Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 989

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Tam trưởng lão, ông đi cùng tôi đi..." Lúc này, Bắc Đẩu nhìn về phía Tam trưởng lão ở bên cạnh.
"Cút!" Tam trưởng lão nói.
Nghe tiếng, ánh mắt Bắc Đẩu rơi vào trên người Thất Tinh: "Thất..."
"Không đi." Thất Tinh nói.
Bắc Đẩu: "..."
Đứa nào mới nói xong hoạn nạn thấy chân tình, mọi người cùng nhau vào sinh ra tử đây? Đàn ông đúng là một đám móng heo lớn!
Bất đắc dĩ, Bắc Đẩu chỉ có thể nở một cười toe toét lấy lòng, chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản.
"Phong tỷ."
Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng cười.
Nhưng mà, còn không đợi Bắc Đẩu nói hết lời, tay phải Diệp Oản Oản khẽ nhấc lên. Còn không biết có chuyện gì xảy ra, chóp mũi của Bắc Đẩu, trong nháy mắt lại bị nện cho một đấm.
Bắc Đẩu vội vàng che mũi, mặt đầy ủy khuất nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Phong tỷ, có thể đánh vào vị trí khác hay không vậy?"
Giờ phút này, Diệp Oản Oản chỉ chỉ tủ R*ợ*u cách đó không xa: "Vậy... Đây không phải là R*ợ*u sao?"
Bắc Đẩu: "..."
Không phải là sau khi uống say chỉ số thông minh bằng 0 sao? Nhưng thoạt nhìn cũng đâu có ngốc đâu, còn biết trong tủ R*ợ*u có R*ợ*u! Sao hắn cứ có cảm giác rằng tối hôm nay, chính mình hẳn sẽ bị Phong tỷ đánh cho ૮ɦếƭ tươi!
"Phong tỷ, đúng rồi, Tu La Chủ, Tu La Chủ tìm tỷ có chuyện hết sức khẩn cấp!" Bắc Đẩu liền vội vàng lên tiếng. Trước mắt, Tu La Chủ trở thành cọng rơm cứu mạng duy nhất của cậu ta.
"Tu La Chủ..."
Nghe câu này của Bắc Đẩu, trong mắt Diệp Oản Oản hiện ra vẻ nghi ngờ.
"Đâu đâu... Ở nơi nào?" Diệp Oản Oản quan sát tứ phía.
"Đây đây đây đây!! Ở chỗ này đây!"
Lúc này, Bắc Đẩu liền vội vàng đứng lên, chạy nhanh tới bên cạnh Thu Thủy, bảo Thu Thủy giơ điện thoại di động lên, hướng về phía Diệp Oản Oản.
"Mất hứng!" Chân mày Diệp Oản Oản nhăn lại: "Uống R*ợ*u... thì lấy R*ợ*u ra mà uống đi! Còn... còn bày ra một tấm ảnh thờ để làm cái gì..."
Bắc Đẩu: "..."
Đại trưởng lão: "..."
Nhị trưởng lão: "..."
Tam trưởng lão: "..."
Không một ai có thể ngờ, Tu La Chủ trong video, lại có thể bị minh chủ bọn họ nói thành “ảnh thờ”!! Ngay cả Tư Dạ Hàn cũng không nhịn được, khẽ cau mày.
"Phong tỷ, đây không phải là ảnh thờ, là Tu La Chủ!" Đại trưởng lão hướng về Diệp Oản Oản nhắc nhở.
"Tu La Chủ?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sững sờ, híp cặp mắt lại, cẩn thận nhìn kỹ chàng trai ở trong điện thoại.
Giờ phút này, Tư Dạ Hàn cũng y như vậy, quan sát Diệp Oản Oản. Hai người cũng không nói gì.
"Tu La Chủ... ૮ɦếƭ như thế nào?" Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, mọi người tại đây lại một lần nữa mặt đầy mộng bức.
Lại nữa rồi, uống R*ợ*u vào, quả thật là trời long đất lở.
"Bạch minh chủ, tôi còn khoẻ mạnh."
Rất nhanh, Tư Dạ Hàn mở miệng nói.
"Ồ, không phải là ảnh thờ?" Thấy người đàn ông trong video lên tiếng, Diệp Oản Oản mặt đầy ngạc nhiên.
Diệp Oản Oản quan sát Tư Dạ Hàn trong video rất lâu, còn không đợi người bên cạnh tiếp tục nói thêm cái gì, Diệp Oản Oản đã liên tục chỉ chỉ, bỗng nhiên nói: "Ngươi là Tu La Chủ? Không đúng, ngươi không phải...!! Không phải ngươi là tiểu lâu la bị A Tu La nhốt trong phòng tối đó sao..."
Nghe Diệp Oản Oản nói, trong video, ánh mắt thâm thúy của chàng trai không dời chút nào, cùng Diệp Oản Oản bốn mắt nhìn nhau, như là muốn từ trong mắt của nàng tìm ra cái gì đó.
Rốt cuộc, nàng nhớ ra được gì rồi sao?
Giờ phút này, đám người Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Oản Oản, mặt đầy vẻ ngơ ngác. Minh chủ rốt cục đang nói cái gì? Người đàn ông này rõ ràng chính là đại Boss của A Tu La, minh chủ làm sao lại nói hắn chẳng qua chỉ là một tên tiểu lâu la?
"Đây đúng là uống nhiều rồi! Ngay cả Tu La Chủ mà Phong tỷ đều không nhận ra được! Nhưng mà tính ra tỷ ấy cũng đâu có uống bao nhiêu…" Thất Tinh nhìn Diệp Oản Oản, lẩm bẩm trong miệng.
"Tửu lượng của Phong tỷ không được cao!" Một bên, Thất Tinh nói tiếp.
Bắc Đẩu biết tửu lượng của Diệp Oản Oản không tốt, uống một chút R*ợ*u liền say... Đã biết sức uống của mình yếu kém, vậy mà hết lần này đến lần khác còn phải uống nhiều như vậy.
"Hay là chờ sau khi Bạch minh chủ tỉnh R*ợ*u lại trò chuyện tiếp!"
Trong video, sau khi chàng trai nói xong câu này, liền ngắt máy.
"Con bà nó! Phong tỷ nhất định là đã đắc tội với Tu La Chủ, lại còn nói Tu La Chủ ૮ɦếƭ rồi, còn nói ảnh thờ gì gì đó!! Lại còn không coi Tu La Chủ vào đâu, chỉ là một tên tiểu lâu la... Xong, xong rồi, lần này xong rồi!" Vẻ mặt Bắc Đẩu như đưa đám. Đúng là uống R*ợ*u hỏng việc!
Lần này Tu La Chủ giữa đêm gọi video, nói không chừng là có phi vụ làm ăn lớn nào đó muốn tìm Không Sợ Minh bọn họ hợp tác, lần này khẳng định là bị bỏ lỡ rồi!
Diệp Oản Oản mặt đầy men say, đầu tiên là nhìn lướt qua mọi người, sau đó nằm trên ghế sa lon, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Không bao lâu, Diệp Oản Oản hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say.
Chờ sau khi Diệp Oản Oản ngủ, đám người Đại trưởng lão vốn định rời đi. Nhưng mà, chìa khóa mở cửa lại bị Diệp Oản Oản gắt gao nắm chặt trong tay. Thu Thủy mất cả nửa ngày trời cũng không thể lấy được chìa khóa.
Mấy người mắt to nhìn mắt nhỏ, luôn miệng thở dài. Thật bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể ngồi trên mặt đất, đợi Diệp Oản Oản tỉnh R*ợ*u.
...
Buổi trưa hôm sau, trên ghế sa lon, Diệp Oản Oản mới vừa mở hai mắt ra, đã thấy mấy cái đầu bự chà bá, hai mắt thâm quầng của đám người Tam trưởng lão và Bắc Đẩu, xuất hiện trong tầm mắt mình.
Cơ hồ chỉ một cái chớp mắt, Diệp Oản Oản từ trên ghế salon sợ tới dựng thẳng người dậy.
Sau khi thấy rõ ràng là đám người Bắc Đẩu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Các người làm gì vậy?" Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức nhìn chằm chằm mọi người.
"Ông trời ơi, Phong tỷ, rốt cuộc tỷ đã tỉnh rồi!" Bắc Đẩu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt đầy kích động.
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, cuối cùng cũng nhớ ra, chính mình tối ngày hôm qua, thật giống như ép đám người Bắc Đẩu cùng uống R*ợ*u, còn khóa cửa, không để cho bọn họ ra ngoài.
"Tôi... Uống say?" Diệp Oản Oản nhìn về phía mọi người hỏi.
"Phong tỷ, chuyện này mà còn cần dùng biểu cảm nghi hoặc sao? Khẳng định là uống say đấy!" Bắc Đẩu vội vàng lên tiếng.
Nào chỉ là uống say, còn nhốt bọn họ lại, không để cho bọn họ đi ra ngoài.
Lúc này, trên mặt Diệp Oản Oản hiện ra vẻ lúng túng. Nhìn bộ dáng của đám người Bắc Đẩu, tựa hồ là một đêm không ngủ…
"Sau khi tôi uống say, có chuyện gì phát sinh hay không?" Diệp Oản Oản hiếu kỳ hỏi.
Đám người Đại trưởng lão và Tam trưởng lão hai mắt nhìn nhau. Quả nhiên, sau khi uống say, minh chủ đã quên sạch bách mọi chuyện rồi…
"Bắc Đẩu, lỗ mũi của cậu sao lại sưng vù như vậy?" Diệp Oản Oản nhìn lỗ mũi sưng tấy của Bắc Đẩu, hỏi theo bản năng.
Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, thân thể Bắc Đẩu run lên: "Phong tỷ, sau khi tỷ uống say, Tu La Chủ bảo đệ giúp tỷ đắp chăn. Mới vừa đến gần, tỷ đã ‘tặng’ cho đệ hai đấm…"
Diệp Oản Oản: "..." Thằng nhỏ đáng thương...
"Tu La Chủ bảo cậu đắp chăn giúp tôi?" Diệp Oản Oản lập tức tinh thần tỉnh táo: "Cậu nói là… tối hôm qua Tu La Chủ tới?"
"Không phải, là Tu La Chủ gọi video cho cô." Một bên, Thu Thủy mở miệng giải thích.
"Gọi video? Có nói gì không?" Diệp Oản Oản vội vàng hỏi.
"Phong tỷ, trễ như vậy, Tu La Chủ còn gọi video cho tỷ! Đệ khẳng định, nhất định là có làm ăn lớn muốn tìm Không Sợ Minh chúng ta hợp tác. Bất quá, Phong tỷ, ngày hôm qua tỷ uống quá nhiều, đã đắc tội với Tu La Chủ!" Bắc Đẩu nói.
"Hả?"
Bắc Đẩu vừa dứt lời, thần sắc Diệp Oản Oản nhất thời biến đổi. Mình đã đắc tội Tư Dạ Hàn?
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Oản Oản cau mày hỏi.
"Phong tỷ, tỷ thấy Tu La Chủ trong video, nói đó là ảnh thờ, còn nói Tu La Chủ chỉ là một tên tiểu lâu la gì gì đó..." Bắc Đẩu lập tức giải thích.
Diệp Oản Oản: "..."
Cũng may là không có gì quá nghiêm trọng! Cũng còn hên là mình cũng không nhắc đến Kỷ Tu Nhiễm, nếu không khẳng định Tư Dạ Hàn sẽ bùng nổ cho mà xem…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc