ngư! Haha!
Lúc này Song Tử thở dài mỉm cười:
- Nhìn họ hạnh phúc chưa kìa!
Một vòng tay siết chặt cô từ đằng sau rồi thì thầm vào tai:
- Có phải cậu cũng muốn được như thế phải không?
Hóa ra là Thiên Bình. Song Tử chỉ cười nhẹ giữ lấy bàn tay của Thiên Bình, cô mở lời:
- Không! Chỉ cần có cậu là tớ vui rồi. Sức khỏe của cậu mà có làm sao thì tớ sống không được!
Giọng nói đó cứ ngày càng nghẹn lại, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống tay Thiên Bình. Thiên Bình nhẹ nhàng gạt đi những giọt nước mắt của cô. Rồi anh hôn nhẹ lên má của cô:
- Đừng khóc! Tớ hiểu mà… Tớ yêu cậu! Thật sự rất yêu cậu Song Tử.
Song Tử ngả người ra đằng sau dựa vào anh, cô cảm nhận được sự ấm áp của anh.
Nhân Mã từ xa nhìn thấy rồi từ từ thở ra một hơi thật dài. Anh có nên tiếp tục tranh giành cô ấy cới Thiên Bình hay là anh mặc kệ tất cả rồi yêu một người nào đó… Anh quay lưng đi, bước những bước thật nặng nè và cô đơn.
Thiên ết đưa bàn tay lạnh của mình nắm lấy bàn tay của Nhân Mã. Cô cười nhẹ khi thấy Nhân Mã quay lại. Nhân Mã định rụt tay lại nhưng Thiên Yết nắm chặt lấy nó không buông:
- Sao cậu lại ngu ngốc như vậy? Sao cậu lại để người mình yêu đem yêu thương trao cho người khác?
- Vì tôi biết điều đó làm cô ấy. Yêu Thiên Bình sẽ làm cô ấy hạnh phúc… Và tôi biết điều đó!
Nhân Mã lạnh lùng. Anh rụt tay lại, ôm lấy ***g *** kìm lại những dòng nước mắt chỉ trực tuôn trào. Có vẻ Thiên Bình Yết cũng đã hiểu ra. Cô nún chặt nỗi lòng mình. Cô chạy đến ôm anh vào lòng. Tay cô ôm thật chặt như sợ anh tuột mất. Cô không còn để ý xung quanh nữa… cô hét lớn:
- Khi người ta say, tình cảm là thật nhất! Nhưng khi tỉnh lại thì điều đó chỉ còn là quá khứ! Đừng vùi mình vào quá khứ nữa… Hãy là cậu của ngày xưa đi! Nhân Mã!!!
Nhân Mã nhếch mép cười và ẩn Thiên Yết ra:
- Được thôi… Đừng sống trong quá khứ nữa! Vậy bạn cũng vậy nhé Thiên Yết… Đừng có sống trong quá khứ của ngày thơ ấu và đừng bắt tôi làm con người của ngày xưa!
Thiên Yết chợt hiểu ra, cô gục xuống. Hai hàng nước mắt cô bất giác tuôn ra. Trái tim cô như vỡ ra cả trăm mảnh. Ngay lúc này cô lại cần một vòng tay ôm lấy cô an ủi nhưng có lẽ giờ vòng tay ấy cũng đi xa cô mất rồi.
Cự Giải thấy nhói lắm. Anh không thể thốt nên lời nào được nữa rồi. Sự thật cuối cùng cũng được làm sáng tỏ với anh. Cái ngày mà anh mong đợi nhất chỉ là giả dối. Anh cười chua xót:
- Cô ấy chỉ lợi dụng mình thôi sao?Hóa ra cô ấy cũng chỉ đùa giỡn với tình cảm của mình.
Anh đứng đó, cười như một người mất hồn. Chỉ cười nhưng là một nụ cười vô hôn đáng sợ...
Đúng! Anh đang cười trước những giọt nước mắt của Thiên Yết. Anh cười vì giờ anh không thể khóc. Anh cười vì thương tiếc cho trái tim mình. Anh cười vì mọi chuyện cũng chưa đi quá giới hạn của nó. Dừng lại còn kịp!
Anh quay lưng. Bước những bước vô cùng nặng nề. Anh không biết mình nên đi đâu nữa, có nên trở lại thành phố? Phút chốc, nụ cười Sư Tử hiện lên trong tâm trí anh. Anh cũng bật cười theo nụ cười đó rồi nhanh như cắt, anh biết mình nên đi đâu. Có thể nói Sư Tử chính là cô bạn mà bây giờ anh cần…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc