Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 968

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Đợi lúc Diệp Oản Oản phản ứng lại, đều đã quay trở lại tới cửa, trợn mắt há mồm nhìn chăm chú cánh cửa và hai chân của mình, "Ta nhổ vào! Cái chân này! Ngươi muốn làm gì? Tại sao ngươi lại đi trở về! Có chút tiền đồ có được hay không!"
"Tức ૮ɦếƭ ta rồi..."
"Ầm" một tiếng, lại đẩy cửa ra, dưới ánh mắt kinh ngạc có chút sợ sệt của chàng trai sau khi ngẩng đầu lên nhìn thấy nàng, Diệp Oản Oản bạch bạch bạch tức giận không thôi, đằng đằng sát khí đẩy cửa ra, vọt tới trước mặt của anh ta, "Tôi nhổ vào! Rốt cuộc anh hạ thuốc mê, tình dược gì cho tôi rồi!"
Nói xong, nàng hung tợn đưa tay ra, đặt lên trán chàng trai, sau đó bắt đầu xoa Ϧóþ.
Mặt dù trên mặt cô gái có vẻ hung thần ác sát, ngữ khí cũng tàn bạo đến ૮ɦếƭ người, nhưng lực đạo xoa Ϧóþ lại êm ái đến lạ thường.
Một chút cảm giác thất bại và tịch mịch trên mặt chàng trai, cứ như vậy mà pha thêm vẻ kinh ngạc khi thấy nàng quay trở lại. Sau đó, lực đạo ôn hòa và bàn tay dịu dàng ấm áp của nàng cứ thế mà chậm rãi cuốn sạch mọi đau đớn và giá rét của anh đi…
"Như vậy có thấy khá hơn chút nào không?" Diệp Oản Oản vừa xoa Ϧóþ trán, vừa làm mặt lạnh mày lùng hỏi.
"Còn có thể khó chịu hơn sao?"
Nam nhân khẽ thở hào hển, lại không nói thêm lời nào, nhưng cũng không có ý tứ đẩy cô gái ra, cứ để mặc cho cô ᴆụng chạm lên người mình.
Tròng mắt Diệp Oản Oản liếc anh ta một cái, thấy cổ áo anh đóng nút kín mít, lại còn đeo cà vạt, chân mày nhăn lại một trận.
Chỉ nhìn thôi mà nàng đã cảm thấy không thở nổi rồi.
Diệp Oản Oản trực tiếp đưa tay ra, tháo cà vạt của chàng trai ra rồi, sau đó lại còn cởi cúc áo của anh…
Đôi mắt chàng trai ngắm nhìn nàng, vẫn như cũ mặc cho nàng muốn làm gì thì làm, không hề ngăn cản.
Diệp Oản Oản trực tiếp cởi toàn bộ cúc áo trên chiếc sơ mi trắng của anh ra, sau đó hỏi, "Như vậy có thoải mái hơn chút nào chưa?"
Đón lấy ánh mắt của chàng trai, Diệp Oản Oản vội vàng mở miệng giải thích, "Để tôi giải thích một chút, tôi chỉ là vì cấp cứu, muốn cho anh hô hấp thuận lợi hơn, cũng không có ý tứ gì khác. Tôi cũng không đến mức ở loại thời điểm này lại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn..."
Diệp Oản Oản nói xong, ánh mắt rơi vào trên bộ иgự¢ săn chắc lấp ló của chàng trai.
Vốn nàng thật sự không có ý định lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Hiện tại sao? Tư tưởng của nàng hơi có chút lệch lạc rồi…
Tỉnh táo lại một chút!
Vốn là muốn ép chính anh ta thừa nhận, cuối cùng lại là mình không chịu được trước…
Diệp Oản Oản chỉ có thể thỏa hiệp, dịu giọng, "Em cũng không tin, với chỉ số thông minh của anh, mà lại không nhận ra em muốn chiếc nhẫn kia chỉ là vì điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự của học viện Xích Diễm?"
Nhìn sắc mặt chàng trai tái nhợt, giọng nói của Diệp Oản Oản lại mềm thêm vài phần, "Còn nữa, tại sao anh bảo em cầu xin anh, ngay lập tức em liền cầu xin, đó là bởi vì anh là người đàn ông của đời em, em cầu xin anh một lần thì đã sao? Cũng không có gì nhục nhã!"
Thấy sắc mặt của đối phương thật giống như có chuyển biến tốt, ánh mắt Diệp Oản Oản sáng lên, tiếp tục cố gắng, "Về phần anh bảo em dùng Không Sợ Minh để đổi, xin anh đấy! Tại sao em lại đáp ứng, trong lòng anh không hề cân nhắc sao? Với quan hệ của hai chúng ta, đồ của em còn không phải là của anh sao! Vốn chính là của anh rồi nha, có cái gì mà cần phải trao đổi, anh nói có đúng hay không?"
...
Thì ra cô ấy đã biết…
Nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn toát lên một cảm giác bất lực sâu đậm. Vốn là nôn nao bất an, nhưng mà, tai vừa nghe âm thanh mềm mại của nàng, nhìn thấy sự lo âu và quan tâm trên mặt nàng, trong lòng lại trào dâng một cảm giác vui mừng khó tả…
Hình như có một bàn tay, từ trong bóng tối vô tận không người, nắm lấy tay anh, kéo anh trở về lại nhân gian rộn ràng tươi đẹp…
Diệp Oản Oản tiếp tục xoa Ϧóþ trán cho anh, "Hì hì, không còn giận nữa chứ? Hic, thật là quá đáng lắm lắm luôn, làm sao tức giận mà lại còn có thể đẹp trai đến như vậy!"
Tư Dạ Hàn không cách nào hình dung tâm tình của mình giờ phút này, cứ như thể sống sót sau ngày tận thế…
Không biết qua bao lâu, anh rốt cuộc cũng khôi phục lại năng lực ngôn ngữ, nắm lấy đôi bàn tay đang nhào nặn xoa Ϧóþ cho mình của cô gái, âm thanh có chút gượng gạo, "Làm... Làm sao em phát hiện?"
Diệp Oản Oản nhìn bàn tay chàng trai đang nắm lấy mình, hơi nhíu mày, "Ui chao, trước đó ngay cả ᴆụng chạm thôi cũng không cho em ᴆụng, hiện tại làm sao ngược lại, chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ của em rồi vậy hả?"
Nghe vậy, ngón tay của chàng trai khẽ dừng lại một chút, lần này cũng không hề dời đi, mà lại từng chút từng chút một nắm chặt bàn tay của cô gái hơn, "Đừng nói sang chuyện khác!"
Diệp Oản Oản: "Khục..."
Được rồi, quả nhiên là chỉ số thông minh của người nào đó chỉ tạm thời “mất net” mà thôi…
Làm sao lại phát hiện, nàng phải trả lời thế nào?
Nàng xác định là anh ta đang nói láo, là bởi vì nàng biết được một tầng thân phận khác của mình là Nhi*p Vô Ưu. Mà cách nói của Tư Dạ Hàn, rõ ràng là không hề khớp với cái này.
Cái mà gì mà vì nàng không phải là người của Độc Lập Châu, hai người không thể ở chung một chỗ, nếu không sẽ bị Cổ tộc Tư thị truy sát!? Điều này căn bản là không có khả năng!
Vô luận là tầng thân phận nào của nàng, đều không sửa đổi được sự thật nàng là người của Độc Lập Châu.
Tư Dạ Hàn nói như vậy, chỉ có một lý do, dẫn dụ nàng rời đi khỏi Độc Lập Châu.
Cho nên sau đó, biết được nàng lại có thể trở về Độc Lập Châu, do đó mới tức giận đến như vậy.
Thấy cô gái cắn môi, thần sắc xoắn xít, cả nửa ngày không nói được lời nào, Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng nắn Ϧóþ ngón tay của nàng, "Nghĩ ra được một cái cớ thật hay rồi sao?"
"Còn chưa ra…ặc, không phải! Ý của em là còn chưa biết làm sao để nói với anh!"
Tóm lại, mặc kệ kiểu nào nàng cũng không có khả năng nói cho Tư Dạ Hàn biết rằng nàng chính là Nhi*p Vô Ưu, nếu không thì xong phim rồi!
Người Độc Lập Châu, có ai lại không biết Nhi*p Vô Ưu và Kỷ Tu Nhiễm có hôn ước, ai lại không biết Nhi*p Vô Ưu còn có một đứa con riêng?
Nàng chẳng qua chỉ là đấu giá một chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm, mà anh ta đã dùng biển giấm dìm cho nàng sắp đuối luôn rồi! Nếu như biết được nàng còn có một đứa con trai, vậy thì còn đi đến đâu?
Bất quá, nhắc đến con trai bảo bối, ngược lại nàng càng ngày càng khẳng định cha ruột của Đường Đường là ai, chỉ còn thiếu một bước chứng thực cuối cùng...
Diệp Oản Oản bĩu môi một cái rồi nói, "Anh còn không thấy ngại mà đi hỏi sao? Anh nghĩ kỹ thuật diễn xuất của anh rất tốt sao? Quên rằng nghề nghiệp của em ở Hoa quốc là gì rồi hả? Ở trước mặt em đi bão kỹ thuật diễn xuất, đó chính là... chính là nghịch đại đao trước mặt Quan Công, múa rìu trước cửa Lỗ Ban!
Từ khi anh lấy thân phận Tu La Chủ xuất hiện ở trước mặt em, em cũng đã nhìn thấu thân phận của anh rồi, chẳng qua chỉ là muốn ép chính anh phải thừa nhận mà thôi!"
Nói chung thuyết pháp này của Diệp Oản Oản cũng không có chỗ nào không đúng, chẳng qua là Tư Dạ Hàn cũng biết, nàng đang có chuyện gì đó còn giữ lại, không muốn nói với chính mình.
"Chẹp chẹp, lại nói, tướng mạo này tựa như cũng không tệ nha, cứ cảm giác phảng phất như mình có hai người bạn trai!"
Thấy Diệp Oản Oản không muốn nói, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy tìm nguồn gốc, nghe vậy lẳng lặng nhìn nàng một cái, "Rất muốn có hai người bạn trai?"
Diệp Oản Oản bén nhạy, phát giác ra nguy hiểm, khát khao muốn sống mãnh liệt trong nháy mắt online, "Làm sao có thể! Anh không nên đánh tráo khái niệm, bẻ cong ý tưởng của em có được hay không! Ý của em là làm sao ngay cả người đàn ông của mình mà em cũng nhận không ra? Mặc kệ anh biến thành hình dáng gì, em cũng đều nhận ra anh!"
Lại còn đòi có 2 người? Nàng chỉ dỗ mỗi mình anh chàng này thôi mà cũng đã phải hao tốn hết công lực trọn đời rồi…
Diệp Oản Oản vừa “vuốt lông” vừa len lén liếc nhìn “người nào đó”, sắc mặt cuối cùng cũng không còn dọa người như trước nữa rồi.
Nàng dốc hết sức thật vất vả mới “nuôi” cho anh ta khỏe mạnh trở lại, làm sao thoắt cái đã đem mình biến thành như vậy rồi?
Diệp Oản Oản rất tức giận, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như là chính nàng chọc cho “người ta” tức đến như vậy!
Nhưng cũng không thể trách nàng được!
Rõ ràng là không có chuyện gì, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại mở hẳn một công xưởng giấm, lại còn có sản lượng kinh người đến vậy! 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc