Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo - Chương 27

Tác giả: Ức Tích Nhan

"Cho nên, chú à! Anh cho em chuyển về nhà đi, có được không?” Úc Tử Duyệt đi tới trước mặt Lăng Bắc Hàn, kéo cánh tay của anh, lắc lắc, làm nũng nói.
Mới vừa cùng Lăng Bắc Hàn nói hai câu, cô đã tìm lại được loại cảm giác chung ***ng với anh kia.
Trong một cái chớp mắt, thiếu chút nữa Lăng Bắc Hàn đã mềm lòng đồng ý với cô
"Lần này Bà cụ làm rất tốt." Lăng Bắc Hàn nhếch môi, lấy đồ ăn vặt Úc Tử Duyệt chọn nhét về hơn phân nửa, chỉ còn sót mấy bao thịt bò khô cùng quả hồ trăn, quả hạch.
"Này! Lăng Bắc Hàn! Chú, cả nhà chú sao đều mang chủ nghĩa cường quyền thế hả?" Úc Tử Duyệt thở phì phò quát, vốn cho là anh sẽ giúp mình, không ngờ anh lại giúp bà cụ.
"Bà cụ muốn ôm chắt trai cũng sắp phát điên rồi......” anh đưa tay ôm hông cô, cúi đầu ở bên tai của cô mập mờ nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Tử Duyệt bỗng chốc đỏ lên .
"Sinh con? Anh muốn có con rồi hả?" Úc Tử Duyệt nhớ tới bọn họ đã làm hai lần, lại chẳng dùng biện pháp gì, nhưng cũng may, tháng trước "bà dì" của cô có tới.
Sinh con......Cô còn muốn ly hôn với anh đây. Sinh cái cọng lông á!
Úc Tử Duyệt nói thầm trong lòng, thở phì phò đẩy anh ra, "Em muốn đi mua băng vệ sinh. Anh đừng đi theo em." Cô nói xong, sải bước đi về khu bán băng vệ sinh.
Cô có kinh rồi à? Lăng Bắc Hàn âm thầm nghĩ, ngay sau đó đẩy xe đi theo cô.
"Này! Bảo anh đừng đi theo mà! Một ông chú đi tới nơi này, thật là bỉ ổi......” Úc Tử Duyệt thấy Lăng Bắc Hàn theo tới, đỏ mặt tiến lên, nhướn chân ghé vào lỗ tai anh tức giận nói.
Anh không ngại mất mặt, cô ngại gì chứ!
"Anh bồi bà xã đi mua băng vệ sinh thì sao nào?" Lăng Bắc Hàn liếc cô một cái, nhỏ giọng nói.
"Ai? Chị Hạ?” Úc Tử Duyệt mới quay đầu, liền thấy phía cuối dãy hàng bán băng vệ sinh có một phụ nữ đẩy xe tới đây, chính là Hạ Tĩnh Sơ, cô kích động gọi lớn.
Lúc này Lăng Bắc Hàn cũng ngẩng đầu lên, vừa đúng chống lại tầm mắt của Hạ Tĩnh Sơ, Hạ Tĩnh Sơ lập tức chuyển mắt, nhìn về phía Úc Tử Duyệt, trên mặt nở nụ cười nhu hòa: "Duyệt Duyệt, thật là trùng hợp." Cô nói với Úc Tử Duyệt xong, sau đó nhàn nhạt nhìn Lăng Bắc Hàn gật đầu một cái, thoạt nhìn dáng vẻ rất lạnh nhạt.
"Đúng vậy, thật là trùng hợp. Chị cũng tới mua băng vệ sinh......” Úc Tử Duyệt vừa nói được nửa câu, liền đỏ mặt, dừng lại.
Hạ Tĩnh Sơ chỉ cười, không nhìn Lăng Bắc Hàn một cái, nhưng tâm lại đang rỉ máu.
Anh cùng với cô vợ trẻ con của anh đi mua băng vệ sinh à? Anh còn nhớ hay không, năm ấy, một mình anh đi siêu thị mua băng vệ sinh cho cô?
Càng nghĩ, trong lòng càng chua, cổ họng như bị tắc nghẹn.
Lăng Bắc Hàn không hiểu, từ lúc nào Úc Tử Duyệt và Hạ Tĩnh Sơ lại trở nên thân thiết như vậy? Giờ phút này, nhìn cô kéo cánh tay Hạ Tĩnh Sơ, ở đó thảo luận nhãn hiệu băng vệ sinh nào dùng được, cái nào không được, dáng vẻ kia, thoạt nhìn giống như chị em vậy.
Hạ Tĩnh Sơ vẫn không nhìn anh lấy một cái, trên mặt vẫn là nụ cười tự nhiên.
"Đây này, 410, nhiều hơn nữa cũng không rỉ ra, hì hì......” Úc Tử Duyệt cầm một bọc băng vệ sinh nói với Hạ Tĩnh Sơ, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Lăng Bắc Hàn, "Em lấy loại bông vải mềm, lần trước dùng lưới bị dị ứng" Sau đó, chính cô cũng cầm mấy bao, hàng ngày, ban đêm đều có, ném hết vào trong xe đẩy.
Nhưng cũng chính lúc này mới ý thức được sự tồn tại của Lăng Bắc Hàn, cô không nhịn được cảm thấy mình đối xử với Hạ Tĩnh Sơ có chút tàn nhẫn, thấy người đàn ông mình yêu cùng vợ đi dạo ở khu vực mập mờ này, trong lòng chị ấy nhất định rất chua xót?
"Mua xong chưa?" Rốt cuộc Lăng Bắc Hàn không kiên nhẫn nổi nữa, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, quay sang hỏi Úc Tử Duyệt.
"Duyệt Duyệt, các người tiếp tục đi dạo đi, chị xuống lầu dưới mua chút đồ dùng hàng ngày." Lúc này Hạ Tĩnh Sơ thức thời nói, nhàn nhạt liếc qua Lăng Bắc Hàn một cái, trong hai tròng mắt nhuộm thần sắc bi thương.
Lăng Bắc Hàn đương nhiên là bắt được ánh mắt của cô, nhưng trong lòng lại không có chút gợn sóng nào.
"Được. Chị Hạ! Lần sau gặp lại. Đi thôi, chú!" Úc Tử Duyệt nói xong, dùng sức kéo kéo cánh tay Hạ Tĩnh Sơ, muốn anh chào Hạ Tĩnh Sơ.
"Sao vậy?” Lăng Bắc Hàn biết mà còn hỏi, lúc này Hạ Tĩnh Sơ đã rời đi.
"Lăng Bắc Hàn. Lòng dạ anh thật quá hẹp hòi. Chị ấy là mối tình đầu của anh đó. Sao ngay cả một câu chào hỏi cũng không mở miệng nói vậy?!" Úc Tử Duyệt trừng mắt nhìn Lăng Bắc Hàn, thở phì phò nói.
Giống như ở trong mắt cô, anh là kẻ phụ lòng vậy.
Lời của Úc Tử Duyệt khiến khóe miệng Lăng Bắc Hàn hơi run rẩy, cô biết Hạ Tĩnh Sơ là mối tình đầu của anh? Biết vậy sao một chút ghen tức cũng không có? Còn đối xử với Hạ Tĩnh Sơ nhiệt tình như vậy?"
"Em thật hào phóng." Lăng Bắc Hàn lườm cô một cái, đẩy xe sải bước đi tới quầy thu ngân, để lại mình Úc Tử Duyệt đang ngây ngốc.
“Anh có ý gì?"
Dọc theo đường đi, anh không nói với cô nửa lời, cô rõ ràng cảm giác được anh đang tức giận. Lúc xuống xe, liền mang theo túi lớn túi nhỏ lên lầu, căn bản không để ý tới cô, cô chạy chậm theo ở phía sau, còn không biết tại sao Lăng Bắc Hàn lại tức giận.
Rối loạn thần kinh à! Cô thở phì phì mắng. Sau khi lên lầu Lăng Bắc Hàn phát hiện mình không có chìa khóa, đành phải đứng chờ cô.
"Đi vào đi! Sao? Không vào được à? Không phải rất chảnh sao?" Úc Tử Duyệt quơ quơ chìa khóa trong tay, nhìn anh giễu cợt nói.
"Đừng nói nhảm. Hai tháng không phạt em đứng tư thế hành quân, đuôi liền vểnh lên trời rồi à? Dáng vẻ tiểu nhân đắc chí của cô cũng làm cho tâm tình anh khá hơn nhiều, nhìn cô chằm chằm, uy hiếp nói.
"Thủ trưởng, thủ trưởng, em sai rồi, em sai rồi. Em mở cửa cho anh ngay đây." Úc Tử Duyệt vội vàng tiến lên, một bên mở cửa, một bên nghịch ngợm cười với Lăng Bắc Hàn.
Cho dù có tức giận nhiều hơn nữa, nhìn thấy cô hoạt bát như vậy, cơn tức của anh cũng hoàn toàn tiêu tán.
Nhà của bọn họ vẫn giống với lúc cô rời đi, gọn gàng sạch sẽ, không có một chút bụi bặm, nhìn ra được thường có người tới quét dọn. Úc Tử Duyệt nhìn không gian xa lạ này, chỉ mới qua ba bốn ngày, đã có chút lạ lẫm.
Theo Lăng Bắc Hàn đổi giầy xong, cô bị kéo xuống phòng bếp đi nấu cơm.
"Cơm không biết làm, thì dù sao cũng phải biết rửa thức ăn chứ?" Lăng Bắc Hàn vừa đãi gạo, vừa hỏi Úc Tử Duyệt, nhìn dáng vẻ vụng về của cô, rửa rau thôi mà cũng làm cho bồn rửa loạn hết cả lên..
"Không biết. Em chỉ biết ăn. Hì hì....." Úc Tử Duyệt vô cùng kiêu ngạo nói, chỉ thấy lúc này Lăng Bắc Hàn đã xắt khoai tây thành sợi, kỹ thuật kia, quả thật là hạng nhất.
"Ông chú."
"Không, không, là thủ trưởng. "Thủ trưởng"" Một tiếng "Ông chú" vừa thốt ra khỏi miệng, chỉ thấy Lăng Bắc Hàn hết sức nghiêm túc lườm cô một cái, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại.
Úc Tử Duyệt vội vàng khoát tay, thức thời nhìn anh cợt nhả nói.
"Nói." Lăng Bắc Hàn thu hồi tầm mắt, lãnh khốc mở miệng.
"À à… em...em là muốn hỏi á... sao anh lại rành việc nấu cơm như vậy?” Úc Tử Duyệt chạy đến bên người Lăng Bắc Hàn, vẻ mặt đầy nịnh nọt.
Lăng Bắc Hàn đặt số khoai tây đã xắt xong vào trong một chậu nước lạnh, lại cắt một củ khác: "Là một người lính, ngay cả thức ăn cũng không biết làm, lúc hành quân dã ngoại không phải đói ૮ɦếƭ à?” Một củ khoai tây nữa dưới tay anh đã trở thành những sợi nhỏ, tay trái và mặt đao cùng được sử dụng, bỏ chúng vào trong nước.
Úc Tử Duyệt thấy anh mang sợi khoai tây đã cắt gọn đi rửa, cô biết, đây là muốn loại bỏ bớt tinh bột vụn.
"Đúng rồi, thủ trưởng, các người thường xuyên diễn tập cái gì vậy." Cô cảm thấy cứ đứng như vậy, để một mình Lăng Bắc Hàn nấu cơm thật không tốt, lập tức cầm mấy trái ớt xanh đi rửa, vừa rửa, vừa hỏi.
"Hỏi cái này làm gì?” Lăng Bắc Hàn thấy dáng vẻ vụng về của cô, tiến lên, kéo cô ra, tự anh vừa lưu loát rửa ớt xanh, vừa hỏi. Nghĩ thầm, từ bao giờ cô nhóc này lại có hứng thú với quân sự vậy chứ?
"Giúp một đồng nghiệp của em hỏi thôi..., cô ấy là một tiểu thuyết gia, định viết về đề tài quân hôn, cô ấy bảo em hỏi giúp một chút, lúc các người diễn tập quân sự, có thể có nguy hiểm hay không, có quân nhân hy sinh không? Nếu là cơ mật quân sự vậy thì thôi." Úc Tử Duyệt cười nói.
Anh còn tưởng rằng cô quan tâm anh, muốn biết về công việc của anh chứ, trong lòng Lăng Bắc Hàn có chút mất mát: "Cũng không phải là cơ mật quân sự gì. Trên web cũng có tài liệu, bảo cô ta lên đó tra đi" Anh có chút không vui nói.
Úc Tử Duyệt liếc anh một cái, biết vậy đã không hỏi anh rồi. Cô quan tâm anh nhiều như vậy làm gì chứ?
Thật ra thì cũng không phải coo giúp Nhan Tịch hỏi, mà là vì tò mò với công việc của anh nên mới hỏi.....
"Trứng sốt cà chua bỏ đường đi, không được cho muối, em không muốn ăn trứng sốt cà chua mặn." Úc Tử Duyệt thấy Lăng Bắc Hàn cầm hũ muối, cô lập tức đưa tay đoạt lấy, nhìn anh kháng nghị nói.
"Từ lúc nào trứng sốt cà chua lại cho đường vậy?” Lăng Bắc Hàn nhận lấy hũ đường Úc Tử Duyệt đưa tới, buồn bực hỏi.
"Người phương Bắc các anh thường thích cho muối, khó ăn muốn ૮ɦếƭ. Trứng sốt cà chua phải chua chua ngọt ngọt mới ngon." Ở nhà lớn, cô không dám có ý kiến, nhưng nơi này là nhà mình, dù sao cô cũng có quyền nói chuyện chứ.
Lăng Bắc Hàn quả nhiên là đầu bếp đủ chuẩn, trứng sốt cà chua dưới sự chỉ điểm của cô, thật sự là chánh tông, chua chua ngọt ngọt rất hợp khẩu vị. Bữa tối, Úc Tử Duyệt ăn rất no, chủ yếu là món ăn Lăng Bắc Hàn nấu rất hợp khẩu vị của cô.
Ăn cơm tối xong, Lăng Bắc Hàn gọi điện thoại cho ông cụ, nói đã trở về rồi, tối nay sẽ ở nhà mới với Úc Tử Duyệt, không về nhà lớn.
Lăng Bắc Hàn bước ra phòng tắm, chỉ thấy Úc Tử Duyệt lại vừa xem ti vi vừa ăn đồ ăn vặt, Lăng Bắc Hàn cau mày: "Úc Tử Duyệt"
"A, đến đây.” cô cuống quít đứng lên, nhìn anh, thế này mới ý thức được mình lại phạm sai lầm rồi.
"Không! Thủ trưởng. em…em đây chỉ là thỉnh thoảng, hắc hắc......đã nín nhịn hai tháng rồi, chỉ thỉnh thoảng thôi, không phạm pháp chứ?” Chỉ sợ Lăng Bắc Hàn lại phạt cô đứng tư thế hành quân, muốn đấu với anh, quả thực là lấy trứng chọi đá, Úc Tử Duyệt thức thời cười hì hì nói.
Úc Tử Duyệt. Mi thật không có tiền đồ. Ta khinh bỉ mi.
Cô mắng thầm.
"Cho em 20 phút để tắm." Lăng Bắc Hàn nói xong, đi vào phòng ngủ.
Úc Tử Duyệt vừa tới phòng tắm, vội vàng khóa cửa lại, nghĩ đến bộ dạng mặc áo ngủ của Lăng Bắc Hàn vừa rồi, trái tim "binh binh" đập loạn. “Tên lính xấu xa” hai tháng không có phát tiết, tối nay nhất định là muốn giày vò cô?
Cô còn nhớ rõ lần trước mình nóng sốt, bị anh hèn hạ "tiêm" cho. Nghĩ như vậy, trong lòng Úc Tử Duyệt hô to không ổn, tròng mắt chuyển một cái, cô nghĩ tới một biện pháp.
Tóm lại lần này, cô không thể khuất phục dưới uy quyền của Lăng Bắc Hàn nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc