Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 916

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Vẻ mặt cười trên nỗi đau khổ của người khác của Diệp Y Y trong nháy mắt vặn vẹo thành một biểu cảm cực kỳ khó coi, sắc mặt trắng bệch một mảnh, "Chuyện này là không thể nào!! Diệp Oản Oản... và Tư Dạ Hàn..."
Con tiểu tiện nhân Diệp Oản Oản đó, làm sao có thể có quan hệ các kiểu với gia chủ Tư gia?
Diệp Y Y nhìn cuối tấm thảm hoa hồng đỏ thắm, một đôi trai xinh gái đẹp đứng chung một chỗ, như tỏa ánh hào quang sáng rực như kim cương, vô cùng xứng đôi, quả thật là đẹp đến mức giống như nhân vật trong tranh vẽ. Trong mắt cô ta, vẻ không cách nào tin tưởng và căm ghét cơ hồ khiến cho trái tim cô ta như muốn nổ tung.
Một bên, trình độ kinh ngạc của con hàng Cố Việt Trạch tay còn đang cầm hoa tươi, hiển nhiên là không thua gì Diệp Y Y. Hắn vẫn cảm thấy việc Diệp Oản Oản từng *** nhân của Tư Dạ Hàn, vậy mà mình còn không ngại theo đuổi cầu hôn, cô ta hẳn là nên cảm tạ ân đức của mình mới đúng!
Nhưng nói như thế nào cũng không thể ngờ tới... Tư Dạ Hàn lại sẽ nói ra trước mặt mọi người... Diệp Oản Oản là bạn gái của hắn ta!
Tư Dạ Hàn không thể làm được đến loại trình độ này chỉ vì một ả tình nhân vui chơi qua đường. Trừ phi, hắn ta thực sự nghiêm túc xem Diệp Oản Oản như một người bạn gái.
Những gì Diệp Oản Oản nói, từ đầu tới cuối đều là thật...
Cô ta thật sự đã hoàn toàn không còn coi hắn ra gì…
Mặt của Cố Việt Trạch trở nên tái mét, hoa tươi hắn đang cầm bỗng như trở thành một củ khoai lang bỏng tay, hết thảy bố trí lãng mạn chung quanh cũng như hóa thành biển lửa, khiến cho cả người hắn khó chịu như thiêu như đốt.
Chứ đừng nói tới đám người chung quanh kia đang dùng một ánh mắt như nhìn một “thằng hề nhảy nhót” mà chê cười hắn…
Màn cầu hôn mà hắn phí hết tâm tư, vốn cho là ăn chắc, lại trở thành trò hề một cách triệt để.
"Tôi nhổ vào... Thật... Thật là đẹp trai..." Phó Minh Hi mặt đầy vẻ thất hồn lạc phách, sau khi tận mắt thấy tướng mạo của gã Tư Dạ Hàn này, trực tiếp tuyệt vọng.
Tận mắt thấy mới biết, những gì Cung Húc hình dung không phải là khoa trương, mà là quá khiêm tốn.
Người đàn ông này... Quả thật đúng là có thể dùng khuôn mặt ***!
Khó trách! Khó trách ngay cả Minh chủ cũng đều sẽ bị con hàng này câu dẫn đến thần hồn điên đảo!
"Không... Tôi không đồng ý! Tôi không đồng ý cửa hôn sự này!" Phó Minh Hi vùng vẫy giãy ૮ɦếƭ.
Diệp Mộ Phàm dùng một cánh tay đem Phó Minh Hi đẩy ra, "Làm sao ai cậu cũng đều không đồng ý! Em gái và em rể tôi trai tài gái sắc, đến phiên cậu không đồng ý sao? Nhanh đi sang một bên! Tôi dưới tư cách người anh trai mà em gái tôi kính yêu nhất, để tôi làm chủ, tôi đồng ý cửa hôn sự này!"
Diệp Mộ Phàm nói xong, mặt đầy kích động mà suýt xoa, "Em gái của anh quả thật là quá trâu bò rồi!"
Em rể của Diệp Mộ Phàm hắn, lại là Tư Dạ Hàn!
Tư Dạ Hàn là em rể của hắn đó nha!
Trong khi tất cả mọi người đều còn đang thán phục việc Tư Dạ Hàn công khai quan hệ cùng Diệp Oản Oản, lại có người còn kinh ngạc hơn so với đám quần chúng vây xem ở đây.
Nghiêm chỉnh mà nói, là kinh sợ!
Bắc Đẩu trân trối nhìn chòng chọc gương mặt của gã nam nhân trước người của Minh chủ, con ngươi đều sợ là đã sắp rớt xuống rồi, "Mịa nó!!! Tu... Tu... Tu La Chủ! Đây không phải là Tu La Chủ sao!?"
Thất Tinh cũng mặt đầy khiếp sợ, bất quá rất nhanh đã phục hồi lại tinh thần, "Chẳng qua là dáng dấp... giống nhau... Không phải là một người!"
Bắc Đẩu chỉ thẳng mặt của gã đàn ông nọ, nói, "Rõ ràng là giống nhau như đúc mà! Trừ màu tóc không giống ra!"
Thất Tinh: "Trước đó từng nghe Phong tỷ nói... Người mà tỷ ấy yêu thích, có dung mạo giống như Tu La Chủ. Chỉ sợ sẽ là người này!"
Bắc Đẩu nuốt nước miếng, "Tôi còn cho là Phong tỷ thuận miệng chém bừa đây, thật sự có người như vậy sao? Phi!! Nhìn thấy cái gã Tư Dạ Hàn này dùng gương mặt của Tu La Chủ, nói những lời ‘Phong-tỷ-là-bạn-gái-hắn!!’ như vậy... Thực sự là... kinh sợ, kinh sợ! Quá rung động!"
Giờ phút này, người vây xem đã chấn động đến vỡ òa rồi! Coi như là người trong cuộc, Diệp Oản Oản lại cứ như thể đang đắm chìm trong thế giới của mình, ánh mắt từ đầu đến cuối đều chỉ rơi vào trên người chàng trai trước mặt.
"A." Cô gái chớp mắt, đột nhiên nhẹ nhàng cười khẽ một tiếng, nơi đuôi mắt xinh đẹp khẽ nâng lên, mang theo 3 phần giễu cợt, 7 phần thờ ơ không đếm xỉa tới, nhìn về phía chàng trai, mở miệng nói, "Nhanh như vậy liền xuất hiện rồi? Nói chung là sớm hơn so với tôi dự đoán đấy!"
Giờ phút này, hết thảy âm thanh huyên náo bên tai chàng trai đều đã thối lui, chỉ còn lại đôi môi khép khép mở mở của cô gái, cùng với, thanh âm của nàng…
Cô gái cười một tiếng, tiếp tục thong thả nói, "Tôi cho là, anh sẽ chờ đến buổi lễ kết hôn của tôi, hoặc là tiệc R*ợ*u mừng đầy tháng của con tôi, hoặc là thời điểm tôi sinh đứa thứ hai…mới sẽ xuất hiện?"
Tư Dạ Hàn: "..."
Trong nháy mắt khi cô gái dứt tiếng, con ngươi trong trẻo lạnh lùng của chàng trai rõ ràng híp lại một cái, để lộ ra một luồng khí lạnh, "Đương nhiên sẽ xuất hiện!"
Bởi vì buổi lễ kết hôn của em, R*ợ*u đầy tháng của con em, lần thứ hai em sinh con, đều chỉ có thể cùng với anh mà thôi…
Mặc dù chàng trai nói chuyện vẫn là phong cách đó, trước sau như một chỉ nói vài chữ, lại còn chỉ nói một nửa, nhưng Diệp Oản Oản vẫn rất ăn ý, hiểu hết những gì mà anh ta chưa nói, lạnh nhạt nói, "Tư tiên sinh, đừng quá tự tin như vậy vẫn tốt hơn!
Trước đó vài ngày, thời điểm tôi đi ra ngoài tìm anh, có đi một vài chỗ, phóng đãng một đoạn thời gian. Đột nhiên phát hiện, mình trước kia thật sự là có chút ếch ngồi đáy giếng, cho là bầu trời nơi đỉnh đầu cũng đã là cả thế giới. Sau đó mới phát hiện ra, thì ra thế giới bên ngoài... Cảnh đẹp nhiều như vậy!!"
Chàng trai nhìn chằm chằm vẻ vừa yêu vừa hận, ý cười híp mắt kia của cô gái, hơi thấp giọng, mỉm cười xít lại gần cô, "Thật sao? Bên ngoài cảnh đẹp rất nhiều...??"
Trong nháy mắt khi chàng trai xít lại gần, đôi con ngươi lấp lánh như ẩn chưa cả dải ngân hà, trong nháy mắt xâm lược tất cả giác quan của nàng. Cho nên, nàng suýt chút nữa đã bị đốn đổ!! Sau khi khẽ âm thầm nguyền rủa một tiếng, nàng vội vã lui về sau một bước, tránh được mỹ nam kế của anh ta.
Lúc này, Chu Thao đột nhiên tiến tới, cẩn thận từng li từng tí mở miệng, "Khục khục, Diệp tổng, phóng viên và các fan càng lúc càng đông. Ngài... Ngài và Tư tổng có phải là nên..."
…có phải là nên chuyển sang nơi khác diễn cảnh *** hay không vậy?
Diệp Oản Oản hướng về Chu Thao nhìn một cái, ho nhẹ một tiếng, "Biết rồi!"
Đám người Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn được mấy người vệ sĩ hộ tống rời đi, sau lưng, là Cố Việt Trạch mặt lúc xanh lúc trắng, và hiện trường màn cầu hôn đầy…lãng xẹt của hắn; và cả con ả Diệp Y Y bị một đám phóng viên vây lấy...
Các cao tầng của Công ty Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn bên này, mặc dù vô cùng bát quái, nhưng cũng biết lúc này không nên làm kỳ đà cản mũi, vội vã rời đi trước. Chỉ có Thất Tinh và Bắc Đẩu đi theo bên cạnh, hộ tống Diệp Oản Oản.
Sau một tiếng, bên trong một trang viên tĩnh lặng nào đó của Đế Đô.
Chỗ này Diệp Oản Oản chưa từng tới, đại khái là một sản nghiệp khác của Tư Dạ Hàn.
Thất Tinh Bắc Đẩu hai người đều bị Diệp Oản Oản yêu cầu chờ ở ngoài cửa.
Bắc Đẩu theo ở phía sau, vẫn đang luôn dùng một vẻ mặt đầy ám muội, theo sát Thất Tinh lảm nhảm, "Lão Thất à, cậu nói xem, hai người này giống nhau như đúc! Vậy người Phong tỷ yêu thích rốt cuộc là Tư Dạ Hàn, hay là Tu La Chủ đây?"
Bắc Đẩu: "Phong tỷ lúc ở Hoa quốc, quan hệ với Tư Dạ Hàn là tình nhân... Tôi thật giống như phát hiện ra rồi! Có thể nói, Phong tỷ và cái gã Tư Dạ Hàn này quen nhau trước, còn vị Tu La Chủ kia là thế thân của người đàn ông này, đúng chứ?"
Bắc Đẩu: "Khoan khoan khoan khoan!!! Tôi lại phát hiện ra một chuyện nữa! Phong tỷ lại có thể nói chuyện yêu thương với một người bình thường ở Hoa quốc! Phát hiện này cũng quá chấn động đi chứ? Cho nên nói, Phong tỷ lặng lẽ chơi trò mất tích lâu như vậy, chạy tới Hoa quốc, chẳng lẽ là bởi vì Độc Lập Châu chơi chán rồi, cho nên mới chạy tới Hoa quốc?"
Bắc Đẩu: "Khoan khoan khoan khoan!! Tôi lại vừa phát hiện ra, cho nên nói, Phong tỷ lần này tới Hoa quốc, có phải hay không là đang âm mưu lấy việc công làm chuyện tư, đến tìm người đàn ông này, nối lại tình xưa sao?"
Nghe Bắc Đẩu lải nhải với Thất Tinh không ngừng như vậy, Diệp Oản Oản đã mất hết kiên nhẫn: "Im miệng!"
Bắc Đẩu: "Ơ..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc